Chương Mười – Đào Bảo
La Phong khẽ gật đầu, quay đầu đưa mắt nhìn Địch Luân bên cạnh
- Địch Luân, ngươi ở đây tĩnh tu một thời gian đi.
- Điện hạ một mình một người phải thật cẩn thận.
Địch Luân nhắc nhở.
Hơn hai trăm năm qua, Địch Luân luôn luôn đi theo bên người, rất ít khi để La Phong thoát ly sự bảo vệ của mình.
- Ha ha, cẩn thận cái gì.
Long Quyết Vương cười phá lên nói:
- Nơi này là Mẫu Lung Tinh Vực, là một trọng địa chính thức, làm sao có nguy hiểm gì cơ chứ. Hơn nữa có rất nhiều cường giả đóng ở đây, một khi có động tĩnh trên đồ hình, hệ thống cảnh giới sẽ lập tức phát hiện, những nhân vật cỡ cấp Vũ Trụ Tôn Giả... hoàn toàn có thể trong nháy mắt đã đến tọa độ tương ứng của Mẫu Lung Tinh Vực.
- Địch Luân, nghe rồi chứ.
La Phong cười nhìn Địch Luân.
- Long Quyết Vương, ta xin đi trước.
La Phong.
- Ha ha, đi đi, cũng đừng quên đi tới núi rác đào bảo vật. Không biết chừng có thể phát tài đó. Vào 3000 kỷ nguyên trước, ở Mẫu Lung Tinh Vực chúng ta, đã có một thành viên nội bộ tùy ý đào bảo, đào được một mảnh bảo vật cổ xưa, bán qua tay đã kiếm được trên một ức đơn vị hỗn nguyên. Nhất thời phát tài to!
Long Quyết Vương cảm thán.
- Mặc dù việc phân loại rác rất cẩn thận, nhưng dù sao số lượng cũng thật sự quá khổng lồ, cho dù là người máy phân loại thì có đôi khi cũng có thể xảy ra một vài sai lầm. Thỉnh thoảng cũng có người khai thác được một vài bảo vật.
- Có mấy người lấy được trên ức đơn vị hỗn nguyên?
La Phong hỏi lại.
- Gần một vạn kỷ nguyên cũng chỉ có hai người.
Long Quyết Vương nói.
La Phong lắc đầu.
Chín đại tinh vực rác, là hấp dẫn rất nhiều các nhân vật lãnh đạo ở các lãnh thổ quốc gia toàn nhân loại. Sau đó cử thủ hạ Giới Chủ vào đó chọn mua, lựa chọn hàng hoá. Mỗi ngày lượng giao dịch cực cao... Mỗi lần giao dịch dựa theo hạn ngạch giao dịch khác nhau, mà sẽ được tặng nhẫn Thế Giới khác nhau để đào bảo ở núi rác
Nhưng gần ức năm, mới có hai người thu được một bảo vật chính thức, hiển nhiên xác suất cực thấp.
- Đào bảo, là đào lấy bảo vật. Nhưng đối với những quà phụ thêm của Nữ Lung Tinh Vực chúng ta, thì thật ra cũng rất ít bảo vậy, trừ phi ngươi gặp đại vận.
Long Quyết Vương nói.
La Phong cười, rồi cáo biệt Long Quyết Vương, Địch Luân, quay sang nói với hai người mặc bạch bào:
- Hai vị dẫn đường, chúng ta xuất phát thôi.
Hai người mặc bạch bào cung kính nói:
- Dạ, La Phong đại nhân.
Người mặc bạch bào tiện tay vẫy một cái, giữa không trung xuất hiện một chiếc phi thuyền vũ trụ hình đĩa bay đường kính tại 80 thước, đồng thời cung kính nói:
- La Phong đại nhân, ở Vô Lung Tinh Vực, muốn xuyên qua cần sử dụng phi thuyền nội bộ của chúng ta, những phi thuyền khác nếu xông loạn vào bên trong sẽ bị công kích. Đại nhân mời lên đây.
- Ừm.
La Phong, hai người mặc bạch bào bay vào cửa khoang.
Lập tức, phi thuyền nhanh chóng gia tốc, đạt tới tốc độ ánh sáng, rồi biến mất khỏi tinh không xa xa.
Bọn người Long Quyết Vương, Địch Luân hướng mắt nhìn theo chiếc phi thuyền bay ra xa.
- Địch Luân, ngươi đoán La Phong bao lâu sẽ trở về?
Long Quyết Vương cười nói.
- Mười bữa nửa tháng gì đó.
Địch Luân nói.
- Ta đoán là tối thiểu nửa năm.
Long Quyết Vương cười ha ha nói, lập tức xuyên toa vài chục vạn km tinh không, bay vào tòa cung điện xa xa.
Chiếc phi thuyền hình đĩa bay phi hành trong Ám Vũ Trụ khoảnh khắc đã xuyên toa về lại Nguyên Vũ Trụ.
- La Phong đại nhân, mặc dù chúng ta vẻn vẹn chỉ bay trong Ám Vũ Trụ có một phút, nhưng nếu từ từ bay trong Mẫu Lung Tinh Vực, bay đến khu thi thể trùng tộc cấp Giới Chủ, tối thiểu cũng phải trăm năm.
Dĩa bay màu trắng bạc đứng giữa không gian, cửa khoang mở ra. Ba người La Phong đều bay ra. Một người mặc bạch bào bên cạnh vừa ra ngoài vừa nói.
- Ta biết
Trong Nguyên Vũ Trụ 1 năm ánh sáng, trong Ám Vũ Trụ mới có 3 giây thôi.
- La Phong miệng nói, mắt lại nhìn quanh bốn phía.
Trời!
Chung quanh hoàn toàn trống rỗng, còn ngoài xa hơn, có hàng núi thi thể trùng tộc vô cùng vô tận.
- Mua thi thể trùng tộc, đều bắt đầu từ khu này.
Người mặc bạch bào cao hơn một chút cười nói:
- Điện hạ, xin nói cho ta biết số hiệu thẻ kim loại.
- Rào!
La Phong lật tay. Nhất thời hiện lên 200 thẻ kim loại, hai người mặc bạch bào bên cạnh giật mình.
Hai người mặc bạch bào này vội đều cẩn thận quan khán B2461 - 95453 - 13402 - 96289----71859, B2446--56-453--13202--96226--41393... Số hiệu phức tạp vô cùng.
Xem xong số hiệu, hai người mặc bạch bào đều cúi đầu nhìn về phía Trí Năng Quang Não trên cổ tay, nhanh chóng tiến hành tìm đọc, chẳng mấy chốc đã ngẩng đầu cung kính nhìn về phía La Phong.
- La Phong đại nhân, 200 thẻ kim loại này đại biểu cho 200 đơn vị thi thể trùng tộc cách đây cũng không xa. Nhưng mỗi cách đều cách nhau một khoảng cách nhất định. Tổng lộ tuyến thì với việc chúng ta dùng thân thể phi hành, hai chúng ta đưa La Phong đại nhân theo, bay với vận tốc 10 vạn km mỗi giây, đại khái trước sau cần tám ngày.
Người mặc bạch bào hơi cao hơn mỉm cười.
- Khoảng cách này xem như tương đối gần rồi.
La Phong thầm nghĩ.
Với Mẫu Lung Tinh Vực đường kính mấy trăm vạn năm ánh sáng, vẻn vẹn chỉ cần phi hành hơn mười ngày, có thể điều tra rõ tất cả các món hàng hóa, đích xác là rất gần.
- Chúng ta đi.
La Phong phân phó.
- Mời
Hai áo bào trắng dẫn đường đồng thời phóng ra lực thế giới, bao lấy La Phong, lập tức hóa thành một luồng hào quang nhanh chóng phi hành. Cường giả Giới Chủ đỉnh cao có thể dễ dàng bảo trì gần bằng tốc độ ánh sáng. Còn thần linh Bất Hủ thì hoàn toàn có thể đạt tới tốc độ ánh sáng, thân thể xuyên toa giữa Ám Vũ Trụ và Nguyên Vũ Trụ.
- Nhiều thật.
La Phong nhìn quanh bốn phía.
Hàng hóa vô cùng vô tận dày đặc tràn ngập cả tinh không. Chỉ có đường hầm dài dằng dặc xuyên qua. Ba người La Phong chính đang phi thành trong một cái đường hầm to lớn xấp xỉ trăm km.
“Thi thể trùng tộc vô cùng vô tận, cơ hồ đều là xác vụn. “ La Phong nhanh chóng bay trong đường hầm, đồng thời dùng niệm lực quét chung quanh, xem những thi thể chiến sĩ trùng tộc ở gần mình.” Nơi này là cấp Chủ Vực thi thể đỉnh cao. Long Quyết Vương quả nhiên nói đúng, thi thể trùng tộc nơi này có các đủ loại, có trùng tộc cao nhất, có trùng tộc cấp thấp. Đích xác giá khác nhau. “
Phi hành suốt tám ngày sau.
Ba người La Phong rốt cục đến khu thi thể trùng tộc cấp Giới Chủ đỉnh phong.
OOo
Một điểm quan sát ở Mẫu Lung Tinh Vực.
Một nam tử cơ bắp trên đầu phủ kín lân giáp đen đang lặng lẽ ngồi trên giường của mình, nhìn ra phía trước. Hình ảnh trên màn hình đang chiếu bản đồ cảnh giới và kiểm soát cả Mẫu Lung Tinh Vực. Cả tinh vực toàn bộ đều nằm dưới sự kiểm soát, những điểm sáng dày đặc, xuất hiện ở các nơi trên đồ hình kiểm soát.
Chỉ cần là tới khu cất giữ hàng hóa ở Mẫu Lung Tinh Vực, bất luận kẻ nào cũng không thoát khỏi kiểm soát.
“Khu vực B24, phóng đại. “
Nam tử cơ bắp mắt xanh lè cẩn thận quan khán, đồng thời còn hạ lệnh phân phó cho Trí Năng Quang Não.” Tập trung ba người kia. “
Tích!
Trên màn hình, ở khối số B24, trên đồ hình cảnh giới kiểm soát đang có ba điểm sáng không ngừng di động. Ba điểm sáng này có hai cái là màu trắng, còn một cái màu đỏ.
“Mua thi thể trùng tộc à? “
“Phải La Phong không? “
Nam tử cơ bắp dùng cặp mắt xanh lè lặng lẽ dán mắt vào đồ hình kiểm soát. Với tư cách là một quan sát viên nội bộ Vô Lung Tinh Vực, mỗi một quan sát viên đều có thể thấy đồ hình kiểm soát. Một khi xảy ra vấn đề gì ở bất kỳ điểm nào trong tinh vực, quan sát viên sẽ lập tức phát hiện, hơn nữa còn lập tức đi sửa chữa hoặc lắp đặt lại.
Kiểm soát tinh vực đường kính mấy trăm vạn năm ánh sáng là việc khó khăn như thế nào? Vô số dụng cụ kiểm soát. Rất dễ có một vài dụng cụ nảy sinh vấn đề.
“No 3 đã tiến vào khu thi thể trùng tộc hai ngày rồi, bây giờ cũng nên xuất phát rồi! “
Vù!
Nam tử cơ bắp đứng thẳng dậy, đồng thời hình ảnh trên màn hình Trí Năng Quang Não cũng tiêu tán.
- Rào!
Cửa hợp kim mở ra. Nam tử cơ bắp lao thẳng ra phía ngoài.
- Khoa Tư Nhĩ.
Trên Hành lang có một người vượn lực lưỡng cười ha ha nói
- Sao, muốn ra ngoài à?
- Chán quá. Cơ hội đào bảo của ta còn có ba lượt nữa chưa dùng. Chuẩn bị đi đào bảo một lần. Hắc, ngươi có đi không?
Nam tử cơ bắp cười nói.
Người vượn đó có vẻ hơi hâm mộ, lắc đầu nói:
- Cơ hội đào bảo vừa đưa ra, ta lập tức dùng ngay rồi. Thật là đáng hâm mộ, ngươi còn có ba lượt cơ hội đào bảo.
- Ha ha..., ta đây phải đi rồi. Ngươi chúc ta đạt được bảo vật đi.
Nam tử cơ bắp cười đi luôn ra ngoài.
- Ngươi cứ mơ đi.
Người vượn lắc đầu.
Ầm ầm
Bên ngoài thiên thạch, nhìn như vách đá, bây giờ chợt tách ra. Nam tử cơ bắp cặp mắt xanh lè nhìn nhìn bốn phía, rồi ngoắc tay, chợt xuất hiện một chiếc phi thuyền hình đĩa bay màu trắng bạc, sau đó đáp phi thuyền nhanh chóng gia tốc tiến hành xuyên toa vũ trụ.
Vài khắc sau.
Ở ngoài cung điện lơ lửng giữa tinh không, có một chiếc phi thuyền hình đĩa bay màu trắng bạc xuất hiện.
Rời khỏi phi thuyền, nam tử cơ bắp Số 6 lao thẳng về phía bờ ngoài của cung điện, căn bản cũng không làm cho thủ vệ ngăn trở.
- Khoa Tư Nhĩ, sao ngươi tới đây vậy?
- Chán quá, chuẩn bị đi tới chỗ núi rác xem vận khí thế nào.
Nam tử cơ bắp Số 6 tùy ý tán vài câu với mấy người quen, rồi tiến vào trong sảnh trời.
Trong sảnh trời.
Lúc này có không ít người đang ngồi.
- Ta tới lĩnh nhẫn Thế Giới. Ta còn có ba lượt cơ hội đào bảo nữa.
Nam tử cơ bắp ngồi thẳng xuống chiếc ghế, nói với một người mặc bạch bào trước mặt:
- Ta vừa mới xin lệnh trên Vũ Trụ Giả Định.
- Là Khoa Tư Nhĩ. Ha ha, ngươi đợi một chút nhé.
Người mặc bạch bào phân ra chút ý thức tiến vào Vũ Trụ Giả Định, tiến hành thao tác.
- Tốt lắm. Đây là nhẫn Thế Giới loại nhỏ. Nhớ, đợi sau khi đào bảo xong, phải trả nhẫn lại. Những bảo vật do ngươi đào được thì ngươi bỏ vào Thể Nội Thế Giới của mình.
Người mặc bạch bào nói.
- Yên tâm đi, ngươi thật lắm chuyện, làm như ta không biết ấy?
Khoa Tư Nhĩ cười nói.
- Vậy chúc may mắn nhé.
Người mặc bạch bào ném ra một nhẫn Thế Giới màu đen.
Khoa Tư Nhĩ cười đưa tay nhận lấy, rồi lập tức thong dong ra ngoài. Đi được một nửa, hắn lập tức quay đầu nói:
- Ta nhớ đào bảo lâu nhất là được một năm phải không.
- Đúng, một năm.
Người mặc bạch bào trả lời.
- Ha ha, một năm thì dễ rồi.
Khoa Tư Nhĩ đắc ý nhướng mày một cái.
Đào bảo trong chín đại tinh vực rác như Vô Lung Tinh Vực, đã trở thành một truyền thống.
Vì trong lịch sử đích xác cũng có một vài người may mắn, đào được một vài bảo bối giá trị giá kinh người. Dù sao có khá nhiều núi rác trong tinh vực rác, đã tồn tại không biết bao nhiêu tỷ tỷ năm rồi, không biết chừng có một vài bảo vật bị bỏ quên.
Do đó!
Một vài nhân viên nội bộ ở các cơ sở đóng tại chín đại tinh vực rác yêu cầu với lãnh đạo, họ cho rằng núi rác vốn là thử vận khí. Bảo vật chính thức cũng rất ít, hơn nữa nhân viên cơ sở đích xác cũng rất chán. Do đó các lãnh đạo cũng thống nhất duyệt cho. Vì vậy có một loại phúc lợi đặc biệt - Mỗi một vạn năm, họ có một lần cơ hội đào bảo, sử dụng nhẫn Thế Giới loại nhỏ.