Cuối cùng kết thúc là (Đoàn tụ).
Thái Bá Dương cùng Triệu Ngũ Nương gặp lại, Triệu Ngũ Nương nói cho
Thái Bá Dương biết việc nhà, Thái Bá Dương bi thương điếm cực điểm, lập
tức dâng tấu từ quan, mang Triệu Ngũ Nương và Ngưu thị cùng nhau hồi
hương thủ hiếu. Hoàng Thượng cùng các đại thần nghe xong đều khen ngợi
Triệu Ngũ Nương” Hiền thục thuần hiếu”, phải treo bảng biểu dương trước
cửa.
Hoàng Thượng vừa ra sân khấu, Thập Nhất Nương không khỏi mở to ánh
mắt– nàng phát hiện bên cạnh Hoàng Thượng có một đại thần phụ họa theo
đuôi, mặc mãng bào (áo lễ phục của quan lại), vẽ mặt diễn hí khúc, dáng
người cao ngất, cử chỉ hào phóng, so với Hoàng Thượng bên người còn có
khí thế hơn.
Thập Nhất Nương không khỏi mỉn cười.
Xem bộ dáng, đại thần này chính là Từ gia Ngũ gia làm khách. Đáng tiếc, thái phu nhân không nhìn thấy cảnh này……
Nàng không khỏi nhìn kỹ Từ Ngũ gia biểu diễn.
Chỉ diễn có một câu, biểu tình cũng rất chăm chú……
Thập Nhất Nương nhìn Ngũ phu nhân.
Nàng mỉm cười nhìn sân khấu, ở chỗ sâu trong đáy mắt đều là vui mừng.
Thập Nhất Nương khóe miệng cười khẽ.
Ngũ phu nhân, hình như đối với chuyện của Ngũ gia đều thực để bụng ……
Nàng suy nghĩ, liền thấy một nử tử mặc hoa bối từ màu hồng, tống quần màu xanh lá mạ lụa hoa tây phiên* nhẹ chân nhẹ tay đi đến.
Thập Nhất Nương chăm chú nhìn lại, hóa ra là Kiều gia Lục tiểu thư Kiều Liên Phòng.
Nàng thần sắc bất mãn, cố gắng cười nói mấy câu cùng Kiều phu nhân,
liền ngồi xuống trên ghế con phía sau Kiều phu nhân. Kiều phu nhân xoay
đầu nói cùng nàng cái gì đó, nàng hoảng hốt, sau một lúc lâu mới trả lời một câu, khiến Kiều phu nhân nhíu mi liên tục.
Trong lòng Thập Nhất Nương lúc này mới hoàn toàn bình tĩnh.
Một đương sự không còn ở hiện trường, sự tình đã giải quyết xong– dù
sao, bắt kẻ trộm thì phải tìm tang vật, bắt kẻ thông dâm đòi hỏi phải
bắt cả đôi……
Nàng lại nghĩ tới tuyến váy màu trắng thêu trúc cúc mai lan quanh biên.
Sao lại mặc tống quần lụa hoa đến…… Thứ nhất là tống quần đa số là
phu nhân mặc, thứ hai là lụa hoa rực rỡ như gấm Giang Nam, rất là nhức
mắt…… Nếu đã như vậy, vì lý do gì không dứt khoát làm cho thái phu nhân
tìm cho nàng tuyến váy màu trắng trơn……
Thập Nhất Nương suy nghĩ, thì cảm giác có một ánh mắt dừng ở trên người mình, thật lâu không muốn rời đi.
Nàng dựa vào cảm giác liếc mắt một cái, phát hiện Kiều Liên Phòng nhìn chằm chằm nàng, nhưng trên mặt lại không có biểu tình gì.
Thập Nhất Nương cười khổ.
Hình ảnh khổ sở nhất bị thấy, cho dù là người có lòng dạ độ lượng trong tim cũng sẽ có vướng mắc!
Nàng chỉ có thể làm bộ như không biết, lộ ra dáng điệu chăm chú nghe diễn.
Không biết qua bao lâu, ánh mắt dính ở trên người nàng mới biến mất.
Thập Nhất Nương thở dài, liền thấy Lâm tiểu thư cùng Đường tiểu thư
hai người cười sóng vai đi đến. Ngũ Nương đi theo phía sau, sắc mặt
không tốt lắm.
Thấy Kiều Liên Phòng, mấy người đều là ngẩn ra.
Kiều Liên Phòng cũng thấy ba người, tươi cười có chút mất tự nhiên hướng tới các nàng gật đầu.
Ba người cũng hướng tới Kiều Liên Phòng giơ tay chào hỏi. Nhưng sau
khi chào hỏi, Đường tiểu thư lại nhìn Kiều Liên Phòng thấp giọng nói
cùng Lâm tiểu thư mấy câu, Lâm tiểu thư một mặt nghe, một mặt tựa tiếu
phi tiếu liếc mắt nhìn Kiều Liên Phòng một cái, cho thấy hai người dường như vụng trộm nghị luận Kiều Liên Phòng.
Mặt Kiều Liên Phòng lập tức trở nên đỏ bừng.
Không biết Đường tiểu thư kia nói gì đó với Lâm tiểu thư, sau đó che
miệng cười rộ lên, biểu tình của Lâm tiểu thư hờn dỗi liếc mắt nhìn
Đường tiểu thư một cái.
Kiều Liên Phòng sắc mặt tái nhợt, bất an như ngồi trên đống lửa.
Hai người cũng không liếc mắt nhìn nàng một cái, đều trở về đều trước mặt trưởng bối mình, các trưởng bối cũng đều thấp giọng hỏi chuyện tiểu bối.
Ngũ Nương cũng về tới chỗ đại thái thái bên này. Đại thái thái cười
mỉm hỏi nàng:” Gặp Nhị phu nhân không? Như thế nào lúc này đã trở lại,
cũng không ở nơi đó lâu một chút.”
Ngũ Nương cung kính nói:” Đã gặp Nhị phu nhân. Nhị phu nhân còn lưu
chúng ta uống thanh tuyền bạch thạch trà. Sau đó Đỗ mama bên người thái
phu nhân đến thỉnh, nói vở diễn sắp hết, chúng ta trở lại.”
Thanh tuyền bạch thạch trà? Là trà gì?
Trong lòng Thập Nhất Nương thấy khó hiểu, đại thái thái lại cười gật
đầu, dường như đối với câu trả lời của Ngũ Nương thực vừa lòng. Sau đó
cười nói:” Ngồi xuống nghỉ ngơi một chút đi! Chính xác là vở diễn sắp
hết. Cũng không biết có phải không quen hay không, ta đối với việc ngồi
nửa ngày không làm gì như vậy cảm thấy mười phần không có quen.”
” Mẫu thân ở nhà làm lụng vất vả, khó tránh khỏi không thói quen.” Ngũ Nương cười nói,” Thời gian lâu sẽ tốt hơn!”
Đại thái thái cười cười, nghiêng mặt nghe diễn, Ngũ Nương liền ngoan ngoãn ngồi xuống bên người Thập Nhất Nương.
Nàng mới vừa ngồi xuống, hai vị tiểu thư Cam gia cùng Thập Nương đã trở lại.
Thập Nương kéo cánh tay thất tiểu thư Cam gia Cam Lan Đình, hai người trò truyện thân thiết, rất vui vẻ. Mà vẻ mặt Cam gia tam tiểu thư bất
đắc dĩ đi ở phía sau hai người, trong tay hai cái nha hoàn đi theo còn
mang theo đầy hoa cỏ dại.
Ba người nhìn đến Kiều Liên Phòng, thần sắc thực bình tĩnh, không có
giống Lâm tiểu thư, Đường tiểu thư cùng Ngũ Nương lộ ra biểu tình giật
mình. Nhưng các nàng nghênh ngang đi vào đến, khiến cho tất cả người
trong phòng chú ý.
Hoàng phu nhân lại cười nói:” Mau ngồi xuống, cản chúng ta xem diễn.”
Cam gia tam tiểu thư sắc mặt đỏ bừng, thì thào lên tiếng “Vâng”, Cam
gia thất tiểu thư lại hì hì cười, bỏ Thập Nương lại chạy đến chỗ Ngũ phu nhân nơi đó, cúi đầu cùng Ngũ phu nhân cười mỉm kể chuyện cùng nàng.
Thập Nương khom đầu gối hướng tới Hoàng phu nhân hành lễ, cười tiến lên
hành lễ đại thái thái.
Đại thái thái tươi cười ôn hòa hướng nàng gật đầu, nàng liền cười ngồi xuống bên người đại thái thái.
Cam gia tam tiểu thư cũng đã đi theo tới, khom đầu gối hướng Cam phu nhân hành lễ:” Mẫu thân!”
Mẫu thân?
Thập Nhất Nương thật ngoài ý muốn.
Chẳng lẽ tam tiểu thư Cam gia là thứ xuất?
Lại nghĩ đến Cam phu nhân gương mặt trẻ tuổi…… Hoặc là, Cam phu nhân là kế thất?
” Không có phá phách?” Cam phu nhân tươi cười hòa ái.
” Làm sao có thể?” Cam gia tam tiểu thư sẳng giọng,” Chúng ta cho dù
không hiểu chuyện, cũng không thể ở Từ gia làm ra cử chỉ thất lễ gì.”
Thái độ cũng không thập phần cung kính.
Cam phu nhân lơ đểnh, hơi cười:” Mau ngồi xuống uống chén trà– nhìn ngươi, trên mặt đầy mồ hôi!”
Cam gia tam tiểu thư không để ý gật đầu, ngồi xuống, tự nhiên có nha
hoàn tiến lên châm trà ấm, còn có nha hoàn lấy ống tay áo quạt cho nàng
mát.
Nàng liền cười hỏi han Thập Nhất Nương:”Diễn xem hay không?”
Thập Nhất Nương gật đầu:” Diễn rất hay.”
” Đều là nha đầu Lan Đình kia, bằng không, ta cũng có thể thong thả
xem.” Giọng nàng mang oán giận, nhưng không căm ghét,” Ngươi ngày thường ở nhà có nghe diễn không? Thường thích nghe diễn cái gì?”
” Ngày thường ở nhà không nghe diễn.” Thập Nhất Nương cười nói,” Đây là lần đầu tiên!”
Nàng mở to ánh mắt, sau đó gật đầu thông hiểu:” Cũng đúng. Các ngươi ở nông thôn cũng không có gì để chơi.” Không có vênh váo tự đắc, cũng
không có tự cao tự đại, chỉ thuần túy tự thuật một sự kiện. Cũng không
làm cho người ta phản cảm, ngược lại cảm thấy nàng có điểm khờ dại không rành thế sự!
Thập Nhất Nương khóe miệng hơi cong.
” Tam tỷ vừa nói cái gì?” Cam gia thất tiểu thư đột nhiên xuất hiện ở phía sau tam tiểu thư,” Một trong Yến Kinh tam đại gánh hát ‘kết hương
xã’ chính là hát giọng Dư Hàng. La muội muội nguyên quán ngay tại Dư
Hàng.”
Cam gia tam tiểu thư giật mình, ánh mắt xem Thập Nhất Nương còn có vài phần không vui, giống như bị lừa gạt.
Thập Nhất Nương có chút dở khóc dở cười.
Không đáng vì mấy chuyện nhỏ này nọ mà chấp nhặt cùng nhóm tiểu cô nương
Nàng đành phải giải thích:” Trước kia ta đi theo phụ thân ở Phúc Kiến nhận chức, sau lại tổ phụ tạ thế mới về nhà thủ hiếu, cũng không có
nghe qua diễn.”
Cam gia tam tiểu thư sắc mặt nguôi giận, gật đầu.
Cam gia thất tiểu thư lại mân miệng cười rộ lên, sau đó kéo tay Thập
Nhất Nương:” Muội muội chớ trách, Tam tỷ nhà ta nói chuyện luôn luôn
ngay thẳng.”
Cũng không phải chuyện gì chẳng qua là trò chuyện, người ta còn cố ý
giải thích, Thập Nhất Nương sao lại không tiếp thu ý tốt của người khác.
Nàng mở to ánh mắt, biểu tình mang theo vài phần bỡn cỡn:” Cam gia
Tam tỷ tỷ nói đúng a! Chỗ chúng ta là nơi không có cái chơi vui cả…… Cam gia thất tỷ tỷ tại sao nói ‘chớ trách’!”
Cam gia thất tiểu thư cười rộ lên, nói:” Ngươi thật là người thú vị.”
Thập Nhất Nương cũng cười.
Hoàng phu nhân liền xoay đầu qua:” Lan Đình, ngươi thật sự là một
khắc cũng không yên tĩnh được. Mau ngồi xuống cho ta. Trên sân khấu hát
cái gì, ta đều nghe không được.”
Cam gia thất tiểu thư liền hướng tới Thập Nhất Nương thè đầu lưỡi,
ngồi ở bên người nàng, nhưng vẫn là nhịn không được cùng Thập Nhất Nương kề tai nói nhỏ:” Liên Phòng đi tìm Tứ phu nhân mượn váy?”
Trong lòng Thập Nhất Nương khẽ động, trên mặt cũng không động thanh sắc:” Ngươi làm sao biết?”
Cam gia thất tiểu thư hướng tới nàng nháy mắt:” Nàng vốn là không có
thích đi thăm Nhị phu nhân, đi đến nửa đường còn nói muốn cùng với chúng ta đi thả diều. Vốn đường lát đá hướng đầu gió lớn, là nơi tốt để thả
diều. Kết quả nàng gặp được một tiểu nha hoàn, nói xuân nghiên đình bên
kia phong cảnh đẹp, kết quả là nàng nhất định muốn đi xuân nghiên đình
để thả diều. Thì đành đi đến đó. Thì họa từ trên trời rơi xuống– nàng
đang đứng hoàn hảo ở trong đình nhìn xa xăm, bỗng nhiên bị một nha hoàn
đến xuân nghiên đình hái hoa nghênh xuân không đầu không đuôi đụng vào
người, làm rách váy, đành phải về trước…… Nhưng không nghĩ đến nàng
hướng Tứ phu nhân mượn váy.”
Thập Nhất Nương chỉ cảm thấy tim đập lợi hại.
Từ xuân nghiên đình nhìn về phía xa, có thể thấy tiểu hồ hình bán
nguyệt, bên hồ có thủy tạ…… Ngũ Nương còn từng châu đầu ghé tai nàng,
hỏi nơi đó có phải thư phòng ” Bán nguyệt phán” của Hầu Gia hay không!
Nàng nhìn Cam gia thất tiểu thư.
Cam gia thất tiểu thư vẻ mặt là cười, đáy mắt hiện lên một tia giảo hoạt.
Như thể nước đổ lên đầu, Thập Nhất Nương đột nhiên hiểu được.
Thì ra, vị Cam gia thất tiểu thư này nói lời vàng ngọc, nhưng cùng có thâm ý.
Nàng đơn giản cùng Cam gia thất tiểu thư xây dưng mối quan hệ:” Di,
Tam phu nhân không ở sao? Làm sao còn muốn đi chỗ đại tỷ mượn váy?”
Cam gia thất tiểu thư ánh mắt tự nhiên sáng ngời, tươi cười càng sáng lạn:” Đại đường tỷ đi đến nửa đường, bị người phòng bếp kêu đi. Nói là
ca do thái phu nhân tự mình chọn tìm không thấy, làm cho đại đường tỷ
nhanh đi nhìn xem. Bởi vậy đại đường tỷ chân còn không có bước vào cửa
vườn đã bị người kêu đi rồi. Bằng không, Liên Phòng như thế nào lâm thời thay đổi chủ ý đâu?” Nàng nhìn Thập Nhất Nương, dường như chỉ điểm.
Thập Nhất Nương không khỏi cười khổ.
Một cái ngẫu nhiên tiếp theo một cái ngẫu nhiên, biến thành một cái tất nhiên.
Lại không biết ai là ve? Ai là bọ ngựa? Ai lại là chim sẻ?
Ánh sáng trên bầu trời đã nhạt dần, thô sử bà tử Từ phủ rón ra rón
rén qua lại như con thoi dưới mái hiên điểm xuân đường, một loạt đèn
lồng đỏ thẫm được thắp sáng.
Bên cạnh sân khấu chiêng trống vẫn như trước âm vang rung động, người trên sân khấu bởi vì cao trào trở nên cao vút uyển chuyển, bên trái
Thái Bá Dương là Triệu Ngũ Nương, bên phải là Ngưu thị, nói theo hiền
đức của nga hoàng, nữ anh……
Bên tai truyền đến khen ngợi các vị phu nhân.
” Ngũ Nương thật có phúc, làm Trạng Nguyên lang phu nhân!”
” Ngưu thị hiền thục, khoan hồng độ lượng!”
Thập Nhất Nương có một chút hoảng hốt.
Thì ra, Triệu Ngũ Nương ăn trấu thay cơm, quần gai bọc đất, nhận được bất quá cũng chỉ là kết cục như thế này mà thôi!