Chương 50 : Tức giận ngập trời
Địa Cầu, Hoa Hạ quốc.
Pháo đài nhà La Phong là kiến trúc có tính nổi bật tại thành Dương Châu, nhưng giờ phút này lại đang chịu đựng đợt công kích điên cuồng!
"Ầm!"Ầm!
Cả pháo đài chịu các đợt công kích mà run rẩy rạn nứt hư hại, nhứng bóng người như tia chớp lần lượt dùng quyền, binh khí hung hăng nện lên pháo đài. Sóng xung kích mãnh liệt điên cuồng tàn phá bừa bãi xung quanh, cả bãi cỏ rộng vài km quanh khu vực biệt viện Tây hồ bị cày xới lên để lộ ra bùn đất, đá sỏi khó coi bên dưới.
Vù! Vù!Vù!Vù!Vù!Vù!Vù!Vù!
Một lượng lớn những hòn đá vụn làm cho một số đường phố, khu cư dân gần biệt viện Tây hồ bị ảnh hưởng "Những tảng đá bay này có uy lực không thua kém đạn pháo chút nào kéo theo tiếng kêu thảm thiết, âm thanh khóc lóc. Với Tây hồ biệt viện là trung tâm, khu vực vài km xung quanh Tây hồ biệt viện không còn một ngọn cỏ, bởi vậy dân chúng trong bán kính đó cũng chịu ảnh hưởng mà tử thương hơn ngàn người.
May mắn thay! Nhóm cường giả cấp Hằng Tinh này đều tập trung công kích dồn vào pháo đài, nếu như họ phát tán các đòn đó thì chỉ một chiêu là có thể san bằng cả một tiểu khu dân cư, phạm vi lan ra đến trên một trăm km!
"Chuyện gì xảy ra vậy? Sao còn chưa công phá được?"
Đà Lôi Vũ toàn thân đồng phục tác chiến màu đen lơ lửng trong không trung trước pháo đài giống như Ma thần, còn mười chín thuộc hạ khác hóa thành mười chín tia chớp màu đen lần lượt công kích pháo đài.
"Đội trưởng!" Một bóng người mặc đồ màu xanh thẫm bỗng dưng dừng lại, lo lắng nói "Pháo đài này tuyệt đối không phải là sản phẩm của người Địa Cầu bản địa. Đây là pháo đài di động trong vũ trụ chuyên môn bán cho các ông trùm. Khi xây dựng pháo đài thì họ rất coi trọng tính an toàn. Đặc biệt khu vự trung tâm pháo đài tuyệt đối là đạt mức độ an toàn cấp C"
"Hỗn đản!" Sắc mặt Đà Lôi Vũ càng thêm lạnh lẽo.
"Đội trưởng!" Một người đội viên khác trong nháy mắt xuất hiện ở bên cạnh, vừa đứng lơ lửng vừa lo lắng nói "Chúng ta không cách nào công phá nổi, hay là lại đi bắt vợ và em của La Phong đi."
"Trong pháo đài này có cha mẹ cùng hai người con trai của La Phong, đó là thân nhân quan trọng nhất của hắn! Bắt lấy bọn họ mới hữu hiệu nhất." Đà Lôi Vũ sắc mặt càng thêm khó coi.
Trong vũ trụ mênh mông, đám cường giả vũ trụ phần lớn có rất nhiều vợ. Bởi vì gien cường giả dễ dàng làm cho gien các thế hệ sau cũng vô cùng tốt. Coi như là vì gia tộc suy nghĩ, vì chủng tộc mà suy nghĩ cho nên bọn họ lấy rất nhiều vợ! Hơn nữa ... Một số thế lực, gia tộc nguyện ý đưa nữ nhân đến chung chăn gối với cường giả. Cho nên ở trong vũ trụ , các cường giả có rất nhiều vợ, vì vậy tầm quan trọng của người vợ rất thấp. Mà cường giả càng mạnh thì con cái lại càng hiếm!
Như người hành tinh Man Tạp khi trưởng thành chính là Vực Chủ, bởi gien mạnh mẽ nên dân số rất, rất ít. Như 'Kim Giác Cự Thú' thì lại càng ít, gần như là tuyệt chủng. So sánh số lượng cường giả Bất Hủ trong vũ trụ vẫn còn ít hơn! Cường giả, có thể được cả đàn vợ quây xung quanh nhưng con cái lại cực ít cực ít. Cha mẹ đương nhiên chỉ có hai người.
Cho nên ở trong vũ trụ rất tự nhiên mà hình thành một quan niệm như vậy. Đối với cường giả thì quan trọng nhất là cha mẹ cùng con cái.
"Đội trưởng, trên Địa Cầu này đa số là chế độ một vợ một chồng, đối với hắn thì vợ hắn vẫn còn rất trọng yếu" Đội viên liền nói.
"Hừ, La Phong này nếu là lãnh chúa Địa Cầu , lại có được tài sản lớn, tương lai sao lại chỉ có một vợ?" Đà Lôi Vũ cau mặt nói "Coi như nếu không bắt được cha mẹ cùng con cái hắn thì lập tức đi bắt vợ và em hắn"
"Vâng" một đám đội viên cung kính tuân mệnh. Xoát! Xoát! Xoát!
Rất nhiều luồng hào quang từ trên cao nhanh chóng bay đi. Chỉ để lại những mặt cỏ quanh pháo đài đã sớm cực kì tổn hại thành đống đổ nát.
Ô ô ô ô ~~~ âm thanh còi cảnh sát vang vọng trên không thành Dương Châu.
"Trời ạ!" Ối chà " "Cái này, cái này ....."
Đứng trên đống phế tích của chỗ nhà cửa đổ nát, một vài cảnh sát kinh ngạc nhìn xa xa. Chỉ thấy trên mặt đất phía trước có hàng loạt những rãnh sâu vài chục thước, dài vài km phảng phất như bị một thanh kiếm thần khổng lồ bổ xuống. Tây hồ biệt viện xinh đẹp trước đây đã sớm thành một đám phế tích, trừ pháo đài tơi tả vẫn đứng sừng sững thì những cái khác bị tổn hại cực kì.
"Pháo đài La gia này đủ vững chắc, những đợt công kích của người ngoài hành tinh đánh phá nhằm vào tường pháo đài có khả năng làm phát tán sóng xung kích ra chung quanh đã khiến mặt đất, nhà của khác ở Tây hồ biệt viện toàn bộ bị phá hủy" Hai lãnh đạo quân đội ngồi trên xe nói chuyện với nhau "Bị chết bao nhiêu?"
"Chết 2 người, thương vong mấy ngàn người"
"Không nghĩ tới đám người của Nặc Lam Sơn gia tộc người còn chưa đi!"
Đối với Địa Cầu mà nói, việc khu Tây hồ biệt viện bị đánh phá thành một mảnh phế tích lại còn lây lan đến khu dân cư chung quanh mặc dù là chuyện đại sự, nhưng lại không gây tổn thương có tính cốt yếu. Thực sự thì điều làm cho các quốc gia kinh hoàng chính là , sự kiện này nói rõ một việc: người của 'Nặc Lam Sơn gia tộc vẫn chưa đi sao?
"Từ Hân, mau lên, mau vào căn cứ sinh tồn"
"Đúng, đừng chần chờ, đi ngay"
Mang theo mũ cảm ứng ý, lại được La Phong thông tri nên Từ Hân lập tức điều động một chiếc máy bay chiến đấu lại đây, chuẩn bị bay thẳng về phía căn cứ sinh tồn.
Xoát! Xoát! Xoát! Máy bay chiến đấu đang bay giữa không trung lại bị người ta giữ lại ép phải tiếp đất.
Rầm! Cửa khoang thuyền cửa mở ra, Từ Hân sắc mặt khó coi nhìn một đám người bên ngoài có diện mạo của tiểu đội tinh anh Nặc Lam Sơn gia tộc rõ ràng khác xa với người địa cầu.
"La phu nhân, theo chúng ta đi một chuyến" Phụ Trợ Quang Não phát ra âm thanh điện tử. Trong đó một người đội viên nắm lấy tay Từ Hân kéo thẳng đi ra ngoài. Vù! Xé gió cùng các đội viên khác nhất loạt bay đi.
Ngoại trừ việc bắt cha mẹ con cái La Phong thì xảy ra vấn đề, mặt khác việc bắt người lãnh đạo năm cường quốc lớn, Từ Hân, La Hoa cũng không có xuất bất cứ chuyện gì xảy ra.
Địa Cầu, châu Nam Mỹ.
Châu Nam Mỹ bởi vì lí do dân cư nên chỉ có hai thành phố căn cứ, một trong số đó là thành phố căn cứ Bra-xi-li-a mà dân cư chủ yếu là người Brasin thời kì Đại Niết Bàn trước đây. Còn có bộ phận dân cư các quốc gia Nam Mỹ khác di cư đến.
Căn cứ thành phố Bra-xi-li-a, trong một trang viên."Nhung Chí đã trở về."
Ba tên mặc trang phục chiến đấu màu đen ngửa mặt nhìn lên bầu trời, từ bên ngoài một tiểu đội xé gió mà về nhanh chóng hạ xuống đất."Nhung Chí, đến gặp đội trưởng, người đều bắt được chứ ?" "Rất dễ dàng ."
Bốn người đội trưởng cùng nghỉ chân tại đó. Bởi vì phi thuyền bọn họ đã giấu kín trong rừng nhiệt đới Á Mã Tốn ( Amazon) , mà trong lúc ở địa cầu bọn họ không muốn cứ ở lì và sinh hoạt trong rừng cây nhiệt đới ... Cho nên gần đây chúng lựa chọn một trang viên xây dựng cũng không tồi ở trong thành phố căn cứ Bra-xi-li-a.
Còn chủ nhân ban đầu? Đã đi ngủ với giun.
"Đem người đi theo." Đà Lôi Vũ thét lên ra lệnh.
"Vâng, đội trưởng."
Các nhà lãnh đạo năm cường quốc lớn và Từ Hân, La Hoa đều bị áp giải đến tòa nhà thật lớn trong trang viên.
"1,2, 3 4, 5, 6 đủ!" Đà Lôi Vũ nhìn bảy người, lộ ra nụ cười "Rất vinh hạnh nhìn thấy các vị." Miệng hắn nói bằng thứ ngôn ngữ vũ trụ thông dụng ngữ, còn Phụ Trợ Quang Não tự động phiên dịch ra Hán ngữ và Anh ngữ .
Bảy người ở đây đều không phải là người bình thường. Về phía năm vị là người lãnh đạo năm quốc gia hùng mạnh nhất trên Địa Cầu thì đương nhiên là không cần phải nói. Từ Hân cũng là vợ La Phong , thường xuyên sử dụng mạng vũ trụ giả định nên đối với vũ trụ hiểu biết rất nhiều. La Hoa bị liệt chân đã hơn mười năm ròng, lại rất thích khảo nghiệm tâm tính con người chơi các loại cổ phiếu tài chính. Khi gặp phải chuyện như vậy, tự nhiên rất bình tĩnh.
"Xin hỏi, ngươi là ai?" Trong năm vị đạo, Tổng thống Mỹ Lợi Kiên ( Mĩ ) là người thứ nhất đặt câu hỏi.
"Ta ở trong vũ trụ chỉ là đội trưởng một tiểu đội mạo hiểm rất bình thường mà thôi." Đà Lôi Vũ mỉm cười nói bằng tiếng vũ trụ thông dụng "Ta muốn hỏi một chút các vị, năm đó Địa Cầu các ngươi đã bị Thôn Phệ Thú công kích ... Các vị chắc không quên?"
Bảy người đều khẽ gật đầu." Rất tốt, rất phối hợp." Đà Lôi Vũ gật đầu "Thi thể Thôn Phệ Thú đó ở đâu?"
Trong mắt cả bảy người ở đây đều thoáng qua vẻ nghi hoặc, Đà Lôi Vũ thấy thế nhướng mày "Nhung Chí, ngươi tới thôi miên bọn họ rồi hỏi. Nhớ kỹ, đặc biệt nữ nhân kia và thanh niên, đừng làm thương tổn đầu óc, trí nhớ bọn họ. Đợi lát nữa ta còn muốn bọn họ liên lạc với lãnh chúa Địa Cầu La Phong"
"Yên tâm đi." Một người đội trưởng khác giả bộ cười một tiếng. Vô hình niệm lực nhanh chóng thẩm thấu Thức Hải mỗi người rồi sau đó bắt đầu hỏi "... Chuyện gì xảy ra, không một người nào biết?"
"Vợ con La Phong cũng không biết!"
Đám Đà Lôi Vũ và bốn đội trưởng sắc mặt đều thay đổi, bọn họ ở địa cầu có nhiệm vụ chính là tìm được thi thể Thôn Phệ Thú!
"Tỉnh lại!" Nhung Chí nhỏ giọng hô một tiếng. Bảy người đều tỉnh táo lại, bảy người nhìn nhau mà sắc mặt đều có chút biến hóa.
"La phu nhân, ta muốn ngươi lập tức tiến vào mạng vũ trụ giả định. Ta cũng đi cùng ngươi." Đà Lôi Vũ trầm giọng nói "Nếu không đáp ứng, ngươi hẳn là biết sẽ chết rất nhiều người. Tin tưởng với lòng nhân ái ngươi nhất định sẽ đáp ứng..." Từ Hân hít sâu một hơi, không còn sự lựa chọn nào khác! Đối mặt với tiểu đội vũ trụ mạo hiểm ra tay là có thể bắt luôn người lãnh đạo năm cường quốc lớn thì Từ Hân không hề có khả năng phản kháng.
Vũ trụ giả định.
Từ Hân cùng Đà Lôi Vũ, đồng thời xuất hiện ở ngã tư đường, Đà Lôi Vũ mang theo Từ Hân, nhanh chóng tiến vào một quán rượu rồi đến phòng thuê riêng.
"Liên lạc với La Phong." Đà Lôi Vũ hạ lệnh.
"Nhớ kỹ, dựa theo lời ta trước đây căn dặn ngươi."
"Tốt."
Từ Hân chỉ có thể phát ra thông tin xin gặp, vẻn vẹn chỉ một lát sau thì phía trước mặt hiện lên màn hình, trên màn hình xuất hiện ba người La Phong, Hồng, Lôi Thần.
"Từ Hân?" Trên gương mặt lạnh lùng của La Phong hiện lên một vẻ vui mừng "Em đã đến căn cứ sinh tồn ? Không có việc gì chứ?"
"Em không sao."
Từ Hân liền nói "La Phong, đám người ngoài vũ trụ mới vừa tiến công nhà của chúng ta , bắt đi chú emLa Hoa, sau đó dùng điện thoại chú em La Hoa gọi lại đây ép hỏi em, để em nói cho bọn họ thi thể Thôn Phệ Thú ở nơi nào, nếu như không nói thì sẽ giết chú em La Hoa. Em căn bản không biết thi thể Thôn Phệ Thú kia rốt cuộc ở nơi nào, làm sao bây giờ?" Đà Lôi Vũ cũng là đứng ở trong góc phòng thuê riêng lạnh lùng theo dõi.
Dựa theo kế hoạch của hắn, trước hết để cho Từ Hân hỏi La Phong. Vợ hỏi chồng, trong lúc không cảnh giác rất dễ dàng tiết lộ. Nếu như không được, lại sử dụng cưỡng bức để hỏi tiếp!
"La Phong, không nói thì chú em La Hoa sẽ chết ." Từ Hân lo lắng liền nói.
"Em hỏi cái này để làm chi, thi thể Thôn Phệ Thú đã sớm hư thối " Trong lòng La Phong lại bắt đầu căng thẳng,bởi vì hắn biết Từ Hân đã bị bắt. Bởi vì Từ Hân đã ám chỉ cho hắn .
Bình thường khi Từ Hân nói đến La Hoa thì sẽ gọi thẳng là "em của anh" hoặc là 'La Hoa" chứ không dùng cách rất không được tự nhiên kiểu 'chú em La Hoa'. Giờ Từ Hân trong có mấy câu mà xuất hiện mấy lần cụm từ ' chú em La Hoa" hơn nữa ngữ điệu cũng rất khác. Những điều đó ... Dựa vào 'Phụ Trợ Quang Não để phiên dịch thì Đà Lôi Vũ căn bản không ý thức được.
"Lãnh chúa đại nhân!" Một bóng người xuất hiện ở bên cạnh Từ Hân.
La Phong nhìn chăm chú con người lạnh lùng đứng trước mắt.
"Đừng lừa gạt vợ ngươi cũng như lừa gạt chúng ta! Thi thể Thôn Phệ Thú không có khả năng trong ba năm ngắn ngủi mà đã hư thối. Nói đi, ở đâu?" Đà Lôi Vũ trầm giọng nói "Nếu như ngươi không nói, vợ và em của ngươi cùng vô số người sẽ bị chết."
La Phong nhìn chăm chú Đà Lôi Vũ: "Ngươi là Nặc Lam Sơn gia tộc?"
"Nặc Lam Sơn gia tộc? Có cái gì quan hệ, ngươi cứ nói châm chọc?" Đà Lôi Vũ cười ha hả, đột nhiên chuyển thành lạnh lùng, quát khẽ "Đừng nói vô ích, nói hay không?"
"Hỗn đản! ! !"
La Phong vẻ mặt phức tạp.
"Mười giây đồng hồ, trong mười giây đồng hồ không nói, ta trước hết là giết em ngươi" Đà Lôi Vũ âm thanh lạnh lùng đếm "Mười .... chín..."
"Đừng đùa những ... trò trẻ con nữa." La Phong nhìn chăm chú Đà Lôi Vũ "Ngươi không phải là muốn biết thi thể Kim Giác Cự Thú sao, đừng nói cái gì Thôn Phệ Thú mà ta không biết?"
"Được đó!" Đà Lôi Vũ cười.
Thân là một trong mười người tinh anh đứng đầu Nặc Lam vệ, hắn đích xác đã nghe nói về Kim Giác Cự Thú, có điều là trước đây Phổ Lạp sau khi giao việc cho hắn có căn dặn hắn về những chỗ có thể có 'Thôn Phệ Thú.
"Có điều ... Ta cũng không cách nào tin ngươi trăm phần trăm!" La Phong nói.
"Ta hiểu" Đà Lôi Vũ gật đầu.
"Chúng ta một tay giao người, một tay giao thi thể Kim Giác Cự Thú" La Phong lạnh lùng nói "Thi thể Kim Giác Cự Thú kỳ thật căn bản không ở trên địa cầu. Mà là ở xa Địa Cầu, đại khái với tốc độ phi hành 23 vạn km mỗi giây thì cần khoảng hơn mười ngày mới có thể đến một hành tinh không người. Cho nên tùy ý các ngươi ở trên địa cầu tìm kiếm, chắc chắn là không tìm được nó."
Ánh mắt Đà Lôi Vũ sáng lên, tán dương "Lợi hại, thông minh, lãnh chúa đại nhân, ta đều bội phục ngươi . Đúng, loại báu vật như thi thể Kim Giác Cự Thú đích thật là cần giấu kĩ. Nói cho ta biết ở nơi nào?" Đà Lôi Vũ có chút kích động, thi thể Kim Giác Cự Thú liên quan quá lớn, cái này so sánh với tài sản của Nặc Lam Sơn gia tộc còn lớn hơn rất nhiều.
"Hừ "
La Phong cười lạnh một tiếng "Ta hiện tại nói cho ngươi, ngươi giết người thì làm sao?"
Đà Lôi Vũ sắc mặt trầm xuống.
"Hừ." La Phong hừ lạnh một tiếng "Chúng ta nếu như hợp tác, ta sẽ cho ngươi một tọa độ vũ trụ. Ngươi bố trí người chạy tới đó! Mà ta cũng thu xếp người nhìn thấy thân nhân của ta, xác nhận bọn họ còn sống khỏe mạnh. Đến lúc đó, ngươi thả người. Ta chính là nói cho ngươi chuẩn xác địa chỉ giấu Kim Giác Cự Thú "
"Nếu như ngươi ngay cả như vậy mà không đáp ứng thì chứng tỏ rằng ngươi căn bản không có chuẩn bị để thân nhân của ta sống sót. Cả hai bên cùng bố trí chuẩn bị! Dựa vào thi thể Kim Giác Cự Thú, muốn tìm đến tiểu đội các ngươi để giết chết các ngươi thì cũng không phải không có nắm chắc!"
Đà Lôi Vũ hắc hắc cười quái dị hai tiếng: "La Phong lãnh chúa, cũng sảng khoái. Cứ dựa theo lời ngươi nói "
"Được!" La Phong vẻ lạnh lùng. La Phong nhanh chóng cùng Đà Lôi Vũ xác định mọi thứ, cuộc gọi chấm dứt.
"Ngột Lạt." Chỉ chốc lát, La Phong lại liên lạc với lái buôn nô lệ kia.
"La Phong tiên sinh, lúc trước ngươi nói với ta, muốn trong một ngày vận chuyển l00 nô lệ cấp Hằng Tinh bậc chín đi đến hành tinh Bạch Lan giao hàng? Một ngày thật sự quá ngắn ! Thời gian một ngày , nói cách khác ... Phải là ở bên trong Ngân Lam đế quốc có sẵn loại hàng như nô lệ cấp Hằng Tinh bậc chín nô lệ, vốn chính là thứ xa xỉ phẩm. Ở những nơi nhỏ bé như Ngân Lam đế quốc , coi như cùng các thương nhân khác lấy lại hàng thì cũng không còn nhiều"
"Đừng nói thừa, trong một ngày thì nhiều nhất có bao nhiêu. Ta chuẩn bị sẵn tiền" La Phong quát khẽ.
"Tám người! Trong vòng một ngày muốn đưa đến hành tinh Bạch Lan thì nhiều nhất chỉ giao được tám nô lệ cấp Hằng Tinh bậc chín. Tạm thời ngươi không có cách nào để lựa chọn chủng tộc, giới tính.v..v...." Nam nhân tóc xanh lá cây bất đắc dĩ lắc đầu nói "La Phong tiên sinh, có cần phải cứ phải khẩn cấp như vậy sao? Nhõn một ngày, quá ngắn . Từ Cầu Long Tinh vận chuyển đi hành tinh Bạch Lan đều nhanh cũng mất mười ngày"
La Phong cũng rõ ràng.
Để lái buôn nô lệ trong một ngày vận chuyển nô lệ cấp Hằng Tinh bậc chín đến hành tinh Bạch Lan, thật là khó khăn. Dù sao giới hạn một ngày phi hành phạm vi là đã định!
"Tám người thì tám người!" La Phong nói.
--------------------------------