Chương Sáu - Mệnh Lệnh Của La Phong
Rầm rầm ầm...
Trong Thần Quốc rộng lớn tràn ngập những hòn núi lửa, dung nham nóng bỏng phun trào. Đây là một quốc gia đầy dung nham! Cơ hồ mỗi thời mỗi khắc đều có vô số núi lửa phun trào. Còn ở giữa Thần Quốc, được ngọn lửa vô tận xoay quanh, có một Thần Điện nguy nga. Trước Thần Điện còn có một pho tượng, đó tượng Mạc Lạc.
Xoát
Một nhân ảnh chợt xuất hiện giữa hư không trước Thần Điện, chính là Mạc Lạc.
Mạc Lạc là một trong những thiên tài của công ty Vũ Trụ Giả Định, ba vạn năm trước đã đột phá thành Bất Hủ. Tuy vẻn vẹn chỉ là cấp phong Hầu, nhưng cũng đạt tới thực lực phong Hầu đỉnh cao, danh hiệu 'Cuồng Thú Hầu'.
Hắn năm đó bị La Phong đánh bại, đã nghiến răng muốn vượt qua La Phong. Nhưng không ngờ, chẳng những không bắt kịp La Phong, ngược lại đến cả Bá Lan, Nhung Quân đều nhất nhất vượt qua hắn. Bây giờ Bá Lan, Nhung Quân đều là Bất Hủ cấp phong Vương, hắn Mạc Lạc lại là cấp phong Hầu. Mặc dù kém hơn Bá Lan, Nhung Quân một chút, nhưng cũng bộc lộ được thiên tư. Hắn cũng được Nam Hồ Quốc Chủ thu làm đệ tử.
“Có người tới rồi. “ Mạc Lạc đứng giữa không trung, biến sắc.
Đây chính là Thần Quốc.
Người khác làm sao có thể đi vào Thần Quốc?
Ầm...
Ba thân ảnh sừng sững xuất hiện giữa Thần Quốc đâu đâu cũng là núi lửa. Sau đó một lần thuấn di là đến trước mặt Mạc Lạc.
Mạc Lạc nhìn qua, nhất thời thở phào một hơi, lộ ra vẻ vui mừng, vội cung kính tiến lên:
- Đệ tử bái kiến sư phụ.
Nam Hồ Quốc Chủ nhìn Mạc Lạc, gương mặt có vẻ cảm thông.
- Càn Vu, Bắc Minh.
Nam Hồ Quốc Chủ nhìn về phía hai vị Vũ Trụ Tôn Giả bên cạnh, khẽ gật đầu.
Càn Vu Quốc Chủ thì lạnh lùng nhìn Mạc Lạc, quát:
- Mạc Lạc, ngươi biết tội chưa?
- Tội?
Mạc Lạc chấn động, run rẩy, không khỏi nhìn về phía sư phụ Nam Hồ Quốc Chủ. Nam Hồ Quốc Chủ mặt đầy cảm thông lẫn bi ai. Cảnh này khiến Mạc Lạc nhất thời cảm thấy không ổn, vội nói:
- Mạc Lạc ta luôn tuân theo quy củ, chưa từng từng có hành vi làm loạn nào. Không biết ta rốt cuộc có tội tình gì?
Bên cạnh, một Vũ Trụ Tôn Giả mặc áo trắng như tuyết, tản ra khí tức lạnh giá, rất khó phân biệt nam nữ, cười khẩy một tiếng:
- Nam Hồ, đệ tử ngươi tới lúc này mà vẫn còn dám giảo biện.
- Tuyệt không phải giảo biện.
Mạc Lạc vội vàng nói:
- Có tội, xin đưa ra chứng cớ, như vậy cũng cho Mạc Lạc có thể cam tâm. Sư phụ
Đồng thời hắn cũng vội vàng nhìn về phía sư phụ hắn.
- Còn không biết tội sao?
Nam Hồ Quốc Chủ lắc đầu.
- Ngân Hà Lĩnh Chủ có lệnh, nếu ngươi có thể lập tức biết tội, sẽ đưa ngươi vào Đệ Nhất Tinh Vực Lao Ngục 1 vạn kỷ nguyên! Nếu ngươi không thừa nhận, sẽ là tử tội.
Thân thể Mạc Lạc run lên.
Biến sắc tái nhợt...
Tử tội?
- Ta, ta có tội, ta có tội!
Mạc Lạc vội vàng nói:
- Sư phụ, đệ tử có tội. Hai vị Vũ Trụ Tôn Giả, Mạc Lạc có tội.
- Tội gì?
Bắc Minh Tôn Giả lạnh lùng hỏi. Càn Vu Quốc Chủ cũng lạnh lùng nhìn Mạc Lạc.
Trong lòng Mạc Lạc hoàn toàn hoảng loạn. Hắn sinh ra đã là cô nhi, trải qua rất nhiều tử kiếp, gặp khó khăn vô số lần, sớm đã hình thành thủ đoạn xử thế! Những uy hiếp cho việc trưởng thành của hắn, hắn phải diệt trừ! Nhưng diệt trừ phải không được để lại một chút dấu vết nào, rất sạch sẽ. Bây giờ lãnh đạo công ty Vũ Trụ Giả Định đến hỏi tội, trong đầu hắn trong nháy mắt hiện lên rất nhiều sự kiện.
Hắn đã làm rất nhiều việc tâm ngoan thủ lạt. Theo lý thuyết, mỗi một việc đều cẩn thận. Tuy nói có mấy người biết rõ tình hình, nhưng lại chẳng có chứng cớ.
- Ngân Hà Lĩnh Chủ hạ lệnh, Ngân Hà Lĩnh Chủ là ai. Ngân Hà. Hệ Ngân Hà?
Trong đầu Mạc Lạc trong nháy mắt hiện ra một cái tên...
- La Phong! Quê nhà La Phong là hệ Ngân Hà Địa Cầu, chẳng lẽ Ngân Hà Lĩnh Chủ là hắn?
Mạc Lạc cho dù là thần linh Bất Hủ, lúc này cũng sợ tới mức đổ mồ hôi đầy trán.
Kỳ thật hắn luôn chú ý tới sự trưởng thành của La Phong, đặc biệt là nghe nói La Phong bái nhập ‘Hỗn Độn Thành Chủ’, thì trong lòng càng hoảng sợ, cho rằng La Phong một khi cáo trì với Hỗn Độn Thành Chủ, thì Mạc Lạc sẽ xong đời. Nhưng Mạc Lạc cũng đã cẩn thận điều tra, biết Hỗn Độn Thành Chủ là người rất công chính.
“Không có chứng cớ, hẳn là sẽ không đụng đến ta. “ Mạc Lạc năm đó lúc đầu còn sợ hãi, nhưng sau một thời gian đằng đẵng, La Phong vẫn luôn không tìm hắn, hắn cũng không còn kinh hoảng nữa.
Về phần chiến tích của La Phong tại Nguyên Thủy Tinh...
Phải biết là, thần linh Bất Hủ bình thường cũng không có tư cách biết về Nguyên Thủy Tinh! Uy danh của La Phong truyền bá khắp vũ trụ, là trong số những Vũ Trụ Chi Chủ, Vũ Trụ Tôn Giả của vô số tộc quần vũ trụ, ngoài ra còn một vài ‘ Phong Vương vô địch’ nghịch thiên được tộc quần trọng thị mới biết. Về phần Mạc Lạc thật ra là hoàn toàn chẳng biết gì.
Hắn không biết La Phong khi bi đuổi giết ở Nguyên Thủy Tinh, lại càng không biết sự tích về La Phong một chiêu đã tiêu diệt trên sáu ngàn Vũ Trụ Tôn Giả.
- Là La Phong muốn giết ta?
Mạc Lạc ngẩng đầu nhìn về phía ba vị Vũ Trụ Tôn Giả, Bắc Minh Tôn Giả, Càn Vu Quốc Chủ.
Nam Hồ Quốc Chủ lắc đầu.
- Quả thật là hắn.
Mạc Lạc vội vội vàng nhìn về phía Nam Hồ Quốc Chủ.
- Sư phụ, chẳng lẽ đến cả ngươi cũng không tin ta? Ta không làm gì thật. Chỉ là năm đó ta lang bạt với La Phong trong ‘Ma Sơn’ Ma Âm Sơn. Vì vướng mắc về bảo vật, ta có thù hận với hắn! Ta không ngờ nhiều năm như vậy mà hắn còn hận thù. Sư phụ, ngươi nhất định phải chủ trì công đạo cho ta, nếu không đệ tử cũng không cam lòng.
- Còn giảo biện.
Bắc Minh Tôn Giả cười khẩy một tiếng.
- Thú vị.
Càn Vu Quốc Chủ cũng lắc đầu.
- Thừa nhận hay không thừa nhận cũng không có gì khác nhau.
Nam Hồ Quốc Chủ thở dài.
- Mạc Lạc, ta biết ngươi rất quả quyết, nhưng không nghĩ đến ngươi tàn nhẫn tới mức như vậy...
- Sư phụ, đệ tử oan uổng mà.
Mạc Lạc vội vàng nói.
Hắn không dám thừa nhận
Thừa nhận chính là chết! Hắn phải tranh thủ chút sinh cơ.
- Sư phụ.
Mạc Lạc nghiến răng, nước mắt chảy ra.
- Đệ tử rõ là oan uổng mà. Cho dù La Phong bây giờ đột phá thành Vũ Trụ Tôn Giả, nhưng tâm tính cũng là việc rất khó nói. Có thể nào bằng một lời của hắn mà phán định đệ tử có tội ư? Đệ tử bây giờ cũng không có biện pháp gì khác, chỉ có dùng cái chết để chứng minh mình không có tội.
Oang...
Thần lực cường đại trấn áp, trói buộc lấy từng phần thần lực của Mạc Lạc. Dưới sức ép của Càn Vu Quốc Chủ, đến cả tự bạo Mạc Lạc cũng không làm được. Mạc Lạc không khỏi kinh sợ nhìn Càn Vu Quốc Chủ:
- Càn Vu Quốc Chủ tiền bối, ngươi...
Mạc Lạc biết việc nghịch chuyển thời không cứu sống. Chỉ cần hắn có biểu hiện xúc động phẫn nộ, sau đó dùng cái chết để chứng minh mình, hơn nữa La Phong cũng không có chứng cớ, tương lai hắn nhất định sẽ được làm sống lại, nhưng không ngờ Càn Vu Quốc Chủ không để cho hắn có cơ hội tự bạo.
- Đừng tự bạo.
Càn Vu Quốc Chủ lạnh lùng nói:
- Chúng ta phụng mệnh Ngân Hà Lĩnh Chủ tới xử trí ngươi. Ngươi đã không lập tức thừa nhận, vậy ta phán ngươi tử tội.
Đôi mắt Mạc Lạc nhất thời hiện lên sắc thái phức tạp, không cam lòng, điên cuồng.
- Phụng mệnh Ngân Hà Lĩnh Chủ? Ngân Hà Lĩnh Chủ rốt cuộc là ai?
Mạc Lạc khàn giọng hỏi.
- Chính là La Phong đại nhân mà ngươi nói đó.
Bắc Minh Tôn Giả nói.
- La Phong? Không thể, hắn nhiều nhất cũng vừa bước vào Vũ Trụ Tôn Giả thôi. Hắn mới tu luyện bao lâu. Trên mười vạn năm, dù nghịch thiên mấy cũng chỉ thành Vũ Trụ Tôn Giả. Sao có thể ra lệnh cho các ngươi?
Mạc Lạc lắc đầu không muốn tin.
- Ta biết, ta nhất định sẽ chết, nhưng ta phải biết, rốt cuộc ai làm ta chết!
Càn Vu Quốc Chủ lạnh lùng nhìn Mạc Lạc:
- Chính là La Phong đại nhân. La Phong đại nhân đã thành Vũ Trụ Chi Chủ! Một tồn tại đỉnh cao của tộc nhân loại ta.
- Vũ Trụ Chi Chủ?
Mạc Lạc trừng mắt.
- La Phong? Vũ Trụ Chi Chủ?
La Phong năm đó bị hắn một cước đạp xuống vực sâu, bây giờ thành Vũ Trụ Chi Chủ?
- Ngân Hà Lĩnh Chủ là Vũ Trụ Chi Chủ cao quí, địa vị như thế nào chứ. Sao lại hàm oan cho ngươi. Một câu của người còn mạnh hơn rất nhiều chứng cớ.
Càn Vu Quốc Chủ nói:
- Ngươi cũng thật ghê gớm, lại vi phạm mệnh lệnh của công ty Vũ Trụ Giả Định ta.
- Ta... Ta không cam lòng... Không cam lòng!!!
Mạc Lạc gầm lên.
- Ta không tin, ta không tin La Phong thành Vũ Trụ Chi Chủ. Không thể!
- Bành!
Như đất sụp, thần thể Mạc Lạc tấc tấc tan vỡ, sau đó hóa thành tro bụi, biến mất trong thiên địa.
Nhất thời...
Vốn Thần Quốc còn sinh cơ hừng hực, những hòn núi lửa liên tiếp vô tận bộc phát, bây giờ trong nháy mắt tựa hồ mất đi sinh cơ. Những hòn núi lửa phun trào cũng đột nhiên ảm đạm, rồi chỉ còn hai tòa núi lửa phun trào, cuối cùng tất cả núi lửa trong Thần Quốc đều yên lặng, nhiệt độ Thần Quốc cũng bắt đầu dần dần hạ xuống
Thần Quốc này sau này sẽ theo thời gian mà không ngừng cô quạnh.
Nếu Mạc Lạc có thể nghịch chuyển thời không sống lại, có thần lực cung ứng, Thần Quốc sẽ có thể sống lại. Nhưng, Mạc Lạc sẽ vĩnh viễn sẽ không được làm sống lại...
- Đi thôi!
Ba vị Vũ Trụ Tôn Giả Càn Vu Quốc Chủ, Bắc Minh Tôn Giả, Nam Hồ Quốc Chủ lúc này lần lượt thuấn di rời khỏi tòa Thần Quốc đang dần dần cô quạnh.
Khi Mạc Lạc vừa bị xử tử, ở hệ Ngân Hà xa xôi, Địa Cầu.
- Bảo chúng ta toàn bộ di chuyển?
- Ai hạ lệnh? Ta bán sạch cả một tinh hệ lãnh địa nhà ta, mới được một suất sống một ngàn năm trên Địa Cầu. Bảo ta đi là đi à? Tổn thất của ta ai bồi thường?
- Không thể!
- Dám đuổi chúng ta đi, ta phải đi gặp gia tộc thông bẩm về việc này. Ta phải cho các ngươi hối hận.
Trước mặt Chấp Pháp Đội lạnh lùng, đám di dân ngoài hành tinh đang ở những thành trì lơ lửng trên hải dương Địa Cầu nhất thời gầm lên. Phải biết là từ khi uy năng của Địa Cầu được phát hiện, quyền biến cư trú trên Địa Cầu trở nên vô cùng quí giá. Phải là những người có quyền có thế trong năm đại phái hệ mới có thể vào. Hơn nữa đều vào đó phải để lớp người trẻ tuổi sinh hài tử. Hài tử một khi sinh ra phải lập tức ly khai Địa Cầu, tuyệt đối không được lãng phí một chút thời gian nào.
Những người này xem như là những đệ tử các gia tộc có quyền thế trong cả lãnh thổ nhân loại. Phải trả giá cực lớn mới được tới Địa Cầu. Bây giờ lại bị đuổi đi?
- Công ty Vũ Trụ Giả Định, vũ trường Cự Phủ, Liên Minh Dong Binh Vũ Trụ, Ngân Hàng Đệ Nhất Vũ Trụ, Ngân Hàng Tinh Hà Vũ Trụ cùng phát lệnh.
- Trong vòng ba ngày phải nhanh chóng toàn bộ ly khai Địa Cầu, ai trái lệnh, tử.
Những đệ tử quyền thế đó mà đứng trước mặt Vũ Trụ Chi Chủ thì là cái thá gì? Chỉ có thể lần lượt không cam lòng rời đi. Khi Chấp Pháp Đội đuổi tất cả di dân ngoài hành tinh hết, vốn tòa Thần Điện trấn thủ hệ mặt trời dựng lên giữa tinh không cũng lẳng lặng biến mất.
Từ nay về sau, nơi này là nơi Ngân Hà Lĩnh Chủ ở lại vĩnh viễn.
Còn cả hệ Ngân Hà, lúc này cũng bắt đầu đại kiến thiết điên cuồng.
“Địa Cầu!”
Một thanh niên tóc đen đứng trong tinh không hệ mặt trời, nhìn tinh cầu màu xanh lam xa xa, lập tức cười cười, lúc này bước một bước tới tầng khí quyển Địa Cầu, sau đó lẳng lặng lao thẳng xuống phía dưới.