Trương Hằng và Hà Y Tú một đường phi hành tầm thấp trên bầu trời. Chỉ một lúc đã đuổi kịp mười mấy người Độc Thiên Bảo rời đi lúc trước.
- Hà Y Tú tiểu thư!
Những người này kinh hỉ hô lên.
Đỗ Bằng bay lại gần. nhiệt tình nói:
- Hà tiểu thư! tên Nam Minh kia đã bị cô đánh bại rồi phải không?
Hà Y Tú đều đều nói:
- Không! Là hắn đánh lui chúng ta.
Đỗ Bằng xấu hổ cười, đưa ánh mắt nhìn sang Trương Hằng, trên mặt lộ ra biểu tình kinh ngạc.
Giờ phút này, Trương Hằng có hình tượng của Triệu Vân thời tam quốc, uy vũ mà nho nhã, tuyệt đối chính là nhân vật khiến nam nữ điên đảo.
- Vị nàylà...
Đỗ Bằng Tuy rằng đã từng gặp Trương Hằng nhưng hiển nhiên không nhận ra thân phận thật của Trương Hằng.
- Ta. Triệu Vân!
Trương Hằng nói ra ba chữ vang vang hữu lực. ánh mắt nhìn thẳng về phía trước, dường như không đặt mấy người Đỗ Bằng vào trong mắt.
Đỗ Bằng vừa thấy bề ngoài và khí thể mơ hồ tán phát ra từ người Trương Hằng đã cảm giác được đối phương tuyệt đối không phải là kẻ đầu đường xó chợ, giọng điệu hơi nịnh nọt nói:
- Ta gọi là Đỗ Bằng, hy vọng sau này có thể tham khảo pháp thuật với các hạ nhiều hơn.
Trong lòng Trương Hằng thầm khinh bỉ. Lại là tham khảo pháp thuật! Người này lần trước khi gặp Triệu Thụy cũng nói là tham khảo pháp thuật gì đó. cuối cùng cũng là lừa đối Triệu Thụy.
- Được!
Trương Hằng quyết định diễn vai Triệu Vân thật tốt. Nói không chừng sau khi tiên vào thần điện, hắn còn có thể dùng hình tượng này đại phát thần uy.
Ánh mắt Hà Y Tú nhìn lên khuôn mặt Trương Hằng, không biết là suy nghĩ điều gì, đột nhiên nói với những tu sĩ Độc Thiên Bảo xung quanh:
- Vị Triệu đạo hữu này chính là do ta mời tới giúp đỡ! Sau khi tiến vào thần điện, mọi người đều nghe theo mệnh lệnh của hắn.
- Vâng!
Mười mấy tu sĩ Độc Thiên Bảo lục tục nhận lời. Chỉ có ánh mắt Đỗ Bằng hơi hiện lên một tia ghen tị nhưng cũng nhanh chóng khôi phục bình thường.
Hà Y Tú lại để Trương Hằng thay vào một bộ tử bảo đặc biệt của Độc Thiên Bảo. đứng cách Trương Hằng xa xa. trong lòng âm thầm tán thưởng.
Một đường vô sự, mười mấy người kể cả Trương Hằng bay thấp thấp về phía Huyết Sát thần điện.
- Hà tiểu thư! Chúng ta còn cách Huyết Sát thần điện chừng hai mươi dặm nữa.
Một gã tu sĩ lão luyện mặc tử bảo từ xa xa bay tới.
Hà Y Tú hỏi:
- Thạch Lỗi sư huynh và những tu sĩ khác đang tập hợp nơi nào?
- ở bên cạnh thần điện. Hiện có chừng mười mấy người.
Sắc mặt tên tu sĩ kia có chút khó coi nói.
- Mười mấy người?
Cộng cả chúng ta nơi này cũng chỉ mới hơn ba mươi người! Những người còn lại chỉ sợ đã gặp phái bất trắc rồi!
Giọng điệu Hà Y Tú bình thản, dường như cũng không có nhiều cảm xúc với chừng ấy người chết đi.
Đỗ Bằng hơi phẫn uất nói:
- Khẳng định là do người của Bích Tuyết Tương Vân Tông, Phương Vân sơn xuống tay rồi. Những tu sĩ khác căn bản khó có thể tạo thành uy hiếp đối với chúng ta.
Bích Tuyết Tương Vân Tông Tuy rằng Chỉ có hơn mười người nhưng cao thủ đỉnh phong cũng có không ít, lực sát thương rất lớn.
HàY Tú bất động thần sắc nói:
- Không nhất định đều là do Bích Tuyết Tương Vân Tông gây ra. Trong động phủ này có không ít cấm kỳ. hơn nữa phe Phương Vân sơn cũng ẩn nấp không ít cao thủ...
Dưới sự dẫn đường của tên tu sĩ lão luyện kia, mười mấy người này rốt cuộc không lo sẽ đi nhầm đường, tốc độ cũng nhanh hơn vài phần.
Phi hành hồi lâu. phía trước bọn họ dần xuất hiện một tòa kiến trúc màu đỏ.
- ĐÓ chính là Huyết Sát thần điện!
Một gã tu sĩ hưng phấn nói.
Từ rất xa, bọn họ đã có thể cảm nhận được một cỗ sát lục khí khiến tim ngườiđập nhanh hơn từ thần điện truyền tới.
Ông
Theo tu sĩ tới gần, một cỗ dao động đặc thù dần truyền tới.
Sử dụng Linh Nhãn Thuật, Trương Hằng có thể quan sát toàn cảnh Huyết Sát thần điện.
Huyết Sát thần điện này so với trong tưởng tượng của hắn thì nhỏ hơn nhiều, diện tích chừng mấy trăm thước vuông. Toàn bộ thần điện có màu đỏ thẫm, trên đỉnh chóp có một cột nhọn đâm lên.
Phía trên đỉnh chóp của thần điện có một vòng máu rất lớn không ngừng xoay tròn, phát ra những tiếng ông ông. truyên tới một cỗ sát khí kinh người.
Đây chính là một Huyết Sát ấn ký cực lớn!
Trương Hằng so sánh nó với Huyết Sát ấn ký trên đỉnh đầu của mình thì phát hiện ra hai thứ này gần như giống nhau như đúc. Chỉ khác nhau về độ lớn nhỏ mà thôi.
Bốn phía Huyết Sát thần điện còn có vài pho tượng thật lớn nhìn rất sống động.Hình thái của những pho tượng này cũng không giống nhau, có cái là tượng sinh vật hình người, có cái lại là tượng của một loài chim như cự ưng. Những pho tượng này khiến Trương Hằng cảm giác như là những sinh vật còn sống vậy!
Càng tới gần, trên đường cũng thi thoảng nhìn thấy thân ảnh những tu sĩ khác.
- Hà tiểu thư!
Đúng lúc này, từ phía trước có mười mấy tu sĩ Độc Thiên Bảo mặc từ bảo đi tới nghênh đón.
Cầm đầu chính là một thanh niên trầm ồn, tu vi cũng đạt tới Trúc cơ kỳ.
- Thạch Lỗi sư huynh! Các ngươi ở chỗ này cũng không gặp phái điều gì bất ngờ chứ?
Hà Y Tú hỏi.
Thanh niên gọi là Thạch Lỗi này cũng không có biểu tình gì. thanh âm cũng khá trầm ồn:
- Chúng ta ở chỗ này giết một ít tu sĩ Phương Vân sơn, hơn nữa cũng từng đánh giết yêu thú. Tất cả mọi ngươi đều đã đạt được hơn ba Huyết Sát ấn ký rồi!
Hà Y Tú nghe được lời này thì quay lưng nhìn về mười mấy người phía sau:
- Các ngươi cũng đã đủ ba Huyết Sát ấn ký chưa?
Đỗ Bằng lập tức trả lời:
- Ở Huyết Sát bình nguyên, chúng ta liên thủ giết được không ít yêu thú bậc hai. giờ tất cả mọi người cũng đã đủ ba Huyết Sát ấn ký rồi.
Hà Y Tú khẽ gật đầu.
- Ta còn chưa có đủ ba Huỵết Sát ấn ký...
Một thanh âm rất khẽ truyền tới.
Mọi người đưa mắt sang nhìn thì thấy đây chính là tu sĩ lão luyện dẫn đường kia. Chỉ thấy trên đỉnh đầu người này chỉ có hai Huyết Sát ấn ký mà thôi.
- Triệu mỗ cũng còn thiếu một Huyết Sát ấn ký nữa!
Trong thanh âm của Trương Hằng mang theo một cảm giác mạnh mẽ như của quân nhân đã qua rèn luyện thiết huyết. khiến mọi người đều đưa mắt nhìn sang.
- Ngươi cũng thiếu một cái sao?
Hà Y Tú lúc này mới chú ý trên đỉnh đầu Trương Hằng Chỉ có hai đạo Huyết Sát ấn ký.
Trước khi Trương Hằng đi vào Huyết Sát thần điện, hắn cũng không để ý tới số Huyết Sát ấn ký trên đỉnh đầu. Hắn tự nhận chém giết vài tên tu sĩ Luyện khí kỳ cũng chỉ đơn giản như trở bàn tay mà thôi.
- Vị đạo hữu này là?
Thạch Lỗi giờ cũng chú ý tới Trương Hằng, trong mắt lóe lên một đạo quang hoa.
- Ta gọi là Triệu Vân.
Trương Hằng cũng không dằng co với hắn, trên người tản ra một cỗ khí tức như có như không.
Một khuôn mặt góc cạnh tuấn tú nhưng không kém phần nho nhã, uy thế cũng kinh nhân, giống như một tuyệt thế cao thủ tung hoành thiên hạ vậy!
Tất cả mọi người nơi này đều bị phong thái của Trương Hằng gây chấn kinh.
- Hảo một Triệu Vân!
Hai mắt Thạch Lỗi sáng ngời, cũng xem trọng Trương Hằng vài phần.
Hà Y Tú liếc nhìn Trương Hằng một cái rồi dặn dò ba bốn vị tu sĩ khác trợ giúp tên tu sĩ lão luyện kia mưu đoạt Huyết Sát ấn ký, dặn nói:
- Không đối nghịch với tu sĩ Bích Tuyết Tương Vân Tông mà tìm tu sĩ Phương Vân sơn mà xuống tay.
- Vâng!
Mấy tên tu sĩ kia đáp lại rồi nhanh chóng lao ra xa xa.
- Triệu huynh! Với tu vi của ngươi hẳn không cần ta nhờ người giúp ngươi đầu chứ?!
Ánh mắt xinh đẹp của Hà Y Tú chớp chớp nhìn Trương Hằng. Nguồn:
Trương Hằng yên lặng. Hắn hiểu được chiếc khăn che mặt của Hà Y Tú có thể tùy ý chủ nhân điều khiển khiến những người khác khó có thể nhìn ra dung mạo của nàng.
- Triệu mỗ đi một chút rồi trở lại!
Trương Hằng bỏ lại một câu rồi bay về phía xa xa. một lúc sau thi triển. Phong Hành Thuật, thân ảnh biến mất trong không khí
- Hà tiểu thư! một mình hắn có thể không? Nếu gặp phải tu sĩ của Bích Tuyết Tương Vân Tông...
Một gã nữ tu lo lắng hỏi.
- Đừng lo!
Hà Y Tú hơi suy nghĩ, liếc nhìn nữ tu kia một cái.
Chỉ một lúc, Trương Hằng đã đi tới cạnh Huyết Sát thần điện, quan sát thần điện tràn đây sát lục khí khủng bố này.
Xung quanh thần điện dường như không có cửa vào ra. Điểm hấp dẫn ánh mắt người khác nhất chính là bốn pho tượng thật lớn nhìn rất sống động kia.
Bốn pho tượng này phát tán ra khí tức tràn ngập sát lục khí và hủy diệt, khiến người ta kinh hãi đảm chiến. Không tu sĩ nào dám tới gần.
Bốn pho tượng này khẳng định ẩn chứa một loại cấm kị nào đó. Nếu dẫn động khẳng định sẽ mang tới kết quá không thể đánh giá.
Đồng thời, Trương Hằng cũng nhớ lại một quý tắc được thông báo khi vừa tiến vào động phủ
"Trong Huyết Sát thần điện ở trung tâm động phủ có Vật phẩm do Huyết Sát Thần Đế lưu lại. dành cho người có duyện. Nếu lấy được bốn chiếc lệnh bài mới có thể mở được Huyết Sát động phủ...
Bốn chiếc lệnh bài?! Chẳng lẽ là ám chi bốn con yêu thú khủng bố như tùy thời đều có thể sống lại này sao!?
Từ khí tức truyền ra từ bốn pho tượng này. dường như đã vượt xa Trúc cơ kỳ rồi.
Nói cách khác, đối thủ của đám tu sĩ này chính là bốn nhân vật có tu vi sánh ngang Kết Đan Kỳ.
Trong số tu sĩ nơi này, có bao nhiều người có thể chịu đựng một kích của tu sĩ Kết Đan Kỳ?
Lại rời xa Huyết Sát thần điện mấy trăm thước, Trương Hằng bắt đầu tìm tòi xung quanh.
Hắn phái tìm kiếm một tu sĩ lẻ loi nào đó, từ đó thu thập được một Huyết Sát ấn ký nữa.
Đúng lúc này. từ xa xa có hai tu sĩ một nam một nữ đi tới nơi này.
Trương Hằng ngưng mắt nhìn, hóa ra là Triệu Thụy và Lạc Ngưng Tuyết.
- Lạc sư tỷ! Tỷ nói chúng ta có thể gặp được Đường sư huynh sao?
Triệu Thụy mặt mày ủ rũ hỏi.
Lạc Ngưng Tuyết mỉm cười, giọng nói nhẹ nhàng đáp lại:
- Nếu hắn muốn gặp ngươi thì sẽ lập tức xuất hiện thôi...
Trương Hằng khẽ thở dài một hơi, tránh xa xa bọn họ, tìm kiếm ở một nơi khác.
Tiềm hành một lúc. ở trong một mảnh rừng cây nhỏ, hắn gặp được một tên tu sĩ Luyện Khí trung kỳ.
- Luyện Khí trung kỳ?
Trương Hằng hơi sửng sốt.
Từ khi tiến vào Huyết Sát động phủ tới nay, rất ít khi hắn gặp phái tu sĩ yếu nhược như vậy!
Vừa thấy người này.hắn lập tức nhận ra đây chính là Tiên Vân Tông Vương Viên.
Thân hình mập mạp của Vương Viên đang tựa vào một thân cây, đầu hơi cúi xuống.
Tuy rằng giữa hai người không có chút ân oán nào nhưng Trương Hằng vẫn quyết định xuồng tay với hắn.
Trương Hằng chậm rãi tiềm hành về phía hắn.