Thôn Phệ Tinh Không

Chương 38: Tinh thạch màu trắng thần kỳ.

Chương 38: Tinh thạch màu trắng thần kỳ.
Trong lòng đất phía dưới hồ nước, ba gã cường giả cấp Hành Tinh ngự không đứng đó.
- La Phong ngươi có biết ngươi đang nói chuyện với ai không?
Thanh âm hùng hậu vang lên, một gã nam tử khôi ngô, thân thể cường tráng phảng phất như một đầu hùng sư bộ dáng cao cao tại thượng như bậc đế vương, lạnh lùng nhìn La Phong.

- Mặc Hán Đức Sâm, vật nay là ta phát hiện ra trước, phiền ngươi lập tức tránh ra.
La Phong sắc mặt cũng trở nên lạnh lẽo, nửa bước cũng không nhượng bộ.
- Tốt lắm!
Băng Tuyết đại đế trên mặt ngược lại lộ ra vẻ cười cười, giận dữ mà nói:
- Đã thật lâu rồi không ai dám nói chuyện với ta như vậy, vậy mà một mao đầu tiểu tử mới hai mươi tuổi như ngươi cũng dám ở trước mặt ta làm càn. Ta hôm nay coi như thay thế Quán chủ các ngươi hảo hảo giáo huấn ngươi một chút.
Nói xong ánh mắt hắn khẽ liếc sang một người khác đứng cách đó không xa.
Tên nghị viên kia nhìn nhìn Mặc Hán Đức Sâm một chút, sau đó quay sang nhìn La Phong, trên mặt nở một nụ cười:
- Hai vị, dĩ hòa vi quý, ta không có ý định gì với bảo vật này.
Vèo!
Tên nghị viện nhanh như chớp quay người chạy đi.
- Ta cho ngươi ra tay trước, nội trong ba giây giải quyết xong trận chiến này. Lão tiểu tử kia khẳng định sẽ đem mọi chuyện truyền ra cho những người khác bên ngoài, cần phải tốc chiến tốc thắng.
Băng Tuyết đại đế Mặc Hán Đức Sâm lạnh nhạt nói.
- Quả thực là cuồng vọng. Ba giây? Ba mươi giây cũng không đủ!
La Phong duỗi tay chỉ về phía Mặc Hán Đức Sâm đằng xa:
- Hi vọng ngươi không đến mức một chiêu cũng không tiếp nổi!
Hừ!
Mặc Hán Đức Sâm trong lòng giận dữ, hắn đường đường là đệ tam nghị trưởng, thanh danh chẳng lẽ chỉ là dựa vào người khác khen tặng mới có được sao? Ngay cả cấp Hành Tinh nhị giai Tinh Thần Niệm Sư 'Y Tư Đặc' cũng thất bại trong tay hắn, hắn sao có thể sợ một tên Tinh Thần Niệm Sư vừa mới đặt chân vào cấp Hành Tinh? Hắn đường đường là đệ nhất nhân của Mỹ quốc, không thể để người khác trêu chọc như vậy được.
- Toản Sơn Trùy!
La Phong ánh mắt lạnh lẽo.
Độn Thiên Toa khoảnh khắc phân giải thành 365 phiến phi đao, nháy mắt liền tổ hợp lại, biến thành một cái vũ khí dạng mũi khoan hình chóp, bề mặt bên ngoài có hoa văn hình xoắn ốc vây quanh. Đây là hình thái biến hình thứ nhất của Độn Thiên Toa: Toản Sơn Trùy. Tốc độ phân giải tổ hợp nhanh đến mức cường giả cấp Hành Tinh cũng không nhìn thấy rõ ràng. Đây là kỹ thuật cơ bản cần phải tu luyện trong bí quyết ã¬` Độn Thiên ã¬9.
Mười hai đạo kim sắc ti văn trong nháy mắt vờn quanh mũi nhọn của Toản Sơn Trùy.
Tấn công!
Rẹt!!!
Một đạo thanh âm chói tai bạo phát vang lên, không gian phảng phất như bị đảo loạn. Một đạo kim quang trong nháy mắt xuyên thấu khoảng cách năm mươi thước giữa hai người, mang theo khí lãng (sóng không khí dao động mạnh) cuồng bạo như lốc xoáy. Băng Tuyết đại đế sắc mặt đại biến, tay phải trong khoảnh khắc nhanh như chớp xuất quyền, nắm tay được trang bị một bộ quyền sáo đặc chế phía trên có gắn một thanh gai kiếm trông rất dữ tợn.
Bất quá vận tốc Toản Sơn Trùy cực nhanh.
Nắm tay Băng Tuyết đại đế Mặc Hán Đức Sâm vẻn vẹn cùng Toản Sơn trùy cọ sát được một lần, Toản Sơn trùy thoáng cái thay đổi phương hướng, trực tiếp đâm xuyên vào bụng Băng Tuyết đại đế!
Rẹt!
Toản Sơn trùy vẫn không ngừng lại, tiếp tục điên cuồng mà xuyên sâu vào!
Lực xuyên thấu trên mũi nhọn củaToản Sơn trùy cực kỳ cường hãn. Cho dù Băng Tuyết đại đế bên ngoài đã trang bị bộ đồ chiến đấu cấp ss cũng lập tực bị xé rách, xuyên qua, sau đó tiếp tục oanh kích lên Hắc Thần sáo trang vốn được Băng Tuyết đại đế mặc bên trong. Bị Hắc Thần sáo trang cản trở, lực xuyên thấu lập tức suy giảm chín thành, còn lại một thành cũng bị phân tán ra toàn thân Băng Tuyết đại đế.

- Hừ.
Băng Tuyết đại đế hừ nhẹ một tiếng, thân thể không tự chủ được lui về phía sau bảy tám thước, sắc mặt có chút tái nhợt.
- Thân thể quá mạnh mẽ!
La Phong thất kinh.
Chẳng qua tất cả đã nằm trong dự liệu. Võ giả cấp Hành Tinh tam giai nếu không có Hắc Thần sáo trang, phỏng chừng sẽ bị mình giết chết. Nhưng nếu có Hắc Thần sáo trang thì rất khó mà giết được!
- Tốt lắm!
- Ngươi làm cho ta bị thương!
Băng Tuyết đại đế Mặc Hán Đức Sâm ánh mắt âm u:
- Bây giờ ta... ...
- Tốc độ của ngươi quá chậm, không cách nào động được đến ta.
La Phong nhìn Mặc Hán Đức Sâm nhếch mép cười.
- Ngươi trở thành bia ngắm đi.
La Phong lạnh lẽo quát một tiếng.
Tức khắc Toản Sơn trùy đang phiêu phù trước người La Phong hóa thành một đạo kim quang lao đi.
- Rẹt! ! !
Âm thanh vô cùng chói tai lại một lần nữa vang lên, kéo theo khí lãng quay cuồng như lốc xoáy. Mặc Hán Đức Sâm lúc này không còn dám tự đại đứng tại chỗ cứng rắn ngạnh kháng mà nhanh chóng thối lui đồng thời huy động song quyền.
Thanh âm trầm thấp vang lên.
Mũi nhọn Toản Sơn trùy cùng nắm tay Mặc Hán Đức Sâm mạnh mẽ va chạm, Mặc Hán Đức Sâm sắc mặt lại một lần nữa tái đi, thân thể lui về phía sau mấy thước.
- Tốc độ của Toản Sơn trùy xem ra cường giả cấp Hành Tinh tam giai có thể miễn cưỡng ngăn trở.
La Phong trong lòng nhanh chóng xẹt qua một ý niệm.
- Hoàn hảo là lực xuyên thấu mạnh mẽ của Toản Sơn trùy không phải là dựa vào tốc độ mà là xuất phát từ kim sắc ti văn tạo nên một cỗ lực lượng xuyên thấu, xé rách kỳ dị.
Rẹt!
Toản Sơn Trùy tại vị trí cách khoảng hai mươi thước ở phía bên trái Mặc Hán Đức Sâm lại một lần nữa tạo nên thanh âm làm kinh hãi nhân tâm.
Vù!
Kim sắc lưu quang va chạm với Mặc Hán Đức Sâm.
Phốc!
Lần thứ ba va chạm, Mặc Hán Đức Sâm tiếp tục không tự chủ được mà lui về phía sau, đồng thời khóe miệng tràn ra một sợi tơ máu.
- La Phong này lực công kích như thế nào có thể mạnh mẽ như vây? Thực lực của hẵn cùng Y Tư Đặc không khác nhau là mấy, điểm bất đồng so với Y Tư Đặc chính là... tốc độ binh khí của hắn quá nhanh. So với ám khí mà Y Tư Đặc sử dụng thì nhanh hơn nhiều!
Rẹt!
Rẹt!
Phụp!
Toản Sơn trùy liên tục oanh kích lên người Mặc Hán Đức Sâm. Tốc độ cùng lực oanh kích của Toản Sơn trùy vô cùng kinh người nên Mặc Hán Đức Sâm căn bản không có khả năng hoàn toàn né tránh. Điều này làm cho hắn sau mỗi lần oanh kích đều bị đẩy lùi vài thước. Khoảng thời gian sau mỗi lần Toản Sơn trùy oanh kích vô cùng ngắn ngủi, đợt này vừa xong đợt tiếp theo đã tới.
Điều này khiến cho Mặc Hán Đức Sâm căn bản không có biện pháp biết được thời gian Toản Sơn Trùy sẽ oanh kích.
Nhờ vào lợi thế này khiến cho La Phong chiếm được thượng phong.
Mặc Hán Đức Sâm bị biến trở thành bia ngắm!
- Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ?
Mặc Hán Đức Sâm khẩn cấp tự hỏi, từ khi trở thành đệ tam cường giả trên thế giới hắn đã rất lâu không gặp phải khốn cảnh như thế này .
Tên La Phong này lực công kích chỉ tương đương với Y Tư Đặc, sau khi được Hắc Thần sáo trang hóa giải đi phần lớn lực lượng thì mình có thể chịu đựng được. Nhưng tốc độ công kích của hắn so với Y Tư Đặc sử dụng ám khí thì nhanh hơn nhiều. Mình song quyền huy động miễn cưỡng có thể ngăn trở nhưng thân thể lại không có cách nào di chuyển né tránh kịp thời.
Trốn không kịp, chỉ có thể đứng tại chỗ chịu đựng oanh kích.
Thân thể bị oanh kích không tự chủ được liên tục bạo lui. Mà trong chốc lát sau khi bị đẩy lui, Toản Sơn trùy lại tiếp tục công kích đến.

Công kích cứ như vậy không ngừng, liên miên bất tuyệt.
- Ngươi chịu chết đi!
La Phong cao giọng nói.
- Rẹt!
Thanh âm xé gió lại vang lên làm Mặc Hán Đức Sâm vô cùng chán ghét.
- Quyết định như vậy!
Mặc Hán Đức Sâm ngán ngủi trong vòng mười giây đã bị oanh kích mười hai lần. Rốt cục hắn cắn răng đưa ra một lựa chọn vô cùng ngu ngốc nhưng ngược lại cũng là biện pháp hữu hiệu nhất!
- Rẹt!
Toản Sơn Trùy lần thứ mười ba hóa thành một đạo kim quang hướng "bia ngắm đáng thương" Băng Tuyết đại đế Mặc Hán Đức Sâm tiếp tục oanh kích. Mặc Hán Đức Sâm lần này lại không sử dụng song quyền ngăn cản mà là xòe hai bàn tay tạo thành song chưởng! Chỉ thấy hắn đã sớm huy động hai bàn tay màu đen dựng đứng trước mặt ngưng tụ lực lượng chờ đạo kim quang kia tiến đến!
Xuy Xuy! Màu đen trên hai bàn tay đột nhiên mở rộng ra.
Đúng lúc đạo kim quang oanh kích lên hai bàn tay, màu đen trên hai bàn tay tạo thành một tấm màng trong nháy mắt khép lại, giống chư một chiếc lồng đem Độn Thiên Toa hoàn toàn bao bọc bên trong.
-Phốc!
Mặc Hán Đức Sâm không nhịn được phun ra một ngụm tiên huyết, bắn thẳng lên hồ nước phía trên.
Dựa vào khả năng giãn nở của 'Hắc Thần sáo trang, tại khoảnh khắc Độn Thiên công kích đem nó bao bọc lại là hoàn toàn có thể. Nhưng Mặc Hán Đức Sâm lúc trước sở dĩ không nghĩ đến sẽ sử dụng biện pháp này là bởi vì... sau mỗi lần bị oanh kích, thân thể không tự chủ được bạo lui, kỳ thật là một loại kỹ năng để giảm bớt lực oanh kích lên thân thể, tránh cho thân thể bị thương tổn quá nặng.
Hơn nữa mỗi lần bị oanh kích bạo lui, Mặc Hán Đức Sâm cũng đồng thời nghiêng người né tránh không để Độn Thiên Toa tạo thành lực oanh kích mạnh nhất lên thân thể mình.
Mà nếu đem Độn Thiên Toa bao bọc lại...
Chính là mang thân thể ra chịu đựng toàn bộ lực oanh kích. Tuy rằng tính ra lực oanh kích lên thân thể chỉ gia tăng thêm năm thành, nhưng là mỗi khi lực oanh kích đạt đến giới hạn chịu đựng của cơ thể thì chỉ cần gia tăng thêm một chút thì thân thể cũng phải thịu tổn thương rất nặng nề. Một lần thương tổn này so với những lần trước nặng nề hơn gấp mười lần.
- La Phong!
Mặc Hán Đức Sâm đem Độn Thiên Toa bao bọc lại, hai tròng mắt như muốn phun ra lửa, khóe miệng tràn đầy máu tươi. Hắn giẫm mạnh lên vách núi bên cạnh.
Oanh long!
Dựa vào sức bạo phát từ hai chân của Võ giả cấp Hành Tinh tam giai, tốc độ Mặc Hán Đức Sâm trong nháy mắt bạo tăng, lập tức vượt qua 2000 mét một giây! Hắn lúc này lập tức buông Độn Thiên Toa ra.
Nếu không buông ra, Độn Thiên Toa càng náo động hắn chịu thiệt thòi càng lớn.
-Tốc độ quá nhanh!
La Phong lập tức hướng lên phía trên phóng đi, phía trên địa hình chính là toàn nham thạch!
Xuy!
Nham thạch lúc này phảng phất mềm như đậu hủ, La Phong trực tiếp nhảy vào bên trong tầng nham thạch. Tinh Thần Niệm Sư một khi tiến vào nham thạch, bất luận sự linh hoạt hay tốc độ, Võ giả bình thường khác căn bản không có khả năng sánh bằng!
- La Phong, có bản lĩnh thì bước ra đây!
Băng Tuyết đại đế Mặc Hán Đức Sâm hoàn toàn bị làm cho tức điên lên. Đã từ rất lâu rồi hắn không phải chịu thiệt thòi như vậy .
Bị người khác liên tục oanh kích nhiều lần, cuối cùng phải cứng rắn chịu bị thương mới chiếm được chút tiên cơ thì đối thủ lại trốn mất.
- Ngươi có bản lĩnh thì đi vào đây!
Thanh âm La Phong truyền đến.
Vèo!
Ngoài xa khoảng hơn một trăm mét, thân thể La Phong xuyên qua vách nham thạch, hắn kinh ngạc nhìn tinh thể màu trắng vốn huyền phù trên sông đã bị một đầu quái thủ thủy vực đem cắn nuốt. Đầu quái thú Địa Long này nhân lúc La Phong chạy trốn đã thừa cơ đem tinh thể màu trắng này nuốt vào.

La Phong cũng không lo lắng lắm, hắn tin tưởng rằng đầu địa long kia chốc lát sẽ bạo thể mà chết, tinh thể màu trắng còn có thể thu hồi lại được.
Nhưng La Phong đem tinh thần niệm lực phát tán ra thì lại phát hiện ra đầu địa long kia không hề bị chết.
- Sao lại thế này?
Mặc Hán Đức Sâm sắc mặt cũng khẽ biến.
- Ngay cả bảo vật bị quái thú thuỷ vực ăn mất cũng không biết.
La Phong châm chọc một tiếng rồi quay sang nhìn kỹ đầu địa long đang nằm trong dòng sông!
Địa long kỳ thật là một trong những chủng loại giun đáng sợ nhất tiến hóa mà thành.
Bình thường đều chỉ là quái thú cấp Lĩnh chủ.
Đạt đến Vương cấp thì trở thành Địa Long Vương.
- Hừ!
Mặc Hán Đức Sâm nhán mắt băng lãnh liếc nhìn La Phong. Bị La Phong liên tục oanh kích hơn mười lần, quả thật giống như một người bình thường bị người khác đá hơn mười cước, như thế nào có thể không căm hận? Huống chi hắn Mặc Hán Đức Sâm lại là Băng Tuyết đại đế cao cao tại thượng, người khác không được phép nói một lời bất kính nào với hắn chứ đừng nói đến việc sỉ nhục hắn như thế này .
Cường giả có thể nhẫn nhịn chịu nhục nhưng tuyệt đối không thể quên mối nhục đó!
Chỉ là binh khí trên người La Phong làm cho hắn kiêng kị.
Giờ phút này phải nhẫn nhịn.
Hai người nhìn chằm chằm đầu địa long trong lòng đất dưới hồ nước kia. Đầu địa long này toàn thân đang không ngừng bành trướng, ẩn ẩn trong thân thể có bạch sắc quang mang. Trong không khí xuất hiện một mùi thơm vô cùng nồng đậm, chính là từ đầu địa long này tỏa ra.
- Tinh thể màu trắng hẳn là bị đầu địa long này ăn mất.
Mặc Hán Đức Sâm cũng không phải Tinh Thần Niệm Sư, không thể lúc nào cũng chú ý đến bảo vật. Vừa rồi đầu quái thú này không hề có ý định nuốt tinh thạch khiến cho Mặc Hán Đức Sâm không lo lắng đến nó, bởi vì hắn cho rằng nếu quái thú muốn nuốt tinh thạch này thì lúc hắn cùng La Phong chưa đến đây đã đem tinh thạch nuốt rồi. Cho nên hắn cho rằng đối thủ tranh đoạt bảo vật với hắn chỉ có La Phong!
Chợt đầu địa long dài hơn năm mươi thước này ngẩng đẩu tru lên.
Xuy xuy!
Đột ngột một cái sừng xuất hiện trên trán địa long, từ từ dài ra. Bạch quang vốn đang bao bọc toàn thân địa long đột nhiên bắt đầu co rút lại, hình thể nó nhanh chóng bành trướng dài ra.
- Một sừng!
Mặc Hán Đức Sâm kinh hãi.
- Vương cấp!
La Phong cũng đồng dạng kinh hãi không kém.
- Một đầu quái thú Lĩnh Chủ trung cấp, cắn nuốt tinh thể màu trắng liền trực tiếp tiến hóa thành Vương cấp quái thú? Như thế nào có thể như vậy?
La Phong hoàn toàn bị chấn kinh rồi, đột nhiên trong đầu xuất hiện một ý niệm:
- Đầu Thú Hoàng kia trước giờ chưa từng được biết đến lại đột nhiên xuất hiện, chẳng lẽ cũng là do cắn nuốt tinh thể màu trắng kia mà tiến hóa thành?
--------------------------------


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất