“Giết thì cũng giết rồi. Hắn ta dám xúc phạm uy nghiêm của bản tôn, xâm phạm Địa Cầu, gây rối lễ mừng phong tiên của bản tôn, bản tôn giết thì có thế nào? Không chỉ hắn ta, mà bao gồm tất cả Kim Ô Môn và các đại giáo khác, sớm hay muộn gì cũng có một ngày bản tôn sẽ đánh đến tận cửa, hỏi giáo chủ các môn cho ra nhẽ đã quản thúc giáo dục thuộc hạ, đệ tử như thế nào vậy”.
Diệp Thành chắp hai tay sau lưng, bình tĩnh nói.
“Ngông cuồng, các chư vị giáo chủ vốn đều là Chân Tiên, uy lực của bọn họ sao có thể tưởng tượng nổi? Chẳng lẽ nghĩ là được một đám thổ dân man rợ phong cho “Chân Tiên” thì thật sự là Chân Tiên Hợp Đạo rồi sao?”
Trưởng lão Vô Cực Tông khinh thường cười nhạo.
“Lấy pháp bảo trấn áp, dùng phép thần thông giam cầm anh ta lại, để anh ta quỳ gối trước mặt các Chân Tiên, xem anh ta có còn ngông cuồng như bây giờ nữa không”. Mỹ nữ mặc trang phục trong cung lạnh giọng nói.
“Đúng vậy, nếu anh ta đã không biết sống chết thì chúng ta cứ để anh ta thấy được uy nghiêm của đại giáo chân chính bất diệt!”, có trưởng lão cũng hùa theo.
“Diệp Thành, mau khoanh tay chịu trói đi!”
Phù Đồ nắm chặt thần hồn Nguyên Anh của tôn giả Bằng, cáo mượn oai hùm mà rống lớn.
“Ầm ầm!”
Bảy luồng khí thế cuồn cuộn uy nghiêm đột nhiên tản ra từ trên người bọn họ.
Trong chớp mắt, bầu trời sáng rực, Tinh Hà rực rỡ, ngọn lửa ma quái nuốt chửng trời không, thế giới xuất hiện…
Đủ các loại hình thù kỳ lạ xuất hiện sau lưng bảy vị Thái thượng trưởng lão, các hình dạng kỳ lạ của bọn họ khá giống với các Thần Tử, nhưng khí thế thì đâu chỉ hơn Thần Tử đến mấy lần?
Nhất là Kháo Sơn Vương Vân Cực, hào quang sau lưng tỏa sáng khắp nơi, ánh sáng vàng rực, giống như thật sự có một mặt trời lớn từ trong bầu trời sao dâng lên, tranh đoạt với mặt trời thật. Rất nhiều người Địa Cầu chỉ cảm thấy trên bầu trời như xuất hiện tới hai mặt trời. Uy thế kinh khủng quét sạch cả trời đất, chấn động sông núi, như một ngọn sóng lớn đánh vào bầu trời sao, khiến cả ngàn dặm ngoài mặt trăng cũng khẽ chấn động.
“Chỉ dựa vào các người?”. Diệp Thành khẽ búng ngón tay, vẻ mặt thản nhiên.
“Không cần bọn họ, một mình tôi cũng đủ rồi”. Thái thường trưởng lão Vô Cực Tông cười lạnh, tiến lên phía trước một bước đè xuống.
“Ầm!”
Một bức tranh bầu trời sao cuộn tròn ngang trời ngăn cách hai thế giới, chắn ngang ngay trước người Diệp Thành và bảy vị trưởng lão, chỉ cảm thấy giống như lại có thêm một dải ngân hà trong bầu trời sao.
Cửu Thiên Ngân Hà!
Thần Tử dự khuyết Hạo Khải của Vô Cực Tông ngưng tụ kim đan thần phẩm, đã từng thi triển phép đại thần thông. Trong bức tranh bầu trời sao cuộn tròn này, mỗi một ngôi sao đều đại diện sức mạnh của một Kim Đan. Trong bức tranh bầu trời sao của Hạo Khải có đến hàng trăm ngôi sao mà hiện tại bức tranh bầu trời sao này, lại có đến hàng ngàn hàng vạn ngôi sao, nhiều không đếm hết, giống như một dòng cát chảy với ánh sáng rực rỡ từ nhiều ngôi sao.
“Hạo Khải là người thế nào?”, Diệp Thành nghiêng đầu nhìn qua, khinh thường cười lạnh.
“Là hậu duệ trong tộc tôi, vốn dĩ trong tộc của tôi sau vạn năm mới có hi vọng xuất hiện một vị Thái thượng, nhưng lại bị phá vỡ rồi. Mối thù này, bổn tọa phải tính toán cho ra nhẽ”.
Thái thượng trưởng lão Vô Cực Tông hừ lạnh, ông ta đánh ra một chưởng, giống như cả tỉ ngôi sao trong bức tranh Vô Cực Tinh Hà đè mạnh về phía Diệp Thành.
“Ầm ầm!”
Lúc này, cả trời sao như bị đè sụp xuống, trong vũ trụ bao la, một ngôi sao Cửu Thiên rơi xuống như nghiền nát cả đất trời. Một dải tinh hà sáng rực ngoài sức tưởng tượng từ trên trời rơi xuống, mang theo sức mạnh vang dội vô cùng kinh khủng khiến cả không gian vỡ vụn, tạo thành một lỗ đen cực lớn.
Thái thượng trưởng lão của Vô Cực Tông bỏ qua tất cả phép thần thông, đột nhiên dùng sức đè ép người, muốn đè chết Diệp Thành.
Chỉ với một đòn, Thái thượng trưởng lão của Vô Cực Tông đã thể hiện được sự mạnh mẽ kinh khủng của Bán Chân Tiên, nếu mười vị Thần Tử ở đây e là cũng sẽ bị một đòn này của ông ta nghiền nát.
Chuyện này căn bản là không nói đạo lý, mà chỉ đơn thuần là dùng sức mạnh ép người nhưng lại có thể vùi dập mọi phép thần thông, quả không hổ là người vừa đặt chân vào cảnh giới Hợp Đạo, là sức mạnh kinh khủng của Bán Chân Tiên.
“Hừ!”
Diệp Thành hừ nhẹ một tiếng, vung tay áo.
“Răng rắc!”
Không trung bị xé rách, pháp lực không thể tưởng tượng nổi được đánh ra. Pháp lực Thần Anh mạnh mẽ ngoài sức tưởng tượng, trong không trung hoá thành một dòng nước đầy màu sắc lao nhanh xuống thẳng cả ngàn dặm, va chạm cực mạnh với Thái thượng trưởng lão Vô Cực Tông.
Vô Cực Tinh Hà hội tụ cả hàng ngàn hàng vạn Kim Đan đều bị chặt đứt ngăn cản, chặn lại ngay giữa không trung, tạo thành một đường ranh giới phân chia rõ ràng trong vũ trụ.
Một bên là hàng tỉ ngôi sao lấp lánh, một bên là hào quang thần thánh sáng rực.
“Cũng có chút năng lực nhỉ?”
Thái thượng trưởng lão của Vô Cực Tông kinh ngạc nhìn qua.
Trước đây ông ta đã từng là Thần Tử của Vô Cực Tông, cực khổ tu luyện Cửu Thiên Tinh Hà khoảng chừng năm vạn năm, nói về phép thần thông thì chưa chắc là người đứng đầu trong tất cả mọi người, nhưng pháp lực dồi dào thì cũng là có một không hai, ngay cả Kháo Sơn Vương cũng không phải đối thủ của ông ta.
Không ngờ đến hôm nay lại bị một tên tiểu bối chặn lại được, hơn nữa sức lực mạnh mẽ truyền đến từ trong bức tranh trời sao này, ngay cả bản thân ông ta cũng có chút không thể chống lại, vậy nên sao ông ta lại không kinh ngạc được?
“Để tôi thử xem!”
Ông lão gầy còm cười lạnh hai tiếng, bước lên một bước thân hình đã xuất hiện ngay sau lưng Diệp Thành, bàn tay vô cùng gầy gò ốm yếu đánh ra từ trong không trung như muốn lặng lẽ ấn vào sau lưng Diệp Thành.
Diệt Tận Giáo nổi danh với việc vô thanh vô hình, ám sát từ trong không trung. Một chưởng này, cho dù là người mạnh của Bán Chân Tiên e là cũng không dám đỡ được.