Chương 25: Hồng và Lôi Thần
"Hồng ca." Lôi Thần mỉm cười "Khó trách ngày trước ta đánh như thế nào cũng không phải là đối thủ của ngươi. Lĩnh vực, thì ra là như vậy!"
Hồng cũng cười .
Lĩnh vực ...
Cho dù ngay trong vũ trụ mênh mông cũng được coi như là một cảnh giới rất cao. Thậm chí đến như cường giả cấp Vũ trụ mà cả một tinh hệ mới sinh ra nổi cũng không nhất định có được lĩnh vực của mình!
"Nhị đệ." Hồng nhìn trung niên đối diện đầu bóng lưỡng mặc áo bào trắng "Thôn Phệ thú kia điên cuồng một đêm, hiện tại đã sớm chìm vào đáy biển nghỉ ngơi . Chúng ta muốn cùng với nó đánh sinh tử một trận thì cũng phải đợi cho nó ngoi lên khỏi mặt biển. Cho nên, hiện tại ta đem một số hiểu biết đối với 'Lĩnh vực' và phương pháp vận dụng nói cho ngươi"
Lôi Thần gật đầu.
Bước vào cảnh giới lĩnh vực thì ngài mới rõ ràng ... Cảnh giới lĩnh vực thâm sâu không lường được.
Ngài chỉ có thể được coi là 'học giả ban đầu' vừa mới bước vào đó, còn Hồng cũng bước vào cảnh giới lĩnh vực hơn mười năm, so với ngài mạnh hơn nhiều.
Giờ là lúc Hồng đem một chút kinh nghiệm và cách vận dụng truyền thụ cho Lôi Thần. Cuộc chiến của nhân loại trên trái đất cùng quái thú hải vực vừa bước vào một giai đoạn mới.
Hoa Hạ quốc, trên bầu trời cách phía đông căn cứ Giang Nam hơn một trăm km.
"Đã đến mục tiêu"
Một đĩa bay chiến đấu lượn dưới bầu trời rộng lớn trên một dòng sông. Khu vực rộng lớn của lưu vực đúng là dòng sông Trường Giang nổi tiếng của Hoa Hạ quốc.
"Rào rào rào "
Trong dòng Trường Giang dày đặc vô số quái thú! Tùy tiện ném một quả bom cũng có thể giết chết trên trăm quái thú!
Vô số quái thú hải vực đang điên cuồng dọc theo Trường Giang không ngừng đi tới!
"Thả dung dịch thuốc số 12"
"Rõ!"
Chỉ thấy dưới bụng chiếc đĩa bay chiến đấu đột nhiên xuất hiện ô cửa, dung dịch màu xanh mang theo những tia màu đỏ từ dưới bụng đĩa bay xả xuống giữa lòng sông! Đĩa bay chiến đấu bay dọc theo dòng sông, còn dung dịch thuốc cũng không ngừng xả xuống sông. Vẻn vẹn trong vài giây . . .
"Ùm~"
"Két . . ."
"Hưu hưu! ! !"
Đủ loại tiếng kêu vang lên, dòng Trường Giang vốn dày đặc quái thú dưới nước lập tức sôi trào! Một số quái thú thậm chí còn đau đớn nhảy vọt ra khỏi nước, có một số lại điên cuồng công kích lung tung bốn phía. Chỉ vẻn vẹn chớp mắt mà hạ lưu dòng Trường Giang đã yên lặng hẳn, quái thú thuỷ vực bơi trong đó dường như giảm đi không ít.
Bên trong bộ chỉ huy ở thành Dương Châu.
Hoa Hạ quốc tổng cộng có sáu thành phố căn cứ, sở dĩ những nơi này được gọi là thành phố 'Căn cứ' bởi vì đó chính là sáu khu vực phòng ngự cực mạnh, là những căn cứ địa cuối cùng của con người! Nhiều năm qua như vậy, loài người đã dùng đủ mọi phương pháp, đem đủ loại thủ đoạn chuẩn bị phòng ngự cho thành phố căn cứ.
Trong Bộ chỉ huy, La Phong đang lui lại về cùng chỗ với tư lệnh Lý Đạt Uy.
"Hỗn đản!" Sắc mặt Lý Đạt Uy khó coi.
"Làm sao vậy?" La Phong hỏi han.
"Quái thú hải vực bơi dọc theo sông tiến vào lục địa! Dựa theo kế hoạch của chúng ta ..." Lý Đạt Uy hắng giọng nghiêm nghị "Vào lúc các dòng sông tràn ngập quái thú hải vực! Chúng ta sẽ dùng thuốc độc đổ xuống các con sông để giết lượng quái thú hải vực nhiều hơn! Một là bỏ thuốc độc làm chết một lượng lớn quái thú, hai là để thi thể của chúng trong các con sông cũng có hiệu quả làm ngẹt lối bơi, nhưng . . ."
"Hiệu quả không thực tốt như chúng ta tưởng tượng!" Lý Đạt Uy cau mày nhăn mặt.
"Thuốc độc số 12 vừa mới nghiên cứu chế tạo không ngờ chỉ có độc tính tương đối tốt đối với quái thú hải vực loại bò sát.
Mà đối với loại nhuyễn thể và loại da gai vân vân thì hiệu quả bình thường." Lý Đạt Uy lắc đầu.
La Phong cũng cảm thấy nặng nề.
Tuy rằng mình đã giết chết một con Thú hoàng, nhưng đối với cả đại cục lại có nhiều ảnh hưởng sao? Trong đám quái thú mà làm cho nhân loại không chống nổi chính là ... Kim Giác cự thú kia!
"Quái thú hải vực chúng ta không sợ, Vương cấp quái thú chúng ta cũng không sợ!" Lý Đạt Uy trầm giọng nói "Thành phố căn cứ chúng ta được nhân loại mấy chục năm không ngừng gia cố, cải tạo! Dù quái thú hải vực liều mạng dữ tợn tới đâu thì chúng ta không đến mức diệt vong! Chân chính khiến chúng ta lo sợ ... chính là Thôn Phệ thú kia!"
"Không có một ai!"
"Không một thành phố căn cứ nào có thể ngăn cản nó" Chỉ hai ngày này đã làm đầu Lý Đạt Uy bạc trắng.
Ngày 15 tháng một vào lúc năm giờ sáng.
La Phong ngồi ở trước máy tính nhà mình đang xem trên màn hình những tin tức mới nhất. Bởi vì ngày giao chiến hôm qua giữa nhân loại và quái thú, cao thấp quyết đấu mà bên quái thú tổn thất nặng nề, đặc biệt Thú hoàng 'Bát Trảo' chết trận đã khiến cho đám Vương cấp quái thú hoảng sợ, cũng không dám kiêu ngạo như trước nữa.
Do đó La Phong nhàn hạ hơn.
Thể xác thì nhàn , nhưng tinh thần lại càng thêm căng thẳng!
"Sáng ngày hôm qua, Kim Giác cự thú đã xuống đáy biển nghỉ ngơi, không biết khi nào lại xuất hiện" La Phong trong lòng lo lắng, "Ba Ba Tháp, pháo laser chuẩn bị xong chưa?"
"La Phong, đừng nóng vội đừng nóng vội, sẽ nhanh, nhanh thôi" Ba Ba Tháp liền nói.
La Phong hít sâu một hơi, cố nén nỗi lo trong lòng.
Hắn quay đầu nhìn về phía bên ngoài xuyên qua lớp thủy tinh ... Bên ngoài, trời vẫn còn tối.
"Khi nào thì có thể xuất hiện niềm hi vọng đây?" La Phong lẩm bẩm nói.
"Rẹt!"
La Phong đột ngột cúi đầu nhìn xuống cổ tay, đồng hồ thông tin trên cổ tay đang rung lên, là Quán chủ 'Hồng gọi.
"Vâng" La Phong tiếp nhận điện thoại gọi đến.
"La Phong, ngươi lập tức vào không gian giả định của Chiến Thần cung." Hồng nói "Ta có việc trọng yếu muốn tuyên bố"
"Tốt" La Phong đáp.
"La Phong, thực lực tiến bộ không ít đó" Hồng khen một tiếng "Hãy cố gắng hơn" Nói xong liền kết thúc cuộc gọi.
Trong không gian giả định Chiến Thần cung.
Xoẹt!
La Phong mặc bộ áo vàng đột ngột xuất hiện trong gian phòng rộng mênh mông của mình.
"Không biết Quán chủ gấp gáp như vậy triệu tập người các quốc gia họp ở Chiến Thần cung làm gì" La Phong trong lòng nghi hoặc. Sau khi rời phòng riêng hắn liền đi đến phòng hội nghị trên tầng cao nhất.
Trên đường cũng gặp được một vài người quen.
"La Phong, xin chào" Một gã da trắng liền gọi lớn.
"Terence ( Đặc Luân Tư)" La Phong cùng đi với mọi người "Bên Âu Minh quốc mọi người thế nào ?"
"Rất tệ, đã có ba thành phố căn cứ bắt đầu thực sự bước vào cuộc chiến cùng quái thú hải vực" Người da trắng tên gọi Terence lắc đầu nói "Phỏng chừng trong vòng nửa ngày, toàn bộ sáu thành phố căn cứ Âu Minh quốc chúng ta sẽ cùng quái thú hải vực đánh nhau thực sự!"
La Phong khẽ gật đầu.
Tình hình toàn thế giới cũng rất xấu, trong đó khó khăn nhất là America ( Mĩ Lợi Kiên), dù sao America là quốc gia đầu tiên chịu đựng sự tàn phá của Kim Giác cự thú. Mà các quốc gia châu Á bây giờ còn tốt, nhưng ... Dựa theo những tin tức mà La Phong nhận được, có thể phỏng đoán trong hai giờ nữa thì thành phố căn cứ Giang Nam sẽ thực sự bắt đầu cuộc chiến cùng quái thú.
Trong phòng họp Ngọc Bích, chả mấy chốc số người có mặt không ít.
"Các vị!"
Ngồi ở vị trí trang trọng nhất chỉ có hai người, hắc y Hồng, bạch y Lôi Thần.
"Vào thời khắc mấu chốt khác thường này, ta triệu tập các vị tới là có chuyện muốn tuyên bố." Ánh mắt của Hồng sắc bén như đao "Tin tưởng rằng mọi người cũng biết việc con Thôn Phệ Thú kia đột nhiên xuất hiện khiến cho tất cả nhân loại chúng ta trên trái đất đều lâm vào cảnh bất hạnh trước nay chưa từng có. Không giết được nó thì cả nhân loại trên địa cầu ắt phải diệt vong!"
Phía dưới mọi người đều trầm mặc.
La Phong nhìn chung quanh, mọi người sắc mặt cũng bối rối.
"Thôn Phệ thú là Tinh Không cự thú trong vũ trụ có tốc độ trưởng thành vô cùng nhanh chóng! Hôm nay chúng ta không đối phó được nó thì cho dù núp ở những nơi như trong phi thuyền tránh được một lần. Nhưng đợi đến lúc Thôn Phệ thú trở nên càng hùng mạnh thì chúng ta thực sự không còn chỗ để mà trốn" Trên mặt của Hồng cũng có một vẻ đau đớn.
La Phong âm thầm gật đầu.
Hắn cũng đồng ý điểm này, con Kim Giác cự thú là một trong những loại đỉnh cao trong dòng họ Tinh Không cự thú! Khi trưởng thành hoàn toàn thì có thể đạt đến mức Giới chủ!
"Cho nên, phải giết chết nó! Nhất định phải như vậy! ! !" Giọng nói của Hồng đột nhiên trở nên cực kì thịnh nộ!
"Nó nhất định phải chết." Lôi Thần ngồi bên cạnh cũng lạnh lùng nói.
"Đệ nhất nghị trưởng, chúng ta biết cần thiết phải giết chết nó, nhưng ... đến như bom khinh khí 15 ức tấn cũng không thể giết được nó. Liệu chúng ta còn có biện pháp nào?" Một vị cao tuổi tóc hoa râm Mĩ Lợi Kiên ngồi bên cạnh vội vàng hỏi.
Cũng có cường giả nghị viên lắc đầu nói: "Đến như pháo laser cực mạnh mà trên người nó đều không lưu lại một dấu vết nào. Nó quá mạnh, không có biện pháp, hoàn toàn không có biện pháp"
"Ta có con trai, có con gái"
Hồng đứng lên, nhìn quanh mọi người, "Ta không phải là một ông bố tốt! Mọi sự chú ý của ta đều đổ hết cho võ đạo nên rất ít quan tâm bọn họ. Nhưng ... Bọn họ là con của ta"
"Ta không muốn con của mình không có tương lai!"
"Võ quán Cực Hạn chúng ta là một phi thuyền cực kì to lớn, tạm thời đến ngay cả Thôn Phệ thú cũng không làm gì được"
"Ta hoàn toàn có thể đem các con mình đưa vào đó, để cho bọn chúng náu ở bên trong. Nhưng! ! ! Ta rất rõ ràng, một khi con Thôn Phệ thú trưởng thành đến 'Cấp Vũ Trụ' thì cả Địa Cầu đều không còn một chỗ nào là an toàn! ! !"
"Không có một chỗ nào hết!"
Lời của Hồng làm rung động mọi người ở đây kể cả La Phong.
"Ta cùng Lôi Thần quyết định liên thủ liều chết đánh một trận quyết giết chết Thôn Phệ thú!" Tiếng của Hồng vang vọng bên tai mỗi người.
"Liều chết! Quyết giết Thôn Phệ thú!" Lôi Thần ở bên cạnh cũng đứng lên.
Ngạc nhiên!
Trong phòng họp hoàn toàn yên lặng, tất cả mọi người rất kích động. Tất cả mọi người biết sự lợi hại của 'Thôn Phệ thú'!
"Quán chủ" Liễu Hà nhịn không được đứng lên.
"Quán chủ." Hộ vệ Yêu Nhiêu mang theo mặt nạ màu vàng cũng đứng lên.
Ước chừng tám người đồng thời đứng lên!
"Quyết định đã được đưa ra, đừng ngăn cản nữa" Hồng nói thực bình tĩnh nhưng lại làm cho người ta cảm giác được quyết tâm tựa như núi Thái Sơn, không ai có thể thay đổi!
"Đệ nhất nghị trưởng, đệ nhị nghị trưởng, các ngài chẳng lẽ đã nắm chắc?"
"Đệ nhất nghị trưởng, chịu chết là không đáng!"
"Nếu nhân loại không ngăn cản được thì vẫn còn muốn dựa vào đệ nhất nghị trưởng dẫn dắt bảo vệ cho hạnh phúc của loài người"
Các quốc gia cũng không ít người đứng lên. Hồng khẽ lắc đầu: "Thôn Phệ thú kia không chết, nhân loại không có người nào sống sót!" Một câu nói này khiến không ít người ở đây cụp mắt xuống. Tuyệt vọng! Hoàn toàn tuyệt vọng!
La Phong nhắm mắt lại, Hồng nói không có sai! Nếu không phải có được người tinh thông, hiểu biết chuyện duy tu, lắp ráp, lái tàu vân vân như 'Ba Ba Tháp', thì cho dù có một chiếc phi thuyền Hắc Long cũng không cách nào duy tu bảo dưỡng nó để mà bay đi!
"Ba Ba Tháp." La Phong gọi to trong ý niệm.
"Có việc gì?" Ba Ba Tháp đáp.
"Pháo laser sửa xong chưa?" La Phong hỏi.
"Còn cần mấy giờ nữa" Ba Ba Tháp đáp.
"Liệu có thể một phát giết được Kim Giác cự thú?" La Phong hỏi.
"Yên tâm, đây là loại vũ khí cực mạnh trên Hắc Long Sơn X81, tuyệt đối có thể một phát bắn bay đầu Kim Giác cự thú khiến cho linh hồn nó tan tành. Nó hẳn phải chết không thể nghi ngờ" Ba Ba Tháp tự tin vạn phần.
"Tốt lắm."
La Phong mở mắt ra ... Nhìn những bậc tinh anh của các quốc gia trên trái đất trong phòng hội nghị đang trở nên đau đớn ở bên cạnh, cùng với Hồng và Lôi Thần đã sẵn sàng hi sinh.
"Các vị!"
Giọng nói vang dội cất lên ở bên trong phòng hội nghị.
Mọi người đều yên lặng, kể cả Hồng và Lôi Thần cũng nhìn lại. Đối mặt cái nhìn chăm chú của tất cả tinh anh trên trái đất La Phong trịnh trọng nói: "Các ngài, có thể nắm chắc sẽ giết chết Thôn Phệ thú!"
--------------------------------