Đặt mình trong trong biển máu, xung quanh Diêm Xuyên không phải là huyết vụ vờn quanh nữa, mà là sóng máu cuồn cuộn, đem Diêm Xuyên bao lấy, nhìn giống như là một hải ma vậy.
- Trẫm ở chỗ này, lùi vào trong kiếm cho ta!
Diêm Xuyên quát.
- Rầm! Rầm!.........
Đại lượng hắc khí bị mạnh mẽ áp chế mà rút về, màu đen trên cánh tay Diêm Xuyên đã ở chậm rãi thu nhỏ lại.
Bên kia, Mạnh Dung Dung đang ngâm ở trong biển máu, chỉ lộ ra một cái đầu, kinh ngạc nhìn một màn này.
- Đây, đây là? Đây là chuyện gì xảy ra? Biển máu?
Mạnh Dung Dung kinh ngạc nói.
Diêm Xuyên với hai con ngươi đỏ như máu, quay đầu nhìn thoáng qua Mạnh Dung Dung, ánh mắt tràn đầy một cổ cuồng bạo như muốn tàn sát hết thảy.
Đè ép tà khí, Diêm Xuyên chợt hít sâu một cái.
- Siêu cấp thần thông, hình thái thứ hai? Huyết Hải Lĩnh Vực? Cảm giác thật thoải mái!
Diêm Xuyên mang theo một cổ hưng phấn nói.
Tà khí không ngừng bị áp chế, Diêm Xuyên cũng nhân họa đắc phúc, cảm ngộ được hình thái thứ hai trong Huyết mạch thần thông, Huyết Hải Lĩnh Vực? Lực lượng một hải vực để cho mình điều khiển?
- Rầm ù ù!
Hắc khí toàn bộ bị trấn áp trở về Ngọc Đế Kiếm.
- Hô!
Diêm Xuyên mang theo một cổ cuồng bạo tà ác, hưng phấn cười.
Lúc này, như thường ngày, Ngọc Đế Kiếm lần nữa phân ra một phần lực lượng rót vào trong cơ thể Diêm Xuyên. Khác với lần ăn mòn trước, lần này là tuân theo ý nguyện của Diêm Xuyên.
Nếu đang ở thời khác bình thường, có lẽ Diêm Xuyên phải tĩnh táo cân nhắc một phen, nhưng bây giờ, siêu cấp thần thông hình thái thứ hai xuất hiện, toàn thân Diêm Xuyên đang ở trong một loại phấn khởi mãnh liệt. Lực lượng? Đến đây đi!
- Hô!
Tà ác năng lượng cuồn cuộn xông thẳng vào trong cơ thể Diêm Xuyên.
- Rầm!
Diêm Xuyên thân thể phát sinh một tiếng vang thật lớn.
- Khí cảnh đệ tam trọng?
Diêm Xuyên hưng phấn nói.
Lực lượng cường đại vẫn còn tiếp tục đánh thẳng vào trong thân thể Diêm Xuyên, Diêm Xuyên hưởng thụ lực lượng quán thể.
Dần dần, trên mặt Diêm Xuyên nổi lên một tia ửng hồng.
- Hô! Hô!......
Đột nhiên, hơi thở của Diêm Xuyên trở nên gấp gáp.
- Chuyện gì xảy ra? Khí huyết của ta?
Diêm Xuyên cực kỳ kinh ngạc nhìn về phía Ngọc Đế Kiếm.
- Hoa hồng? Là hoa hồng? Lúc trước hấp thu chính là Hoa hồng đen? Hoa hồng tinh hoa có hiệu quả thôi tình? Hoa hồng đen càng sậm? Tác dụng thật bá đạo! Không tốt!
Diêm Xuyên liền biến sắc.
- Đến bây giờ, còn muốn phản kháng, chết cho ta, grừm..ùm…!
Mang theo tiên huyết nóng rực sôi trào, lần nữa Diêm Xuyên rống lên một tiếng thật to, lực lượng cường đại hung hăng xông về Ngọc Đế Kiếm.
Mới vừa rồi, Ngọc Đế Kiếm còn muốn làm ra một lần phản kháng cuối cùng, nhưng giờ phút này, lực lượng Diêm Xuyên quá mức bá đạo, hơn nữa một cổ nóng rực tăng phúc, cường thế hung hăng áp lên Ngọc Đế Kiếm.
- Rầm!
Ngọc Đế Kiếm nổ vang một tiếng, lúc trước, ý thức Kiếm Linh ra đời muốn phản kháng, hoàn toàn bị lực lượng của Diêm Xuyên phá hủy.
Hắc khí bốn phía đột nhiên thu vào, trong nháy mắt ẩn vào bên trong Ngọc Đế Kiếm, cũng không dám phản kháng nữa.
Diêm Xuyên thắng, hoàn toàn thu phục Ngọc Đế Kiếm.
Nhưng mà, thôi tình tinh hoa trong Hoa hồng đen, đã rót toàn bộ vào trong cơ thể Diêm Xuyên.
Cơ thể Diêm Xuyên càng ngày càng nóng. Hai mắt sung huyết, suy nghĩ hơi hỗn loạn, giống như là đã bị lạc ở trong dục vọng. Dục vọng như nước lũ không chỗ phát tiết, Diêm Xuyên lâm vào trong nóng nảy cuồng bạo.
- A!
Diêm Xuyên điên cuồng gào thét.
- Diêm Xuyên, ngươi không sao chớ?
Trong biển máu, một cái thanh âm đột nhiên truyền đến.
Một cái thanh âm này, giống như là một điểm phát tiết vậy.
Diêm Xuyên đang bị lạc trong dục vọng, đột nhiên xoay đầu lại, hai mắt lộ ra một cổ dục vọng mãnh liệt.
- Diêm Xuyên, ngươi muốn làm gì?
Mạnh Dung Dung đột nhiên cảm giác được một tia không ổn.
- Hô!
Trong nháy mắt, Diêm Xuyên lao đến, ôm cổ Mạnh Dung Dung.
- Không được!
Nhưng giờ phút này Diêm Xuyên đã mất đi lý trí, đưa tay dã man xé qua y phục của hai người. Mái tóc dài đỏ như máu quấn lấy hai người, đến từ bản năng nguyên thủy nhất, được bộc phát ra.
Theo Mạnh Dung Dung vẫn cố gắng phản kháng, động tác của Diêm Xuyên càng mãnh liệt, càng dã man.
Vào giờ khắc này, mộng tưởng tốt đẹp nhất trong lòng Mạnh Dung Dung, đã bị Diêm Xuyên mất đi lý trí mà phá hủy hoàn toàn.
- Diêm Xuyên, ta hận ngươi!
Mạnh Dung Dung rơi lệ đầy mặt rên rĩ.
Nhưng rất nhanh, liền đắm chìm ở trong trùng kích mãnh liệt của Diêm Xuyên.
———————————–
Thiên nữ lao ra khỏi Quang Minh Giới, nâng bảo tháp, leo lên Thanh Loan cự xa.
Mười hai Thanh Loan kéo xe, tốc độ nhanh kinh người, trong nháy mắt chạy ra khỏi Cự Lộc thành, hơn nữa tiếp tục hướng về phương xa vọt đi.
Nhưng tốc độ của người theo ở phía sau còn nhanh hơn.
Hai người một đuổi một chạy, ai cũng không chịu ngừng, qua suốt một canh giờ, rốt cục người sau đã đuổi kịp.
Trong nháy mắt, Lão giả áo bào trắng xuất hiện ở phía trước Thanh Loan cự xa.
- Ngâm! Ngâm! Ngâm!.........
Mười hai Thanh Loan gào thét, rối rít ngừng lại.
Thiên nữ nâng bảo tháp, đứng ở trước cự xa.
- Rầm ù ù!
Trên bầu trời, đột nhiên mây đen cuồn cuộn hiện ra, giống như là nhằm vào lão giả mặc áo bào trắng trước mắt.
- Nếu không phải ngươi đuổi theo, ta đã sớm đuổi kịp nha đầu này rồi!
Lão giả mặc áo bào trắng hướng về phía mây đen trên trời quát một tiếng.
Lão giả có ấn ký hình thoi trên mi tâm đột nhiên toát ra từng đạo bạch quang bao phủ thân mình, nhất thời lôi vân trên trời nhỏ đi rất nhiều, nhưng vẫn là lơ lửng ở trên đỉnh đầu lão giả mang áo bào trắng.
- Tiểu nha đầu, thật to gan!
Lão giả mang áo bào trắng lạnh lùng nói nói.
Thiên nữ không có bối rối, mà là đứng ở trước cự xa, thản nhiên nói:
- Thiên nữ đương nhiệm của Thiên Cơ tông, bái kiến tiền bối!
- Thiên Cơ tông?
Lão giả mặc áo bào trắng nhướng mày.
- Còn chưa thỉnh giáo, tiền bối là? truyện được lấy tại TruyenFull.com
Thiên nữ trịnh trọng nói.
- Lão hủ, Mạnh Lăng Thiên.
Lão giả mặc áo bào trắng nói.
- Mạnh Lăng Thiên? Ồ!? Ngươi là...!
Thiên nữ có chút kinh ngạc nói.
- Không sai, ngươi nghĩ không sai, giao ra Hoa hồng yêu cùng Lưu Ly Tháp! Nhìn ở thể diện của Thiên Cơ tông, ta sẽ bỏ qua chuyện cũ!
Lão giả mặc áo bào trắng Mạnh Lăng Thiên trầm giọng nói.
- Sẽ bỏ qua chuyện cũ? Tiền bối hiểu lầm, ta muốn cũng không chỉ là sẽ bỏ qua chuyện cũ, mà là ban đầu, viện chủ đời thứ ba của Cự Lộc thư viện đã hứa hẹn, ngươi nếu là Mạnh Lăng Thiên, cũng cho ta đây đỡ tốn miệng lưỡi một phen rồi, ngươi cũng biết ước hẹn năm đó chứ, nếu đã vào tay ta, chẳng lẽ Cự Lộc thư viện ngươi muốn nuốt lời?
Thiên nữ trầm giọng nói.
Mạnh Lăng Thiên hai mắt nhíu lại.
- Mạnh tiền bối, Cự Lộc thư viện ngươi có nội tình hùng hậu, Thiên Cơ tông ta, cũng không phải là thùng rỗng, Cự Lộc thư viện có tồn tại như ngươi vậy, chẳng lẽ Thiên Cơ tông ta không có sao? Đây là ước định năm đó, chẳng lẽ ngươi muốn đổi ý? Nếu ngươi đổi ý, ta bảo đảm, Thiên Cơ tông sẽ xuất toàn tông mà đến.
Thiên nữ quát lên.
- Ha ha..., Tiểu nha đầu, ngươi cũng đừng làm ta sợ? Ngươi còn non lắm, đến đây đi, Cự Lộc thư viện ta, cho tới bây giờ còn chưa sợ qua người nào?
Mạnh Lăng Thiên khinh thường nói.