Vào giờ khắc này, lĩnh ngộ của hắn đối với Chấn Áp Quyết và chí cường nhất kiếm đã đạt tới một cảnh giới hoàn toàn mới. về lý luận đã có thể dung hợp chúng làm một.
- Chủ nhân, người rốt cục đã tinh rồi!
Trên khuôn mặt tái nhợt cả Nam Kiếm Phong lộ vẻ vui mừng, thân thể lung lay sắp đổ. miệng lại hộc ra một ngụm máu tươi nữa. sau đó bị cảm giác mệt mời ập tới.
Cả người hắn lảo đảo, sắp sửa mê man tới nơi rồi.
- Đi vào đi.
Trương Hằng thản nhiên nói. khiến không gian bốn phía rung động thân thể Nam Kiếm Phong biến mất tại chỗ.
Hắn biến mất, Huyết Sát lĩnh vực bao phủ xung quanh cũng tiêu tán hoàn toàn.
Tam đại yêu tu lập tức lộ vẻ vui mừng, trong lòng thầm buông lòng.
Chỉ cần Huyết Sát lĩnh vực này không còn tồn tại thì bọn họ có khả năng chạy trốn rất lớn.
Tuy nhiên khi Nguyệt Kiều nghe thấy cách xưng hô của Nam Kiếm Phong với Trương Hằng thì sắc mặt không khỏi đại biến.
Nếu nàng nhớ không lâm thì Huyết Sát Quán Vương kia gọi thanh niên này là chủ nhân.
Hai người có quan hệ chủ tớ!
Huyết Sát Quân Vương cường đại như vậy lại vẻn vẹn chỉ là một người hầu. Vậy chủ nhân của hắn sẽ cường đại tới mức độ nào chứ?
Nho Sinh là người thứ hai kịp phản ứng. trái tim đập thình thịch một cái, theo bản năng nhìn về phía thanh niên nhân loại này.
Hắn tuyệt vọng phát hiện ra Trương Hằng giống như biển rộng sâu không thể lường được, tùy ý đứng đó nhưng lại mang tới cho mình một loại ảo giác không thể chống lại. linh hồn lun rẩy.
Giờ phút này Trương Hằng khí định thần nhản đứng đó. sắc mặt không sợ hãi vinh nhục.
Nước biển bốn phía tự nhiên tạo thành một khoảng chân không cho hắn.
Dường nhưng có một luồng lực lượng vô hình khiến vạn cân nước biển hóa thành hư vô.
Ngân quang trong mắt hắn dần dần nhạt đi, lẳng lặng nhìn tam đại yêu tu. ánh mắt thâm thúy mang theo lực lượng xuyên thấu cường đại.
- Các ngươi vì sao không chạy?
Trương Hằng trầm ngâm một lát, sau đó không ngờ lại nói một câu như vậy.
Vì sao lại không chạy?
Cây nói này giống như nặng ngàn cân đánh vào lòng tam đại yêu tu.
Giọng điệu bình tĩnh như vậy. vài lời thật bình thường lại đạt tới cảnh giới cuồng vọng tới cực điểm.
- Chúng ta vì sao lại không chạy...
Trên mặt tam đại yêu tu lộ vẻ mê mang.
Nam nhân này đứng trước mặt bọn họ không ngờ lại khiến bọn họ sinh ra sơ hở trong tâm thần.
- Không tốt, đây là công tâm thuật của hắn, không được trúng kế!
Nho Sinh đột nhiên phản ứng, vội vàng nhắc nhớ hai người.
- Thật đáng sợ... Người này chưa phát động công kích chúng ta mà trên mặt tinh thần đã hoàn toàn đả kích lòng tin của chúng ta.
Nguyệt Kiều kinh hãi không thôi.
- Ha ha! Bọn họ đương nhiên là không chạy được rồi. Sư tôn, ta tới giúp người đây!
Vân Dịch đột nhiên từ một góc bay vụt ra. huyết quang trên người tăng vọt. Bốn phía lập tức lại bị sương mù máu bao phủ.
- Huyết Sát lĩnh vực?!
Trên mặt tam đại yêu tu lộ vẻ khiếp sợ, nghi ngờ và tuyệt vọng.
Vừa mới đi một Huyết Sát Quân Vương, giờ lại có một người nữa xuất hiện!
Bọn họ trong một thời gian ngắn liên tục phải đối mặt với hai gã Huyết Sát Quân Vương, đây là bất hạnh hay may mắn đây?
Càng khiến bọn họ tuyệt vọng hơn là Huyết Sát Quân Vương trước mặt này chỉ là một đệ tử của đối phương.
Một tu sĩ nhân loại lại có được hai gã Huyết Sát Quân Vương, một là người hầu, một là đệ từ.
chuyện này rất khó tin... Quả thực là xa xỉ đến cực điểm.
Huyết Sát Quân Vương có thể mang tới gió tanh mưa máu cho toàn bộ Chu Vương Triều lại trở thành tồn tại như trợ thủ thế này sao?
- Ngươi đứng một bên xem sư tôn giết bọn chúng đi.
Trương Hằng thản nhiên nói có vẻ muốn động thủ.
- Sư tôn. giết ba kẻ này cần gì người động thủ. giao cho đồ nhi là được rồi.
Vân Dịch nói tràn đầy tự tin, nói xong còn vỗ vỗ ngực, nhìn sư tôn vô cùng chờ mong.
- Không được. Nếu bình thường thì sư tôn tự nhiên có thể cho ngươi chơi bời một chút. Nhưng giờ phút này sư tôn đang có thể ngộ mới. cần tìm một vài con chuột bạch thí nghiệm, hơn nữa thời gian lúc này cũng ngày càng gấp gáp rồi...
Trương Hằng quả quyết cự tuyệt.
- Được rồi...
Vân Dịch ủ rũ vọt sang một bên. trong miệng còn lẩm bẩm:
- Cái gì là chuột bạch chứ?
- Đáng giận, các ngươi muốn chết!
Bưu Lục cảm thấy giận đữ, thấy ba vị đại yêu tu mình trong lời đối phương lại giống như một đám giẻ rách vậy.
Tuy rằng hắn cũng không biết hàm nghĩa cụ thể của chuột bạch là gì nhưng chuột trong yêu thú là thứ cực kỳ bị kỳ thị, thường được ví là gan nhỏ như gan chuột.
- Lão lục đừng xúc động!
Nguyệt Kiều gấp như kiến bỏ chảo nóng.
Nhưng lửa giận của Bưu Lục đã bùng lên. hai tay nâng cự phủ màu đen. toàn bộ tinh khí thần tụ lại một điểm, hung hăng vung tới Trương Hằng.
Lập tức một luồng phủ mang màu đen xé tan nước biển, muốn chia Trương Hằng thành hai nửa.
- Đến đây đi. Cho ngươi nếm thử một chút tuyệt chiêu mới của ta.
Trương Hằng thản nhiên cười, trong tay đột nhiên có thêm một thanh phi kiếm màu bạc trong suốt. Mũi kiếm này cực mỏng lại trong suốt, nhỏ tới cực điểm. Nguồn:
Vẻn vẹn chỉ với cấu tạo này đã khiến người ta cảm thấy một loại cảm giác cực đoan.
- Vút-
Một búa của Bưu Lục chém ra. phủ mang phá nước đánh tới, khí thế hung mãnh.
Sắc mặt Trương Hằng ngưng trọng, thần quang trong mắt ngưng thành một điểm, tiến vào một trạng thái kỳ dị.
Hắn chậm rãi nâng Phá Không Kiếm lên. trên thân kiếm màu bạc truyền ra một luồng long uy mãnh liệt khiến người ta phải run sợ.
Mấy người ở đây, bao gồm cả Vân Dịch cũng vô cùng cẩn thận nhìn một kiếm này của Trương Hằng.
Bề ngoài tuy Trương Hằng nhẹ nhàng nâng Phá Không Kiếm, cũng không có gì đặc thù.
Nhưng khi Phá Không Kiếm được nâng lên tới đỉnh thì dị biến lập tức nổ ra.
Đột nhiên một luồng trọng áp lên tới ức vạn cân giống như Thái Sơn áp đỉnh đột nhiên bành trướng ra từ trên một kiếm này.
Đối mặt với luồng trọng áp linh hoạt sắc bén tới tận cùng này. cả người Bưu Lục trở nên cứng ngắc. Nước biển bốn phía hiện ra áp chặt hắn giữa không trung.
Trọng áp nhằm cả vào thân thể và linh hồn ập tới khiến Bưu Lục muốn nhúc nhích phải sử dụng khí lực toàn thân.
- Phụt!
Bưu Lục phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt, linh bảo phòng ngự hạ phẩm trên người phát ra những tiếng vang giòn rất nhỏ. giống như sắp nổ tung vậy.
- Đây là chiêu thức gì? vẻn vẹn chỉ một động tác giơ kiếm lại có được uy lực cường đại như vậy. Nếu một kiếm này chém xuống thì sẽ có uy lực đáng sợ tới mức nào chứ?
Tam đại yêu tu hoàn toàn lâm vào tuyệt vọng, bị uy lực lớn lao của một cái giơ tay nhấc chân của Trương Hằng chấn nhiếp.
- Phá!
Trương Hằng thốt nhẹ một chữ. Một luồng kiếm quang linh hoạt nhẹ nhàng vô cùng xé nước lao ra, đánh lên người Bưu Lục.
- Ầm ầm!
Tầng phòng ngự trước người Bưu Lục vỡ nát trong khoảnh khắc. Linh bảo phòng ngự hạ phẩm cũng bị đánh tan thành từng mảnh.
Sau đó thân thể của hắn bị chém làm hai đoạn.
- Lão lục!
Nhị yêu còn lại lộ vẻ đau thương, không khỏi hối hận tới cực điểm là vừa rồi bị khí thế của Trương Hằng áp chế, thậm chí quên cả ra tay trợ giúp.
- Vút --
Từ bên trong thân thể bùng nổ, một Nguyên Anh suy yếu bay ra, tiến vào bên trong cự phủ màu đen, tạm thời bảo vệ được tính mạng.
- Lão lục. ngươi mau nghĩ biện pháp chạy trốn.
Nguyệt Kiều kêu gọi về phía cự phủ màu đen đang lơ lửng cách đó không xa.
- Ha ha! ở trong Huyết Sát lĩnh vực của ta còn muốn chạy trốn sao?
Vân Dịch đứng ở một góc cười lạnh lùng, huyết vụ lập tức sinh ra lực cản lớn lao, bao phủ lấy cự phủ kia.
Cự phủ màu đen kêu lên ong ong, chẳng những không có ý định chạy tốn mà còn tỏa ra địch ý vô tận đối với Trương Hằng.
- Thất đệ, bát muội, chúng ta cùng nhau liên thủ giết chết kẻ này. nếu không không có cơ hội giữ mạng đâu.
Giọng nói của Bưu Lục truyền ra từ bên trong cự phủ.
Sắc mặt Nguyệt Kiều và Nho Sinh đều nghiêm lại. đồng loạt tế Thông linh Pháp bảo trong tay ra, định sống mái một phen.
Trương Hằng đứng yên nhìn đám người này một cái. miệng lẩm bẩm:
- Không đúng...
Vừa rồi một kiếm này tuy có thể dung hợp chí cường nhất kiếm và Chấn Áp Quyết làm một nhưng uy lực lại chưa đạt tới hiệu quả lý tưởng. Rốt cục là sai ở đâu?
Trên mặt hắn liện lên vẻ suy tư, ngân quang trong mắt lóe lên, hiện lên từng luồng sáng.
- Giết chết hắn!
Ba đại yêu tu đồng thời quát lớn. xuất ra toàn bộ tuyệt kỹ sở trường, chuẩn bị tấn công chí mạng Trương Hằng.
- Để ta tới trước!
Giọng nói của Bưu Lục truyền ra từ bên trong cự phủ màu đen, tràn ngập cảm xúc thấy chết không sởn.
- Lão lục, đừng làm điều xằng bậy!
Nho Sinh vội hô lên khuyên can.
Nguyệt Kiều cảm thấy đau đớn. Nàng hiểu Bưu Lục muốn liều mạng để cứu hai người bọn họ.
Ông!
Cự phủ màu đen này lại một lần nữa bành trướng lên gấp mười lần. lưỡi búa to tới hai mươi trượng, chém đôi cả khu vực nước biển dài tới khoảng cách ngàn dặm.
Một luồng khí thế kinh thiên mênh mông sinh ra từ cự phủ này. Từng luồng hắc quang run rẩy, chấn động khiến không gian xung quanh cũng trở nên bất an.
Ầm!
Rốt cục sương mù máu cũng bị phá tan!
- Chuyện... chuyện này sao có thể chứ?
Vẻ mặt Vân Dịch khiếp sợ nói. Huyết Sát lĩnh vực của bản thân không ngờ lại bị đối phương phá tan!
Cần phái có lực lượng thế nào mới làm được điều này chứ?
- Lão lục!
Nho Sinh và Nguyệt Kiều run giọng gọi. Một búa này Bưu Lục đã phải hao hết pháp lực mới phát huy được, đánh ra rồi hắn không thể chiến đấu được nữa.
Nếu không thì một búa này cũng không thể phát huy uy lực gấp mười lần bình thường như vậy được.
Ầm!
Nước biển khắp vùng biển này bị cắt đứt. Cự phủ khổng lồ mang theo ý chí không gì không phá nổi đánh tới Trương Hằng.
Một búa này ẩn chứa ý tứ khai thiên lập địa, xả thân đánh tới.
Ánh sáng bạc trong mắt Trương Hằng đột nhiên lóe lên. hiện ra một tia minh ngộ.
Chấn Áp Quyết và một kiếm chí cường có ý cảnh bất đồng, ảo diệu bất đồng hiện lên trong đầu hắn.
Cuối cùng tất cả pháp quyết và áo nghĩa trong đầu hắn đều hoàn toàn biến mất.
Tồn tại duy nhất chỉ là một thanh kiếm hư vô.
Một kiếm này ẩn chứa ý chí bách chiến bách thắng của chủ nhân, có thể chấn áp vạn vật, không gì không phá nổi.
Đột nhiên Trương Hằng giơ Phá Không Kiếm trong tay lên. trong mắt hiện lên vẻ tự tin chưa bai giờ có, chậm rãi thốt lên:
- Chí cường đệ nhất kiếm. Chấn nhiếp Cửu Châu!
Rốt cục Chí cường đệ nhất kiếm đã được sinh ra trong sự ngộ đạo của Trương Hằng. ngày sau là một trong những chiêu thức giúp hắn ngạo thị thiên hạ.