Editor: SCvitao
Một phần du bạo song giòn cũng không cần bao nhiêu thời gian, Ca Ca thực mau liền bắt đầu hưởng dụng.
Chỉ thấy nó đứng trước đĩa du bạo song giòn, nhắm mắt lại, bộ dạng hưởng thụ.
La Cẩm Bình nhìn một màn này cũng hơi có chút buồn cười: “Bụng của cậu?”
Ca Ca vuốt vuốt bụng, nghiêng nghiêng đầu: “Tôi thu và giữ khí ở bên trong.”
La Cẩm Bình: “Người máy các cậu thật kỳ lạ.”
Ca Ca: “Hì hì.”
Sau khi ăn xong, La Cẩm Bình tò mò cầm đôi đũa gắp một miếng dạ dày heo lên, cho vào trong miệng nhai thử.
Hương vị này, hình dung như thế nào nhỉ, như nhai sáp vậy.
La Cẩm Bình dừng một chút, cầm giấy ăn bên cạnh lên, nhè ‘miếng sáp’ trong miệng ra, sau đó dường như không có việc gì rời khỏi phòng bếp.
Trì Tinh Châu cuối cùng vẫn an toàn về đến nhà, chuyện này vẫn phải cảm ơn bạn học họ Kim ‘giấu tên’.
Thời gian trở lại lúc bọn họ vừa mới cơm nước xong.
“Trì Tinh Châu, cậu định đi về nhà thế nào, hiện tại đã tối rồi.” Kim Thiên cầm lấy khăn giấy lau lau miệng, hỏi người bên cạnh, dù sao cũng là do mình mang hắn tới đây.
“Tôi, tôi, có lẽ đón xe về đi.” Trì Tinh Châu nghĩ nghĩ địa chỉ nhà mình, hắn cũng không biết gần nhà mình có trạm xe bus gì không, gọi xe vẫn tiện hơn.
“Gì?” Kim Thiên lớn tiếng hỏi, ngón tay gãi gãi lỗ tai: “Khu chung quanh đây đều là ngõ nhỏ, cậu muốn gọi xe cũng mất hơn nửa tiếng đồng hồ đấy.”
Trì Tinh Châu lập tức khẩn trương, không nói cái gì nữa.
“Không phải cậu không biết đường về nhà đó chứ.” Kim Thiên đột nhiên nghĩ đến chuyện gì đó, tiến đến bên người Trì Tinh Châu hỏi hắn.
Trì Tinh Châu:......
Hắn cũng không nghĩ được cách nào khác, chỉ có thể gật đầu thừa nhận.
Kim Thiên hoảng hoảng hốt hốt mấy giây: “Ha ha ha ha ha ha ha ha ha”
Vậy hắn đã hiểu vì sao, người vốn đi về phía đông, hôm nay lại đi tới phía tây.
“Tôi vừa tới nơi này, còn không quá quen thuộc.” Trì Tinh Châu nhắm mắt lại không nhìn hắn.
Nhìn bộ dạng ngại ngùng của bạn cùng bàn, Kim Thiên cũng không làm khó xử thêm, thanh thanh giọng nói: “Khụ khụ, để tôi dẫn cậu đu, dù sao hiện tại tôi về nhà cũng không ó ai.”
Ân, không đề cập tới chuyện dọc theo đường đi Kim Thiên trêu chọc hắn, hai người ở chung vẫn khá vui vẻ, chứng cứ là khi tới cửa chung cu nhà Trì Tinh Châu, Kim Thiên đã có thể thành công nhảy cao ôm lấy cổ Trì Tinh Châu, hơn nữa còn treo trên người Trì Tinh Châu, khụ khụ khụ.
Nhìn thấy Trì Tinh Châu an toàn về nhà, Kim Thiên cũng xoay người vẫy vẫy tay rời đi.
Trì Tinh Châu nhìn theo, thẳng đến khi bóng dáng của hắn biến mất mới bắt đầu đi vào trong nhà, toàn bộ hành trình thực bình tĩnh, trừ bỏ khóe miệng vẫn luôn cong lên, biểu hiện hắn rất vui sướng.
Ngày hôm sau.
Hôm nay tiệm cơm nhỏ không đổi thực đơn, bà Tạ trước sau như một lại đây hỗ trợ, lúc tới liền phát hiện chuyện này, ba còn tưởng La Cẩm Bình hôm nay quên viết lại.
“Cẩm Bình, hôm nay chưa đổi thực đơn à.”
La Cẩm Bình từ trong phòng bếp vươn đầu ra nhìn thoáng qua: “Không phải ạ, hôm nay cháu không đổi thực đơn.”
“Sao hôm nay không đổi vậy?” Bà Tạ có chút tò mò, lúc trước bà khuyên La Cẩm Bình, La Cẩm Bình đều không muốn, một hai phải thay đổi mỗi ngày.
“Có một vị khách, cháu nghĩ hắn sẽ thích thực đơn ngày hôm qua, đại khái hôm nay hắn sẽ tới.” La Cẩm Bình như nghĩ tới chuyện tốt gì đó, cực kỳ vui vẻ.
Bà Tạ có chút kỳ quái, nhưng cũng không quản chuyện của người trẻ tuổi.
Vị khách kia tạm thời chưa đến, La Cẩm Bình đã đón ông Bạch và bà Chúc, theo sát ông Bạch tới trước.
Ông Bạch vẫn là bộ dạng cũ, nhìn dáng vẻ là vừa đưa cháu gái đến trường học.
Hôm nay bà Chúc đổi một bộ váy trắng, làm một mái tóc quăn, mang theo mũ vàng rộng, trang điểm khá thời thượng.
Theo thường lệ vừa tiến vào đã bắt đầu âm dương quái khí với La Cẩm Bình, bất quá hôm nay tương đối bất đồng.
“Ai u, Cẩm Bình à, hình như tiệm cơm của cháu có vẻ làm ăn không ổn phết nhỉ.” Bà Chúc nhìn chung quanh một vòng, phát hiện chung quanh còn chưa có vị khách nào, miệng liền bắt đầu hoạt động.