Tiên Đạo Quỷ Dị

Chương 205: Xem Thử

Chương 205: Xem Thử


Lời nói của đối phương không giúp được gì, ngược lại còn khiến cho nỗi sợ hãi trong lòng Lý Hỏa Vượng càng thêm lớn hơn, nói hay như thật vậy.
Lý Hỏa Vượng thở hổn hển lao đến, nắm lấy áo choàng của Thủ Tam, hung tợn nhìn chằm chằm vào hắn:
“Ra tay! Tấn công ta! Nhanh lên! Thể hiện khí thế tà giáo của các ngươi ra đây!!"
Thủ Tam nhẹ nhàng khoát tay bảo những Áo Cảnh Giáo chúng khác xung quanh đang chuẩn bị ra tay lùi lại.
"Bạn nhỏ Huyền Dương, mặc dù thanh danh của Áo Cảnh Giáo chúng ta bên ngoài không tốt, nhưng chúng ta không giống như ngươi, chúng ta không tùy tiện giết người, mọi việc chúng ta đều chú trọng vào danh chính ngôn thuận."
Hắn lại cúi đầu nhìn xuống thi thể của Anh Tử, đôi mắt Lý Hỏa Vượng đỏ hoe, nghiến răng lao ra phía ngoài hang.
Nhìn thấy Lý Hỏa Vượng hùng hổ lao lên, bất kỳ Áo Cảnh Giáo chúng nào đang cản đường đều rốt rít dựa lưng vào vách tường để nhường đường cho hắn.
Bên ngoài hang động đã là buổi tối, trăng tròn treo lơ lửng trên không, gió lạnh đập thẳng vào mặt khiến Lý Hỏa Vượng thoáng tỉnh táo lại.
Hắn lảo đảo đi đến bên một gốc cây, dựa lưng vào thân cây ngồi xổm xuống lấy tay che mặt mình, cơ thể bất giác run lên.
"Ta là một tên sát nhân giết người như ngóe ư? Ta còn đáng ghét hơn tên súc sinh Đan Dương Tử sao? Chẳng lẽ ta thực sự đã giết chết cả nhà của Anh Tử sao?"
Cảm giác hổ thẹn cùng sự kìm nén mãnh liệt như một ngọn núi đè nặng lên đầu Lý Hỏa Vượng, khiến sợi dây cung trong lòng hắn như bị kéo căng ra hết cỡ.
Thính giác Lý Hỏa Vượng nhạy bén nghe thấy có tiếng bước chân đến gần, nhưng hiện tại hắn chỉ muốn trốn, không muốn để ý tới cái gì cả.
Đột nhiên hắn cảm nhận được có người vỗ nhẹ vào vai mình, giọng nói mang theo chút lo âu hỏi:
“Bạn nhỏ Huyền Dương à, ngươi muốn đi sao? Vậy chuyện mà chúng ta nói trước đó có tính hay không?"
Lời nói của đối phương dễ dàng phá vỡ sự tự bế yếu ớt của Lý Hỏa Vượng.
"Không thể nào! Tuyệt đối không thể!! Ta chỉ là đang đi tìm chứng cứ thôi! Thị trấn đó vốn không thể nào do ta hủy diệt được!"
Lý Hỏa Vượng lại đứng dậy, đẩy Thủ Tam đứng trước mặt ra, lao thẳng về phía thị trấn dưới chân núi.
Nhìn Lý Hỏa Vượng biến mất trên con đường mòn giữa núi, Thủ Tam cung kính nghiêng người hỏi một vị tín đồ Áo Cảnh Giáo mặt chữ quốc:
“Thân là Ưu trưởng lão, ngươi xem cái này..."
Người đàn ông mặt chữ quốc khẽ nhíu mày, sau một hồi suy tư nói:
“Chúng ta qua đó nhìn thử, nhớ ổn định chút, đừng tự đưa mình nhập vào đó."
Dưới ánh trăng, Lý Hỏa Vượng lần nữa đi tới thị trấn chết.
Trong bóng tối, thị trấn yên tĩnh không một bóng người trong rừng cây thưa thớt khô héo, tất cả những thứ này kết hợp lại với nhau khiến người ta vô cùng sợ hãi.
Nhưng Lý Hỏa Vượng hoàn toàn không quan tâm đến điều đó.
Hắn luống cuống lao vào bên trong bắt đầu lục tìm, cho dù bị cắt chảy máu thì hắn cũng không dừng lại.
Khi hắn tìm thấy một bộ hài cốt nằm trên mặt đất, hắn lấy viên đá huỳnh quang từ trong ngực ra, trước mắt chợt sáng lên, sau đó hắn tiến lại gần quan sát cẩn thận.
"Bên trái xương sọ bị vỡ hết rồi! Đây là bị một vũ khí cùn đập chết, nó không giống với phong cách làm việc của ta. Hơn nữa, ta vốn không thích sử dụng vũ khí không sắc bén."
Tâm trạng của Lý Hỏa Vượng dần ổn định lại, hắn tiếp tục lục soát những bộ hài cốt khác.
"Xương của bộ thi thể này cũng bị cháy đen rồi, hơn nữa vừa chạm vào là bị vỡ ra rồi. Đây là bị lửa thiêu chết, việc này ta cũng không thể làm được."
"Còn có điều càng kỳ quái hơn, một nửa cơ thể của hắn lộ ra bên ngoài, nửa còn lại bị mắc kẹt trong vách tường, làm sao ta có thể làm được chứ."
Càng nhìn thấy nhiều tình trạng chết, Lý Hỏa Vượng càng nhẹ nhõm, Anh Tử nàng ấy nhớ lầm rồi, mình hoàn toàn không có giết người.
Nhìn thấy một bộ hài cốt trước mặt nở rộ trên mặt đất như một đóa hoa, tảng đá trong lòng Lý Hỏa Vượng cuối cùng cũng được đặt xuống.
“Ta không giết người, ta không phải kẻ sát nhân, ta chỉ là một người bình thường mà thôi.”
Lý Hỏa Vượng hết lần này đến lần khác xác nhận thân phận của mình.
Nhưng sau đó, một vấn đề khác lại nhảy ra trong đầu Lý Hỏa Vượng:
“Tại sao Anh Tử lại nhận lầm người? Chẳng lẽ ban đầu có một tên ác nhân có bộ dáng giống mình như đúc sao?"
"Hừ....đây là một vấn đề phiền phức rồi đây, nói không chừng trong tương lai còn gặp phải không ít phiền toái nữa."
"Nhưng mà chuyện này chờ sau này rồi nói, ta vẫn nên nghĩ cách giải quyết Đan Dương Tử trước thì hơn."
Khi Lý Hỏa Vượng chuẩn bị đi ra khỏi căn nhà gỗ mục nát, một vài tờ giấy bên cạnh đã hấp dẫn sự chú ý của Lý Hỏa Vượng.
Hắn bình tĩnh đi qua nhặt mấy tờ giấy kia lên.
Phía trên dính rất nhiều máu, xem ra nó được viết trước khi người đó chết không lâu.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất