Edit: Aquarius8713
Không thể không nói, lời nói này của Văn di nương có chút ít đạo lý.
Thập Nhất Nương chủ yếu là nhớ tới nha hoàn lớn hơn ba tuổi của thiếu gia Vương gia...... Nàng dĩ nhiên hi vọng Trinh tỷ nhi gả đi tình
huống đơn giản càng tốt.
“Nhưng Hầu gia cảm thấy trưởng công tử Trác gia không phải là rất cơ
mẫn.” Nàng trầm ngâm nói: “Có chút không xứng với Trinh tỷ nhi nhà chúng ta.”
Văn di nương thấy Thập Nhất Nương nguyện ý thật tình nghe ý kiến của
nàng, thần sắc rung lên vội nói: “Người đàng hoàng tốt. Nói về đại tiểu
thư nhà chúng ta cũng là người đôn hậu, nếu như tìm kẻ ngang ngược, sợ
rằng chỉ có chịu ủy khuất.” Lại nói: “Thiếu gia Vương gia là con trai
độc nhất, trừ phi đại tiểu thư vào cửa liền sinh hai đứa con trai, bằng
không, chỉ sợ là......” Nói đến cuối cùng, đã tràn đầy lo lắng.
Thập Nhất Nương không khỏi vuốt ve trán.
Trong lúc nhất thời, trong phòng có thể nghe cả tiếng châm rơi.
Văn di nương thấy vội nói: “Ai nha, Hầu gia văn thao vũ lược, phu
nhân kiến thức rộng rãi, ta đây cũng là mò mẫm quan tâm mà thôi.” Sau đó đứng dậy: “Thời gian cũng không sớm, người xem có muốn truyền lệnh hay
không? Ngài cũng tốt sớm một chút đi thỉnh an cho Thái phu nhân.”
Đang nói, thì có tiểu nha hoàn cách rèm bẩm: “Đại tiểu thư tới.”
Cũng không nhất định từ nơi hai nhà này chọn lựa.
Thập Nhất Nương cười để cho tiểu nha hoàn đưa Trinh tỷ nhi đi vào.
Trinh tỷ nhi đi vào nhìn thấy trong nhà chỉ có Thập Nhất Nương cùng
Văn di nương, không khí lại có chút lạnh lẽo, không khỏi hơi ngẩn ra.
Đừng nói chuyện này làm không chu đáo, chính là định ra rồi, cũng không nên làm trò để người thứ ba nói cho Trinh tỷ nhi nghe.
Hai người không hẹn mà cùng lựa chọn trầm mặc đối với chuyện này, một người cười dài tiến lên nói: “Đại tiểu thư”, một người đi tới trên
giường gạch gần cửa sổ ngồi.
Đáy mắt Trinh tỷ nhi hiện lên một tia hồ nghi mê hoặc hành lễ với
Thập Nhất Nương, vấn an với Văn di nương. Từ Tự Dụ cùng Từ Tự Giới đã
tới.
Đợi Kiều di nương tới đây thỉnh an, Thập Nhất Nương cho hai vị di
nương lui, giữ bọn nhỏ ăn điểm tâm, cùng Từ Tự Dụ nhắc tới chuyện hắn đi Nhạc An: “...... Người đi hầu hạ nhiều không tốt lắm. Ngươi nếu
như cảm thấy người dùng được thuận tay, cùng Bạch tổng quản nói một
chút, để cho ông ấy an bài cho ngươi.”
Từ Tự Dụ đối với lần này không có dị nghị, khom người hành lễ với Thập Nhất Nương, rồi lui xuống.
Thập Nhất Nương liền ôm Từ Tự Giới đi Đông thủy tạ, đang lúc khí trời càng ngày càng nóng, nơi đó mau lạnh nhất, nàng đem khuê phòng của
Trinh tỷ nhi thiết lập tại chỗ này.
Trinh tỷ nhi làm việc luôn luôn dụng tâm, đường may tuy có chút ít
thô, nhưng rất cố gắng, nghiêm khắc dựa theo Thập Nhất Nương yêu cầu mà
thêu.
Thập Nhất Nương nghĩ đến mình hôm nay còn phải đi Trần gia uống rượu mừng, không khỏi trầm mặc chốc lát.
Nữ công không chỉ là thêu, còn bao gồm đo thân may quần áo.
Trinh tỷ nhi thấy không khỏi có chút bận tâm: “Mẫu thân, có phải ta nơi nào thêu không đúng hay không?”
“Không phải.” Thập Nhất Nương cười nói: “Rất tốt.” Sau đó nhìn thấy
mắt Trinh tỷ nhi lộ ra nghi hoặc nói: “Ta là đang suy nghĩ, theo tiến độ này của ngươi đi tiếp, ngày mai sẽ có thể bắt đầu học may áo.”
Trinh tỷ nhi nghe thật cao hứng, nhấp miệng cười.
Từ Tự Giới thấy cũng cười theo.
Thập Nhất Nương đem Từ Tự Giới giao cho Nam Dũng nương tử, chỉ Trinh
tỷ nhi mấy chỗ phải chú ý, sau đó đi đến chỗ của Thái phu nhân.
Trên đường, nàng phân phó Trúc Hương: “Ngươi đi chỗ Tân Cúc một
chuyến, nói ta có việc tìm nàng, làm cho nàng ngày mai tới một chuyến.”
Trúc Hương lên tiếng đi.
Đến chỗ Thái phu nhân, Thái phu nhân đang cau mày hỏi Thạch ma ma.
Đỗ ma ma vội lặng lẽ nói: “Hâm tỷ nhi bị bệnh!”
Thập Nhất Nương nghe không khỏi có chút bận tâm.
Hâm tỷ nhi nuôi đến chịu không được một chút mưa gió. Hết lần này tới lần khác, thời đại này trình độ chữa bệnh lạc hậu, một chút cảm mạo nho nhỏ là có thể lấy tánh mạng người...
Nàng đang muốn hỏi tình huống một chút, chỉ thấy Thái phu nhân đứng
lên: “Ta đi xem một chút!” Ngẩng đầu nhìn thấy Thập Nhất Nương.
Thập Nhất Nương không đợi Thái phu nhân mở miệng, lập tức nói: “Nương, ta cũng đi theo xem một chút.”
Thái phu nhân gật đầu, đoàn người đi đến chỗ Ngũ phu nhân nơi đó.
Nói là ngày hôm qua xế chiều ôm đi ra ngoài, buổi tối lại bắt đầu ho khan.....
Khuôn mặt đứa nhỏ đỏ bừng đắp ở trong áo ngủ bằng gấm màu đỏ chót Đan Phượng Triêu Dương, thỉnh thoảng lại ư ư hai tiếng.
Trong phòng dùng bình phong ngăn lại, không khí tràn ngập mùi hoa thơm ngào ngạt làm cho người ta khó chịu.
Khuôn mặt Ngũ phu nhân đều là nước mắt, lôi kéo tay Thái phu nhân: “Nương, ngài phái cho ta ma ma có kinh nghiệm tới đây đi!”
Thạch ma ma đứng ở một bên buông mí mắt xuống.
Thái phu nhân không có nói đáp ứng, mà là hỏi bệnh của đứa nhỏ: “Thái y nói như thế nào?”
Ngũ phu nhân vội nói: “Nói là lạnh nóng không dứt. Đã kê một chén súp nhỏ.”
“Đưa phương thuốc cho ta nhìn một chút!”
Thạch ma ma vội vàng đi lấy phương thuốc.
Thập Nhất Nương đọc cho Thái phu nhân nghe: “Sài hồ chín phần, hoàng
cầm chín phần, bán hạ chín phần, gừng chín phần, nhân sâm ba phần, cứu
cam thảo sáu phần, táo ta một quả.”
“Là vị thái y nào khai phương thuốc? Lượng có phải dùng quá lớn chút ít hay không?”
“Là Ngô thái y kê.” Thạch ma ma nói, “Nói uống trước ba thang, sau đó lại giảm phân nửa.”
Thái phu nhân cầm lấy phương thuốc châm chước một hồi lâu, Nhị phu nhân tới.
“Nói Hâm tỷ nhi có chút không tốt. Ra sao?” Hai đầu lông mày của nàng mang theo mấy phân lo âu.
“Nhị tẩu.” Ngũ phu nhân bắt được tay Nhị phu nhân: “Nói là nóng lạnh
không đều đặn......” Nói đến bệnh của đứa nhỏ, Thái phu nhân lại
đem phương thuốc cho nàng nhìn, “Ngươi nhìn một cái thỏa đáng hay không
thỏa đáng?”
Đem chuyện phái ma ma chuyển hướng.
Mọi người quay chung quanh chuyện Hâm tỷ nhi nói.
Có tiểu nha hoàn ở phòng mở miệng thăm dò.
Nhị phu nhân biết là hầu hạ khách sảnh bên kia, nói: “Nơi này có nương cùng ta, Tứ đệ muội đi làm chuyện của ngươi đi!”
Thập Nhất Nương không có khách khí.
Hôm nay đã là cuối tháng, nội viện cùng ngoại viện đối chiếu sổ sách, chúng quản sự nương tử đều chờ đợi Thập Nhất Nương đồng ý đem sổ sách
làm xong đưa đến phòng nhập sổ ở ngoại viện.
Nàng cùng Thái phu nhân, Nhị phu nhân, Ngũ phu nhân từ giả, sau đó đi khách sảnh.
Chúng nương tử quản sự đều đứng ở dưới mái hiên, nhìn thấy Thập Nhất Nương đi vào, trong viện lập tức yên lặng như tờ.
Thập Nhất Nương nhìn chồng sách cao, suy nghĩ một chút, nói: “Hôm nay ta phải đi nhà Trần Các lão uống rượu mừng, sáng mai lại nghị luận đi!”
Quản sự ma ma cúi đầu cụp mắt, cung kính lên tiếng đi.
Thập Nhất Nương phân phó Hổ Phách: “Ôm trở về Thùy Luân Thủy Tạ đi.”
Hổ Phách liền nhìn mặt trời phía ngoài nói: “Lúc này không còn sớm —— tuy nói đến trước yến tiệc là được, nhưng mà quá muộn, cũng có chút
thất lễ.”
“Ta biết!” Thập Nhất Nương cười nói: “Ngươi theo ta dặn dò làm việc
là được.” Sau đó phân phó Nhạn Dung: “Đem Văn di nương gọi đến Thủy Tạ
đi.”
Nhạn Dung lên tiếng đi.
Hổ Phách mê mang nghi hoặc nhìn Thập Nhất Nương, ôm sổ sách đi theo nàng trở về thủy tạ.
Các nàng chân trước đến, Văn di nương chân sau liền chạy tới.
“Phu nhân tìm ta có chuyện gì?”
Thập Nhất Nương cho nàng đến kháng trước thêu đôn ngồi rồi, chỉ sổ
sách trên bàn kháng: “Ta phải đi Trần gia ăn cưới, ngươi cùng Hổ Phách
đem chồng sổ sách này đối chiếu đi.”
Người trong phòng đều ngạc nhiên.
“Này......” Trên trán Văn di nương liền rịn mồ hôi.
“Nếu không phải muốn đụng chạm Lan Đình, chuyện Trần các lão bên kia, ta liền để cho các quản sự đi.” Thập Nhất Nương nói: “Mắt thấy không
còn kịp rồi, không thể làm gì khác hơn là mời Văn di nương tốn nhiều
công sức.”
Văn di nương nghe cắn răng một cái, đồng ý: “Phu nhân cứ việc yên tâm đi, ta sẽ giúp đỡ Hổ Phách cô nương đem chồng sổ sách này đối chiếu.”
Thập Nhất Nương gật đầu, tùy ý ăn điểm tâm, rồi đi nhà Trần các lão.
Nhà ở Yến kinh, to lớn là không dễ có.
Trần các lão ở tại Thành Tây khu Lan dạ hương ngõ hồ đồng, ngõ hồ
đồng đường hẹp, một dãy xe ngựa phải dừng đến trên đường cái. Mặc dù có
chiêu bài Vĩnh Bình Hầu phủ, phu xe ngựa rối rít nhường đường, nhưng vẫn mất hơn nửa canh giờ mới vào được viện môn của Trần các lão.
Chu phu nhân, Lý phu nhân đã ở đó. Mọi người rối rít tiến lên chào
hỏi cùng Thập Nhất Nương. Nhưng phần lớn phụ nhân đều rất xa lạ. Chu phu nhân thấp giọng nói: “Cũng là nữ quyến nhà lục bộ quan viên, ta cũng
không quá quen thuộc.”
Thập Nhất Nương gật đầu, nhìn thấy đại tẩu của Cam phu nhân —— vị phu nhân thông chính sứ kia.
Nàng cười tiến lên đi chào hỏi.
Chị dâu của Cam phu nhân liền cho Thập Nhất Nương tiến cử mấy vị phu nhân Thị Lang, học sĩ.
Đa số so sánh với nàng lớn tuổi hơn, trượng phu phẩm cấp so với Từ Lệnh Nghi thấp hơn.
Tất cả mọi người căng thẳng cùng nàng mỉm cười gật đầu.
Thập Nhất Nương cung kính nhất nhất đáp lễ, sau đó cười cùng chị dâu Cam phu nhân nhàn thoại: “Sao không thấy Lan Đình?”
“Nói là Lương phu nhân thân thể nhiễm bệnh nhẹ.” Chị dâu của Cam phu nhân cười nói, “Mẹ chồng con dâu cũng không có đến.”
Thập Nhất Nương có chút thất vọng, cũng không che dấu: “Còn chuẩn bị một chút đồ Lan Đình.”
Chị dâu Cam phu nhân nghe liền hướng nàng đưa ánh mắt.
Hai người bất động thanh sắc đứng yên lặng ở một chỗ.
Chị dâu Cam phu nhân lúc này mới thấp giọng nói: “Nghe nói hai ngày
trước Trần đại nhân cùng Lương đại nhân ở trước mặt hoàng thượng ầm ĩ
một trận.”
Thập Nhất Nương thất kinh.
Chị dâu Cam phu nhân liền giảm thấp xuống thanh âm mấy phần: “Nói là
vì chuyện mở cấm biển.” Vừa nói, khe khẽ thở dài: “Nghe nói Kiến An
Tưởng gia cũng bị kéo vào, còn dâng tấu cho hoàng thượng, nổ lực nói cấm biển nguy hại. Chỉ hy vọng chớ liên lụy đến Tào Nga là tốt rồi.”
Thập Nhất Nương phụng bồi nàng cảm thán mấy câu, có tiểu nha hoàn đi vào mời mọi người đến khách sảnh dùng chút trà.
Mọi người chuyển qua khách sảnh.
Thập Nhất Nương cùng Chu phu nhân, Lý phu nhân đám người ngồi ở cùng nhau.
Hai người cũng muốn cầu hôn Trinh tỷ nhi, ngồi mặt đối mặt, tự nhiên
không tốt nói chuyện này, đều không hẹn mà cùng tránh ra, ngược lại nói
chút ít chuyện không liên hệ với nhau. Đợi tìm được cơ hội, cũng đều
chia ra hỏi Trinh tỷ nhi.
“Hôm nay đi theo ta học nữ công.” Thập Nhất Nương cười nói: “Ta cùng
Thái phu nhân đều cảm thấy là thời điểm nghị hôn, nhưng Hầu gia còn cảm
thấy Trinh tỷ nhi quá nhỏ. Không thể làm gì khác hơn là trước chuẩn bị
một chút.”
Chu phu nhân nghe xem thường: “Nhà ai vừa nói liền thành. Ba Thư Lục
Lễ xuống tới, cũng phải muốn ba, bốn năm. Mau khuyên Hầu gia đừng quá
giống như người mẹ.”
Lý phu nhân nghe nhưng cười nói: “Cái này không trách được, vì hiếm
nên quý mà. Đại tiểu thư là con gái duy nhất của Hầu gia, cũng không
trách Hầu gia thích, không nỡ gả đi.”
Thập Nhất Nương cười nói: “Cũng không phải vậy. Tại vì Trác Thị Lang
tới dò ý, cũng bị Hầu gia không mềm không cứng rắn cản trở về.”
Lý phu nhân nghe ánh mắt chợt lóe: “Trác đại nhân cũng có ý này sao?”
Thập Nhất Nương cười nói: “Trác đại nhân cùng Hầu gia nhà chúng ta
quan hệ cá nhân rất thân, vừa lúc trưởng công tử cùng Trinh tỷ nhi nhà
chúng ta tuổi không sai biệt lắm. Không khỏi nói đến.”
Đang nói, thì có người đi vào cười nói: “Phía ngoài muốn phát kiệu.”
Có nữ quyến cười đi xem, trong phòng huyên náo, thấp giọng nói
chuyện có chút nghe không rõ, nên hai người nhìn nhau cười một tiếng,
dừng lại đề tài, đều ra bên ngoài cửa trước nhìn.
Mới vừa rồi còn cùng người châu đầu ghé tai, Chu phu nhân liền lôi
Thập Nhất Nương: “Đi, chúng ta cũng đi xem một chút!” Sau đó hướng nàng
nháy mắt.
Thập Nhất Nương cười khổ cùng nàng ra khỏi khách sảnh.
Chu phu nhân ở ngoài khách sảnh dừng bước, cười nói: “Lý phu nhân cũng muốn cưới Trinh tỷ nhi?”
Thập Nhất Nương không có dấu diếm nàng, gật đầu, nói: “Không chỉ có
Lý gia, lần trước Trác gia đi tới chỗ Thái phu nhân chúc thọ cũng có ý
tứ này.”