Thùng Rác Cảm Xúc Của Bạn Trai

Chương 1:

Chương 1:
Tối thứ Sáu, An Hạo Dương đang nhắn tin thì ngủ thiếp đi.
Tôi cầm điện thoại của anh ấy để sạc, có tin nhắn mới đến.
Người được ghi chú [Thùng rác cảm xúc] là Bạch Giai Tuệ, đồng nghiệp mới của anh ấy.
Cô ấy nói: "Ngày mai tìm cớ chuồn ra ngoài nhé, để khỏi cuối tuần hai người lại cãi nhau".
Tôi sững người một lát, rồi lật xem những tin nhắn trước đó.
Cứ thế lật xem cho đến gần sáng.
Thật sự không ai có thể sống sót sau khi xem điện thoại của bạn trai.
Bạch Giai Tuệ mới đến chưa đầy ba tháng, nhưng tin nhắn của hai người họ đã lên tới 2GB.
Hầu hết đều là những lời An Hạo Dương phàn nàn về tôi.
"Mua bó rau cũng cò kè bớt một thêm hai với người bán hàng, đi siêu thị mua giấy cũng phải tính toán cái nào rẻ hơn".
"Hôm kia tôi đã cởi hết đồ rồi, cô ấy vẫn lải nhải chuyện tôi tè ra ngoài bồn cầu".
"Ghét nhất là, Trần Giai lúc nào cũng mặc bộ đồ ngủ đó, cúi xuống là lộ ra một ngấn mỡ".
Khi phàn nàn về đồ ngủ của tôi, Bạch Giai Tuệ lập tức gửi cho anh ấy một bức ảnh chụp thân hình quyến rũ.
Ngực tấn công mông phòng thủ không phải là trọng điểm, cô ấy chỉ mặc nội y.
An Hạo Dương trả lời cô ấy: "Anh có thể giữ được cảm xúc ổn định, tất cả là nhờ em làm trạm xăng cảm xúc".
Tôi lặng lẽ đặt điện thoại xuống, trong lòng tràn ngập cảm giác ngột ngạt.
Cảm xúc này cứ kéo dài cho đến sáng.
Tôi im lặng dọn dẹp phòng, rồi vắt giẻ lau nhà.
An Hạo Dương nằm nghiêng trên ghế sofa, từ lúc mở mắt đã không ngừng nhắn tin.
"Dịch chân ra, anh không thể đi dép vào được à?".
Chân anh ấy nhấc lên rồi lại đặt xuống, vẻ mặt đầy khó chịu.
Thế là anh ấy đứng bật dậy, cầm áo khoác đi ra ngoài.
"Làm chút việc thôi mà cô lắm chuyện nhất, thấy tôi chướng mắt thì tôi đi là được chứ gì?".
Nhưng tôi rõ ràng thấy được một tia vui sướng trong ánh mắt anh ấy.
Thay giày ra cửa một mạch, cửa bị anh ấy đóng sầm một tiếng vang trời.
Chắc là đã đợi cái cớ này lâu lắm rồi.
Mấy tháng qua, anh ấy thường xuyên bỏ đi một mình khi bất đồng ý kiến.
Lúc này, tôi đi đến bên cửa sổ nhìn xuống, bước chân anh ấy nhẹ nhàng, không ngừng nhắn tin.
Quay đầu nhìn tấm đệm sofa bị anh ấy nằm nhăn nhúm.
Khoảnh khắc này, sự chán ghét của tôi dành cho anh ấy đã lên đến cực điểm.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất