Chương Bốn Mươi Bốn - Tự Giết Lẫn Nhau!
Trong phòng điều khiển hạch tâm Tế Tháp, bốn gã cường giả thổ dân Cầu Xích Tạp đang khẩn trương nhìn tất cả.
“Chết đi chết đi, tự giết lẫn nhau chết sạch đi là tốt nhất. “ Trong miệng Thần Chủ Phổ Ai liên tục lẩm bẩm, mắt nhìn như đóng đinh vào màn hình giả định kiểm soát.
- Đều nhìn đi. Xem đám ngoại tộc xâm nhập này có thủ đoạn nào.
Cầu Xích Tạp truyền âm trịnh trọng nói lớn:
- Chúng ta mặc dù đều là cấp phong Vương, nhưng vì luôn ẩn giấu, không chính thức chiến đấu sinh tử với các cường giả phong Vương khác. Còn đám ngoại tộc xâm lấn này lại luôn trải qua giết chóc. Chúng ta phải xem chúng chiến đấu, hấp thu kinh nghiệm, hơn nữa biết được một vài át chủ bài của họ. Chúng ta muốn lấy được Truyền Thừa Thất, hoặc bảo vật trong Tàng Bảo Thất, nếu chỉ dựa vào mưu kế, hoặc dựa vào xếp đặt là không đủ. Còn phải dựa vào thực lực chân thật nữa.
- Dạ, Tộc Lão.
- Ừm.
Ba tộc nhân khác đều lặng lẽ gật đầu.
Họ sớm đã chuẩn bị một trận sinh tử. Trận chiến này, quan hệ tới sự hưng thịnh trong tương lai nhất mạch của họ.
...
Bên trong Tàng Bảo Thất đầu tiên.
La Phong vừa mới thu ba Hộp Tàng Bảo đầy những hoa văn kì bí, Tử Chung Vương và Băng Nhận từ bên ngoài sát khí ngút trời xông vào
- Đây là bảo tàng do tộc quần chuẩn bị để đem khi mà chạy trốn, tuyệt đối cao hơn nhiều so với toàn bộ tài sản của một Bất Hủ cấp phong Vương bình thường.
Tử Chung Vương truyền âm nói:
- Băng Đao, cho dù thiêu đốt Bất Hủ thần thể, chúng ta cũng phải lấy cho được bảo vật!
- Ta biết.
Đôi mắt nhỏ tí của Băng Nhận như độc xà lóe lên.
Hai người bọn họ, Băng Nhận cao lớn, Tử Chung Vương lại nhỏ gầy. Nhưng nói về thực lực thì Tử Chung Vương đã là phong Vương đỉnh cao, Băng Nhận vẻn vẹn chỉ phong vương cao cấp thôi.
Hai người âm thầm trao đổi, nhưng tốc độ lại không giảm chút nào, nhảy thẳng vào Tàng Bảo Thất.
- Hả?
La Phong nhìn hai cường giả Khi Chủy Tộc xông vào.
- Hừ.
La Phong lật tay, trong tay xuất hiện Huyết Ảnh Chiến Đao. Hai cánh màu bạc sau lưng cũng khẽ vỗ.
- Ma Vân, hỗ trợ ta ngăn họ lại.
La Phong hạ lệnh.
Chỉ thấy vị trí hai vai La Phong nhất thời xuất hiện những dây leo nhỏ. Dây leo khi vừa mới xuất hiện thì rất nhỏ, nhưng những dây leo hung ác này khi kéo dài ra lập tức nhanh chóng tăng vọt, đồng thời vô số dây nhánh, cành lá cũng kéo dài. Sức mạnh vô cùng mãnh liệt như sóng biển, cuốn thẳng tới tiến công Tử Chung Vương và Băng Đao.
Ma Vân Đằng tuy là phong Hầu đỉnh cao, nhưng trời sinh cứng rắn, năng lực sống rất mạnh, độ dẻo và sức mạnh của dây sánh ngang với Bất Hủ phong vương sơ cấp nhân loại. Có lẽ chênh lệch rất lớn với Tử Chung Vương là phong Vương đỉnh cao, Băng Nhận là phong vương cao cấp, nhưng nếu muốn cản trở họ một chút cũng là một việc rất nhẹ nhàng.
- Huyết Vân!
Tử Chung Vương gầm lên.
Rào!
Hai đóa hoa đỏ như máu, từ hai bên eo lưng Tử Chung Vương lần lượt xuất hiện, vừa kéo dài ra, nó cũng nhanh chóng bành trướng lớn lên. Đóa hoa khổng lồ giống như một cái chụp lớn, ngăn trở vô số dây leo. Dây leo quấn quanh, muốn kéo dài ra khỏi mép đóa hoa, nhưng mép đóa hoa lại xuất hiện đầy những răng cưa sắc bén, bắt đầu điên cuồng cắn xé Ma Vân Đằng. Nói về tính công kích thì Ma Vân Đằng hiển nhiên kém hơn nhiều, chỉ có thể điên cuồng quấn chặt lấy đối thủ.
Hai bên đánh nhau ngang tay.
“Sinh mạng thực vật phụ trợ rất hiếm thấy với Bất Hủ bình thường. Trong các phong hầu cũng chỉ một bộ phận nhỏ mới có. Còn phong Vương có sinh mạng thực vật phụ trợ cũng là việc rất thông thường. Nhưng bình thường cũng chỉ đào tạo ra Bất Hủ Quân Chủ đỉnh cao thôi. “ La Phong thấy thế nhíu mày.” Nhưng không ngờ Tử Chung Vương có Huyết Ma Hoa, bậc phong Hầu đỉnh cao.”
- Ngươi đừng mơ chạy thoát.
Tử Chung Vương mặt mũi xấu xí dữ tợn cười với La Phong.
- Vù.
La Phong vỗ hai cánh, hóa thành một luồng lưu quang mơ hồ, muốn từ mép cửa khoang rộng trăm mét chạy ra ngoài, muốn sử dụng năng lực chạy trốn của mình. Nếu bị nhốt trong khoang quả là rất phiền phức. Một khi ra ngoài, vậy sẽ tùy ý cho mình chạy trốn.
- Cạc cạc...
Tiếng cười chói tai vang lên. Một luồng lưỡi dao khổng lồ chợt xuất hiện bổ về phía La Phong.
- Phá!
Một dòng sông như cầu vồng bạc chói mắt, xé nát trời cao, đánh tan lưỡi dao khổng lồ, làm không gian trong khoang vì vậy mà chấn động đến mức tan tành. Nhưng cũng tự nhiên khôi phục rất nhanh. La Phong mặc dù đánh tan đối thủ, nhưng bởi vậy mà tốc độ cũng bị ảnh hưởng. Ngay lúc này, bên ngoài chợt truyền đến tiếng truyền âm:
- Dương, ta tới giúp ngươi!
- Hổ Thích Vương!
La Phong mừng thầm.
Mình bị giữ lại bên trong khoang, muốn chạy ra đích xác rất khó khăn. Nhưng Hổ Thích Vương đã tới giúp mình, có thể chính diện chiến đấu với đối phương, rồi mình có thể tìm ra cơ hội chạy trốn.
- A!
- Hổ Thích Vương!
Tiếng rít chói tai phẫn nộ vang vọng cả khoang
Tử Chung Vương nhỏ gầy xoay người vẻ mặt dữ tợn, phía trước hắn chợt hiện lên ba chuông lửa. Mỗi một chuông lửa đều thiêu cháy bừng bừng làm không gian xung quanh phải nát bấy. Lập tức ba chuông lửa đồng thời bay về phía Hổ Thích Vương cầm hai thanh cự phủ hãi nhân.
- Ha ha ha...
Hổ Thích Vương cuồng tiếu.
- Thiên Địa Khai!!!
Hổ Thích Vương phủ trái hộ thân, phủ phải bổ ra. Vừa bổ xuống... cả thiên địa đã như sông được khơi thêm dòng, uy lực đáng sợ làm chung quanh hoàn toàn hóa thành khu vực không gian loạn lưu. Vừa thấy búa bổ về phía những đóa ‘ Huyết Ma Hoa' ở cửa khoang,, Tử Chung Vương chỉ có thể nghiến răng đưa ba chuông lửa đi ngăn trở một búa này,!
- Bành bành...
Lưỡi cự phủ và ba chuông lửa va chạm mạnh.
Lực công kích làm những hoa văn kì bí dày đặc trên Tế Tháp thoáng có hào quang lóe lên, xem ra vẫn chịu được lực công kích bực này. Bản thân Tế Tháp cũng không tổn hao gì cả.
- Băng Nhận, ngươi và Huyết Vân hợp lực ngăn lại tên nhân loại đó! Ta đi ngăn lại Hổ Thích Vương!
Tử Chung Vương truyền âm gầm lên:
- Đợi đến khi Thương Kim Vương tới, chúng ta sẽ xong việc, không cầu đánh bại hắn, chỉ cần bịt kín cửa khoang, không để cho hắn ra ngoài, chúng ta sẽ thắng!
- Giao cho ta đi.
Băng Đao quát.
Tử Chung Vương và Hổ Thích Vương chiến đấu ở ngoài cửa khoang. La Phong và Băng Đao chiến đấu bên trong cửa khoang. La Phong lần lượt công kích. Mặc dù năng lực có thể áp đảo ‘Băng Nhận’, nhưng Băng Nhận lại vô cùng hung hăng, căn bản không sợ gì, chỉ biết hết sức ngăn trở La Phong. Hơn nữa có Huyết Ma Hoa phụ trợ, làm La Phong thật sự không thể xông ra.
- Thương Kim Vương!
Tử Chung Vương đang cố hết sức chống cự, thấy xa xa có một luồng lôi điện phóng tới, nhất thời mừng rỡ.
Đạo lôi điện đó chính là Thương Kim Vương!
Lôi điện lấp lóe!
Thương Kim Vương đã đến!
- Cút ngay!
Thương Kim Vương gầm lên giận dữ. Tiếng gầm nhưng vang lên trong đầu Hổ Thích Vương, công kích linh hồn vô hình như thanh mâu lôi điện bá đạo, điên cuồng công kích vào trong cơ thể Hổ Thích Vương, hủy diệt Bất Hủ thần thể của Hổ Thích Vương. Tuy nói Thương Kim Vương sở trường thân thể chấn phúc sức mạnh, chứ không phải linh hồn chấn phúc, nhưng thủ đoạn về phương diện công kích linh hồn của hắn cũng có chút thành tựu.
- Ách
Linh hồn Hổ Thích Vương chấn động, nhất thời có vẻ hơi chậm chạp.
- Bành!
Bàn chân to khổng lồ của Thương Kim Vương, đạp mạnh vào đầu Hổ Thích Vương. Chiếc đầu lõm xuống, đồng thời Hổ Thích Vương bị ném văng va vào trên vách tường hành lang gần đó. Vách tường hành lang Tế Tháp khẽ chấn động, một vài hoa văn kì bí điêu khắc trên đó khẽ lóe lên.
- Tránh ra.
Thương Kim Vương truyền âm nói.
- Hiểu rồi.
Tử Chung Vương vội dùng linh hồn trao đổi ra lệnh cho Huyết Ma Hoa.
- Huyết Vân, cho Thương Kim Vương đi vào.
Rào!
Huyết Ma hoa bịt chặt cửa khoang vô cùng kín đáo, nhanh chóng tách ra một thông đạo, để Thương Kim Vương vọt thẳng vào.
Trong khoang.
Huyết Ma hoa nở rộ và vô số Ma Vân Đằng cơ hồ tràn ngập cả khoang, làm trong khoang như trở thành thế giới của dây leo và hoa cỏ, một thế giới thực vật.
- Nhân loại!
Thương Kim Vương tiến lên, đánh thẳng về phía La Phong.
- Chết đi cho ta!!!
Trong tay Thương Kim Vương đột nhiên xuất hiện một thanh trường mâu lôi điện thật sự. Trường mâu cổ kính, trên mặt lôi quang lóe lên, chỉ thấy Thương Kim Vương đồng thời gầm lên giận dữ, toàn thân đều bắt đầu trở nên có rút lại một chút, nhưng toàn thân hắn hoàn toàn lóe lên thanh quang quỷ dị, giống như một kim loại màu xanh.
Cảnh này làm La Phong ớn lạnh:
- Bí pháp loại thân thể chấn phúc!
Thi triển bí pháp loại chấn phúc sẽ khiến cho thân thể biến hóa. Bây giờ Thương Kim Vương đang thi triển chiêu này.
- Veo!
Thương Kim Vương gầm khẽ, đâm mạnh trường mâu, tất cả sức mạnh tập trung cả vả một mâu này. Trong phạm vi nhỏ hẹp, trường mâu ném ra gần như tốc độ ánh sáng - La Phong căn bản không kịp né tránh, chỉ có thể trước khi Thương Kim Vương thi triển bí pháp loại chấn phúc đã lập tức khép hai cánh lại, Thí Ngô Vũ Dực hoàn toàn bảo vệ thân thể mình.
- Phốc!
Một trường mâu lôi điện đâm thẳng vào cánh của La Phong.
La Phong bay ngược ra ngoài, bị trường mâu lôi điện thật sự ‘đóng’ vào vách tường khoang. Nói đúng ra, trường mâu lôi điện chỉ đâm vào cánh Thí Ngô Vũ Dực, cũng không thể đâm thủng được. Nhưng luồng lực công kích vô cùng đáng sợ vẫn ‘đóng’ La Phong vào vách tường một tích tắc.
- Cái gì.
Thương Kim Vương khiếp sợ vạn phần.
- Không thể nổ nát thân thể hắn?
Hắn toàn lực một kích, mặc dù cũng biết rất khó đánh chết Bất Hủ phong Vương, nhưng trong mắt hắn thì nhân loại ‘Dương’ cũng chỉ có trình độ phong vương cao cấp. Bị hắn toàn lực đánh một kích cho dù không chết cũng hẳn là thân thể vỡ tan mới đúng.
- Dương! Ta tới cuốn lấy Thương Kim Vương!
Dạ Thần Vương như một luồng ảo ảnh cũng xông vào.
Hổ Thích Vương một lần nữa chiến đấu với Tử Chung Vương.
- Dạ Thần Vương!!!
Thương Kim Vương quay phắt đầu lại, trong mắt lóe lên lôi điện, căm tức nhìn Dạ Thần Vương
Mặc dù nói vừa rồi La Phong ngăn trở hắn một kích, nhưng Thương Kim Vương vẫn hiểu rõ, trong đội ngũ địch quân thì người uy hiếp lớn nhất chính là ‘Dạ Thần Vương’, tiếp theo là ' Hổ Thích Vương '. Dạ Thần Vương và Hổ Thích Vương đều là phong Vương đỉnh cao.
Uy hiếp nhỏ nhất chính là ‘Dương’.
- Băng Đao, liều mạng cuốn lấy Hổ Thích Vương cho ta.
Thương Kim Vương trong nháy mắt hạ lệnh.
- Tử Chung Vương, dù phải thiêu đốt Bất Hủ thần thể cũng đoạt được bảo tàng cho ta. Dạ Thần Vương giao cho ta!
- Được.
Tử Chung Vương nghiến răng, trong nháy mắt lao vào trong khoang.
Còn Băng Nhận cũng liều mạng ngạnh kháng Hổ Thích Vương.
Về phần Thương Kim Vương...
Một tay duỗi ra, thanh mâu lôi điện lập tức xuất hiện trong tay hắn. Thương Kim Vương đưa ánh mắt lạnh giá nhìn Dạ Thần Vương. Bí pháp chấn phúc thân thể được thi triển, toàn thân thoáng có thanh quang quỷ dị, sinh ra uy áp vô hình. Cảnh này làm Dạ Thần Vương ớn lạnh, chỉ có thể vô cùng cẩn thận nhìn đối thủ.
- Cho dù thiêu đốt Bất Hủ thần thể cũng phải đoạt được bảo tàng?
Tử Chung Vương nghiến răng, trong mắt có vẻ điên cuồng.
La Phong cầm Huyết Ảnh Chiến Đao, nhìn chắm chằm Tử Chung Vương.
Chiến đấu tới thời khắc điên cuồng đỏ mắt rồi. Thiêu đốt Bất Hủ thần thể là biện pháp không thể tránh được nữa.
- Xem tình hình, để có được bảo tàng, e rằng chiến đấu tiến hành tới mức phải thiêu đốt Bất Hủ thần thể rồi.
La Phong trong lòng thầm nói:
- Nhưng mà ta... không có Bất Hủ thần thể.
- Giao ra bảo tàng! Nếu không... chết đi!
Trong mắt Tử Chung Vương đầy vẻ điên cuồng.
Ầm!
Ba chuông lửa trong nháy mắt xoay tròn, như một viên hằng tinh mini tản ra quang nhiệt vô tận, đập thẳng về phía La Phong.