Chương Mười Bảy – Một Đường Thấp Thỏm
Tòa cung điện rộng lớn trước mắt cao chọc trời. Nếu trên địa cầu, La Phong đứng trong vũ trụ có thể thấy rõ nửa địa cầu. Nhưng hắn không cách nào thấy rõ được thần điện tòa sừng sững nguy nga - Huyễn Cảnh Điện này.
Sương mù vờn quanh Huyễn Cảnh Điện.
Trong sảnh tầng điện thứ 101, một vùng âm u mơ hồ. La Phong cố hết sức trừng mắt nhìn vào, muốn thấy rõ tình huống Hồng trong sảnh điện, nhưng lại chỉ phí sức. Không chỉ riêng La Phong đang nhìn, đến cả Mị Mị Tộc vô số nữ tử chung quanh, và cả các đệ tử Huyễn Linh Vương cũng đều nhìn về phía điện sảnh. Ai nấy đều muốn biết... Hồng có thể vượt qua mười tám Ái Dục Huyễn Cảnh hay không.
- Ầm.
Trong sảnh điện tầng thứ 101 vang lên một trận chấn động. Sảnh điện trở nên rõ ràng có thể thấy được.
Chỉ thấy Hồng đứng giữa sảnh điện, ngẩng đầu mỉm cười nhìn cầu thang xa xa, rồi bay thẳng về phía cầu thang, lập tức nhanh chóng theo những bậc thang tiến về điện sảnh tầng thứ 102.
“Vượt qua Ái Dục Huyễn Cảnh tầng đầu tiên rồi. “ La Phong thở phào một hơi.
Rào!
Chỉ thấy dòng người theo cầu thang hành lang bên ngoài, nhanh chóng chạy lên điện sảnh lầu 102. Huyễn Linh Vương đi đàng trước, La Phong, nam tử có đôi cánh đen cùng với các đệ tử khác của Huyễn Linh Vương theo sát phía sau. Vô số nữ tử Mị Mị Tộc thì theo sau cùng.
Ái Dục Huyễn Cảnh thứ hai, Ái Dục Huyễn Cảnh thứ ba, Hồng mất thời gian loại trừ huyễn cảnh càng ngày càng dài hơn.
“Làm sao bây giờ. “ La Phong đưa mắt nhìn theo bóng dáng Hồng theo những bậc thang, lên cao một tầng, xông lên Ái Dục Huyễn Cảnh thứ tư, không khỏi rất lo lắng.” Đây dù sao cũng là huyễn cảnh do Huyễn Linh Vương bố trí. Còn đại ca mới chỉ là cấp Vũ Trụ, e rằng một lần sơ sót là ngã xuống luôn. Nếu thất bại thật, chẳng lẽ ta thật sự trơ mắt nhìn đại ca đi tói phân bộ Liên Minh Dong Binh Vũ Trụ để tự sát à.”
“Nhưng.”
“Ta không khuyên được đại ca, hơn nữa đây là hắn đánh cược với Huyễn Linh Vương. Cho dù sư phụ, cũng không tiện nhúng tay. “ La Phong rất lo lắng.
Không thể hỗ trợ, chỉ có thể trơ mắt nhìn tất cả mọi việc phát sinh.
Thực lực.
Đây là duyên cớ thực lực!
Giả thiết hắn có thực lực Vũ Trụ Quốc Chủ, hoàn toàn năng lực áp chế Huyễn Linh Vương, nào còn phải phiền phức như vậy. Hắn chỉ là thiên tài nho nhỏ, trước mặt Huyễn Linh Vương chỉ là một tên tiểu bối, một tiểu bối chưa chính thức trưởng thành.
“Ý chí ngươi đại ca rất mạnh, lại có thể vượt qua tầng thứ năm của Ái Dục Huyễn Cảnh rồi.”
Ở ngoài cửa điện sảnh tầng thứ 105, Huyễn Linh Vương mặc y phục rực rỡ, nhẹ giọng cười nói.
- Huyễn Linh Vương tiền bối, hay hạ thủ lưu tình.
La Phong cung kính hơi khom người thỉnh cầu.
- Ngươi cũng bất tất cầu ta.
Con ngươi màu tím động lòng người của Huyễn Linh vương liếc nhìn La Phong
- Ta chỉ cho hắn xông qua mười tám Ái Dục Huyễn Cảnh. Chỉ khảo nghiệm về ái dục thôi. Một loại dục vọng. Chỉ cần thành công về phương diện ái dục, hắn không bị nhiều mê hoặc, thấy rõ được bản chất ái dục, vậy đã sẽ có hy vọng sống được.
- Ái dục.
La Phong nhướng mày.
- Nhân loại.
Huyễn Linh Vương nhẹ giọng cười nói:
- Hoặc nói... sinh mạng! Chỉ cần là sinh mạng, vậy nhất định sẽ có dục vọng.
- Muốn trường thọ, trở thành một tồn tại vĩnh hằng? Muốn cao cao tại thượng khống chế ngàn vạn mạng của nhân sinh? Muốn có thê tử mĩ lệ? Muốn thân nhân mình sống tốt? Muốn vượt trội? Muốn trở thành cường giả chính thức.
Huyễn Linh Vương cười nói
-
Tất cả tất cả những thứ này đều là các loại dục vọng.
-
- Dục vọng.
- Là nguồn tiến bộ của sinh mạng.
Huyễn Linh Vương mỉm cười.
- Cho dù người thanh cao tới mấy thì cũng sẽ có dục vọng. Chỉ là dục vọng của họ theo đuổi khác với thường nhân, mà có gì đó đặc thù hơn mà thôi.
La Phong giật mình.
Dục vọng?
Đúng rồi.
Bất luận là theo đuổi con đường cường giả, hoặc theo đuổi con đường tu luyện, theo đuổi việc hưởng lạc, tóm lại, nhân sinh trên đời, nhất định phải có dục vọng!
Cho dù là dã thú, mãnh thú, cũng đều có dục vọng bản năng. Tỷ như muốn giao phối, muốn có nhiều con cái hơn, tỷ như muốn ăn nhiều hơn...
- Dục vọng là vô cùng vô tận.
Huyễn Linh Vương nhẹ giọng nói:
- Bản thân nó không có gì xấu. Còn sinh mạng, chỉ khác nhau giữa bị dục vọng khống chế, và việc khống chế dục vọng.
- Ái dục, là một loại dục vọng, cũng là một loại vô cùng phức tạp. Cho dù một vài thần linh Bất Hủ vô cùng cường đại, cũng không nhất định có thể nhìn thấu được ái dục.
Huyễn Linh Vương nhẹ giọng cười nói:
- Ta bố trí ‘ mười tám tầng Ái Dục Huyễn Cảnh, cuối cùng cũng chỉ là đủ loại ái dục, cho dù là thần linh cũng sẽ rơi vào trong đó.
- Còn hắn.
- Đã rơi sâu vào tình yêu, vậy ái dục với hắn, quả là một cửa cực khó.
Huyễn Linh Vương mỉm cười nói
- Chỉ khi hắn vượt qua mười tám tầng Ái Dục Huyễn Cảnh, hắn mới có tư cách theo đuổi đệ tử ta.
La Phong hít mạnh một hơi, khiếp sợ nhìn Huyễn Linh Vương khuynh quốc khuynh thành trước mắt.
Dục vọng?
Do thường xuyên được đại ca, nhị ca chỉ điểm, đối với phương diện tu tâm thì cảm ngộ của La Phong là rất sâu, cũng hiểu dục vọng khó nói như thế nào. Trên địa cầu từ xa xưa đã có câu ‘Anh hùng nan quá mỹ nhân quan’, cho dù là một vài cổ nhân vĩ đại được xưng là thánh, cũng có những giấc mộng phải theo đuổi.
Tỷ như trị quốc bình thiên hạ vân vân. Một ‘ giấc mộng theo đuổi’ về bản chất cũng là một loại dục vọng.
Muốn siêu thoát dục vọng?
Không thể!
“Chẳng trách Huyễn Linh Vương chỉ vượt qua Thông Thiên Kiều tầng thứ 19, nhưng lại có sức uy hiếp đáng sợ như vậy, cơ hồ có thể kề vai với cả Thiên Vũ Vương và sư phụ ta Chân Diễn Vương. “ La Phong thầm nói: “ Cũng khó trách có thể khống chế được hai nô lệ Bất Hủ thần linh cấp phong Vương. Huyễn Linh Vương, Huyễn Linh Vương... Quả thật đáng sợ.”
“Đại ca.”
“Mười tám huyễn cảnh này đều là huyễn cảnh loại ái dục. Ngươi có thể qua được không. “ La Phong nhìn điện sảnh mờ ảo trước mắt, cảm thấy vô cùng lo lắng.
Mặc dù rất tin tưởng đại ca, nhưng La Phong không dám khinh thường một tồn tại vĩ đại vĩnh hằng trong vũ trụ chút nào.
Tu tâm trên địa cầu mặc dù có vị thế độc bộ rất đáng kiêu hãnh trong vũ trụ. Nhưng những tồn tại mạnh mẽ có thể tung hoành vũ trụ, sinh tồn vô số năm, còn có người một mình kiến tạo ra một quốc gia vũ trụ khổng lồ, trấn thủ một quốc gia vũ trụ, là tồn tại vĩ đại chính thức, ai dám nói họ thua kém La Phong, Lôi Thần, Hồng về tâm cảnh?
Không thể khinh thường những tồn tại vĩnh hằng!
“Tam Tử.”
“Tam Tử.”
“Ngươi và đại ca đi làm tới đâu rồi?”
Trên màn hình trên cổ tay La Phong hiện lên một tin nhắn. Chính là tin nhắn đến từ nhị ca Lôi Thần. Lôi Thần đương nhiên biết về việc La Phong, Hồng đi gặp Huyễn Linh Vương.
“Nhị ca. “ La Phong chỉ cần dùng ý thức nghĩ ra vài hàng văn tự là trên màn hình tự động hiện lên những văn tự ấy, hình thành một tin nhắn có nội dung, rồi nhanh chóng gửi cho nhị ca Lôi Thần.
“Mười tám Ái Dục Huyễn Cảnh? Cảnh giới tu tâm của đại ca cực cao, nhất định có thể vượt qua, ta rất tin tưởng.” Đó là hồi âm Lôi Thần.
“Nhị ca, đây là mười tám Ái Dục Huyễn Cảnh Huyễn Linh Vương tự mình bố trí. Là một tồn tại rất đáng sợ trong vũ trụ, sống qua bao nhiêu năm tháng, còn lâu hon Hoa Hạ văn hóa địa cầu không biết bao nhiêu lần, tuyệt đối không thể coi thường. “ La Phong hồi âm.
“Đại ca xông tới huyễn cảnh thứ mấy rồi?”
“Huyễn cảnh thứ chín! Bây giờ thời gian đại ca phá huyễn cảnh càng ngày càng lâu.”
La Phong nhanh chóng trao đổi với Lôi Thần một các hạ, đồng thời tiếp tục lo lắng quan khán chờ đợi đại ca xông qua mười tám Ái Dục Huyễn Cảnh.
Thời gian trôi qua, Huyễn Linh Vương và đám đệ tử, cùng với vô số tộc nhân phụ nữ Mị Mị Tộc, ai ai cũng đều cảm thấy áp lực. Các nàng đều đi theo Huyễn Linh Vương bước lên từng tầng một, quan khán quá trình Hồng xông lên mười tám Ái Dục Huyễn Cảnh.
Mười tám Ái Dục Huyễn Cảnh, huyễn cảnh đầu tiên là xông qua nhanh nhất. Càng về sau càng chậm!
Ái Dục Huyễn Cảnh thứ mười...
Ái Dục Huyễn Cảnh thứ mười một...
Ái Dục Huyễn Cảnh thứ mười hai...
Hồng, càng ngày càng khó khăn để phá huyễn cảnh, nhưng mỗi một lần hắn đều kiên định thành công.
“Ừm, đại ca, nhất định phải thành công, nhất định phải thành công đó. “
La Phong vẫn một mạch đứng ở cửa điện sảnh mỗi một tầng, lòng thầm chờ đợi.
- Lại có thể xông tới Ái Dục Huyễn Cảnh thứ mười bốn!
- Đại ca của La Phong rất lợi hại, đã có thể xông tới Ái Dục Huyễn Cảnh tầng mười bốn. Chứng tỏ ý chí của hắn vô cùng mạnh.
- Thật không tưởng tượng nổi.
- Không tin nổi.
Những nữ tử Mị Mị Tộc ấy truyền âm thì thầm với nhau
Còn Huyễn Linh Vương từ đầu thì rất bình tĩnh, tới khi Hồng thành công xông ra khỏi huyễn cảnh tầng mười bốn thì đã nhíu mày.
“Ta không tin, hắn là một người chìm vào tình yêu, lại có thể vượt qua mười tám Ái Dục Huyễn Cảnh. “ Đôi mắt Huyễn Linh Vương sáng như điện, trên mặt thoáng có một tầng sát khí, nhìn chằm chằm vào sảnh điện.
Trong một lầu các u tĩnh.
Nữ tử tóc ngắn tai ngang đang lặng lẽ đứng trước cửa sổ, hướng mắt nhìn về phía điện sảnh Huyễn Cảnh Điện. Trong phạm vi tầm mắt nàng, Huyễn Cảnh Điện cao chọc trời, mây mù phủ kín, mắt thường căn bản không thể thấy toàn bộ.
- Thanh điện hạ, Thanh điện hạ, Hồng đã vượt qua Ái Dục Huyễn Cảnh tầng mười lăm rồi.
- Thành công rồi, hắn thật sự vượt qua Ái Dục Huyễn Cảnh tầng mười lăm rồi.
Hai thiếu nữ Mị Mị Tộc gác cửa vội hô.
Nữ tử tóc ngắn tai ngang ngẩng đầu lặng lẽ nhìn, trong mắt có vẻ rất lo lắng, lo lắng thầm nhủ: “ Hồng đại ca, ngươi nhất định phải vượt qua... nhất định phải qua!”
“Nhất định phải xông ra. “ La Phong đứng trước cửa điện sảnh tầng thứ 117, nhìn như đóng đinh vào trong sảnh điện.
Cả Huyễn Cảnh Điện tầng thứ 117, chung quanh tụ tập vô số nữ tử Mị Mị Tộc, ai cũng hoàn toàn nín thở. Đến cả Huyễn Linh Vương sắc mặt cũng đã hoàn toàn trầm xuống, mắt chớp chớp nhìn chằm chằm không nháy mắt vào trong sảnh điện. Tất cả mọi người đều cảm giác thấy áp lực càng lúc càng lớn
Vì càng về sau, Ái Dục Huyễn Cảnh càng khó khăn hơn nhiều.
Hồi lâu sau!
Ầm!
Màn sương mờ ảo trong sảnh điện tầng thứ 117 đã bị vỡ nát, hiện ra nam tử tóc đen sắc mặt hơi tái nhợt - Hồng.
“Còn có một tầng cuối cùng!”
Hồng ngẩng đầu.
Thậm chí không hề nhìn ra ngoài sảnh điện, nơi mọi người đang vây xem, mà theo cầu thang nội bộ trong sảnh điện, tiến thẳng về điện sảnh tầng cuối cùng, tầng 118, xông lên Ái Dục Huyễn Cảnh tầng mười tám.
Dòng người như nước chảy, đi lên cửa điện sảnh tầng 118.
“Nhất định sẽ thành công, nhất định sẽ thành công. “ La Phong không dám chớp mắt, dán mắt vào cửa sảnh điện, trán đổ mồ hôi hột.
Còn Huyễn Linh Vương đứng trước hắn cũng đang nhìn như đóng đinh vào trong sảnh điện.
Bà không tin!
Bà không tin, một người đã chìm vào tình yêu mà lại qua được mười tám Ái Dục Huyễn Cảnh do bà bố trí. Người chìm vào tình yêu hiển nhiên sẽ bị ái dục ảnh hưởng, thế mà lại có thể phá vỡ được mười tám Ái Dục Huyễn Cảnh sao?
“Không thể! “ Đôi mắt Huyễn Linh Vương lóe ra hàn quang.
Ầm!
Sảnh điện tầng 118 chấn động dữ dội, rồi lập tức yên tĩnh lại. Một nam tử áo đen, tóc đen đang mỉm cười, nhưng có vẻ khá chật vật đi ra, bước qua cánh cửa, đi ra ngoài sảnh điện.
- Huyễn Linh Vương tiền bối. Ta đã thành công vượt qua mười tám Ái Dục Huyễn Cảnh.
Nam tử áo đen tóc đen cung kính nói.