Chương Năm Mươi Sáu - Địch Luân
Lang Nhân Khắc La Phu trong lúc thi hành nhiệm vụ cấp tuyệt cảnh còn đi tham gia Tư Cách Chiến sao?
Tinh anh bốn khu kể cả Khu Nguyên Thủy và khu Thái Sơ đều thầm than. Tên người sói Khắc La Phu này rõ là chê sống lâu, dám làm loại việc nguy hiểm này. Cấp tuyệt cảnh là cấm kỵ của thành viên cấp Vũ Trụ Vũ Tương Sơn.
Tuyệt cảnh, cửu tử nhất sinh. Ai dám vào tuyệt cảnh mà lại còn phân ra đại bộ phận ý thức tiến vào Mạng Vũ Trụ Giả Định cơ chứ?
- Điện hạ!
- Điện hạ!
Trong trang viện, Giới Chủ Áo Đa dẫn một đám hộ vệ, cùng với đám nô bộc đều cung kính hành lễ với La Phong.
La Phong đi ra phòng khách, nhìn nhóm người hầu và đội bảo vệ trước mắt, hơi cảm khái
Vì sắp chuyển đi khu Nguyên Thủy rồi, đương nhiên cũng phải chia tay đám người dưới trướng mình lâu nay.
Lúc này hắn mở lời nói:
- Áo Đa, các ngươi ở cùng ta cũng đã gần hai trăm năm. Hôm nay từ biệt, mặc dù các ngươi không còn là hộ vệ của ta nữa, nhưng các ngươi vẫn là bằng hữu của ta.
- Điện hạ.
Đám người Giới Chủ Áo Đa nghe thế đều hơi kích động.
Địa vị và quyền hạn của Thành viên Nguyên Thủy bí cảnh cực cao. Cao hơn đám Áo Đa nhiều. La Phong lại vẫn có thể nói như vậy, cho dù chỉ là mấy lời xã gao, vẫn làm họ cảm thấy ấm áp.
- Ai nấy đều vẻ rất luyến tiếc ta sao. Ha ha, không biết chừng vài năm nữa ta lại bị đá ra khỏi Nguyên Thủy Bí Cảnh.
La Phong cười nói:
- Đến lúc đó e rằng các ngươi còn còn phải hộ vệ ta nữa.
- Sao có thể nói như vậy. Điện hạ đã có thể đi vào Nguyên Thủy Bí Cảnh thì sẽ không bị đá ra đâu.
Áo Đa liền nói.
- Cạnh tranh vĩnh viễn tồn tại, tất cả không hề có gì tuyệt đối.
La Phong cười lắc đầu.
- Các vị, chúng ta đã gặp nhau một thời gian, bây giờ xin cáo biệt.
Nói xong La Phong phóng thẳng lên cao.
Trăm tên hộ vệ Áo Đa và cả rất nhiều nô bộc nhìn theo thân ảnh La Phong biến mất cuối chân trời, mỗi người đều âm thầm cảm thán.
Thực lực họ kém, địa vị thấp, chỉ có thể làm hộ vệ, nô lệ. Còn La Phong mới là tinh anh tuyệt thế chính thức được các lãnh đạo của công ty Vũ Trụ Giả Định trọng thị.
Một vài Bất Hủ bình thường, trong mắt các lãnh đạo vẫn còn kém xa các thiên tài tuyệt thế
Sau khi cáo biệt Phúc Tư phu nhân, ly khai khu Thái Sơ, một lát sau hắn đã đi tới khu Nguyên Thủy.
Cửa chính Khu Nguyên Thủy to hơn khu Thái Sơ nhiều, dùng những mảnh đá cổ kính màu xám điêu khắc làm người ta phải thán phục.
- La Phong điện hạ.
Một lão giả râu tóc bạc trắng, mặc một bộ áo bào trắng, cả người mờ ảo làm không gian chung quanh như sáng sủa ấm áp lên rất nhiều.
Hắn như một mặt trời, ấm áp tỏa ra tới bất kỳ ai gần hắn.
- Hoan nghênh ngươi tiến vào khu Nguyên Thủy, trở thành một thành viên Nguyên Thủy Bí Cảnh.
- Cám ơn.
La Phong mỉm cười gật đầu.
- Ta là Ngả Đà Nhĩ, làm quản lý hành chính khu Nguyên Thủy.
Lão già áo trắng còn trắng hơn cả những bông tuyết đang bay xung quanh.
- Xin Phong điện hạ đi theo ta.
La Phong đi theo Ngả Đà Nhĩ, vừa bay lên giữa không trung.
Đám Giới Chủ ở cửa chính khu Nguyên Thủy, vốn đi theo sau Ngả Đà Nhĩ cung kính khom mình hành lễ, lúc này cũng thấp giọng thảo luận về La Phong điện hạ mới tới.
Giữa không trung.
La Phong và Ngả Đà Nhĩ phi hành giữa không trung, vừa phi hành, La Phong vừa nhìn xuống phía dưới, vô cùng kinh dị khi cảm giác được chốc chốc có một chấn động quy luật cường đại từ phía dưới truyền lên.
- La Phong điện hạ.
Ngả Đà Nhĩ thấy thế mỉm cười nói
- Cái khác nhau lớn nhất giữa Khu Nguyên Thủy và khu Thái Sơ là, khu Nguyên Thủy bên này có nhiều thần linh Bất Hủ sống hơn.
- Đầu tiên, mỗi một điện hạ ở Nguyên Thủy Bí Cảnh đều được phân phối một đội hộ vệ!
Ngả Đà Nhĩ nói:
- Sẽ chuyên môn do một vị Bất Hủ Quân Chủ chỉ huy quân hộ vệ. Hơn nữa mỗi một vị điện hạ Nguyên Thủy Bí Cảnh đều có thể tuỳ ý lựa chọn một vị thần linh Bất Hủ làm sư phụ, ở tại trường kỳ trong trang viện mình. Do đó số lượng thần linh Bất Hủ nơi này nhiều hơn so với bản thân các điện hạ Nguyên Thủy Bí Cảnh nhiều.
La Phong không khỏi gật đầu.
Đích xác như thế. Trong quân hộ vệ, có một vị thần linh Bất Hủ. Còn có cả một vị sư phụ Bất Hủ thiếp thân. Mỗi điện hạ tối thiểu cũng đã có hai thần linh Bất Hủ đi theo rồi.
- Cả trang viện khu Nguyên Thủy, cùng sở hữu 113 tòa trang viện.
Ngả Đà Nhĩ từ xa chỉ vào những trang viện liên miên nhìn không tới cuối phía dưới
- 100 điện hạ Cấp Giới Chủ, mười điện hạ cấp Vực Chủ, 3 điện hạ cấp Vũ Trụ. Mỗi một vị điện hạ đều là tiền bạc quý giá nhất của công ty Vũ Trụ Giả Định chúng ta.
La Phong khẽ gật đầu.
Đúng vậy.
Giới Chủ tuổi thọ dài đến 1000 kỷ nguyên, trong 1000 kỷ nguyên này, trong cả 1008 quốc gia vũ trụ tổng cộng cũng chỉ thu nạp có 113 điện hạ. Có thể thấy được mỗi một điện hạ ở đây có địa vị cực kỳ cao! Cao hơn một vài thần linh Bất Hủ bình thường. Đương nhiên... cấp Giới Chủ mà còn trụ lại được ở Nguyên Thủy Bí Cảnh thì cũng là khó khăn thuộc loại cao nhất.
Hai người xé gió phi hành.
Những tòa trang viện chiếm diện tích phương viên mấy ngàn km lần lượt lướt qua, rốt cục một lát sau, tốc độ phi hành Ngả Đà Nhĩ giảm bớt.
- Trang viện số 113 chính là trang viện của điện hạ La Phong ngươi.
Ngả Đà Nhĩ chỉ vào tòa trang viện rộng lớn.
- Ừm.
La Phong cúi đầu nhìn xuống.
Tường trang viện như một sơn mạch liên miên, không ngừng kéo dài ra, đến cuối tầm nhìn. Chỉ luận về diện tích, một trang viện này đã có thể lớn hơn bất kỳ lãnh thổ của một quốc gia nào trên địa cầu. Đương nhiên trong vũ trụ mênh mông, có khá nhiều thần linh Bất Hủ đem một tinh cầu tạo thành lãnh địa.
Thần linh Bất Hủ, có Thần Quốc. Còn Thần Quốc thì diện tích vô cùng mênh mông.
Do đó đối với thần linh Bất Hủ mà nói, lấy một tinh cầu tạo thành một trang viện, thì ngược lại vẫn xem là rất mộc mạc.
Vèo! Vèo!
Hai người Ngả Đà Nhĩ, La Phong đáp xuống cửa chính trang viện. Ở cửa chính nguy nga của trang viện đang có một đội ngũ chỉnh tề, liếc mắt nhìn ra thấy tối thiểu cũng mấy vạn người, ở đầu đội ngũ hình vuông đang có một nam tử đầu trọc đứng, toàn thân bao phủ trong áo choàng hoa lệ màu đen. Mặt nam tử đầu trọc thoáng có vảy màu bạc, cùng với một vài hoa văn kì bí.
- Điện hạ!
Nam tử đầu trọc khẽ khom người.
- Bái kiến điện hạ
Phía sau hắn, cả vạn chiến sĩ cường đại toàn bộ cung kính quì một gối xuống.
- Bái kiến điện hạ
Mấy vạn người hầu cũng toàn bộ nằm mọp xuống, cung kính vô cùng.
Đám người hầu này đều do công ty Vũ Trụ Giả Định chuyên môn tuyển chọn bồi dưỡng ra, dùng để tới hầu hạ cho những nhân vật cao nhất trong công ty Vũ Trụ Giả Định. Đối với những người hầu này thì được phục vụ cho một vị điện hạ Nguyên Thủy Bí Cảnh thiên tài là một vinh hạnh rất lớn.
- La Phong điện hạ. Vị này chính là thủ lính quân hộ vệ của ngươi Địch Luân!
Ngả Đà Nhĩ chỉ vào nam tử đầu trọc nói
- Địch Luân là một vị thần linh Bất Hủ sở trường phương diện linh hồn, thực lực rất mạnh. Trong số các Quân Chủ trong quân đội vũ trụ, xem như thượng đẳng nhất.
La Phong thầm kinh hãi.
Vì đi theo Chân Diễn Vương đã lâu, La Phong cũng hiểu rõ cách phân chia thực lực.
Phân theo địa vị, Quân Chủ - Phong hầu - Phong vương.
Còn dưới trướng công ty Vũ Trụ Giả Định, một Bất Hủ cấp phong Hầu có thể dễ dàng đánh chết một đám Bất Hủ bình thường. Do đó trên thực tế từ Bất Hủ bình thường tới cấp phong Hầu, có thực lực chênh lệch rất lớn.
Thực lực của Bất Hủ quân chủ kỳ thật cũng rất lớn. Người yếu nhất thì thuộc loại thần linh Bất Hủ bình thường.
Người mạnh thậm chí còn tiếp cận với cấp phong Hầu.
- Thượng đẳng nhất, không phải là tiếp cận với cấp phong Hầu sao?
La Phong thầm kinh hãi.
- Hơn nữa lại sở trường phương diện linh hồn. Một vị Quân Chủ lợi hại như vậy sao lại trở thành thủ lĩnh hộ vệ của ta?
- Điện hạ, sư phụ của ta là Thị Huyết Vương.
Nam tử đầu trọc khẽ cúi người.
- Tam sư huynh?
La Phong kinh ngạc.
Tuổi thọ của Chân Diễn Vương đài đằng đẵng, ít nhất La Phong bây giờ cũng không rõ ràng lắm sư phụ rốt cuộc đã sống bao lâu rồi. Nhưng khẳng định sống lâu hơn Mông Thương Vương rất nhiều. Còn sư phụ thu đồ đệ lại vô cùng cẩn thận. Không phải lương tài, không hợp tính nết không tuyển.
Song con đường Bất Hủ thật sự gập ghềnh, muốn phong Vương lại càng vô cùng khó khăn.
Trong hàng đệ tử của Chân Diễn Vương, chỉ có Tam đệ tử là được phong Vương.
“Sư tổ rất quan tâm tới tiểu sư thúc. “ Một thanh âm vang lên trong đầu La Phong.” Ông lo rằng tương lai khi tới cấp Vực Chủ, Tiểu sư thúc sẽ ra ngoài lang bạt, do đó an bài người đang tin tới để đảm nhiệm chức thủ lĩnh quân hộ vệ! Ta xin làm, còn những Quân Chủ khác lại không mạnh được như ta, tự nhiên được thông qua thôi. “
La Phong nhìn nam tử đầu trọc này không khỏi nở nụ cười.
Mình lại là tiểu sư thúc của thần linh Bất Hủ này sao?
Có một tầng quan hệ như vậy, nên La Phong nhất thời cảm thấy nam tử đầu trọc trước mắt này thuận mắt hơn rất nhiều
Nhưng La Phong cũng thầm nhủ... Lát nữa cũng liên lạc với sư phụ Chân Diễn Vương xem có đúng không.
- Địch Luân tiên sinh, sau này làm phiền ngươi rồi.
La Phong nói.
- Đây là chức trách của ta!
Địch Luân cũng khẽ khom người.
- Ha ha, La Phong điện hạ. Địch Luân là thủ lĩnh quân hộ vệ của ngươi, cũng là quản gia trang viện. Những việc khác đều do hắn nói cho ngươi hết. Ta xin đi trước. Nếu có chuyện gì cần ta hỗ trợ, cứ việc tới tìm ta.
Ngả Đà Nhĩ mỉm cười.
- Cảm ơn Ngả Đà Nhĩ tiên sinh.
La Phong cũng tỏ vẻ cảm tạ.
Lập tức lão giả tóc bạc này hóa thành một luồng ánh sáng, trong nháy mắt bay đi.
- Điện hạ, xin đi theo ta.
Nam tử đầu trọc Địch Luân dẫn đường, đưa La Phong đi dạo quanh trang viện, làm quen khắp nơi.
Tu luyện tràng trong trang viện.
La Phong đang cung kính đứng đó, trước mặt lơ lửng một màn hình. Trên màn hình chính là người vượn kim giáp Chân Diễn Vương.
- Sư phụ.
La Phong cung kính hành lễ.
- Nhìn thấy Địch Luân rồi chứ.
Chân Diễn Vương cười ha ha nói.
La Phong nghe nói như thế, nhất thời trong lòng đã khẳng định Địch Luân xem ra quả thật là sư điệt của mình rồi.
- Tương lai ngươi tiến vào cấp Vực Chủ, sẽ được đưa ra ngoài, đảm nhiệm quyền to.
Chân Diễn Vương trên màn hình nói:
- Quyền lực sẽ liên quan tới rất nhiều việc mà ngươi không tưởng tượng được. Đến lúc đó ngươi một mặt sẽ rất huy hoàng, cũng có mặt rất nguy hiểm. Rất nhiều thứ ngươi bây giờ chưa từng nghĩ đến. Những nguy hiểm này, có thể so sánh với cấp tuyệt cảnh, cũng có những cái còn đáng sợ hơn cả những nguy hiểm ấy.
La Phong cả kinh.
- Hơn nữa với tính tình của vi sư, cũng làm vi sư có không ít cừu địch.
Chân Diễn Vương nói
- Đương nhiên những thứ rác rưởi bò sát ấy, không dám trêu vào ta. Nhưng ta lo rằng họ sẽ chơi ngươi đó!
- Cừu địch?
La Phong cả kinh.
- Sau khi ra ngoài cũng không được an toàn như còn ở hạch tâm của công ty Vũ Trụ Giả Định nữa.
Chân Diễn Vương nói:
- Đương nhiên họ không dám chống lại ta trước mặt, vì một khi bị ta phát giác... Họ nhất định toàn bộ sẽ chết!
Chân Diễn Vương có một khí phách rất tự nhiên, lại làm cho người ta không thấy bá đạo chút nào, chỉ cảm thấy tất cả rất thuận tình.
- Sư phụ, người mà ngươi có cừu oán, tại sao không giết đi?
La Phong hỏi.
- Ách …
Chân Diễn Vương vẻ mặt tựa hồ hơi xấu hổ, lập tức nói:
- Đồ nhi, vi sư bình thường làm việc không quanh co, muốn nói là nói, muốn làm là làm. Năm đó giết người rất nhiều, chửi người cũng rất nhiều. Trong lúc vô tình cũng đắc tội với káh nhiều người. Rốt cuộc đắc tội với ai, kỳ thật vi sư cũng không rõ ràng lắm. Dù sao có vài việc cũng chẳng thể nhớ hết được.
La Phong không biết phải nói gì.
- Nhưng không ai dám đối diện trước mặt ta, ai dám chốgn lại ta trước mặt, đều chết sạch.
Chân Diễn Vương cười nói:
- Không đề cập tới việc này nữa, còn có một việc rất trọng yếu... Ngươi bây giờ đã tiến vào Nguyên Thủy Bí Cảnh, nên có quyền lựa chọn một vị Bất Hủ sư phụ trường kỳ ở bên người chỉ đạo cho ngươi. Đây là một cơ hội khó tìm được.