Tử Hoàng Điện sâu thẳm đầy áp lực.
Thiết Sa Vương Tả Sát đứng trong đại điện, nhìn Tử Hoàng ngồi xếp bằng ở đối diện, ngay cả thở mạnh cũng không dám, trong lòng cũng thầm kêu khổ: xem ra sự tình còn chưa xong, thậm chí xu thế còn lộn xộn bát nháo hơn.
Hoàng Phủ Lân đại đảo chủ Lam Tinh Đảo, đồng dạng là một đại tu sĩ uy chấn hải vực Chu Vương Triều, thực lực không kém gì Tử Hoàng.
Bởi vì hai thế lực lớn cách nhau không xa, thậm chí kế cận nhau, cho nên, thường xuyên sinh ra một ít tranh chấp nhỏ.
Từ thời điểm mấy ngàn năm trước, Hoàng Phủ Lân cùng Tử Hoàng đã từng giao thủ với nhau, khi đó hai người ai cũng không chiếm được tiện nghi của ai.
Từ đó về sau, Tử Hoàng sinh ra kiêng kị thật sâu đối với Hoàng Phủ Lân.
Nhưng hôm nay, hung thủ hủy diệt thân thể Tử Hãn, lại chạy tới Lam Tinh Đảo dưới quyền thống trị của Hoàng Phủ Lân. Tử Hoàng nếu muốn giết người từ trong phạm vi thế lực của đối thủ một mất một còn này, hành động đó sẽ bị lực cản lớn biết bao?
Thật lâu sau, Tử Hoàng hoàn toàn thu hồi cổ khí tức kinh khủng tản phát ra kia.
Trong khoảnh khắc, áp lực như cự thạch đặt trên đỉnh đầu lũ yêu thú trong phạm vi trăm vạn dặm tan biến trong hư không.
"Phù!"
Bao gồm Thiết Sa Vương Tả Sát ở bên trong, phần đông yêu thú trong cả vùng hải vực đều khẽ thở dài nhẹ nhõm.
Vẻn vẹn Chỉ bằng vào cổ khí tức kinh khủng trên người phát ra, có thể chấn nhiếp phạm vi mấy trăm vạn dặm, bởi vậy có thể thấy được sự cường đại của Tử Hoàng.
Bình thường đại tu sĩ Hợp thể hậu kỳ, thần thức có thể nhìn quét phạm vi mười mấy vạn dặm, ngay cả là yêu thú Hợp thể đỉnh phong, cũng chỉ trong phạm vi mấy mười vạn dặm, rất khó đạt tới phạm vi trăm vạn dặm.
Nhưng Tử Hoàng cùng với Hoàng Phủ Lân đại đảo chủ Lam Tinh Đảo hiển nhiên không thể xem xét theo lẽ thường. Thần thức của họ có thể nhìn quét hải vực phạm vi trăm vạn dặm, cộng thêm thần thông đặc thù có thể gián tiếp ảnh hưởng tới địa phương rất xa.
Tử Hoàng khẽ liếc nhìn hắn một cái, lạnh lùng nói:
- Hàn nhi sở dĩ dám rời Cửu U hải vực, không tránh khỏi là có ngươi cùng duy trì ở sau lưng...
Tả Sát thân mình run lên, khép nép nói:
- Tử Hoàng đại nhân! Việc này đích xác không thoát khỏi có quan hệ cùng ta, chỉ mong Tử Hoàng đại nhân có thể cho ta cơ hội lập công chuộc tội.
Sự việc cho tới bây giờ, nói cái gì cũng vô ích, còn không bằng ngoan ngoãn nhận tội, để tránh khiến cho Tử Hoàng phản cảm và phẫn nộ.
Quả nhiên, Tử Hoàng thấy hắn thẳng thắn thành khẩn như thế, giọng điệu hơi dịu đi:
- Ta cũng biết, nếu không phải Hàn nhi cố ý yêu cầu ngươi đi, thậm chí dùng ích lợi cùng dụ hoặc, ngươi cũng sẽ không tùy tiện đáp ứng. Nói đến cùng, cũng là nghiệt tử này lòng dạ hẹp hòi, vì một chút chuyện nhỏ như vậy mà không tiếc mạo hiểm tiến vào hải vực nhân loại...
Tuy nhiên, mặc dù Hàn nhi làm sai, nhưng dù sao nó cũng là con ta, tên khốn hủy diệt thân thể hắn kia, bổn hoàng nhất định phải bắt hắn phân thây vạn đoạn!
Tử Hoàng sắc mặt lạnh giá, trong mắt bỗng nhiên nổi lên một ngọn lửa tím. Ngọn lửa tím này ngưng tụ tới cực điểm, run run từng hồi. Toàn bộ trong đại điện theo đó lan tràn một cổ khí tức cường đại mà quỷ dị, làm cho linh hồn của tất cả sinh linh đều không tự chủ được run sợ.
May mà ngọn lửa tím này cũng chỉ nhoáng lên một cái rồi tắt, nếu không chỉ sợ Tử Hoàng Điện to lớn này cũng không chịu nổi sức ép.
Tử Hoàng biết rõ sai là do chính đứa con mình, nhưng vẫn phải bảo vệ, có thể thấy được hắn bá đạo và bao che đến mức nào.
- Tử Hoàng đại nhân! Ngài nói rất chính xác! Tên này khẳng định phải chết.
Nhưng trong tay hắn có một kiện Pháp bảo không biết tên cường đại dị thường, dưới toàn lực thi triển ngay cả ta cũng Chỉ có thể miễn cường giữ mạng...
Tiếp theo Thiết Sa Vương liền thuật lại Trương Hằng dùng thần thông cùng uy lực thi triển Chấn Áp Quyết của bảo tháp ra sao... trên mặt còn lộ ra vẻ hoảng sợ sâu sắc.
- Bảo tháp?
Tử Hoàng khẽ cau mày, nói lẩm bẩm:
- Chẳng lẽ là Chấn Thiên Tháp, Thông linh Pháp bảo cực phẩm trong truyền thuyết? Nhưng Pháp bảo này hẳn là đang ở trong tay Thiên Tinh Đình Thánh quân đại nhân...
Thiết Sa Vương Tả Sát lắc đầu nói:
- Hẳn không phải Chấn Thiên Tháp, khí tức của Thông linh Pháp bảo cực phẩm cực kỳ rõ ràng, ngay cả không có nhìn tận mắt, ta cũng có thể lập tức phán đoán ra được... Còn Bảo tháp trong tay hắn, khí tức cực kỳ quỷ dị, không biết cấp bậc, thần thức khó có thể tiếp cận. Người này bằng vào tu vi Hóa Thần Kỳ khống chế bảo tháp này, suýt tí nữa giết chết mấy người chúng ta.
- Cái gì?
Tử Hoàng giật mình, lần đầu hơi biến sắc:
- Hắn mới là Hóa Thần Kỳ?
- Nhìn qua là Hóa Thần sơ kỳ...
Tả Sát mặt đỏ lên, thấp giọng nói, trong lòng cực kỳ uất ức, không dám nhìn thẳng vào mắt Tử Hoàng.
Là yêu thú Hợp thể trung kỳ thực lực tiếp cận đại tu sĩ, thế mà ngay cả một tu sĩ Hóa Thần sơ kỳ đều đánh không lại, nói ra chẳng phải là để cho người ta nhạo báng sao?
- Ngươi xác định hắn là Hóa Thần sơ kỳ?
Tử Hoàng trong mắt chớp động thần quang, không giận mà oai.
- Ta xác định chắc chắn!
Tả Sát gật đầu nói:
- Đương nhiên, nếu người này là đại tu sĩ Hợp thể hậu kỳ trở lên, có thể giấu diếm được ta cùng tam công tử, cũng là chuyện bình thường.
- Tuy nhiên, nếu hắn thật sự là đại tu sĩ, thì từ thời điểm ở Băng hỏa Đảo đã khó thoát khỏi một kiếp...
Tả Sát lại phủ định giả thiết của mình.
Ngay cả là đại tu sĩ Hợp thể hậu kỳ, tiến vào địa phương cấm kỵ Băng hỏa Đảo, đều không có khả năng may mắn còn mạng sống.
Vừa nghe đến Băng Hòa Đảo, trong mắt Tử Hoàng hiện lên một tia kiêng kị cùng sợ hãi, gật đầu nói:
- Nếu hắn từng ở lại Băng hỏa Đảo, như vậy tu vi nhất định là dưới Hợp thể kỳ.
Tu sĩ Hợp thể kỳ trở lên, tiếp cận hoặc là tiến vào Băng hỏa Đảo, đều khó thoát khỏi một kiếp, hầu như kết cục nhất định phải chết.
Trầm mặc một hồi, Tử Hoàng mới nói:
- Một khi đã như vậy, bổn hoàng trước ban cho ngươi một kiện pháp bảo... cho ngươi lập công chuộc tội, giết chết tên tu sĩ nhân loại kia, cứu Nguyên anh của Hàn nhi trở về.
Chỉ thấy Tử Hoàng duỗi tay ra, trong hư không rung động, xuất hiện một cây búa màu đen, dài chừng bảy thước, toàn thân ngăm đen, Chỉ chít phù văn và trận đồ, tòa hào quang đen nhánh, một cỗ khí tức sắc bén mà rất trầm trọng truyền khắp trong nội điện, trong khoảnh khắc buông xuống uy áp cường đại.
- Tam U Phủ!
Thiết Sa Vương vẻ mặt kinh ngạc, bật thốt lên.
Cây búa hiện ra lơ lửng trước mắt, xem theo khí tức hiển nhiên là một kiện Thông linh Pháp bảo trung phẩm, nhưng lại là vương giả trong Thông linh Pháp bảo trung phẩm!
- Không sai! Ngươi có thể một tiếng đoán ra nó là Tam U Phủ.
Tử Hoàng hơi tán dương gật gật đầu, ánh mắt vừa chạm đến kiện Thông linh Pháp bảo trung phẩm này, trong lòng hắn dậy lên đầy tưởng niệm, nói:
- Ngươi hẳn là biết, Tam U Phủ là nổi bật trong Thông linh Pháp bảo trung phẩm, đồng thời trong nó có được vật lý công kích cường đại, còn phụ thêm công kích linh hồn, thậm chí còn có hiệu quả khác, tỷ như phát động thần thông trọng lực...
Thần thông trọng lực?!
Ánh mắt Thiết Sa Vương sáng lên, nếu có Pháp bảo này, ngay cả đối mặt với Trương Hằng cầm trong tay Cửu U luyện Thiên Bảo tháp, hắn cũng không hề sợ hãi nữa.
Bản thân Thiết Sa Vương Tả Sát đã có một kiện pháp bảo phòng ngự trung phẩm dung hợp cùng thân thể, ở phương diện phòng ngự cực kỳ cường đại, lúc trước Trương Hằng thi triển Chấn Áp Quyết cũng không giết chết được hắn.
Hắn còn thiếu chính là một kiện pháp bảo công kích cực kỳ lợi hại!
Giờ phút này, Tử Hoàng ban cho hắn Tam U Phủ kiện pháp bảo công kích cường đại này, đã có thể phát huy thực lực yêu thú Hợp thể trung kỳ của hắn đạt đến đỉnh phong. Cho dù gặp phải đại tu sĩ Hợp thể hậu kỳ bình thường, cũng có đủ sức chiến một trận.
- Pháp bảo này tạm thời tặng cho ngươi, nếu có thể thành công hoàn thành nhiệm vụ, như vậy nó chính là của ngươi, còn nếu thất bại hừ...
Con ngươi trong mắt Tử Hoàng dần dần lạnh xuống.
Thân mình Thiết Sa Vương run lên, "bùm" một tiếng, quỳ sụp trên mặt đất, phát lời thề son sắt:
- Tử Hoàng đại nhân yên tâm, có Pháp bảo này nơi tay, ta nhất định có thể hoàn thành nhiệm vụ, nếu thất bại, Tả Sát ta đưa đầu tới cho ngài!
"Ông..."
Tử Hoàng vung tay lên, Tam U Phủ giống như âm hồn bỗng bềnh bay tới trước mặt Thiết Sa Vương.
- Tạ ơn Tử Hoàng ban cho!
Thiết Sa Vương cung kính tiếp nhận Tam U Phủ, sau đó Tử Hoàng ra hiệu cho hắn đứng lên.
- Pháp bảo này trước để ngươi luyện hóa mấy tháng, sau đó cùng đi theo trợ giúp Tử Lượng tới thế giới nhân loại.
Tử Hoàng lạnh nhạt nói.
- Tử Lượng?
Thiết Sa Vương thoáng sửng sốt, trong lòng hít ngược một hơi khí lạnh: "Thì ra chủ lực chuyến này, cũng không phải là mình."
Tử Lượng là con trai cả của Tử Hoàng, cũng là đại ca của Tử Hãn, tu luyện đã hơn mười vạn năm, một thân tu vi đã đạt tới cảnh giới đại yêu tu Hợp thể hậu kỳ.
Đại yêu tu Hợp thể hậu kỳ mà còn là Thần thú, phần thực lực này đáng sợ biết bao!
Tuy rằng đều là con của Tử Hoàng, nhưng thực lực chênh lệch rất lớn.
Cùng so sánh với Tử Lượng, ngay cả là mười Tử Hãn cũng không phải đối thủ của hắn.
Thực lực của Đại yêu tu không thể coi thường, được vạn yêu sùng kính. Huống Chi còn là đại yêu tu cấp Thần thú.
Có thể nói, trong cảnh nội Tử Hoàng Phủ, Tử Lượng là thực lực gần bằng với phụ thân Tử Hoàng của hắn, cũng là người nổi bật trong số Hợp thể kỳ.
Ngay tại thời điểm Thiết Sa Vương đang khiếp sợ, không gian trong đại điện thoáng hơi rung động, rồi xuất hiện một nam nhân tóc tím lạnh lùng ác nghiệt.
Người này tướng mạo có vài phần tương tự cùng Tử Hãn, dáng người cao lớn, mặt như quan ngọc, vẻ mặt lành đạm, mái tóc tím trên đầu không gió mà lay động, che hết nửa bên mặt của hắn.
Không cần phải nói, người này chính là Tử Lượng, đại ca của Tử Hãn!
Khi ánh mắt Thiết Sa Vương chạm đến đôi mắt của hắn kia, trong lòng không khỏi phát lạnh.
- Tu sĩ nhân loại hủy diệt thân thể của đệ đệ ta, ta tuyệt sẽ không bỏ qua cho hắn...
Sát khí trong mắt Tử Lượng như thực chất, khiến cho nhiệt độ cả Tử Hoàng Điện chợt giảm xuống vài phần.
Lam Tinh Đảo, trong phủ đệ khách quý.
Thời gian thắm thoát lại trôi qua ba tháng.
Trong thời gian này, Hoàng Phủ Phách đã tới phủ đệ vài lần, phát hiện mấy người Trương Hằng đều đang trong trạng thái bế quan, Chỉ có thể thất vọng mà về.
Một ngày nọ, ngay trên không trung chỗ phủ đệ Trương Hằng, đột nhiên xuất hiện thiên địa dị trạng, hai đoàn linh khí gần như là đồng thời xuất hiện trên bầu trời phủ đệ.
- Ồ! Đột phá! Còn là hai người đột phá cùng một lần!
Trương Hằng ngồi xếp bằng trong phòng, trong mắt thoáng hiện lên vẻ kinh ngạc.
Tú Ninh, Vân Dịch gần như cùng một lúc bắt đầu đột phá tới cảnh giới Hóa Thần!
Hai người vốn đang trong trạng thái bế quan, không ngờ đột phá cùng thời điểm, chuyện này thực trùng hợp!
- Tiến vào Hóa Thần Kỳ, bọn họ ở giới tu chân Chu Vương Triều cũng không tính là thực lực quá kém!
Trương Hằng lộ ý cười, mặt đầy vẻ vui mừng nói.
Đúng lúc này, phân thân thứ hai ở Tam Tinh Vực xa xa, truyền đến cho Trương Hằng hai tin tức tốt.
Hai cái tin tức tốt?
Trương Hằng mừng rỡ, chỉ một cái ý niệm trong đầu liền biết trạng huống ở Tam Tinh Vực bên kia,
Tin tức tốt thứ nhất là, đồ đệ Quách Phong đã thành công tiến vào Hóa Thần Kỳ, không lâu sau dưới trợ giúp của phân thân Lạc Hà và phân thân thứ hai của mình sẽ rời Tam Tinh Vực, đi tới Chu Vương Triều chỗ sư phụ...
Sau khi biết được tin tức này, Trương Hằng càng ngày càng cao hứng, trong lòng cũng vạn phần cảm khái: "Từng là một thiếu niên phàm nhân phế linh căn của Độc Thiên Bảo, có thể đi từng bước cho tới hôm nay, bước trên đỉnh phong của Tam Tinh Vực, thật đúng là một kỳ tích."
Trên thực tế, nói Quách Phong sáng tạo kỳ tích, còn không bằng nói là bản thân Trương Hằng đã sáng tạo kỳ tích.
Nếu không có hắn, Quách Phong vẫn như trước là một người bình thường, sống cả đời là người phàm vô tri.
Quách Phong thân có Thiên cơ thần mạch, có thể nói là có thiên phú nhất, có tiềm lực nhất trong ba đệ tử của Trương Hằng. Ở Tam Tinh Vực tại địa phương thiếu hụt linh khí cùng tài nguyên như vậy, còn có thể ngắn ngủn trong mấy chục năm tu luyện đến Hóa Thần Kỳ, điều này cũng không kém bao nhiêu so với sư tôn Trương Hằng này.
Tin tức tốt thứ hai là, phân thân thứ hai trải qua mấy tháng tìm hiểu và thôi diễn, rốt cục tìm ra một phương pháp chuyển dời lực lượng Huyết Sát cho nhị đệ tử Vân Dịch.
"Không tệ, không tệ, phiền toái này cũng giải quyết xong." Trương Hằng vô cùng vui sướng từ trên mặt đất đứng lên, đơn giản cũng không làm thế nào tu luyện tiếp được.
Từ nửa tháng trước, Trương Hằng đã thành công thăng cấp cho Phá Không Kiếm cùng Phong Lôi Phiến, hiện nay uy lực của chúng gia tăng mãnh liệt.
Phá Không Kiếm đã đạt tới cực hạn của Thông linh Pháp bảo trung phẩm, còn kém một bước là có thể trở thành Thông linh Pháp bảo thượng phẩm cực kỳ hiếm thấy, được xưng là Pháp bảo trấn sơn của các môn phái ở Chu Vương Triều. Nguồn:
Bởi vì bản chất của Phá Không Kiếm là theo đuổi công kích cực đoan, cho nên giờ phút này uy lực mơ hồ vượt qua gông cùm xiềng xích của Thông linh Pháp bảo trung phẩm.
Khi Trương Hằng toàn lực khống chế Phá Không Kiếm, mơ hồ có thể nhìn thấy từng tia tơ vàng khiến trong lòng hắn vừa kinh ngạc vừa kinh sợ.
Sợi tơ vàng này rất mở nhạt như có như không, có một chút xíu ngưng tụ tới cực điểm hình thành kiếm khí màu bạc, uy lực vô cùng lớn.
Dùng lời nói của Trương Hằng mà nói: "Phá Không Kiếm đã là Thông linh Pháp bảo đệ nhất dưới Thông linh Pháp bảo thượng phẩm, hay là nói trong Thông linh Pháp bảo trung phẩm, nó hoàn toàn xứng đáng là vương giả vô địch."
Mặt khác, Phong Lôi Phiến trong tay Trương Hằng trước kia là Thông linh Pháp bảo hạ phẩm đỉnh phong, sau khi thăng cấp thành Thông linh Pháp bảo trung phẩm, uy lực ước chừng tăng mạnh gấp mấy lần. Dưới một quạt nhẹ nhàng đủ để hủy diệt một môn phái nhỏ trong khoảnh khắc.
Mặc dù ở thời điểm đối phó với địch nhân cường đại, hiệu quả của Phong Lôi Phiến so ra kém hơn Phá Không Kiếm, nhưng hiệu quả trên phương diện phạm vi thần thông và pháp thuật, thì Phá Không Kiếm cũng khó có thể với tới.
Cả hai Thông linh Pháp bảo đều có thể công kích cận chiến, kiêm dùng công kích trong một phạm vi rộng và đơn thể tuyệt sát, đối với Trương Hằng mà nói là thích hợp không còn gì bằng.
Hai đệ tử đồng thời bế quan, tự nhiên Trương Hằng không thể bỏ mặc, hắn yên lặng ở một bên thủ hộ.
Thời gian trôi qua từng chút một, hai đoàn linh khí trên không trung phủ đệ lóng lánh hào quang bảy màu, hấp thu vô số linh khí thiên địa.
Hai đoàn linh khí bảy màu xuất hiện, tự nhiên khiến cho không ít tu sĩ trên Lam Tinh Đảo chú ý.
- Kỳ quái! Dĩ nhiên là hai tu sĩ cùng nhau đột phá, nhưng lại ở trong cùng một phủ đệ.
Một gã tu sĩ Hóa Thần Kỳ vô cùng kinh ngạc nói.
Tuy nhiên, các tu sĩ này biết nơi đây có người đột phá, cũng không dám lại đây quấy rối.
Người sáng suốt đều biết, phủ đệ này danh nghĩa là tư sản của Lam Tinh Phủ, được Thiếu đảo chủ Hoàng Phủ Phách trực tiếp sử dụng. Không cần phải nói, tu sĩ trong động phủ tất nhiên là thân phận vô cùng cao quý.
Chỗ phủ đệ khách quý Trương Hằng này phát sinh tình trạng dị thường, rất nhanh dẫn tới chú ý của tu sĩ trong Lam Tinh Phủ.
- Đột phá! Còn là hai người cùng đột phá?!
Trong mắt Hoàng Phủ Phách hiện lên vẻ vui mừng, vội vàng bay đến hướng bên này, trong lòng đã cho ra một cái kết luận: xem ra Tú Ninh tiểu thư đang đột phá.
Trương Hằng yên lặng quan sát cận thận hai đệ tử của mình đột phá, sắc mặt dần dần khôi phục bình tĩnh.
Trong vòng một ngày đột nhiên nhận được nhiều tin tức tốt như vậy, tất nhiên hắn rất cao hứng, nhưng cảnh giới Linh Tâm Thông Minh của Thần Linh Nhãn lại sinh ra vài tia dấu hiệu báo trước có nguy hiểm.
Loại dấu hiệu báo trước nguy hiểm này, từ thời điểm Trương Hằng thăng cấp Pháp bảo mấy tháng trước đã từng sinh ra.
Từng có một lần, một uy lực cực lớn buông xuống Lam Tinh Đảo, sau đó chỉ trong khoảnh khắc liền biến mất, khiến cho không ít tu sĩ nghi thần nghi quỷ.
Nhưng Trương Hằng lại có thể kết luận, chủ nhân của uy áp đó chỉ sợ là nhằm vào chính mình, bởi vì hắn cảm nhận được một tia khí tức cùng loại với Tử Hãn...
Hơn nữa, cổ khí tức này còn cường đại hơn gấp trăm lần so với Tử Hãn!!!
May mắn là chủ nhân cổ khí tức này, dường như có điều cố kỵ với Lam Tinh Đảo, nên không dám mạo hiểm xông vào.
Tuy rằng nhiều lần có dấu hiệu báo trước giống như vậy, nhưng Thần Linh Nhãn của Trương Hằng đồng dạng có thiên uy quỷ thần khó lường, dĩ nhiên cho ra một cái kết luận: "Chỉ cần mình không rời khỏi Lam Tinh Đảo, nguy cơ sẽ không chân chính buông xuống trên người mình."
- Chủ nhân! Hoàng Phủ công tử lại tới nữa.
Đúng lúc này, Nhan Hồng Ngọc đột nhiên truyền đến tin tức.
"Hoàng Phủ Phách?" Trương Hằng hơi kinh ngạc: "Xem ra là hắn bị thiên địa dị thường dẫn tới."
- Cho hắn vào đi.
Trương Hằng phân phó.
Hai đệ tử đồng thời đột phá, dù là kẻ ngốc cũng biết Trương Hằng khẳng định sẽ từ trong bế quan hiện thân ra. Cho nên Trương Hằng không có thể viện lý do để từ chối được nữa.
"Ầm!"
Đúng lúc này, hai đoàn linh khí màu sắc rực rỡ trên bầu trời, va chạm cùng một chỗ.
"Phốc!"
Đang đột phá, Tú Ninh cùng Vân Dịch đồng thời phun ra một búng máu, sắc mặt tái nhợt.
"Tại sao có thể như vậy?!" Trương Hằng giật mình kinh sợ.
Ngay sau đó, hai đoàn linh khí màu sắc rực rỡ trên bầu trời dung hợp vào nhau, hình thành một cái lốc xoáy thái cực âm dương trắng đen xoắn lấy nhau.
Lập tức, một cỗ uy lực cực lớn phủ xuống Phàm Vân Đảo, giống như uy lực của thiên kiếp.
- Đây là chuyện gì xảy ra...
Lam Tinh Đảo Chỉ lớn một chút như vậy, chỉ cần chúng tu sĩ đảo thần thức quét qua liền cảm nhận được dị trạng bên này.
Tình trạng như thế, ngay cả Đại đảo chủ Hoàng Phủ Lân đang bế quan trong Lam Tinh Phủ cũng bị kinh động.
- Tiên Thiên Thái Cực Âm Dương Đồ...
Hoàng Phủ Lân lộ vẻ mặt kinh ngạc nói, khoanh tay chậm rãi đi lại trong mật thất, hắn lẩm bẩm:
- Nếu có thể thu lấy trận đồ này làm của mình, uy lực sẽ đáng sợ đến mức nào...
Ngay cả là đại tu sĩ, trong mắt hắn cũng toát ra một tia hướng tới và ước muốn.
Tuy nhiên, ngay sau đó, hắn lại khẽ thở dài một hơi:
- Lực của thiên địa khó có thể chống lại, bằng vào thực lực của bản thân ta nếu cố cường ép thu lấy Tiên Thiên Thái Cực Âm Dương Đồ này, thậm chí có thể bị hồn phi phách tán.
- Đáng tiếc thật đáng tiếc...
Hoàng Phủ Lân mặt đầy vẻ tiếc nuối, lo được lo mất.
Hắn nhẹ nhàng đảo thần thức lướt qua phủ đệ kia, vừa lúc phát hiện Hoàng Phủ Phách con mình đang ở đó.
- Tiểu Phách! Người trong động phủ này có quan hệ gì với ngươi?
Hoàng Phủ Lân trầm giọng hỏi, thần thức của hắn vô cùng mạnh mẽ, dễ dàng đột phá cấm chế bên ngoài phủ đệ, thậm chí không có kinh động tới Trương Hằng.
Trương Hằng cũng chỉ hơi dao động tâm thần một cái, không cảm thấy có gì dị thường.
Bởi vậy có thể thấy được thực lực cường đại của Hoàng Phủ Lân.
Nên biết rằng, giờ phút này tu vi của Trương Hằng tương đương với Hóa Thần đại viên mãn, nhưng thần thức còn cường đại hơn so với tu sĩ Hợp thể hậu kỳ bình thường.
- Phụ thân?
Hoàng Phủ Phách thoáng hơi sửng sốt, rồi thuật lại một lần cho phụ thân biết chuyện đã xảy ra cùng Trương Hằng.
Hoàng Phủ Lân chau mày, suy tư chớp nhoáng một cái, rồi thản nhiên bỏ xuống một câu:
- Bảo hắn tới gặp ta!
- Dạ, phụ thân!
Hoàng Phủ Phách không dám cãi lời, lại thật cận thận dặn về một câu:
- Nhưng phụ thân ngài không thể làm tổn thương hắn, hắn là bằng hữu của hài nhi.
- Được, ngươi cứ gọi hắn đến!
Trong mắt Hoàng Phủ Phách hiện lên một tia dị sắc, không nghĩ tới đứa con của mình còn có thể nói giúp cho người ngoài, trong lòng đột nhiên sinh ra một ít hứng thú với Trương Hằng.