Editor: SCvitao
Tề Lỗi nhất thời có chút mờ mịt, dù cho đã 20 năm, hắn vẫn không thể quen với tính cách ấu trĩ của mẹ hắn, thử hỏi có một người mẹ tranh ăn, đoạt đồ chơi với mình thì có bao nhiêu bi thảm, nhìn hắn thì biết, hơn nữa hắn còn không có ai khác hỗ trợ, quả thực muốn khóc xỉu.
Hắn không biết nấu cơm, Tề Lỗi chỉ có thể đi ra ngoài kiếm ăn, mà địa điểm đương nhiên là phố ăn vặt hắn quen thuộc nhất.
Đã hơn nửa năm hắn không tới phố ăn vặt, Tề Lỗi cảm giác mọi thứ vẫn không có quá nhiều biến hóa, chỉ là một tiệm cơm nhỏ mới tinh hấp dẫn ánh mắt của mọi người.
Tề Lỗi nhớ rõ lúc trước cũng có một tiệm cơm nhỏ, bất quá không mới như vậy.
Nhìn hàng dài xếp trước cửa tiệm, Tề Lỗi có chút hoảng hốt, tiệm cơm nhỏ này đông khách như vậy sao? Xuất phát từ tò mò trong lòng, hắn muốn thử một lần, dù sao hắn không vội.
Tề Lỗi đi đến cuối hàng chờ, nhìn đội ngũ xếp hàng trước mặt, hắn không khỏi có chút thở dài, hắn hà tất phải làm như vậy nhỉ?
“Huynh đệ, than cái gì?” Người đứng trước Tề Lỗi đang tưởng tượng hương vị cá chép dấm đường trong đầu, kết quả bị một tiếng thở dài phía sau cắt ngang.
“Người nhiều quá.” Tề Lỗi nhìn thấy người nói chuyện với mình, muốn tìm tiếng nói chung.
Người đàn ông đứng trước ngó tới phía trước nhìn nhìn: “Không nhiều lắm, hiện tại đỡ hơn rồi, lúc trước còn đông hơn.”
“Này còn nói là không nhiều lắm!” Vậy lúc trước nhiều tới mức nào.
“Chủ yếu là do trong tiệm quá nhỏ, nghe bà chủ nói khách thuê chung quanh chưa kết thúc hợp đồng, tạm thời không mở rộng được.” Người đàn ông chia sẻ tin tức với Tề Lỗi.
Tề Lỗi cảm thấy chủ tiệm này hơi không biết buôn bán, đổi địa phương khá là được rồi, tay nghề tốt, đi tới nơi nào cũng buôn bán được.
“Cậu nghĩ hay thật, bà chủ mới không muốn, cậu không biết đi, mấy cửa hàng chung quanh đều là của bà chủ, cô ấy buôn bán ở đây không cần tiền thuê, lợi nhuận thu được cao hơn!” Người đàn ông trìu mến mà nhìn chàng trai ngây người trước mặt, đứa nhỏ ngốc, quá ngây thơ rồi.
Tề Lỗi: Quấy rầy, là tôi không xứng.
Xét thấy cũng có chút giao tình khi hai người cùng nhau nói chuyện khi chờ, hai người chuẩn bị ngồi chung một bàn, kỳ thật theo tình huống trong tiệm, bọn họ cũng phải ghép bàn.
Mặc kệ là bị bắt hay là tự nguyện, hai người rốt cuộc đã vào được tiệm.
Người đàn ông đã có mục tiêu rõ ràng, chính là cá chép dấm đường.
Mà Tề Lỗi còn có chút do dự, thực đơn thượng chỉ có vài món ăn, lại cũng không ảnh hưởng đến chứng khó lựa chọn của hắn, hắn cũng rối rắm nửa ngày.
“Cậu cứ gọi món chính nếm thử, ăn ngon lại gọi món khác là được rồi, đàn ông con trai, dong dong dài dài.” Tính cách người đàn ông hào sảng, làm việc hấp tấp, không nhìn được tính cách do do dự dự của Tề Lỗi.
“Vậy đi.” Tề Lỗi quyết định nghe lười đối phương, có người đề cử, chắc cũng không tệ.
Khi cá chép dấm đường được bưng lên, đầu tiên là hai người bị kinh diễm bới tạo hình món ăn.
“Không hổ là món mà mọi người đều đề cử, chỉ nhìn vẻ ngoài thôi cũng thấy đáng giá.” Người đàn ông kinh hỉ mà cầm di động chụp ảnh, hắn muốn đăng lên vòng bạn bè, đẹp như vậy thì phải chia sẻ với mọi người, làm những người khác hâm mộ.
Tề Lỗi không có nhu cầu trên phương diện này, hắn chỉ không nỡ xuống tay, cầm đôi đũa dừng một chút, không biết xuống đũa từ đâu.
Cuối cùng tả chọn phần thịt cá ngày giữa chữ “U”, nơi này cũng có không ít thứ.
Mới vừa ăn một ngụm, Tề Lỗi đã bị cá chép dấm đường chinh phục, thậm chí hắn cảm thấy cả đời chỉ ăn một món như vậy cũng đủ rồi.
Nước sốt chua ngọt bao lấy da cá xốp giòn, cắn xuống lại nếm được thịt cá tươi mới.
Hắn vốn dĩ cảm thấy nhà ăn thành phố W đã là mỹ vị hiếm có, không nghĩ tới ngay bên cạnh nhà ăn cư nhiên lại xuất hiện mỹ vị không gì sánh được.
Tề Lỗi cảm thấy bản thân đã bỏ lỡ quá nhiều thứ.
Bên kia người đàn ông đã cắm đầu ăn không nâng đầu nên nổi, hồng hộc, một ngụm thịt cá, một miếng cơm to. Mới ăn một lát, hắn đã ăn hết bát cơm.
Không ăn kèm cơm, cá chép dấm đường vẫn rất ngon ngon, nhưng vẫn cứ thiêu thiếu gì, người đàn ông đứng dậy lại đi lấy thêm một tô cơm lớn.
Không sai, chính là tô, dùng cái tô lớn đựng canh để xới cơm, thật là người ăn cơm cơm khô hồn, người ăn cơm đắc dụng bồn.
Tề Lỗi cũng ăn không rụt rè, nhưng so với người đàn ông thì lại phá lệ nhẹ nhàng.