Thôn Phệ Tinh Không

Chương 4: Thực lực của La Phong

Chương 4: Thực lực của La Phong
Sau bữa cơm chiều, bố mẹ mang theo cậu em La Hoa xuống lầu đi ra ngoài dạo chơi. Còn La Phong thì đi làm việc gia sư của mình.
Khoảng sáu giờ đã là chập tối, lúc này trời đã nhanh chóng đen sầm lại.
"Việc gia sư tại nhà này cũng đã đến lúc tạm thời kết thúc rồi" La Phong phảng phất như một con báo lẹ làng lướt qua một ngõ nhỏ, phía trước là một cái ngõ cụt. Nhưng cả người La Phong đã bay vọt lên cao hơn hai mét, tay trái nhẹ nhàng chống lên đầu tường. Hắn thoáng dùng một chút lực thì cả người đã hạ xuống trong một cái ngõ nhỏ khác.
Việc chạy như bay này chỉ coi như là thêm chút vận động làm nóng người trước buổi dạy.
Lúc này tốc độ của La Phong duy trì ở mức mười lăm mét một giây, cũng chính là tốc độ năm mươi tư ki lô mét một giờ. Tốc độ như vậy vẫn chưa phải là tốc độ lớn nhất của La Phong, nhưng cũng có thể làm ấm được người.
Vù! Vù!
"Còn có một tháng thì sẽ thi vào trường cao đẳng, cũng nên tạm thời dừng việc làm gia sư. Trong hơn nửa năm làm gia sư cũng kiếm được hai vạn đồng" Cũng nhờ năm ngoái vừa đạt được danh hiệu 'đệ tử Cao cấp'. Nhờ có danh hiệu này, mình mới dễ dàng tìm được một chỗ làm gia sư, dạy các động tác cơ bản cho một thiếu niên.
Tiền lương một giờ là một trăm đồng.
Cứ mỗi tuần có năm ngày dạy, mỗi ngày đều là một giờ vào buổi tối. Nói cách khác, tiền lương ban đầu đại khái nhiều hơn hai nghàn đồng.
"Bố cần cù làm việc cả ngày mà lương tháng cũng chỉ hai ba ngàn. Mình chỉ làm gia sư một giờ, mà so với bố cao hơn như vậy ... Đây mới là sự khác biệt giữa người bình thường với đệ tử Võ quán cao cấp! Mà nếu ta có thể trở thành 'Võ giả' thì sự khác biệt hẳn sẽ lớn đến kinh người." Hai mắt La Phong chợt chăm chú, phía trước trong ngõ nhỏ đang có một xe tải quay ngang đầu chắn đường.
Nhưng mà La Phong cũng không hề giảm tốc độ, trong khi chạy hắn đột nhiên dậm chân bật cao hai ba mét, rồi sau đó lại dẫm lên gờ tường hai bước bay vọt hạ xuống tiếp tục phóng nhanh tới.
Một lát sau --
La Phong đã chạy đến một nơi bên ngoài tiểu khu dân cư yên tĩnh.
"Chỗ này, mới là nơi bố mẹ nên ở" La Phong dừng lại nhìn khu dân cư yên tĩnh trước mặt. Khu vực này mật độ nhà cửa tương đối thấp, bên trong có ao hồ nhân tạo. Cũng có rất nhiều cây cối hoa có làm đẹp. Cho dù là khu cao tầng thì mỗi tầng đều có không gian làm vườn hoa.
Không kể tòa nhà cao tầng bên ngoài thì chỉ có từng dãy biệt thự.
Phải biết rằng -- hiện nay, Trung Quốc có tổng cộng sáu Đại căn cứ, cũng chính là sáu Đại thị! Mỗi một đô thị dân số cũng rất kinh người. Như đô thị Giang Nam có gần hai trăm triệu người.
Do đó đất đai rất thiếu. Loại 'biệt thự lồng vào nhau' hay 'dãy biệt thự' cũng rất hiếm mà giá cả rất đắt. Còn loại chiếm đất càng xa xỉ kiểu ' dinh thự độc lập' lại càng khiến phải nộp thuế vượt khung.

"Tôi đến cụm mười tám nhà một ngàn tám trăm lẻ một" La Phong đứng ở cổng tiểu khu nói với nhân viên bảo vệ.
"Đợi một chút!" Nhân viên an ninh bấm dãy số điện thoại. Lập tức cameras bên cạnh chĩa thẳng vào La Phong, từ điện thoại vang ra tiếng chủ nhân căn hộ 1801:
"Đúng là tiểu La, cho nó vào đi!"
"Vâng, tiên sinh." Nhân viên an ninh tiểu khu lập tức cho vào.
...
Một giờ sau, La Phong ra khỏi tiểu khu.
"Ân, dạy học đã xong, giờ đến Võ quán để xem gần đây thực lực mình có tăng hay không"
Võ quán Cực Hạn là đại Võ quán lớn nhất thế giới do đệ nhất cường giả thế giới 'Hồng' sáng lập.
Các Võ quán phân bố khắp nơi trên thế giới.
"Tách!" Sau khi đệ tử kiểm tra qua ở cửa chính Võ quán thì La Phong đi vào trong Võ quán.
Một trụ sở võ quán Cực Hạn phảng phất như một đầu quái thú cực lớn, Nói về chiếm diện tích mặt đất thì lớn hơn một trường trung học. Cổng chính Võ quán đủ để cho mười xe riêng cùng đi vào. Bên trong Võ quán là ba tòa nhà kiến trúc to lớn màu trắng bạc, tạo hình phảng phất như ba chiếc phi thuyền.
"Sư huynh!"
"Chào sư huynh"
Trên đường đi lẫn bãi cỏ bên trong Võ quán có một số lớn đệ tử của Võ quán. Đám đệ tử này thấy trước ngực La Phong tòng teng chứng nhận đệ tử cao cấp thì đều tỏ ra rất tôn kính.
Trong Võ quán, ba tòa kiến trúc lớn dành cho các lớp học của đệ tử sơ cấp, đệ tử trung cấp và đệ tử cao cấp.
Trong đó, các lớp đệ tử cao cấp ở tầng một, tầng hai đều là phòng học lớn. Mỗi một phòng học lớn cũng đủ để chứa mấy nghìn người. Giáo sư của Võ quán đều tiến hành giảng dạy tại đây. Tính tổng cộng thì võ quán Cực Hạn có khoảng ba bốn vạn đệ tử.
Đủ mười sáu tuổi mới có thể trở thành đệ tử của Võ quán để học tập. Sau ba mươi tuổi thì bị cấm tiệt học ở Võ quán vì chiếm dụng tiềm lực dạy học.
Số đệ tử cao cấp của Cả Võ quán tổng cộng chỉ có mấy trăm người, phần lớn đều hơn hai mươi tuổi.
Mà năm nay La Phong, mới có mười tám tuổi.
"Chào Sư huynh"
Suốt dọc đường La Phong chỉ nghe thấy tiếng chào cung kính, hắn vào lớp học của đệ tử cao cấp ở lầu ba. Đây là nơi chỉ có đệ tử cao cấp mới được ra vào.
Trên lầu ba có phòng luyện võ dài chừng trăm mét, lúc này chỉ có mười mấy người.
"Lão điên."
"Lão điên tới rồi."
Vừa mới vào trong phòng luyện võ, hơn mười người đệ tử cao cấp cũng nhiệt tình chào hỏi.
"Vương ca, Dương ca, Lý tỷ." La Phong nhìn thấy các vị đại ca đại tỉ này thì cười cười mà thấy trong lòng cũng dễ chịu. Mười mấy người này, tuổi cũng đều hơn hai mươi nên La Phong tự nhiên là ít tuổi nhất. Đương nhiên, số đệ tử cao cấp của võ quán Cực Hạn tại khu Nghi An không chỉ có mười mấy người. Tổng cộng đệ tử cao cấp thì hơn trăm người. Nhưng những lúc không có võ sư dạy thì đa số mọi người chẳng muốn tới.
Trừ phi ở trong nhà không có chỗ luyện tập thì mới phải đến phòng luyện võ của Võ quán để tu luyện.
Còn những ai có tiền thì đều có một phòng tu luyện riêng biệt.
Cho nên nói -- mười mấy người này hầu như đang ở trong nhà đi thuê. Bởi vì cũng đều là người nghèo cho nên mọi người tự nhiên chơi với nhau hình thành một nhóm nhỏ. Còn La Phong bởi vì lúc trước phẫn nộ mà hỗn chiến với ba gã đệ tử cao cấp có tiền mà đánh bại cả ba nên bị gán cho hỗn danh 'Lão điên'.
"Nửa tháng tập luyện thế này không biết thực lực của mình tăng được nhiều không đây"
La Phong nhằm hướng máy đo lực quả đấm ở góc phòng luyện võ đi đến. Ở góc phòng luyện võ đặt hai máy đo lực cú đấm cạnh nhau. Cho dù là kiểm tra đệ tử Trung cấp hay kiểm tra đệ tửCao cấp, thậm chí cả kiểm tra Võ giả thì đều cần đo lực cú đấm.

"Hít, phù!"
La Phong từ từ hít thật sâu, cả người hoàn toàn thả lỏng. Đột nhiên ánh mắt cứng lại, cả người phảng phất như một con sư tử đang uể oải đột nhiên chồm lên. Sống lưng đang phảng phất như dây cung trong khoảnh khắc thẳng ra. Lực từ chân truyền tới eo lưng thông qua xương sống truyền tiếp. Tay phải của La Phong phóng ra như viên đạn pháo vẽ lên một đường cong --
"Bịch!" một tiếng, tay phải của La Phong đã nện lên bàn đo của máy đo lực quả đấm.
Bàn đo bắn vụt đi.
Lập tức trên màn hình của máy đo lực đấm hiện ra con số -- "809kg" .
"Lão điên, cũng được a. Chậc chậc, vượt mức tám trăm kg" Một gã tráng sĩ cao hơn một thước chín, có vẻ gầy gò cười cười vỗ tay nói lớn. Trên mặt tráng sĩ này có một vết sẹo dữ tợn.
"Dương ca." La Phong cười: "So với Dương ca thì còn kém khá xa. Dương ca, làm phiền mở hộ máy ghi Tốc độ ra nào" Dương ca có tên gọi là Dương Võ, hiện xếp thứ ba trong các đệ tử cao cấp của võ quán Cực Hạn. Chỉ vì còn không đủ tốc độ nên vẫn chưa vượt qua kì "kiểm tra Dự bị Võ giả"
Đệ tử Cao cấp nếu muốn trở thành Võ giả.
Phải vượt qua hai lần kiểm tra --
Lần đầu tiên là kiểm tra yếu tố cơ địa của Võ giả, cũng chính là 'kiểm tra dự bị Võ giả'. Một khi vượt qua được thì có nghĩa là yếu tố thể chất đạt tới tiêu chuẩn trở thành Võ giả. Lúc này đã được xem như 'Dự bị Võ giả' .
Còn lần kiểm tra thứ hai chính là 'Kiểm tra thực chiến của Võ giả'.
Không có yếu tố thể chất thì không có tư cách trở thành Võ giả, chỉ có vượt qua được cuộc chiến đích thực với quái thú thì mới có thể đạt được danh hiệu 'Võ giả'.
"Muốn thí nghiệm tốc độ? Được rồi." Dương Võ cười cười đi đến máy bên cạnh đường chạy mở thiết bị đo tốc độ.
"Cạch!"
Thiết bị đo tốc độ mở ra, cameras sáng lên.
"Phù, phù." La Phong điều chỉnh hô hấp, đứng ở trên đường chạy. Đường chạy cùng các thứ liên quan dài sáu mươi mét. Còn máy đo tốc độ ở gần sát khu vực đo tốc độ.
La Phong đột nhiên bật lên!
Vù!
Chỉ trong nháy mắt, La Phong đã tăng tốc đến tốc độ tối đa, hai chân hết sức đạp mạnh để tạo sức bật vọt lên mau lẹ. Cả người hắn phảng phất như mũi tên rời khỏi cung nhanh chóng lao dọc theo đường chạy kéo theo một trận gió vù vù. La Phong vượt qua khu đo tốc độ, sau đó La Phong giảm tốc độ rồi ngừng lại.
" Bao nhiêu?" La Phong cười cười đi tới.
"Chậc chậc, lão điên, so với lần trước ngươi lại tiến lên một ít a. Cũng được cũng được." Dương ca kinh ngạc nhìn lên màn hình máy ghi tốc độ, khi thấy dãy số hiện lên lập tức hô: "Tự ngươi tới mà xem"
La Phong đi tới thì thấy trên màn hình có dãy số là -- "23. 8m/s" .
"Cũng tốt"
Trong lòng La Phong cũng hơi miễn cưỡng. Kiểm tra tố chất thân thể của Võ giả, tức là 'kiểm tra dự bị Võ giả', hàm chứa ba loại kiểm tra. Chúng bao gồm ba phương diện sức mạnh ( lực cú đấm), tốc độ, phản ứng của thần kinh. Về mặt phản ứng của thần kinh thì La Phong có tài bẩm sinh, hiện giờ đã miễn cưỡng đạt được yêu cầu tố chất của Võ giả.
Nhưng còn --
Sức mạnh ( lực cú đấm) thì đủ tư cách tuyển chọn của 'kiểm tra Dự bị Võ giả khảo hạch' phải là --900 kg!
Về khía cạnh tốc độ thì đạt yêu cầu của 'kiểm tra dự bị Võ giả là --25 mét / giây! Cũng chính là một trăm mét trong bốn giây.
--------------------------------

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất