Thiên triều Đại Trăn gần như nhất thống Đông Thần Châu.
Tin tức này giống như ôn dịch khuếch tán, nhanh chóng lan truyền về bốn phương tám hướng.
Đồng thời, dưới sự an bài của Diêm Xuyên, mỗi cường giả thượng Hư Cảnh, dẫn theo một đám quan viên chiêu mộ của Đại Trăn, bước vào các đại thần châu trong thiên hạ, tuyên cao việc Đại Trăn chiêu mộ anh tài trong thiên hạ.
Bắc Thần Châu.
- Đùng!
Yêu Thiên Thương đánh một chưởng đập nát một bên ghế dựa.
- Dã tâm của Diêm Xuyên thật lớn. Chiêu mộ thí sinh, cũng chiêu đến Bắc Thần Châu ta!
Yêu Thiên Thương bất mãn nói.
Quyết ở bên cạnh ngâm một ấm trà, không hề nổi giận, mà thoáng trầm mặc nói:
- Diêm Xuyên này, dã tâm thật lớn!
- Quyết, kiếp trước ta là thượng Hư Cảnh thập nhị trọng. Chỉ cần ngươi hồi phục tu vi, là có thể độ kiếp thành Thiên tiên. Ngày ấy Dương Chí Cửu cũng nhiều nhất là thực lực Thiên tiên mà thôi. Diêm Xuyên không hẳn là đối thủ của ngươi và ta!
Yêu Thiên Thương trầm giọng nói.
Quyết lại khẽ lắc đầu nói:
- Không, ta không sợ Diêm Xuyên. Nhưng đế triều chúng ta không bằng Thiên triều. Cơ hội không nhiều!
Hai mắt Yêu Thiên Thương híp lại, cuối cùng gật đầu một cái.
Cơ hội không nhiều. Cơ hội đế triều thăng cấp Thiên triều thật sự không nhiều! Ít nhất ở trong giới này không nhiều.
Thiên triều Đại Trăn, lần đầu tiên diễn ra cuộc thi lớn toàn thiên hạ, thí sinh là tất cả những người trong thiên hạ nguyện vào Đại Trăn làm quan!
Tin tức vừa ra, thiên hạ liền xôn xao!
Bởi vì tư duy quán tính của toàn thiên hạ, vẫn dừng lại ở thời đại tông môn, đối với hình thức vận triều vẫn rất xa lạ. Theo hình thức tông môn, một tông môn chỉ nhận đệ tử của mình, đối với người bên ngoài tới, nhiều nhất cũng chỉ là một người khách khanh, không được quấy rầy hoạt động của bản tông.
Nhưng quốc gia lại không như thế. Thiên triều Đại Trăn còn thu nạp người trong toàn thiên hạ. Chỉ cần ngươi có năng lực, cống hiến năng lực cho Đại Trăn, Đại Trăn đều thừa nhận ngươi, đều nguyện ý cho ngươi nắm quyền, cho ngươi tham dự quyết sách thiên hạ của Đại Trăn.
Trong lúc nhất thời, vô số tu giả dồn dập tới Đại Trăn.
Diêm Xuyên cũng đang chuẩn bị cho kỳ thi tuyển toàn thiên hạ tại Yến Kinh.
Triều Thiên Điện, bên trên thượng triều.
- Văn Nhược, đến lúc đó tất nhiên người đông như mắc cửi. Khanh thiết lập cương lĩnh, làm ra cơ sở đào thải ban đầu!
Diêm Xuyên quay về phía Mạnh Văn Nhược nói.
- Thần tuân chỉ!
Mạnh Văn Nhược gật đầu một cái.
Ngay thời điểm Diêm Xuyên gật đầu, đột nhiên, biển mây khí vận Đại Trăn dâng lên cuồn cuộn.
- Hả?
Sắc mặt Diêm Xuyên biến đổi.
Hắn chậm rãi đứng dậy. Dưới điện, văn võ quan viên đều tỏ vẻ không hiểu.
Diêm Xuyên lại chậm rãi bước xuống long đàn, đi ra khỏi Triều Thiên Điện.
Quần thần Triều Thiên Điện cảm thấy có chút hiếu kỳ, đi theo phía sau Diêm Xuyên, chậm rãi bước ra khỏi Triều Thiên Điện.
Đứng ở quảng trường Triều Thiên Điện, Diêm Xuyên nhìn biển mây khí vận một chút. Tiếp theo, Diêm Xuyên quay đầu nhìn về phía tây.
- Thánh thượng, phía tây có chuyện lớn xảy ra sao? Dịch Phong hiếu kỳ nói.
- Phía tây có Thiên triều sinh ra! Diêm Xuyên ngưng trọng nói.
- Thiên triều? Đại Phật Thiên triều?
Dịch Phong sắc mặt trầm xuống.
- Không sai, là Đại Phật Thiên triều! Khổng Ma Kha? Ha ha, thật đúng là uống rượu độc giải khát!
Diêm Xuyên thoáng cảm thán.
Đám người Dịch Phong suy ngẫm một chút, nhất thời hiểu ra.
- Khổng Ma Kha tự chặt một tay. Hắn cướp đoạt nghiệp vị thiên địa của thánh địa Vạn Phật?
Mạnh Văn Nhược giật mình.
- Thỏ còn không ăn cỏ gần hàng. Khổng Ma Kha ở ngoài không có năng lực gì. Không ngờ đối nội, lại ra tay lợi hại như vậy!
Lý Tư hơi cảm thán.
- Thánh thượng? Phía tây đột nhiên có biến. Đại Trăn ta có cần hành động gì không?
Dịch Phong hỏi.
- Không cần. Phía tây, Đại Phật Thiên triều? Trẫm sớm đã có sắp xếp. Hiện tại việc khẩn cấp trước mắt vẫn là cuộc thi toàn thiên hạ!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
Phía tây, sớm có sắp xếp? Dịch Phong, Lý Tư, Mạnh Văn Nhược đều cảm thấy kinh ngạc. Ba đại văn thần, có thể nói đều có khả nang kinh thiên vĩ địa, đối với quan hệ giữa Đại Trăn và Đại Phật Đế Triều, tất nhiên trong lòng biết rõ ràng. Bởi vậy bọn họ đều hiểu rõ, muốn đánh vào trong Đại Phật Thiên triều căn bản là chuyện không thể nào. Nhưng thánh thượng nói đã sắp xếp từ lâu?
Sau khi ba người tỏ ra kính nể, lại mỏi mắt mong chờ.
Phía tây. Đại Phật Thiên triều!
- Thánh thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
- Thánh thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
...
Quan viên Đại Phật Thiên triều đều hưng phấn kêu lên.
Bên trên long đài lớn, Khổng Ma Kha cực kỳ thoả mãn quét mắt nhìn bách quan hô to.
- Ha ha ha ha, các khanh gia miễn lễ!
Khổng Ma Kha cười nói.
- Tạ thánh thượng!
Quần thần chúc mừng. truyện được lấy tại TruyenFull.com
- Bắt đầu từ ngày hôm nay, Vạn Phật Thành này, chính là triều đô của Đại Phật Thiên triều ta!
Khổng Ma Kha cất cao giọng nói.
- Vâng!
Quần thần tung hô.
Phía xa, trên đỉnh một ngọn núi lớn.
Khổng Đạo Khâu và một đám nho sinh, còn có cả hòa thượng nhìn về phía trước mắt.
Trong mắt một đám hòa thượng hàm chứa sự căm hận, lại có một phần bất đắc dĩ.
Sắc mặt Khổng Đạo Khâu khó coi. Bốn tiên nhân đứng phía sau hắn sắc mặt cũng đầy phức tạp.
- Khổng Đạo Khâu, ngươi làm sao lại để hắn...
Một vị tiên nhân nói.
- Ván đã đóng thuyền. So với nghiệp vị thiên địa này chảy đi, không bằng tặng cho hắn vậy!
Khổng Đạo Khâu nhăn nhó nói.
Một đám tiên nhân đều cảm thấy cay đắng.
- Thánh địa Vạn Phật, là do chúng ta thật vất vả bồi dưỡng lên, lại bị tên khốn kiếp Khổng Ma Kha này đánh cắp.
- Đối phó với tông phái bên ngoài, Khổng Ma Kha không có bản lĩnh. Hắn chỉ chuyên đánh cắp thứ bên trong. Khổng Ma Kha? Năm đó chúng ta thật sự đã nhìn lầm hắn!
- Quên đi. Lão tổ tông đã chấp nhận, cứ nhìn hắn phát triển đi!
Các tiên đều tỏ ra bẫt mãn đối với Khổng Ma Kha.
Khổng Đạo Khâu quả thật nhíu mày suy ngẫm, cuối cùng cũng không nói gì, dẫn theo mọi người trở về.
Phía xa, tại Đại Phật Thiên triều, Khổng Ma Kha ở bên trên long ỷ, cũng chậm rãi nhìn theo bóng dáng bọn họ rời đi. Khổng Ma Kha thầm hít sâu một hơi.
- Tiên Tri, lần này Đại Phật thăng cấp hoàn toàn dựa vào công lao của khanh. Trẫm đương nhiên sẽ không quên khanh. Từ hôm nay, phong Tiên Tri Phật Đà làm một Đẳng Tiên Tri Công, thưởng người pháp bảo cửu phẩm, một trăm viên tiên thạch!
Khổng Ma Kha ban thưởng nói.
- Tạ thánh thượng!
Tiên Tri Phật Đà cảm thấy cay đắng.
Phản bội Phật môn, Tiên Tri Phật Đà cũng là cực kỳ bất đắc dĩ.
- Đại Phật vừa mới định. Các vị ái khanh đối với tương lai của Đại Phật có thể có đề nghị gì không?
Khổng Ma Kha nhìn quần thần nói.
Quần thần yên lặng một hồi. Bỗng nhiên tại phía cuối của đám quần thần có một nam tử bước ra khỏi hàng nói:
- Vi thần có việc khải tấu!
- Ồ? Phùng Thiệu?
Khổng Ma Kha khẽ nhíu mày nhìn vị quan viên đứng phía cuối này.
Phùng Thiệu là con trai của Phùng Thái Nhiên Tông chủ Đại Hà Tông, tông môn của phụ thân Diêm Xuyên trước kia. Sau khi phụ thân Phùng Thái Nhiên tự sát, hắn đã rời khỏi Hại Hà Tông, một đi không trở về. Công tử bột ngày xưa, giờ phút này đã là quan viên của Đại Phật Thiên triều, tuy rằng hắn là quan viên.
>[/LEFT]