Chương Ba Mươi Chín - Diễm Tế Dậy Sóng
La Phong đã tới Diễm Tế đại lục được 189 năm.
Vùng ven Diễm Tế đại lục, trên một sơn mạch nguy nga cao trên trăm vạn km, một thanh niên giáp bạc cánh bạc đang thong dong nằm trên một tảng đá lớn, bên cạnh để một thanh Huyết Ảnh Chiến Đao, thì thầm trong miệng:
“Dạ Thần Vương bảo tìm ta có việc cực tốt? Hy vọng đừng có lãng phí thời gian của ta. “
- Vù!
Một nhân ảnh chợt xuất hiện một bên.
- Tới đây.
Thanh niên giáp bạc cánh bạc lúc này mới đứng dậy.
- Dương, ngươi quả là thong dong.
Dạ Thần Vương cười nói
Dạ Thần Vương mặc chiến khải đỏ sậm, hắn có một đôi cánh, có một đôi tròng mắt vàng.
- Thỉnh thoảng có chút thời gian nhàn rỗi thôi.
Đôi mắt La Phong sáng như điện, thoáng có khí tức bá đạo. Với tư cách là một Hắc vũ giả, có huyết thống thần thú khá nồng nặc, hơn nữa thời khắc nào cũng thể hiện Thú Thần Biến, rồi Thí Ngô Vũ Dực cũng phóng thích uy áp nhất định, làm sao mà không bá đạo chứ?
- Nói đi, tìm ta rốt cuộc có chuyện gì, làm sao không nói trong Vũ Trụ Giả Định, mà chuyên môn chạy đến đây thế.
La Phong nhìn về phía Dạ Thần Vương.
- Đại sự, việc cực tốt.
Dạ Thần Vương trịnh trọng nói.
- Việc cực tốt gì?
La Phong hỏi vẻ hứng thú.
Thời gian lâu như vậy, La Phong thật ra cũng có một đám bằng hữu phong Vương, trong đó có vài người ở Diễm Tế đại lục, chủ yếu là lấy hình thái bản tôn người địa cầu, dùng cái tên Dương để kết giao.
Đương nhiên phân thân Kim Giác Cự Thú cũng kết giao vài bằng hữu, như Tinh Huyễn Vương, nhưng phân thân Kim Giác Cự Thú chủ yếu kết giao với đám ngoại tộc ở vùng xa xôi, bây giờ tổng cộng mới kết giao được ba người thôi.
Bản tôn người địa cầu kết giao bằng hữu mới nhiều. Người mới có quan hệ trong thời gian gần đây là Dạ Thần Vương!
Dạ Thần Vương, một nhánh nhân loại gọi là Dực Nhân Tộc, là một cường giả phong Vương đỉnh cao, có thể thuấn di!
Hắn là người hung hãn hiếu sát, không dễ nhận bạn bè. Còn một khi nhận định là bằng hữu, tự nhiên hắn rất hào sảng. La Phong cũng từng luận bàn chiến đấu với hắn một phen sau, Dạ Thần Vương cảm thấy thực lực tương đương, nên hai người mới chính thức trở thành bằng hữu.
Dạ Thần Vương từng nói: “Tốc độ biến ảo trong nháy mắt của ngươi quá nhanh. Mặc dù ta có thể thuấn di, nhưng vừa mới thuấn di, ngươi đã tránh ra xa rồi. Chiến đấu với ngươi trừ phi là cường giả sở trường công kích linh hồn, nếu không muốn đả thương ngươi cũng rất khó. “
- Vào trong hang động của ngươi rồi nói.
Dạ Thần Vương có vẻ rất cẩn thận.
- Cẩn thận vậy à?
La Phong cười, cũng nhận thấy thật sự có đại sự, nên dẫn Dạ Thần Vương bay vào hang động của mình.
Trong hang động.
Hai người chia ra ngồi.
- Dương, ngươi chắc cũng biết vài việc có liên quan tới truyền thuyết của Diễm Tế đại lục chứ.
Dạ Thần Vương truyền âm nói:
- Hai người chúng ta trò chuyện, hết thảy nên truyền âm, phòng ngừa có tên nào có máy thăm dò cường đại hơn cả ngươi và ta, nghe được đối thoại này. Ha ha... Đương nhiên trên Diễm Tế đại lục, máy thăm dò cao cấp hơn ngươi cũng rất hiếm thấy. Tóm lại chúng ta phải cẩn thận một chút.
- Truyền thuyết trên Diễm Tế đại lục?
La Phong giật mình
- Ngươi nói là... Tế Tháp?
- Ừm.
Dạ Thần Vương trịnh trọng gật đầu.
Trên chiến trường tinh vực số bảy, có rất nhiều nơi thần bí.
Như Diễm Tế đại lục, Tinh Thần Tháp, rất nhiều khu vực chiến đấu cao cấp, đều có một vài truyền thuyết. Tỷ như trên 'Diễm Tế đại lục ’, thường xuyên có thể thấy rất nhiều bức tượng thờ cúng, cho dù tỷ tỷ năm qua mà vẫn chưa từng hoàn toàn mục nát. Cách vận dụng năng lượng trong đó thật sự làm cho người ta phải thán phục, làm rất nhiều cường giả khi giết chóc trên chiến trường ngoài tinh vực đều tự hỏi, đám người trước đây ở Diễm Tế đại lục là như thế nào,.
- Ta nghe nói một vài điều thôi.
La Phong nhíu mày nói:
- Năm đó chiến trường số bảy mở ra. Nghe nói một vài cường giả bốn đại tộc quần đỉnh cao quét ngang qua nhiều khu vực, mở ra chiến trường. Dân của Diễm Tế đại lục tự nhiên hốt hoảng bỏ chạy, căn bản không dám chống cự với bốn đại tộc quần đỉnh cao. Vì không kịp, nên tựa hồ chỉ chạy trốn một bộ phận thôi, còn rất nhiều người bị đồ lục.
- Diễm Tế đại lục, nổi danh nhất chính là Tế Tháp, bất kỳ Tế Tháp nào cũng đều là Căn Cứ Sinh Tồn cỡ lớn cho dân chúng ở Diễm Tế đại lục. Có rất nhiều bảo vật đều đặt ở trong những Tế Tháp. Khi cần sẽ sử dụng Tế Tháp để chạy đi.
- Nhưng khi hốt hoảng chạy trốn, vẫn có những Tế Tháp chưa chạy thoát.
- Có những nơi bị bốn đại tộc quần đỉnh cao năm đó cướp đi. Còn có vài nơi ẩn giấu ở nơi nào đó trên Diễm Tế đại lục. Nghe nói việc chế tạo Tế Tháp rất thần bí, đến cả thần lực Vũ Trụ Tôn Giả điều tra cũng không phát hiện được. Dùng máy móc cũng không phát hiện được.
La Phong nói
- Trong lịch sử, đã từng phát hiện trên mười tòa Tế Tháp trên Diễm Tế đại lục.
- Ngươi tìm ta chẳng lẽ là phát hiện ra Tế Tháp?
La Phong cười nhìn hắn.
Dạ Thần Vương vẻ mặt trịnh trọng, gật gật đầu.
- Mẹ kiếp.
La Phong đứng bật lên, nhìn chằm chằm vào Dạ Thần Vương.
- Không gạt ta chứ? Loại chuyện tốt này mà cũng có thể đến phiên ta à?
- Không lừa ngươi.
Dạ Thần Vương trịnh trọng nói.
- Chuyện gì thế?
La Phong nhìn Dạ Thần Vương, nhíu mày cười nói:
- Ngươi đúng là hảo hữu của ta, nhưng Tế Tháp... chính là Căn Cứ Sinh Tồn của đám dân trên Diễm Tế đại lục, có dấu vô số bảo vật. Đó là bảo vật của cả một tộc quần. Tuy nói mỗi cá Tế Tháp chỉ có một bộ phận rất ít, nhưng đối với phong Vương chúng ta mà nói đã rất ghê gớm rồi. Bảo vật tiền bạc vô tận, không có lý gì lại đưa ra ngoài.
Mỗi nơi đều có một câu chuyện.
Như vòng đai Toái Tinh lúc trước, Diễm Tế đại lục nơi này, rồi ở Tinh Thần Tháp.
Đều có vài câu chuyện.
Tế Tháp ở Diễm Tế đại lục rất nổi danh. Còn Tinh Thần Tháp, một khu vực chiến đấu đỉnh cao nhất cả chiến trường số bảy, càng có vài bảo vật cho cường giả phong Vương phải điên cuồng. Đương nhiên rất nhiều năm qua mới có vậy một lần. Nhưng xác suất ít nhất cũng cao hơn so với việc phát hiện Tế Tháp.
- Ngươi nói không sai, bằng hữu cũng không đến mức đưa tiền bạc bảo vật ra như vậy.
Dạ Thần Vương cười.
- Ta mời ngươi, là coi trọng năng lực phi hành né tránh của Dương ngươi. Thời điểm mấu chốt nếu bị phong tỏa không gian, phải dựa vào năng lực phi hành chạy trốn của ngươi. Ta và ngươi luận bàn rất nhiều lần, năng lực phi hành của ngươi thật sự rất lợi hại.
- Hắc...
La Phong cười.
- Ta nói cho ngươi nghe nhé.
Dạ Thần Vương trịnh trọng nói:
- Ta chiến đấu với một địch nhân phong Vương ngoại tộc. Hắn giấu kín sâu dưới lòng đất. Thực lực hắn mặc dù kém hơn ta, nhưng cũng là phong vương cao cấp. Một hồi chiến đấu, đến lúc cuối cùng, thì mặt đất sụp đổ, không gian vỡ vụn. Địch nhân ngoại tộc của ta đã trọng thương, hắn một mặt chiến đấu với ta, một mặt chạy trốn loạn cả lên. Trong lúc vô ý đã phát hiện ra Tế Tháp dưới đất!
- Tế Tháp thần bí, đến cả Vũ Trụ Tôn Giả cũng không thể phá được, không thể tìm ra, là Căn Cứ Sinh Tồn của đám dân Diễm Tế đại lục sử dụng khi đào vong. Ta và kia đối thủ tự nhiên không thể cưỡng ép thu nó vào nhẫn Thế Giới.
- Nhưng, ở cửa Tế Tháp, có vài thi thể của đám nguyên cư dân trên Diễm Tế đại lục. Ta và đối thủ ngoại tộc đều phát hiện ra 'Tín phù’ để tiến vào Tế Tháp, lập tức tranh đoạt ngay. Chủ yếu là do hắn tới Tế Tháp trước, chiếm ưu thế địa lý. Tuy nói thực lực ta mạnh hơn một chút, nhưng cũng chỉ lấy được một nửa tín vật.
- Tổng cộng sáu phần tín phù.
- Ta cướp được ba, hắn cướp được ba.
- Dựa theo những vật phẩm trong túi của những thi thể, chúng ta phát hiện thời khắc đào vong, đám cư dân trên Diễm Tế đại lục đã được mệnh lệnh, đem theo tín vật là có thể tiến vào Tế Tháp. Sáu người có tín phù từ sáu phương vị đồng thời tiến vào, mới có thể mở ra bảo tàng của tộc quần trong Tế Tháp.
Dạ Thần Vương lắc đầu bất lực nói:
- Ta và đối thủ ngoại tộc đều mang theo tín vật, có thể bình yên tiến vào Tế Tháp. Nhưng chỉ có thể ở khu sinh hoạt của Tế Tháp, còn nơi có dấu bảo tàng, có các loại hệ thống đề phòng nghiêm ngặt, phải có sáu sinh mạng từ sáu phương vị tiến vào mới có thể mở ra cửa tàng bảo...
- Dạ Thần Vương, sáu sinh mạng đó rất có thể cần phải là nguyên dân cư ở đó mới được.
La Phong nhíu mày nói:
- Tế Tháp thiết kế khẳng định sẽ tận lực đảm bảo nguyên dân cư ở đó tìm được bảo vật, chứ không cho ngoại tộc chúng ta tìm được bảo vật đâu. Cho dù có sáu tín phù, cũng rất có thể không vào được.
- Ta hiểu ý của ngươi.
Dạ Thần Vương vội nói:
- Nhưng, trong lịch sử, không phải từng có cường giả khác tìm được Tế Tháp sao?
- Tóm lại, bảo tàng của đám nguyên dân cư trên Diễm Tế đại lục, tuy vẻn vẹn chỉ là một Tế Tháp, hẳn là có thể sánh ngang với tài sản của Vũ Trụ Tôn Giả rồi. Hơn nữa đã qua rất lâu rồi, e rằng năng lực phòng vệ nội bộ cũng biến chất hư hỏng rồi.
Dạ Thần Vương vội nói:
- Mạo hiểm vào bảo tàng như thế, ta khẳng định cũng nên đi. Dương, ngươi có đi không?
- Phú quý hiểm trung cầu
La Phong cười.
- Đi!
La Phong tự nhận mình có không ít năng lực bảo vệ tính mạng, trong lịch sử từng có cường giả tìm được bảo tàng Tế Tháp, vì sao mình lại không thể tìm được?
- Đi, theo ta mời thêm Hổ Thích Vương nữa.
Dạ Thần Vương nói.
- Hổ Thích Vương?
La Phong nhướng mày một cái, rồi nói
- Đi.
Xoát!
Dạ Thần Vương mang theo La Phong, thuấn di đi mất.
Ở vùng đất xa xôi trên Diễm Tế, Hổ Thích Vương và đội ngũ dưới tay hắn đang đóng quân ở một hang núi.
Trong vùng núi này, có hai loại hang động, một là trên núi, trong loại hang động dưới đất.
Trong một sảnh điện.
Ba người La Phong, Dạ Thần Vương, Hổ Thích Vương đang ngồi. Hổ Thích Vương tuy không phải là nhân tộc, nhưng cũng là phe nhân loại, có quan hệ cực tốt với La Phong, Dạ Thần Vương.
- Dương, Dạ Thần Vương, hai người tới chỗ ta làm gì?
Hổ Thích Vương truyền âm nói:
- Còn phải truyền âm trò chuyện nữa. Còn cấm các thủ hạ khác của ta tới, xem ra là đại sự rồi.
- Là việc cực tốt.
Dạ Thần Vương lại bắt đầu đem cả câu chuyện nói ra một lần, rồi đem lợi ích của Tế Tháp dụ dỗ Hổ Thích Vương một phen.
- Đi!
Hổ Thích Vương vỗ bàn.
- Cơ hội như thế này, há có thể không liều? Cho dù đi tới một vài bí cảnh vũ trụ cực kỳ nguy hiểm, lần lượt xông pha sinh tử e rằng cũng không có được bảo tàng cấp độ như thế.
- Được thôi.
Dạ Thần Vương có vẻ rất hưng phấn.
- Ta sở trường thuấn di, Hổ Thích Vương ngươi sở trường phong tỏa không gian và cường công, Dương sở trường phi hành. Ba người chúng ta liên thủ, mà ba người chúng ta đều có sinh mạng thực vật phụ trợ, nhất định có thể đoạt được bảo tàng.
- Phân phối bảo tàng sẽ dựa theo phương pháp 2-1-1, được không?
Dạ Thần Vương nhìn hai người.
- Chúng ta ba người liên thủ cướp đoạt bảo vật, ta 2, hai người các ngươi mỗi người 1
Hổ Thích Vương và La Phong nhìn nhau.
Lập tức đều gật đầu nhìn về phía Dạ Thần Vương:
- Được.
- Thống khoái.
Dạ Thần Vương cũng cười.
Hắn cũng hiểu rõ. Hai người hắn mời có lai lịch đều bất phàm. Thực lực Hổ Thích Vương tương đương với hắn. Về phần Dương, hắn có năng lực phi hành phải nói là nhất tuyệt. Hổ Thích Vương và Dương, theo phán đoán của hắn, đều có bài tẩy. Đặc biệt là Dương. Mỗi lần thấy Dương vỗ hai cánh phi hành, hắn đều có một loại cảm giác kinh ngạc khâm phục. Vào thời điểm mấu chốt, đây chính là năng lực bảo vệ tính mạng.