Thủ Phụ Đại Nhân, Ngài Có Muốn Lấy Vợ Không?

Chương 2

Chương 2
Kiếp trước, Tạ Minh Châu cũng từng mang thuốc mỡ đến thăm.
Lúc ấy ta coi nàng như đứa em gái yêu quý nhất.
Đối với thứ nàng đưa tới cũng chẳng mấy nghi ngờ.
Nhưng về sau, vết thương không những không lành mà còn bị loét mủ, tổn thương càng nghiêm trọng hơn.
Ta từ mỹ nhân đứng đầu kinh thành trở thành kẻ mà ai cũng tránh xa.
Mỗi lần ra ngoài đều phải che mặt bằng khăn voan.
Ngay cả phụ hoàng cũng vì dung mạo đáng sợ đó mà xa lánh ta.
Hiện giờ nghĩ lại, chắc chắn đều do công lao của thuốc mỡ này.
"Hoàng tỷ, nếu thật lòng thích Bùi tướng quân, sao không để phụ hoàng ban hôn cho hai người?"
Tạ Minh Châu thăm dò hỏi.
Thế gian đều biết, đương kim bệ hạ chỉ có hai vị công chúa và một hoàng tử.
Đáng tiếc, tam hoàng tử vào ngày sinh thần sáu tuổi, không may chết đuối.
Bệ hạ đau lòng không nguôi, vô tâm với hậu cung, dưới gối chỉ còn hai vị công chúa.
Người kế thừa tương lai sẽ là một trong hai người.
Luận về dòng chính hay trưởng nữ, đều nên là ta.
Mà họ Bùi nắm binh quyền trong tay, công cao lấn chủ, phụ hoàng sớm đã có ý định trừ khử.
Chỉ tiếc rằng, kiếp trước ta bị Tạ Minh Châu mê hoặc, dưới sự xúi giục của nàng mà đỡ thay Bùi Uyên một kiếm chí mạng, phá hỏng kế hoạch của phụ hoàng.
Từ đó về sau, phụ hoàng không còn coi trọng ta, chuyển sang gần gũi Tạ Minh Châu.
Còn nàng, một mặt để Bùi Uyên cưới ta, bảo toàn tình lang của mình; một mặt khiến ta bị phụ hoàng ghẻ lạnh, mất đi cơ hội tranh giành ngôi vị trữ quân.
Chỉ là, e rằng ngay cả bản thân Tạ Minh Châu cũng không rõ, Bùi Uyên yêu nàng đến mức nào.
Kiếp này, chỉ cần phụ hoàng không chủ động ban hôn, người cưới Bùi Uyên chắc chắn sẽ là Tạ Minh Châu.
Quân tử thành nhân chi mỹ, ta nhất định sẽ dốc hết sức để thành toàn mối hôn sự này.
Dưới sự điều trị tận tâm của thái y, khuôn mặt ta nhanh chóng hồi phục như cũ.
Ngày mùng ba tháng ba, trong cung tổ chức yến tiệc trăm hoa, mời khắp các vương công quý tộc.
Có người nói, bệ hạ có ý định chọn phò mã cho hai vị công chúa chưa xuất giá từ những tài năng trẻ tuổi dự tiệc.
"Nghe nói hôm nay tiểu tướng quân Bùi gia cũng tới."
"Suỵt, nhỏ giọng chút, tướng quân đến rồi!"
Mấy vị tiểu thư nhà thế gia ngồi ở hàng dưới im bặt.
Ngẩng đầu lên, ta nhìn thấy khuôn mặt của Bùi Uyên.
Gã đàn ông ngồi xuống ở vị trí đối diện.
Hắn có đôi mày kiếm, ánh mắt như sao, ngũ quan tuấn mỹ, nhưng đáy mắt lại lạnh lẽo tựa đầm sâu.
Đúng là độ tuổi anh hùng hào kiệt, nhưng trên gương mặt Bùi Uyên lại lộ ra sự tàn nhẫn và u ám không phù hợp với tuổi đời.
Ánh mắt thâm trầm của hắn dừng trên người ta, rồi nhanh chóng lướt qua.
"Bùi Uyên ca ca! Cuối cùng huynh cũng đến!"
Một giọng nói kiều diễm, rạng rỡ vang lên từ phía sau.
Tạ Minh Châu nhấc tà váy màu vàng nhạt, vui vẻ chạy về phía Bùi Uyên như một chú chim nhỏ, cười rạng rỡ, tỏa sáng.
Nàng trang điểm thanh nhã mà không kém phần tao nhã, khuôn mặt xinh đẹp, tinh xảo.
"Minh Châu điện hạ và tiểu tướng quân họ Bùi đứng cạnh nhau thật đẹp mắt làm sao!"
"Đúng vậy, đúng là trai tài gái sắc, một cặp trời sinh."
Trong lúc trò chuyện, có người cố ý hạ thấp giọng, như để che giấu:
"Hình như ta nghe nói đại công chúa cũng thầm thương nhớ tiểu tướng quân đấy."
"Ừ, đại công chúa được bệ hạ sủng ái hơn, có lẽ bệ hạ sẽ ban hôn cho minh Nguyệt điện hạ và Bùi tướng quân."

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất