Trong một sơn cốc tại Thánh Địa Đại Chiêu, từng chùm pháo hoa được bắn lên trời. Diêm Xuyên ôm Mặc Vũ Hề, nhìn cảnh tượng tuyệt mỹ cuối cùng này.
Mặc Vũ Hề dựa vào trong lòng Diêm Xuyên, nhìn pháo hoa một chút. Sau đó nàng lại thâm sâu tình nhìn Diêm Xuyên một chút. Cuối cùng, ánh mắt nàng không tự chủ nhìn xuống dưới bụng mình.
Một tay nàng đặt trên bụng mình, nhẹ nhàng vuốt ve, cực kỳ ôn nhu. Trong mắt Mặc Vũ Hề loé lên một tia hào quang hiền dịu, hạnh phúc khẽ mỉm cười.
- Pháo hoa này thế nào? xem tại TruyenFull.com
Diêm Xuyên ôn nhu nói.
Ánh mắt Mặc Vũ Hề lập tức thay đổi, nhìn về phía pháo hoa rực rỡ trước mắt. Trong mắt loé lên tâm ý hạnh phúc.
- Ừm! Thật đẹp!
Mặc Vũ Hề tán thưởng nói. Sau đó nàng lại nhích lại gần Diêm Xuyên.
Từng chùm pháp hoa bay lên trời, tuy rằng cảnh sắc tuyệt đẹp, nhưng dùng để tiễn đưa Mặc Vũ Hề, trong lòng Diêm Xuyên cũng không tốt mấy.
Nhìn một vài pháo hóa bay lên trời, Diêm Xuyên hít sâu một cái nói:
- Vũ Hề, nàng yên tâm. Ta sẽ đến tìm nàng. Hơn nữa, lần sau gặp nàng, cho dù Kinh Chiếu không cho phép, ta cũng phải đưa nàng đi. Nàng hãy tin ta. Ta nhất định sẽ vì nàng đạt tới lực lượng đỉnh thiên!
Mặc Vũ Hề hạnh phúc nở nụ cười:
- Ta tin chàng!
Ngày mùng 9 tháng 9! Thánh Địa Đại Chiêu!
Tuy rằng Kinh Chiếu không tuyên bố thiên hạ, nhưng chư hùng trong thiên hạ từ lâu đã cảm nhận được Đại Chiêu không tầm thường. Thậm chí một loạt hành động của Đại Chiêu đều có vẻ không bình thường.
Ngày mùng 9 tháng 9, bên ngoài Minh Phượng điện.
Diêm Xuyên, Mặc Vũ Hề, Bạch Đế Thiên, còn có Hoàng vừa tới, đồng thời lẳng lặng đứng bên trên sân thượng một cực kỳ trống trải, nhìn chằm chằm vào đại điện Vũ thị trên Đại Chiêu Sơn!
Diêm Xuyên nắm tay Mặc Vũ Hề, tâm tình cực kỳ trầm trọng!
- Hoàng, ngày ấy từ trong miệng Đại Trí Bồ Tát có biết, việc ngươi nhận được truyền thừa của Đao Ma là do người phương nào tiết lộ hay không?
Diêm Xuyên nghi ngờ nói.
- Là Băng Phượng Hoàng chí tôn. Truyền thừa của phụ thân ta, là do Minh Di cho ta. Năm đó, bộ tộc phượng hoàng băng thần phục Minh Di, hẳn đã biết một vài điều. Bây giờ bọn họ cấu kế cùng thánh địa Vạn Phật. Hừ, sau lần này, ta sẽ giết sạch bộ tộc phượng hoàng băng!
Hoàng lạnh lùng nói.
- Giết phượng hoàng băng sao?
Mặc Vũ Hề khẽ cau mày.
Hoàng nhìn Mặc Vũ Hề một chút nói:
- Phượng hoàng, chia làm rất nhiều mạch. Phượng hoàng băng cùng với minh phượng ngươi, cho dù ở trên tiên giới cũng có quan hệ không tốt. Năm đó phượng hoàng băng cũng chỉ thần phục với Minh Phượng mà thôi!
Mặc Vũ Hề gật đầu một cái, không tính dây dưa nữa.
- Hoàng, ngươi xác định Kinh Chiếu biết được chuyện phụ thân ngươi chết sao?
Diêm Xuyên nhìn về phía một bên Hoàng hỏi.
Hoàng gật đầu một cái, cắn răng nghiến lợi nói:
- Thù cha không đội trời chung. Ta nhất định phải chính tay giết chết kẻ thù!
- Năm đó không phải Đao Ma là thiên hạ đệ nhất nhân sao? Thiên hạ khi đó, còn ai có thể giết hắn?
Diêm Xuyên nghi ngờ nói.
- Ta cũng không biết. Lúc đó Bất Tử Thánh Địa cũng tương tự với Thánh Địa Đại Chiêu bây giờ. Trong thiên hạ này chính là nhất ngôn cửu đỉnh, vạn tông thần phục. Ta thực sự không thể tưởng tượng được!
Hoàng lắc đầu một cái khổ sở nói.
Diêm Xuyên gật đầu một cái, không hỏi thêm nữa.
Hoàng xiết chặt nắm đấm. Hôm nay, nàng nhất định phải biết được kết quả.
Đại Chu Thành! Một hòn đảo nổi.
Yêu Thiên Thương toàn thân mặc một bộ thanh bào, dẫn theo Vương Chu và hai mười người thuộc hạ, đứng ở trên đỉnh đảo nổi, nhìn về đại điện Vũ thị trên Đại Chiêu Sơn phía xa. Trong mắt hắn càng lúc càng ngưng trọng.
Yêu Thiên Thương nhẹ nhàng phất tay một cái. Đám người Vương Chu lui lại một khoảng cách.
Yêu Thiên Thương nhẹ giọng tự nói với mình:
Kinh Chiếu muốn đi lấy đạo ấn của nữ thần Chỉ Trần sao?
Mi tâm của Yêu Thiên Thương có chút n chớp động. Tiếp theo Yêu Thiên Thương lại mở miệng:
- Không tồi. Thiên hạ đệ nhất nhân thế hệ này quả nhiên dũng cảm hơn người. Tuy nhiên yên tâm, tương lai chúng ta chưa chắc sẽ yếu hơn hắn!
Yêu Thiên Thương tự mình nói chuyện cùng chính mình, âm thanh rất nhẹ, chỉ có tự mình biết.
- Ta nghĩ ra rất nhiều biện pháp, nhưng Yêu tộc căn bản không có cách nào ngưng tụ khí vận. Đây là ta và mệnh cách định ra. Ta thành lập yêu quốc kia, tuy rằng yêu chúng rất nhiều, nhưng không cách nào khiến khí vận ngưng tụ, vậy yêu quốc của ta có tác dụng gì nữa?
Sắc mặt Yêu Thiên Thương phức tạp nói.
- Không có cách nào lập Yêu quốc sao? Khi ta còn sống cũng vẫn tìm kiếm sự đồng ý. Biết năm đó tại sao ta chết không?
Yêu Thiên Thương lại mở miệng.
- Sao?
- Ta lấy thân tử vì đạo. Trước khi chết ta tìm được đáp án. Hơn nữa, khẳng định thành công. Tin tưởng ta cũng chính là tin tưởng vào bản thân ngươi. Nhân tộc chỉ là một trong vạn tộc mà thôi. Yêu tộc ta lại có một nửa của vạn tộc. Một khi yêu quốc được thành lập, nhất định thế không thể chống đỡ.
Yêu Thiên Thương tự tin nói.
- Được rồi, ngươi là kiếp trước của ta, ta tất nhiên tin ngươi! Chỉ cần ngươi đừng nghĩ tới chuyện cắn nuốt ký ức của ta kiếp này là tốt rồi!
Yêu Thiên Thương gật đầu một cái.
- Yên tâm. Ta sẽ không làm vậy. Tình trạng của chúng ta hiện nay là do ta thiết kế đã lâu! Ta không chỉ không cắn nuốt ký ức của ngươi kiếp này. Chờ tới khi thời cơ chín muồi, ta còn có thể truyền tất cả ký ức kiếp trước vào cho ngươi.
- Được!
Yêu Thiên Thương gật đầu một cái.
Tiếp theo, Yêu Thiên Thương không mở miệng nói chuyện nữa, tiếp tục nhìn về phía đại điện Vũ thị!
Trong một sơn cốc tại biên giới Đại Chu Thành.
Bên trong thung lũng có trăm người cưỡi Long Mã. Mỗi người đều cực kỳ kiêu ngạo, ánh mắt lộ tinh mang.
Người dẫn đầu cưỡi Long Mã Vương, chính là Ma Kha thiên tử phía tây.
Hai mắt Ma Kha thiên tử híp lại, nhìn chằm chằm về phía đại điện Vũ thị trên Đại Chiêu Sơn!
- Bẩm Ma Kha thiên tử, vẫn không có tin tức của Xá Lợi Phật Đà!
Một người bên cạnh cung kính nói.
Trong mắt Ma Kha thiên tử lạnh như băng, quay đầu nhìn hắn.
Dưới ánh mắt của Ma Kha thiên tử, người kia sợ hãi cúi đầu.
Ma Kha thiên tử có chút trầm tư:
- Xá Lợi Phật Đà? Hừ, đúng là phế vật! Như vậy xem ra Cái U Vương đã về Nam Thần Châu?
- Biển mây khí vận phía trên Đại Ngạc Thiên Triều vẫn chưa sụp đổ. Nói vậy hẳn Cái U Vương đã chạy trốn trở về!
Người thuộc hạ kia cung kính nói.
Ma Kha thiên tử hít sâu một cái nói:
- Trẫm mưu tính nhiều năm, chỉ đợi Kinh Chiếu lùi lại, trẫm liền cuốn khắp thiên hạ. Phía nam đột nhiên lại xuất hiện Đại Ngạc Thiên Triều. Muốn nắm được phía nam trong thời gian ngắn, xem ra không dễ dàng như vậy nữa!
- Lần này Cái U Vương bị Kinh Chiếu đánh trọng thương. Đây vốn là cơ hội trời cho. Nhưng đáng tiếc Xá Lợi Phật Đà lại làm việc bất lợi, tội đáng muôn chết!
Người thuộc hạ kia lập tức phụ họa quát lên.
- Phải!
Ma Kha thiên tử gật đầu một cái.
- Bệ hạ, người của chúng ta tại Đại Chu Thành đã phát hiện ra Yêu Thiên Thương. Ngoài ra còn có hai mươi đại yêu khác!
Lại một thuộc hạ khác cung kính nói.
Ánh mắt Ma Kha thiên tử lóe ra hung quang.