Chương 62. Một tia sáng
Năm Dân quốc thứ tám, năm Taisho thứ tám của Nhật Bản, năm 1919 Dương lịch, ngày mùng một tháng Giêng Âm lịchCái ngày mà cả đời này cũng khó có thể quên được, rất nhiều ngày đêm về sau cô bé đều mơ quay trở lại khu rừng trúc Sagano trong trận tuyết lớn ấy, nhìn thấy bóng đêm nhuộm máu đầm đìa, nhìn thấy vong hồn samurai, nhìn thấy chàng trai trẻ và con thú nổi bật lên giữa đám áo giáp mặt quỷ.
Lưỡi lê gần ngay trước mắt, suýt chút nữa thì đâm thủng con ngươi. Cô bé cùng anh ấy và nó khom lưng trốn lên núi. Sau lưng tiếng súng nổ liên tiếp, đạn sượt qua tai, trái tim như sắp nhảy ra khỏi cổ họng. Chàng trai níu tay cô lại, đầu ngón tay gần như siết vào thịt.
Bọn họ chạy như điên suốt dọc đường cho đến khi về lại rừng trúc của đền Nonomiya. Tần Bắc Dương dùng vạt áo sơ mi lau sạch gương mặt cô bé, trong ánh sáng mờ mịt của chiếc đèn đá, đôi mắt hẹp và dài thường thấy của người Nhật Bản hiện ra, nước mắt lăn hai vòng trong khóe mắt rồi rơi xuống hai gò má như những hạt trân châu. Cậu cởi bộ đồng phục học sinh của mình ra, quấn quanh người cô bé ăn mặc phong phanh.
“Cảm ơn đã cứu em”
Cô bé chỉ mười một, mười hai tuổi, giọng mặc dù nhỏ nhưng ngữ khí không hề hèn mọn, ngược lại còn mang một loại khí thế “trên cao nhìn xuống”.
Truyện "Thú Trấn Mộ Chương 62. Một tia sáng" hiện chỉ hỗ trợ đọc trên app của xalosach.com, vui lòng click vào link dưới để tải app về đọc nhé :
Nếu gặp vấn đề gì trong quá trình tải, vui lòng liên hệ cho mình qua link sau nhé
Hỗ trợ qua Facebook
Liên Hệ Bản Quyền
Thanks you !!!
Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này