"Ừm?"
"Nói một cách đơn giản, nhiệm vụ của Đào Nguyên thôn chắc chắn là phải tăng độ hảo cảm của một số dân làng nhất định lên mức tối đa. Nhưng trong quá trình làm nhiệm vụ chắc chắn sẽ xuất hiện những tình tiết đối kháng, ví dụ như người đối kháng với Văn Bảo chính là phu nhân của trưởng thôn... Ban đầu ta còn tưởng rằng những nhiệm vụ bao gồm cả giai đoạn đối kháng như thế này đều sẽ khá cứng nhắc, nhưng bây giờ xem ra, năng lực ứng biến của những nhân vật cấp cao rất linh hoạt, không phải là loại có thể dễ dàng qua ải bằng cách cày cuốc một cách ngu ngốc."
"Tuy rằng ta nghe không hiểu lắm, nhưng ý của huynh có vẻ như là, phần lớn nhiệm vụ kỳ thật đều có cách giải quyết đơn giản?"
Vương Lục nói: "Đương nhiên rồi, ở những nhiệm vụ cấp thấp, loại chuyện tăng độ hảo cảm lên mức tối đa này rất dễ dàng, chỉ cần tìm ra quy luật là được. Ví dụ như tên tú tài kia trong thôn, cũng là người mà hiện tại ta đang để cho Vương Trung đi tìm cách thức. Chỉ cần liên tục đạt được thành tích tốt trên lớp, đồng thời tránh để xảy ra mâu thuẫn với bạn học gây ra rắc rối, thì cuối cùng có thể thuận lợi vượt qua ải. Hiện tại còn có người kích hoạt được những nhiệm vụ như tiệm bánh bao, chỉ cần chăm chỉ làm việc trong tiệm, tạo ra được đủ cống hiến, thì cũng có thể vượt qua ải. Nhưng bên phía Văn Bảo thì có phần khác biệt, muốn tăng độ hảo cảm của Lưu đại nương lên đến mức tối đa, đâu phải chỉ cần gọi vài tiếng bà nội ngoan ngoãn là có thể làm được. Vận may của Văn Bảo cũng coi như không tệ, kích hoạt được nhiệm vụ cấp Giáp, nhưng chỉ sợ là với chỉ số trí tuệ xúc cảm và chỉ số thông minh của hắn ta thì không hoàn thành nổi."
"... Nghe huynh nói như vậy, ngay cả ta cũng không khỏi có phần bất an. Có điều nói đi cũng phải nói lại, độ khó càng cao, thì phần thưởng càng lớn, nguyên tắc này chắc hẳn là không sai chứ?"
"Đúng vậy, nguyên tắc này luôn luôn chính xác. Ví dụ như thành tích của ta ở Vân Ba Đồ là tốt nhất, cho nên Đào Nguyên thôn đã cho ta một đãi ngộ giống như con ruột của trưởng thôn vậy. Cho nên nói, nếu như cửa ải này có thể đạt được đánh giá hoàn mỹ, thì cửa ải tiếp theo chắc chắn cũng có thể nhận được phần thưởng tương ứng."
Hải Vân Phàm gật đầu nói: "Dựa theo lệ thường, sau khi vượt qua Vân Ba Đồ sẽ là một số địa điểm như Xích Tích Sơn, Băng Phong Cốc..., mỗi một nơi đều là cửa ải vô cùng quan trọng trên con đường tu tiên. Nếu như dựa theo lời Vương huynh nói, thành tích ở đây sẽ ảnh hưởng đến cửa ải tiếp theo... Vậy thì ta nghĩ, cũng đến lúc ta phải tự mình ra tay thử một lần rồi."
"Xem kịch đã lâu như vậy, cuối cùng ngươi cũng chịu ra tay rồi sao?"
"Mấy ngày nay, ngày nào ta cũng nghe Vương huynh giảng giải cách thức của cái thôn này, ít nhiều gì ta cũng nắm được vài phần rồi, bằng không thì chẳng phải là phụ lòng tốt của huynh suốt mấy ngày qua hay sao?"
"Vậy thì, ngươi có muốn thử một chút phương án cách thức hoàn mỹ hay không?"
"Ha ha, việc đó cứ để dành cho những kẻ thiên tài như Vương huynh đi, còn ta, chỉ cần tìm được một vị trí thích hợp là đủ rồi."
Hải Vân Phàm nói xong, cuối cùng cũng bước ra khỏi phòng của Vương Lục. Mấy ngày nay, với thân phận là khách của Vương Lục, hắn ăn nhờ ở đậu trong nhà của trưởng thôn, giống như một tên ở rể vậy. Thế nhưng hắn cũng không thể nào ở lì trong phòng mãi được.
Nhìn theo bóng lưng Hải Vân Phàm rời đi, trên mặt Vương Lục lại lần nữa lộ ra nụ cười.
"Chậc chậc, cuối cùng Tiểu Hải cũng chịu ra tay rồi, tiếp theo sẽ có trò hay để xem rồi đây."
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Sự xuất hiện của Hải Vân Phàm đối với Đào Nguyên thôn mà nói, có thể coi là một sự kiện chấn động không nhỏ.
Ngoại trừ hai kẻ được coi là ngoại lệ là Vương Lục và tên thư đồng, thì Hải Vân Phàm là người dự thi đầu tiên bước ra khỏi Vân Ba Đồ, tiến vào Đào Nguyên thôn. Thành tích của hắn còn cao hơn so với ba tên công tử thế gia kia cộng lại, khiến cho không ít người phải kinh ngạc vạn phần.
Trên con đường tu tiên, người có thần thông quảng đại rất nhiều. Thiên Linh Căn trong truyền thuyết tuy rằng chưa chắc đã xuất hiện, nhưng mà những cao nhân Địa Linh Căn, Dị Linh Căn thì thật sự có một vài người. So với họ, nhị Hoàng tử của Vân Đế quốc cũng chẳng có gì nổi bật. Trước khi hắn lên núi, các môn phái tu tiên ở Vân Đế quốc đã từng tiến hành kiểm tra tư chất cho hắn, và thành tích của hắn cũng chẳng có gì đặc biệt xuất sắc.
Tư chất thuộc hàng nhì, thiên phú thượng thừa, thuộc tính Linh Căn tứ phẩm đỉnh phong miễn cưỡng có thể coi như tam phẩm. Thế nhưng sau khi bước ra khỏi Vân Ba Đồ, Hải Vân Phàm đã tạo nên màn lội ngược dòng ngoạn mục, trở thành nhân vật có thành tích đứng đầu trong số những người dự thi. Điều này, trong mắt những người am hiểu, cũng đủ để khiến cho đánh giá về hắn tăng lên vài bậc.