Một ngàn dặm dưới đáy biển ẩn chứa áp lực đáng sợ biết bao.
Ngay cả hai người đều sử dụng Ngự Thủy Quyết đề kháng được một phần áp lực, nhưng thủy áp còn thừa lại vẫn đáng sợ tới cực điểm.
Dùng vật lý học tính toán một chút thì biết, ngàn dặm dưới nước biển, áp lực chịu đựng sẽ đạt tới trình độ khủng bố tới cỡ nào.
Trương Hằng khẽ thở dài:
- Cho dù ta xuống sâu dưới ba ngàn dặm. thực lực của bản thân cùng chỉ có thể phát huy ra hai ba phần. Nếu ta có được Tỵ Thủy Châu trong truyền thuyết thì tốt rồi.
Lam Ngọc Điền gật gật đầu, đề nghị:
- Không bằng như vầy, để ta chờ ở trên mặt biển, chủ nhân ngài một mình đi xuống là được!
- Được rồi! Ngươi trước lên trên mặt biển chờ đi! Ở dưới đáy biển sâu này có lẽ ta cũng không làm gì được lão rùa này, nhưng tự bảo vệ mình vẫn là không thành vấn đề.
Trương Hằng đồng ý đề nghị của Lam Ngọc Điền.
Thực lực của Lam Ngọc Điền dù sao cũng chưa có đạt tới đại tu sĩ, trong tay cũng không có Linh bảo phòng ngự trung phẩm, căn bản không thể xuống sâu ba ngàn dặm dưới đáy biển. Nếu dẫn theo hắn. Trương Hằng còn phải phân ra một bộ phận tâm thần lo cho hắn.
Đợi Lam Ngọc Điền rời đi, Trương Hằng hơi trầm ngâm suy tư một lát. rồi bên ngoài thân thể ngưng kết ra một tầng chiến giáp màu bạc, tiếp tục vừa chìm xuống đáy biển sâu. vừa dùng thần thức dò tra chung quanh.
Lại chìm xuống một hồi lâu. Trương Hằng mới tới đáy biển sâu ba ngàn dặm.
Trong quá trình này, nhưng thật ra hắn gặp một số yêu thú, thực lực trên cơ bản đều là Hóa Thần Kỳ trở lên.
Nhưng Trương Hằng cùng không có phí thời gian đối phó với bọn chúng, hơi phóng ra chút khí tức của đại tu sĩ, dọa cho chúng hoảng sợ bỏ chạy mất.
"Những con yêu thú này hàng năm sống ở dưới đáy biển sâu như thế, nhưng thật ra thích ứng với áp lực dưới này. Nếu bắt bọn chúng ném lên mặt biển, chỉ sợ sẽ lập tức nổ tan xác mà chết."
Trương Hằng nghĩ đúng như thế, dưới đáy biển sâu ba ngàn dặm so sánh với mặt biển, áp suất không khí đâu Chỉ chênh lệch vạn lần?
Sau khi xuống đến độ sâu này Trương Hằng liền giảm chậm tốc độ, vừa trao đổi cùng Lam Ngọc Điền, vừa tìm kiếm chỗ ở của lão rùa.
Đúng lúc này, ánh mắt của Trương Hằng có thể nhìn tới, đột nhiên thấy một nam nhân thanh niên.
Diện mạo nam nhân này thực bình thường, thậm chí còn có hơi xấu xí, mặc bố bào màu xám. thản nhiên đi lại trong đáy biển sâu, dáng vẻ không có bị trói buộc của áp lực nước chút nào.
Trương Hằng mắt sáng lên, thanh niên này dĩ nhiên là một con yêu thú Hợp thể sơ kỳ. Nguồn:
Gã nam nhân thanh niên cùng nhìn thấy Trương Hằng, vội vàng lướt nhẹ lại đây, ôm quyền thi lễ nói:
- Tại hạ Quy Hồng, không biết bằng hữu các hạ có phải là đến từ thế giới nhân loại xa xôi?
Trương Hằng quan sát hắn, gật đầu nói:
- Đúng vậy, tại hạ Trương Hằng, đến từ hải vực Tam Tiên Đảo, lần này tới đáy biển sâu này, là muốn gặp lão quy được xưng là tiên tri trong truyền thuyết kia.
Quy Hồng cười nói:
- Gia gia đã biết ngài tới đây, đặc biệt phái ta tới đón tiếp.
- Gia gia ngươi chính là lão quy?
Trương Hằng lộ vẻ mặt kinh ngạc, không nghĩ tới lão rùa thân ở dưới đáy biển, mà lại có thể trước một bước biết được mình đến. thần thông như thế không hổ với tên là Tiên tri.
- Tốt quá! Ngươi dẫn đường cho ta đi.
Trương Hằng thản nhiên nói.
- Trương đạo hữu cần phải đuổi kịp nha.
Gà thanh niên mỉm cười, quanh thân lưu chuyển hào quang màu lam, giống như người cá lội dưới đáy biển sâu ba ngàn dặm, tốc độ khiến cho người ta vô cùng sợ hãi, xem ức vạn tấn nước biển này như không có gì.
"Tốc độ không ngờ nhanh như vậy? Không hổ là Yêu tộc hàng năm sống dưới đáy biển này!" Trương Hằng khẽ thở dài, mặt ngoài thân thể ngân quang lóe sáng, tốc độ tăng nhanh, cấp tốc bay tới phía trước, làm nổi lên từng con sóng nước, nhưng cũng đuổi kịp gã thanh niên.
Tuy nhiên, Trương Hằng phát hiện tốc độ của mình tuy rằng đuổi kịp Quy Hồng, nhưng bởi vậy mà hao phí pháp lực gấp mấy lần so với đối phương.
Thanh niên Quy Hồng ở thời điểm phi hành, gần như không ảnh hưởng gì tới nước biển ở bốn phía, còn Trương Hằng trong quá trình phi hành, thì lại làm nổi lên tầng tầng lớp lớp gợn sóng.
Một người là như cá gặp nước, người kia lại giống như lội trong vùng lầy, nửa bước khó đi.
- Ta cần phải tăng tốc đây!
Khóe miệng Quy Hồng hiện lên vài tia khinh miệt cùng chế giễu.
Chuyến này trước khi xuất môn, gia gia từng dặn dò hắn, đối xử với người kia nhất định phải hiền hoà thân mật, không được một chút khinh thường.
Nghe gia gia nói như vậy, Quy Hồng còn tưởng là một đại thần thông đến từ nơi nào đó, mới có thể khiến gia gia dặn dò như thế. hơn nữa, thời điểm gia gia nhắc nhở, trên mặt lộ vẻ sầu lo trăm mối, bộ dáng như lâm đại địch.
Nghĩ đến đây, đột nhiên Quy Hồng tăng tốc độ gấp đôi, bộ dáng như muốn bỏ lại Trương Hằng ở phía sau.
Trong lòng Trương Hằng chợt sa sầm xuống, pháp lực không ngừng trôi đi, chân mày không khỏi hơi nhíu lại.
"Cứ tiếp tục như vậy có lẽ mình sẽ không đuổi kịp người này, đến lúc đó không phải làm trò cười..." Nghĩ đến đây, hai tròng mắt Trương Hằng ẩn ẩn lóe ra ngân quang, nhìn kỹ phương pháp Quy Hồng phi hành ở trong nước.
Xuyên qua Thần Linh Nhãn, thậm chí Trương Hằng xem thấu phương thức linh khí lưu chuyển trong cơ thể đối phương ở trong mắt.
Thực lực của Quy Hồng so ra kém Trương Hằng quá xa, cho nên, hết thảy trong thân thể hắn đều bị Trương Hằng nắm trong tay.
"Thì ra thế, không ngờ linh khí trong cơ thể lại hòa hợp thành một thể cùng nước biển này, không hổ là yêu thú thủy hệ." Trương Hằng thầm tán thưởng.
Nghĩ đến đây, linh khí lưu chuyển trong cơ thể Trương Hằng, đột nhiên biến đổi, với một phương thức đặc thù ý đồ dung hợp cùng nước biển này.
Luyện Hư Linh Khí Tuy rằng không phải linh khí thủy hệ, nhưng bản thân nó ẩn chứa tinh túy thiên địa, khắc chế hết thảy mọi công pháp trên thiên hạ, cho nên, Trương Hằng vừa thử nghiệm một hồi, Luyện Hư Linh Khí lại hòa hợp một thể cùng nước biển ở chung quanh.
Trong phút chốc, môi trường bốn phía hiện lên rõ ràng trong óc Trương Hằng.
Ở loại tình huống này, hắn có một loại cảm giác như cá gặp nước, ngay cả áp lực nước chịu đựng bên ngoài thân thể trong khoảnh khắc đó đã giảm đi phân nửa.
- Ồ!?
Quy Hồng đang ở phía trước dẫn đường, khẽ "ồ" một tiếng, lộ vẻ mặt vô cùng khiếp sợ.
Trước một khắc, hắn phát hiện Trương Hằng còn đang vụng về phi hành trong nước.
Mà ngay sau đó, đối phương đã có thể phi hành vô cùng thoải mái, thậm chí so với kẻ lão luyện như hắn này, đều không chênh lệch bao nhiêu.
Càng đáng sợ chính là, đối phương nắm giữ kỳ xảo phi hành trong nước giống mình y như đúc.
Đây rõ ràng là..
Học trộm!
Chỉ trong chốc lát, Trương Hằng liền nắm giữ tinh túy kỳ xảo phi hành của hắn.
"Người này thật đáng sợ..." Quy Hồng như hít một hơi khí lạnh, đột nhiên tâm lý sinh ra sợ hãi đối với Trương Hằng.
Trong nháy mắt liền học lòm được tuyệt kỷ của người khác, đây là loại thiên phú cỡ nào? Khó trách ngay cả gia gia luôn luôn trấn định tự nhiên, mà đối với người này lại coi trọng, bộ dáng như lâm đại địch như thế.
Hắn đâu biết rằng, Trương Hằng sở dĩ có thể học được tuyệt kỷ du hành trong nước của hắn nhanh như vậy, chủ yếu quyết định là nhờ có thần thông Thần Linh Nhãn của hắn hiểu rõ bản chất thế gian. Đương nhiên, Luyện Hư Linh Khí ẩn chứa tinh túy thiên địa, cùng là một nhân tố tất yếu.
Nếu không cho dù đổi lại là thiên tài nào khác trên thế gian này, cũng không có khả năng trong thời gian ngắn như thế có thể phục chế được tuyệt kỹ của Quy Hồng.
Ở trong phi hành tiếp theo, Trương Hằng giống như lửng thửng đi dạo trong sân nhà, cũng không có tiêu hao bao nhiêu pháp lực, theo sát phía sau Quy Hồng, bất kể đối phương tăng tốc như thế nào, đều có thể dễ dàng đuổi kịp.
Đến cuối cùng, thậm chí Quy Hồng tăng lên tốc độ hai trăm phần trăm, không tiếc tiêu hao pháp lực để phi hành, thế nhưng nam nhân thanh niên phía sau hắn thật giống như âm hồn luôn lơ lửng sát sau hắn.
Dưới tình huống như vậy, rốt cục Quy Hồng chịu phục, không thể không thừa nhận chỗ biến thái của đối phương.
- Các hạ trước kia đã tới đáy biển sâu rồi sao?
Quy Hồng hỏi.
- Đây là lần đầu tiên, cảm giác cũng không tệ lắm, nơi này phong cảnh rất đẹp!
Trương Hằng thản nhiên quan sát cảnh vật bốn phía.
Dưới đáy biển sâu vốn là một mảng tối đen, nhưng cũng có không hề ít vật sáng, tỷ như một ít tinh thạch phát sáng, hoặc thực vật, yêu thú nào đó sáng lên.
Trong bóng đêm, ánh sáng mông lung, thần bí tô điểm khiến cho người ta xem thật màn nhàn.
Quy Hồng cung kính nói:
- Tiền bối! Ngài có điều không biết, cảnh vật dưới đáy biển sâu đối với chúng ta mà nói vô cùng đơn điệu. Chân chính có thể làm chúng ta động tâm, Chỉ có bảo vật cùng các loại thiên địa dị vật vô cùng vô tận kia.
- Bảo vật?
Trương Hằng thoáng hơi sửng sốt, tiếp theo sau cười nói:
- Nếu thực sự nhiều bảo vật như vậy, không phải sớm đã bị Yêu tộc các ngươi lấy hết rồi sao, sao còn có phần tới chúng ta!
Thực hiển nhiên, Trương Hằng không tin tưởng lắm với lời nói của Quy Hồng.
- Dưới đáy biển sâu này yêu thú không nhiều lắm, vả lại cấp bậc thường tương đối cao, mà không gian hải vực lại vô cùng rộng lớn. Một số vùng cấm, ngay cả những yêu thú chúng ta sinh trưởng ở địa phương này cũng không dám đi vào. Gia gia ta từng nói qua, trong toàn bộ hạ giới, hải vực là nơi ẩn chứa bảo tàng nhiều nhất.
- Nói không sai! Nhưng nếu đã biết vị trí của bảo vật thì đâu có phần của ta?
Trương Hằng lắc đầu, Tuy rằng đồng ý với câu nói của đối phương, nhưng không tin có bảo vật chờ mình lấy đi.
Thấy Trương Hằng nghi ngờ lời nói của mình, Quy Hồng có vẻ không vui lòng, nhưng cũng không dám biểu hiện ra ngoài, tròng mắt xoay chuyển, hắn sinh ra một kế, nói:
- Ở phía trước trên đường đi tới động phủ của gia gia, có một kiện thiên địa linh bảo, nếu tiền bối không tin, xin mời theo ta đi xem.
- Phải không? Trương mỗ thật đúng là không tin...
Trương Hằng làm ra một bộ dáng đánh chết ta cũng không tin.