Chương 9: Số dư đáng thương
Lý Nhược Hi vừa định mở miệng, thì không biết từ lúc nào Tiểu Ngư đã ngồi bên cạnh cô ta. Lúc này, Tiểu Ngư hận không thể tìm được một cái lỗ để chui xuống. Va phải cái hố của bạn thân, còn chưa thấy chỗ tốt đâu mà đã định bán cô, chẳng lẽ sợ cô không có ai yêu sao?
"Ta với Nhược Hi đi vệ sinh một chút."
Tiểu Ngư không dám nhìn thẳng Trần Mặc, vội vàng kéo Lý Nhược Hi rời khỏi khu tự học.
"Tiểu Ngư, sao ta cảm giác như ngươi muốn giết người diệt khẩu vậy."
Bị Tiểu Ngư kéo đi, Lý Nhược Hi run rẩy nhìn về phía Trần Mặc: "Đáp án cho mấy câu hỏi vừa rồi, ngươi tự mình "thăm dò" đi nhé, nếu không.. Có người sẽ giết ta mất, nhớ kỹ, ngươi nợ ta một món ân tình..."
Trần Mặc không ngờ chuyện này lại trở nên ồn ào như vậy. Chỉ có điều, nhờ những lời luyên thuyên của Lý Nhược Hi, hắn đã có thể hiểu sơ qua về Tiểu Ngư.
Sau khi chỉnh đốn lại tâm trạng, Trần Mặc tiếp tục đọc cuốn sách trên tay. Bình thường mọi người hay cúi đầu đọc sách, còn hắn thì lại ngẩng cao đầu đọc sách.
Không bao lâu sau, Tiểu Ngư một mình trở lại chỗ ngồi, sắc mặt của có hơi hồng hồng.
"Vừa rồi Nhược Hi chỉ nói đùa thôi, ngươi đừng để ý."
“Cô ấy khá tốt, chỉ đáng tiếc ta vẫn chưa kịp nghe mấy đáp án cuối cùng.”
Lời này nói ra, sắc mặt Tiểu Ngư vốn còn chưa hết hồng thì lại đỏ bừng đến mang tai trong nháy mắt, cô cúi đầu tiếp tục đọc sách.
Trần Mặc cười cười rồi nhìn vào cuốn sách.
Chỉ trong một buổi sáng, Trần Mặt đã đọc được mười cuốn sách sách Phân Tích Dược Tính Đông Y Toàn Tập. Đây đúng là một kết quả đáng mừng, cộng thêm đêm qua hắn đã đọc được sáu cuốn sách chuyên ngành, tổng cộng được mười sáu cuốn. Thư lão đã nói, đọc và nghiên cứu được một trăm cuốn sách công nghệ thì sẽ có thể nhận thêm một loại kỹ thuật. Đối với Trần Mặc mà nói, đây tuyệt đối là một sự cám dỗ lớn.
Hắn cũng đã tìm được toàn bộ các loại dược liệu cần thiết để tiến hành công nghệ phát triển tiềm năng con người.
Sau khi cơm nước xong, Trần Mặc đưa Tiểu Ngư trở về ký túc xá nữ, nhưng hắn không trở về phòng của mình mà đi ra phía bên ngoài trường học.
[Công nghệ phát triển tiềm năng con người ở trình độ thấp] mà Trần Mặc nhận được cũng không phải chỉ để trưng. Bên trong cuốn sách có bao gồm phương pháp khai phá những tiềm năng trong cơ thể con người, kèm theo đơn thuốc và phương pháp sử dụng.
Nghe có vẻ hơi mơ hồ.
Tuy nhiên, chuyện khai phá tiềm năng thì không thể thực hiện ở trong ký túc xá, hắn cần phải thuê một căn phòng ở bên ngoài trường học, nếu tiến hành công nghệ ở đó thì sẽ không để lộ nhiều điều tiếng.
Gần trường đại học Tân Hải, phòng cho thuê có vẻ hơi đắt, một căn hộ gồm một phòng ngủ, một phòng khách, một phòng vệ sinh mà những 1300 một tháng (4650k/tháng). Tuy nhiên, nơi này cũng có một vài ưu điểm, đây là phòng để đó không dùng của người ta, cho nên có đầy đủ đồ dùng gia đình, bên trong phòng tắm còn có bồn tắm, rất thuận tiện để cho hắn ngâm thuốc.
Sau khi trả hai tháng tiền thuê nhà và tiền đặt cọc, Trần Mặc cả thấy có chút suy sụp khi nhìn thấy số tiền tiết kiệm ít ỏi còn sót lại trong tài khoản ngân hàng. Về sau hắn nhất định phải nghĩ biện pháp kiếm tiền mới được, nếu không thì... Thật có lỗi với Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật cường đại này.
....
....
Sau khi dọn dẹp sơ qua căn phòng, Trần Mặc đến chợ thuốc Đông y gần đó để mua những dược liệu cần thiết. Tiền thuê nhà đã khiến hắn vô cùng đau lòng, mà tiền dược liệu lại bồi cho hắn thêm một cú, số dư đáng thương càng trở nên bi thảm hơn.
Đối với cuốn sách [Công nghệ phát triển tiềm năng con người ở trình độ thấp], nếu sử dụng thuốc uống thì chỉ cần một liều, còn nếu tắm với dược liệu thông thường thì cần phải tắm ba lần. Hiện tại mới chỉ là khởi đầu, Trần Mặc không cần nhiều loại dược liệu lắm, hơn nữa còn là những loại thường gặp, bằng không hắn cũng không thể tìm được đầy đủ các loại như vậy.
Trần Mặc mua về hai túi dược liệu nặng mười cân (=5kg), trong đó có 32 vị thuốc, tất cả đều dựa theo số lượng và yêu cầu theo như trong sách, sau đó hắn mài tất cả dược liệu thành bột phấn.
Mười cân bột thuốc tốn hơn 1500 (năm triệu), đó cũng là vì sao hắn lại đau lòng.