“Bùm!”
Vương tử Lệ Ma hoàn toàn toàn hiện thân.
Trên người gã mặc áo giáp màu đen, trên giáp sắt có vô số hoa văn, ma năng đáng sợ tỏa ra từ đó. Vẻ ngoài người này vô cùng trẻ tuổi, trên người không vẩy, làn da tái nhợt, thân hình gầy cao, không khs2c con người là mấy nhưng sau lưng lại có hai cánh to lớn, sừng uốn lượn, lóe lên tia sáng kim loại lạnh lẽo, đôi mắt màu đỏ, đậm như máu.
Vương tử Lệ Ma vừa xuất hiện, gợn sóng còn mạnh hơn trước gấp mười tràn ra như muốn áp sập cả bầu trời.
Hơn nghìn dặm chung quanh bắt đầu rung rinh, vô số Thần Sơn sụp đổ, từng đường vân bể ra. Gã đứng tại chỗ thôi mà không gian cũng không thể chống chịu nổi sức nặng, nhanh chóng bị tan vỡ ra một cái lỗ đen khổng lồ. Vô số gió lốc ào ra từ bên trong.
“Nhân tộc, rất mạnh! Giết được nhiều tay sai của ta như thế thì huyết mạch chắc chắn mạnh hơn hai cô gái kia. Ta sẽ tự tay xé xác ngươi để báo thù cho thuộc hạ của mình. Sử dụng thần mạch, cử hành hiến tế, lấy lòng Ma Thần vĩ đại khiến người ban thưởng ma năng, giúp ta đột phá cảnh giới ma soái".
Vương tử Lệ Ma lạnh lùng nói.
Gã dùng ngôn ngữ ma tộc cổ xưa, mỗi một chữ đều tạo nên từng trận gió lạnh lẽo âm u trong không gian, đông lạnh tới tận xương.
“Vậy sao? Ta càng muốn dùng tinh huyết của người để luyện thành thiên đan tuyệt thế. Một vương tộc huyết ma thuần chủng, dù là Lệ Ma cấp thấp nhất thì cũng là huyết mạch hàng đầu trong vạn giới rồi”.
Diệp Thành cười nhạt.
Vương tộc Lệ Ma giống với Thần tử. Trong cơ thể có huyết mạch sánh ngang với huyết mạch của thần thú. Đối phương chẳng khác nào con thần thú non trước mặt Diệp Thành, thậm chí còn có thể luyện thành thiên đan tuyệt thế, càng là một trong những tài liệu để đột phá vân thể Thiên Đế.
“Đáng chết!”
Hai mắt vương tử Lệ Ma lạnh lẽo.
Gã vươn tay túm trong hư không, một thanh trường kiếm có ma năng quấn quanh toàn thân, hào quang màu đen lóng lánh xuất hiện trong tay. Thanh Ma Kiếm này hẹp, dài khoảng hơn một trượng, vô số hoa văn phía trên giống hết những ký hiệu trên áo giáp đen của gã.
Đây rõ ràng là vũ khí cấp tiên bảo, hơn xa kiếm Độc Hỏa Công Tâm.
Khí thế đáng sợ nổ lên trên người vương tử Lệ Ma, nó liên tục tăng cao, nhanh chóng vượt qua cả ma tướng mặc giáp bạc và Minh Sương, đạt tới cảnh giới mà mọi người không thể tưởng tượng được.
Vô số người ngửa đầu lên, nhìn thẳng vương tử Lệ Ma trên trời, gã như một người khổng lồ chống trời giậm đất, khiến trời xanh nứt ra.
“Nhân tộc đúng là có thể đánh với ta một trận nhưng năng lượng hạch tâm trong cơ thể có thể chống đỡ được bao lâu? Một phút? Nửa tiếng? Khi thiêu đốt xong, năng lực hao hết thì lấy gì chặn ta?”
Khóe môi vương tử Lệ Ma cong lên thành nụ cười lạnh.
Tu vi mạnh mẽ như gã đã nhìn thấy bản chất miệng cọp gan thỏ của Diệp Thành.
Lúc này Diệp Thành thể hiện thực lực khủng khiếp như vậy, thậm chí còn dùng một chiêu đánh bại mấy trăm vị Kim Đan, chống lại Thiên Quân, nói tới cùng cũng là do thiêu đốt Kim Đan mà thành.
Nhưng lúc này, roi Khốn Tiên hoàn toàn nứt ra, Diệp Thành đã không còn khả năng quay đầu, hoặc là thừa thế độ kiếp, không thì phải thiêu đốt hoàn toàn, công sức trăm năm khổ tu tan hết rồi mới có thể ngưng tụ lần nữa.
Chỉ có một chút mà Kim Đan của Diệp Thành nhỏ còn một nửa, nếu không có Kim Đan Xuất Khiếu thì sợ là anh sẽ hoàn toàn mất tu vi, thậm chí là hồn phi phách tán.
“Giết vậy là đủ rồi!”
Sắc mặt Diệp Thành bình thản, chẳng buồn chẳng vui.
Một tiếng loảng xoảng vang lên, Diệp Thành chống kiếm mà đứng, giọng lạnh như băng giá: “Đi tới nhận cái chết đi!”
“Ầm...”
Đây là cuộc chiến sinh tử của ma tộc trong Luyện ngục Vô Gian, nó đã bắt đầu. Hai người gần như cử động cùng một lúc, xé rách không gian trong nháy mắt, biến mất dưới mắt tất cả mọi người.
“Giết!”
Trên thân kiếm bốn tia sáng mạnh hơn, biến thành một thanh thiên kiếm mấy chục nghìn trượng trong tích tắc. Tay Diệp Thành cầm thiên kiếm, chém vào hư không, bổ mạnh vào ma kiếm Trảm Thiên, đánh vào trên thân vương tử Lệ Ma.
Vương tử Lệ Ma ngã xuống từ trên vị trí cao trăm nghìn trượng, ma huyết văng khắp nơi, nện mạnh xuống đất tạo thành cái hố lớn như thiên thạch va Địa Cầu.
Luyện ngục Vô Gian lại rung lên.
Vô số ma tộc đều trợn mắt nhìn cảnh này.
Vương tử Lệ Ma lại bị một kiếm chém rơi xuống rồi sao?
“Điều đó không thể nào xảy ra được!”
Ma tướng mặc giáp bạc hoảng sợ.
Trong mắt hắn, vương tử Lệ Ma là vô địch. Dù phải đối đầu với một Thiên Quân Nguyên Anh, vương tử của chúng cũng có thể chống lại một chút, không hề rơi vào thế yếu. Tuy tu vi của Diệp Thành mạnh mẽ nhưng cũng chưa tiến vào cảnh giới Nguyên Anh, thế mà lại có thể chém vương tử Lệ Ma!
Bao gồm Nam Tuyệt cũng phải há hốc mồm.
Đây chính là một vương tộc mang huyết mạch vương tộc Lệ Ma, tổ tiên của lão ta từng quan sát một Đại năng tộc Lệ Ma trong tinh vực. Thiên phú đáng sợ như thế lại bại bởi Diệp Thành, thế Diệp Thành mạnh cỡ nào chứ?
“A!”
Trong hố to, một tiếng thét rung trời vang lên.