Chương 7 : Tang Lễ Của Chiến Thần Lục Cương
La Phong cười cảm khái, chuyện ở đời đúng là rất thú vị, năm tháng trước đây mình chỉ là một đệ tử của võ quán đi khảo hạch, còn người nhà của mình cũng ở tại phòng trọ tại tiểu khu Liêm Khiết. Nháy mắt chỉ trong vài tháng, mình đã chuyển chỗ ở đến tiểu khu Minh Nguyệt, hơn nữa còn có mấy ngàn vạn để sử dụng, cuộc sống thực thảnh thơi!
"Hay là Ô thúc đi trước khảo hạch đi, còn ta cũng tiện thể ghé qua xem." La Phong cười đi đến một bên ngồi xuống, tức thì liền có nhân viên phục vụ mang đến điểm tâm ngọt cùng nước trà.
"Phong tử." Một gã võ sư của võ quán Cực Hạn đang mặc trang phục luyện công cười nói, "Nghe nói gần đây ngươi đã giết gần một vạn đầu quái thú đúng không? Hơn nữa hầu hết đều là cao cấp quái thú cấp Thú binh? Thực lực của ngươi hiện tại có phải đã đạt đến sơ cấp Chiến tướng?"
"Ta nghĩ chắc là vậy rồi." Bên cạnh có người đồng ý gật đầu.
Ô Thông cũng gật đầu: "Cao cấp Võ giả cấp Chiến sĩ không có khả năng dễ dàng giết được nhiều quái thú như vậy trong thời gian ngắn được. Nếu tố chất thân thể của hắn không đạt đến sơ cấp Chiến tướng thì thực lực cũng không khác biệt cho lắm, ta nhớ là La Phong tu luyện 'Cửu Trọng Lôi Đao' phỏng chừng đã có chút thành tựu."
La Phong mỉm cười.
Cũng không có gì là lạ.
Trong thời gian hai tháng ngắn ngủi mà mình có thể giết gần một vạn đầu quái thú, hơn nữa đa số đều là cao cấp Thú binh, loại hiệu suất thì cao cấp Chiến sĩ khó mà làm được. Chẳng trách sao rất nhiều người đều nghĩ rằng mình có thực lực của sơ cấp Chiến tướng.
" 'Cửu Trọng Lôi Đao' không phải rất khó luyện sao? Hơn nữa giá cả lại đắt kinh khủng." Những Võ giả khác mở miệng nói.
"Đúng là rất khó luyện." La Phong cười gật đầu, "Ta cũng chỉ có một chút đột phá nhỏ mà thôi."
"Ồ!"
Trong đám người này cũng chỉ có một mình Ô Thông là nhìn La Phong với ánh mắt khác thường. 'Cửu Trọng Lôi Đao' kia chính là cửu cấp bí tịch, người mua bí tịch này cũng không ít, những cũng không biết bao nhiêu Võ giả đều không thể đột phát bước đầu tiên này rồi. Tu luyện được loại bí tịch này... không phải nói rằng có thể vượt cấp chiến đấu sao!
"La Phong." Ở bên ngoài vang lên tiếng gọi, La Phong quay qua nhìn, thì ra là Trần ca.
"La Phong, ta nghe nói ngươi đã quay về, thật không ngờ mới sáng sớm lại có thể gặp." Trần Cốc ha ha cười đi tới, "Đúng rồi, ngày mai có tính tham gia lễ truy điệu Lục Cương tiền bối không?"
"Việc lớn nhớ vậy chúng ta dĩ nhiên phải đi rồi, La Phong, đến lúc đó chúng ta cùng đi tới đó." Quán trưởng Ô Thông nói.
La Phong cảm khái một tiếng, cũng gật gật đầu.
Đi, những việc loại này hắn nhất định sẽ đi.
Vị Lục Cương tiền bối này chính là vị cường giả cấp Chiến thần bất hạnh thân tử trong đợt thử triều cấp ba cách đây ba ngày! La Phong tuy rằng không trực tiếp trãi qua đợt thử triều đó, nhưng trong khi thử triều bạo phát chính hắn cũng đang ở trong khu vực hoang dã... Biết được tiền bối qua đời, dĩ nhiên La Phong cũng muốn đi tưởng niệm một chút, đây gọi là 'Bầu bí chung giàn'... ( hán văn là 'Thỏ tử hồ bi' theo tui biết đây là câu chế nhạo, hok biết đúng hok nữa, nên tui thay câu khác thích hợp hơn chút)
Cùng lúc đó đợt khảo hạch chuẩn Võ giả cũng diễn ra trong ngày, đám người La Phong chứng kiến trong tám người tới khảo nghiệm cũng chỉ có ba người vượt ải.
Trong tám người này cũng có một người La Phong nhận ra được, chính là cao cấp đệ tử của võ quán Cực Hạn ở khu Nghi An, chỉ có điều vị cao cấp đệ tử này lại không vượt qua được đợt khảo hạch.
⬻⬻
Sáng sớm ngày hôm sau, nhiệt độ rất thấp. Chung quanh nhà tang lễ của 'Anh Hùng đường' tại thành phố Giang Nam đều bị phong tỏa, bởi vì hôm nay có rất nhiều người đến tưởng niệm Lục Cương tiền bối.
Năm người tiểu đội Hỏa Chùy đều tụ tập cùng một chỗ, toàn thân năm người đều vận một màu đen.
"Thượng tầng nhân vật đúng là rất đông." Trần Cốc cảm thán nói, La Phong cũng nhìn xung quanh một chút, chỉ thấy những đường phố lân cận đông nghịt người đến tưởng niệm, quan trọng nhất là------ hôm nay là ngày tưởng niệm đầu tiên, chỉ có Võ giả, thân nhân, nhân vật cao tầng của chính phủ cùng một vài nhân vật đặc thù mới có thể tiến vào.
Chỉ có từ ngày mai cho đến bảy ngày sau mới dành cho bình dân phổ thông vào tưởng niệm.
Ngay cả như vậy, mà hôm nay cũng có trên vạn người tập trung tại đây, những người này đều là những nhân vật thượng lưu tại thành phố Giang Nam. Có thượng tầng nhân vật của một vài gia tộc, tập đoàn tài chính, có cao tầng nhân vật của chính phủ cùng quân đội, trọng yếu nhất chính là vô số Võ giả. Trong đám Võ giả này thậm chí còn có cường giả cấp Chiến thần!
'Bầu bí chung giàn', một vị Chiến thần chết đi, những vị Chiến thần khác đến tưởng niệm cũng là chuyện bình thường.
" Đài truyền hình Quốc gia cũng đến đây." La Phong nhìn đến xe phỏng vấn nói.
"Lễ tưởng niệm cái chết của tất cả các Chiến thần đều được truyền hình trực tiếp trên cả nước." Cao Phong cảm khái nói, "Hàng năm, toàn bộ nước Hoa Hạ có được mấy vị Chiến thần tử vong đây?"
Truyền hình trực tiếp trên toàn quốc, chỉ có những vị cấp Chiến thần mới được đãi ngộ như vậy, thậm chí chỉ có những Võ giả có cống hiến rất lớn mới nhận được loại đãi ngộ này. Mà những Võ giả cấp Chiến sĩ, cấp Chiến tướng cũng chẳng nhận được loại đãi ngộ thế này, phải biết rằng ngay cả những tướng quân cao cấp trong quân đội cũng không có mấy người có tư cách nhận được loại đãi ngộ này.
"Nhìn kìa, bên kia là thị trưởng thành phố Giang Nam. Bên cạnh có phải là vị chỉ huy thường xuất hiện trên truyền hình không?"
"Chậc, chậc, nhìn xem, là một trong mười hai gia tộc trong nước thuộc liên minh HR, tộc trưởng của Từ gia."
La Phong nghe nói đến Từ gia không khỏi nhìn lại, đó là một lão giả đầu bạc dáng người thấp béo, thoáng nhìn khoảng tám chín mươi tuổi, chẳng qua trên người lão toát ra khí chất của một ngồi lâu ở địa vị cao, phía sau lão là bốn gã thuộc cấp.
"Bên kia là cường giả cấp Chiến thần, Chư Cát Sơn, chính là ca ca của quán chủ Gia Cát Thao ở tổng hội quán Cực Hạn của chúng ta.
Không ít người trong đám Võ giả cùng nghị luận.
"Lễ tưởng niệm đã bắt đầu rồi." Cao Phong nhìn tới phía trước, "Chẳng qua chúng xếp hàng ở phía sau mới có thể vào được."
"Từ từ rồi phúng viếng cũng được, khó có dịp chứng kiến nhiều cao thủ như vậy đâu." Trần Cốc cười nói.
Bọn người La Phong đứng ở đường phố bên cạnh cũng với đại lượng các Võ giả khác đều chờ ở phía sau. Phía trước các đại nhân vật cũng đang làm lễ tưởng niệm.
"Brừm...!"
Một chiếc đĩa bay chiến đấu màu tối đang từ xa bay đến, quân đội cảnh giới xung quanh nhà tang lễ của 'Anh Hùng đường' căn bản chẳng hề ngăn trở, mà nhóm cường giả cấp Chiến thần, thị trưởng thành phố Giang Nam, các chính khách, tướng quân đã tiến vào trước đều trở ra nghênh đón.
"Lại thêm một đại nhân vật." hai mắt Trần Cốc rực sáng.
"Là đại nhân vật nào đây?" Cao Phong cũng chấn kinh.
Phải biết hiện tại ở đây đều đang tập trung rất nhiều nhân vật thượng tầng của nước Hoa Hạ, tỉ như Võ giả cấp Chiến thần, vốn là nhân vật cao ngạo trong đám võ giả. Tỉ như thị trưởng thành phố Giang Nam, địa vị cực cao, nếu so với chức tỉnh trưởng trước thời kỳ Đại Niết Bàn còn cao hơn nhiều.
Nhưng nhân vật kia lại có thể khiến cho đám người này tiến ra nghênh đón.
"Là ai vậy?" chăm chú nhìn, tất cả Võ giả cùng người ở đài truyền hình đều nhìn chằm chằm, không ai dám lên tiếng.
Một mảnh yên tĩnh.
Đĩa bay chiến đấu chậm rãi hạ xuống, cánh cửa bên hông mở ra.
Chỉ thấy một nam tử gầy gò mũi ưng, toàn thân vận một màu đen, từ cầu thang của chiến đấu cơ đi xuống. Nhìn sắc mặt của hắn không được tốt lắm, hai mắt dường như sắp rơi lệ. Khi hắn đứng ở đó, làm cho mọi người ở phạm vi mấy chục mét xung quanh cảm thấy rơi vào một vùng tối tăm, mà trong phạm vi mấy chục mét đó hắn chính là thần.
"Nghị viên Chu." Một gã cường giả cấp Chiến thần đang đứng nghênh đó mở miệng nói.
Nam tử mũi ưng thở dài một tiếng, cũng không nói gì, chỉ quay sang những cường giả cấp Chiến thần, thị trưởng thành phố Giang Nam, các quan chức cao cấp đến từ thủ đô, các tướng quân đang đứng nghênh đón khẽ gật đầu một cái rồi tiến vào nhà tang lễ.
Những người khác đều đi theo phía sau hắn.
Một mảnh yên tĩnh.
Đợi cho nhóm đại nhân vật này đi vào xong, phía sau mới vang lên vài tiếng nghị luận.
"Người kia là ai?" Trong lòng La Phong tràn đầy nghi hoặc, đây tuyệt đối là những đại nhân vật đỉnh phong của nước Hoa Hạ, cho dù là nhân vật lãnh đạo của một quốc gia cũng rất khó có thể làm cho những cường giả cấp Chiến thần kia đứng cung kính nghênh đón như vậy. Bình thường những cường giả cấp Chiến thần rất ít coi trọng quan chức.
"Không biết." Bọn người Trần Cốc cũng lắc đầu.
La Phong lắng tai nghe một chút rồi thấp giọng nói: "Phía đối diện nói vị kia chính là Chu Hỷ, cái tên Chu Hỷ này ta cũng từng nghe qua rồi. Mấy năm trước là một cường giả cấp Chiến thần có danh vọng rất lớn, chỉ là sau này cũng không nghe được tin tức gì của hắn nữa, rất ít khi lộ diện. Ta xem trên internet, nghe nói người này đã vượt qua cấp Chiến thần, trở thành một trong những người đứng trên đỉnh trên toàn thế giới."
"Vượt qua cấp Chiến thần?" Bọn người La Phong lảo đảo hít một ngụm lương khí.
Lão thiên a!
Loại nhân vật này có thể đứng ngang hàng cùng với một quốc gia a! Quốc gia đối với những nhân vật này cũng đều muốn giữ mối giao hảo. Vị kia tuyệt đối chính là nhân vật đỉnh phong trong xã hội. Khó trách những gia tộc, tập đoàn tài chính, chính khách, tướng quân thậm chí đến những cường giả cấp Chiến thần có địa vị cực cao cũng phải ra nghênh đón.
Có thể nói---
Người như thế chính là đứng ở giữa người và 'Thần'.
--------------------------------