Tiên Võ Đế Vương

Chương 424

Chương 424

Bên cạnh hắn là hình nộm Tử Huyên, nó đứng thẳng tắp như một cây lao, mặc dù là hình nộm nhưng vô cùng xinh đẹp, phong lưu, đứng dưới ánh trăng trong sáng cũng lẳng lặng hấp thu tinh hoa, cực kỳ quỷ dị.

Đã!

Diệp Thành bật cười lớn tiếng, hắn trở tay lấy kiếm Thiên Khuyết ra, sau đó múa kiếm trước ngôi nhà trúc nhỏ.

Không biết từ bao giờ, khi người đẫm mồ hôi hắn mới dừng lại.

Diệp Thành vung tay cắm thanh Thiên Khuyết trên đất rồi xoay cổ, nhìn hình nộm Tử Huyên ở nơi không xa, cười nói: “Từ khi nâng cấp cho ngươi lên hình nộm Huyền Cấp vẫn chưa đánh với ngươi lần nào, lại đây đi!”

Nói xong Diệp Thành dùng suy nghĩ, ra lệnh cho Tử Huyên tấn công.

Ngay lập tức hình nộm Tử Huyên di chuyển với tốc độ cực nhanh, giống như một bóng ma, thoáng chốc đã sát phạt tới trước Diệp Thành, vung tay phất ra một đạo đại ấn.

Bát Hoang Quyền!

Diệp Thành không lùi bước mà tiến về phía trước, kết hợp cả tốc độ và sức mạnh, hoà với ý chí chiến đấu vô địch, tung ra một đấm.

Khi chống lại thiên kiếp, hắn đã lĩnh ngộ được Bát Hoang Quyền từ chân lý của Bát Hoang Trảm. Hắn cũng đã dựa vào Bát Hoang Quyền để chống lại tia sấm sét cuối cùng của thiên kiếp, dùng từ ngang ngược, bá đạo để hình dung quyền này là cực kỳ hợp lý.

Ầm!

Chưởng và quyền va chạm phát ra tiếng nổ ầm vang, Tử Huyên sừng sững không nhúc nhích, mà Diệp Thành thì lại bị lùi về sau.

“Tốt lắm”, Diệp Thành cười lớn rồi lại lao tới sát phạt lần nữa, vung ra Bát Hoang Quyền.

Tốc độ của hình nộm Tử Huyên không hề chậm, hơn nữa còn áp chế được Diệp Thành, ra tay càng hung hiểm hơn.

Ầm!

Oành oành!

Trận chiến giữa hai người càng lúc càng gay cấn, tiếng ầm vang liên tục vang lên, Tử Huyên cũng có đủ tư cách để thi triển bí pháp Huyền Mễ, có sự hỗ trợ của Tụ linh phù, nó liên tục tung bí thuật đánh về phía Diệp Thành khiến hắn không ngóc đầu dậy nổi.

Còn Diệp Thành, tuy đã rơi vào thế yếu nhưng vẫn như một con sư tử thô bạo, càng chiến càng hăng, khí huyết trong người sục sôi.

“Có thể một mình chiến đấu với Tề Dương và Dương Bân mà không thất bại, quả nhiên ngươi không bình thường”, trong trận chiến, Diệp Thành không chỉ một lần kinh ngạc cảm thán. Khi thật sự giao chiến với Tử Huyên, hắn mới phát hiện sự đáng sợ của hình nộm nữ nhân này.

Không biết từ lúc nào trận chiến kết thúc.

Tử Huyên lại đứng thẳng như cây lao ở một bên, quần áo có chút xộc xệch, trên người có nhiều vết thương nhưng đã từ từ hồi phục.

Còn Diệp Thành thì đã ngã gục dưới đất, chiến đấu cả đêm cho dù trong người hắn có Đan Hải và chân khí dồi dào thì cũng kiệt sức, hắn nhếch nhác thảm hại, toàn thân đầy máu.

Hắn nằm dưới ánh trăng rồi từ từ chìm vào giấc ngủ.

Ngày hôm sau, trời còn chưa sáng Sở Linh đã đến, thấy Diệp Thành vẫn đang ngủ say thì xách hắn đi.

“Tiền bối định đưa con đi đâu?”, Diệp Thành bị xách đi thì vừa kêu gào vừa vùng vẫy.

“Im miệng”, Sở Linh tức giận trừng mắt nhìn Diệp Thành.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất