Chương 187: Phu Thê Phi Pháp
Quan viên mai mối cũng là bà mối, tuy nói bà mối chỉ bằng vào ba tấc lưỡi, nói đen thành trắng, nhưng nàng cả ngày bôn ba bên ngoài, xây cầu dắt mối, kiến thức tự nhiên nhiều hơn một ít.
Nhiều năm trong nghề, nhãn lực phải có một hai, không cần sờ qua vải vóc trong tay nha hoàn đã biết nó không phổ thông, vải vóc này sợ rằng cũng chỉ có những nhà vãi lớn nhất Khánh An phủ thành mới có.
Trong nội tâm nàng rất kỳ quái, mới qua mấy tháng, hai tỷ muội rốt cuộc đã làm gì, lần trước đến đây, các nàng còn rất khó khăn, thời gian qua không lâu, ngay cả tiểu nha hoàn cũng một thân tơ lụa, trâm bạc trên đầu chắc còn cao hơn lương bổng một năm của nàng.
Cứ như vậy, nha hoàn trong nhà người ta đã có đãi ngộ như thiếu phu nhân, nhà Tô lão gia cũng rất bình thường.
Bất quá, sắp đến năm, nàng còn cần tác hợp thêm mấy đôi mới đủ yêu cầu bên trên đưa ra, lại ngẩng đầu nhìn Như Ý, mở miệng.
- Cô nương, yêu cầu của cô cũng không thể quá cao, hôn nhân coi trọng môn đăng hộ đối, cao hơn thì chúng ta trèo không nổi, nếu như đầu óc cô còn chậm chạp như thế, lần tiếp theo tới đây có thể không phải ta nữa.
Bà nói thế, tỷ muội Liễu Như Nghi đều hiểu ý, lần tiếp theo đến không phải nàng, mà chính là người quan phủ.
Nếu mấy tháng trước, đối với chuyện này, các nàng sẽ đau đầu, nhưng bây giờ, uy hiếp như thế thật không có hiệu quả.
Liễu Như Nghi đi tới, nghênh đón.
- Tướng công đã quay lại.
Quan viên mai mối cũng quay đầu, anh tuấn công tử đi về phía bên này, nghe Liễu Như Nghi xưng, nhất thời rõ ràng, vị này hẳn là phu quân nữ tử này, thế mà ở rể.
Dáng dấp người trẻ tuổi kia nhất biểu nhân tài, ở rể thật đáng tiếc.
- Bà nói Tô gia kia nguyện ý đưa sính lễ?
Lý Dịch quay đầu, cười hỏi.
Liễu Như Ý nghe vậy, biểu hiện trên mặt thay đổi, ánh mắt bắt đầu chớp động quang mang nguy hiểm.
- Tướng công.
Liễu Như Nghi giật nhẹ tay áo hắn, lắc đầu.
Nàng và Liễu Như Ý từ nhỏ đã sống nương tựa lẫn nhau, tỷ muội tình thâm, đối với nàng mà nói, tự nhiên không hy vọng Như Ý gả cho người mình không thích.
Quan viên mai mối kia nghe vậy sững sờ một chút, có biến, chuyện này tựa hồ còn chỗ thương lượng, trên mặt hiện ra ý mừng, nói:
- Các ngươi cứ yên tâm, Tô lão gia có tiền, tin tưởng sính lễ sẽ làm cho mọi người hài lòng.
- Nếu Tô gia kia nguyện ý ra vạn lượng hoàng kim làm sính lễ, việc này ngược lại không phải không thể thương lượng.
Lý Dịch nhẹ nhàng nói.
Quan viên mai mối có chút không dám tin tưởng lỗ tai mình, lại lặp lại một lần.
- Vạn lượng hoàng kim?
Thấy đối phương gật gật đầu, bà đứng chết trân tại chỗ, ánh mắt có chút cổ quái.
Một vạn lượng hoàng kim, thật dám mở miệng, biết cái này bao nhiêu tiền không, xem như Hoàng đế gả công chúa cũng không cần nhiều sính lễ như vậy đâu?
Nàng vốn còn nghĩ ngôi nhà nhỏ trong tiểu thôn này có bao nhiêu nhãn giới, xem như sính lễ nặng một chút, trở về thương lượng cùng Tô lão gia thêm cũng chưa chắc không thể thành.
Nhưng một vạn lượng hoàng kim, dù mười Tô gia hợp lại cũng góp không ra!
Nghe Lý Dịch nói thế, khuôn mặt Liễu Như Nghi cũng có chút ngạc nhiên, biết hắn cũng chỉ cố ý quấy rối, cười cười, không nói gì thêm nữa.
Liễu Như Ý liếc hắn một cái, gương mặt trở lại bình thường.
- Ha ha, vị công tử này thật biết nói đùa, một vạn lượng hoàng kim, toàn bộ Khánh An phủ, có ai có thể cầm ra được nặng sính lễ như thế?
Quan viên mai mối giật nhẹ khóe miệng, ngoài cười nhưng trong không cười nói.
Một vạn lượng hoàng kim đối với bất kỳ người nào đều là một khoản tiền rất lớn, có lẽ có không ít người trong Khánh An phủ có thể bỏ ra số tiền này nhưng chỉ có ngu ngốc mới dùng vạn lượng hoàng kim làm sính lễ.
- Vậy cũng chỉ có thể nói tiếng xin lỗi...
Lý Dịch đáng tiếc nói một câu.
- Còn mời vị quan viên này tạo thuận lợi, hôn sự thê muội trong nhà về sau cũng không nhọc bà hao tâm tổn trí.
Tuy cô em vợ có tính khí không tốt lắm nhưng dung mạo xinh đẹp, võ công lại cao, nếu không thể bán ra cái giá tốt, đây không phải lỗ lớn?
- Điều này sợ rằng không được…
Ngươi thư sinh này thật dám nghĩ.
Bà mai cười lạnh một tiếng nói thầm, thư sinh trẻ tuổi trước mặt thật cuồng ngạo, nữ tử vừa tuổi thì phải lập gia đình, đây là quy củ từ xưa đến nay, nàng chẳng qua là một quan viên mai mối, làm gì có quyền lợi mai mối hay không, âm dương quái khí nói.
- Trai lớn lấy vợ, gái lớn gả chồng, tuổi vị cô nương này đã không còn nhỏ, sớm gả cho người ta mới là chính đạo, nếu không đợi đến phía trên trách phạt thì không tốt.
- Lớn mật, dám dùng giọng điệu này nói chuyện với Huyện úy đại nhân!
Lão Phương nhận thớt vải đang muốn đi nghe được âm thanh âm dương quái khí của quan viên mai mối, mi đầu không khỏi trầm xuống, nhanh chân đi qua, quát.
Hắn hai ngày nay đi theo bên người Lý Dịch đợi trong huyện nha, tiếp xúc phần lớn là những nha dịch cũng hắn học được một chút, tuy nơi này không phải huyện nha nhưng nữ nhân này dám chế giễu cô gia, nếu những nha dịch đó ở chỗ này, chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua.
Quan viên mai mối còn đang cười lạnh trong lòng thình lình bị một đại hán đi tới răn dạy một câu, giật mình.
Sau khi kịp phản ứng, đang muốn mắng lại, đột nhiên nghĩ đến bốn chữ hắn mới nói "Huyện úy đại nhân", trong lòng lần nữa giật mình, đã sớm nghe nói Chu huyện úy bị bên trên bãi chức, trong nha môn có Huyện úy mới, chỉ là nàng từ trước đến nay chưa từng gặp qua, chẳng lẽ là người trẻ tuổi trước mắt?
Tuy trong nội tâm vẫn còn chút hoài nghi, nhưng loại chuyện này hẳn không có ai dám giả mạo, biểu lộ hơi có vẻ cung kính dễ, hỏi:
- Ngài, ngài là Huyện úy đại nhân?
Lý Dịch lấy lệnh bài Huyện úy từ trong ngực ra lắc lắc trước mắt nàng.
- A, đều tại ta có mắt không tròng, vừa rồi không dập đầu chào đại nhân, xin đại nhân thứ tội!
Lúc nhìn lệnh bài, trong nội tâm quan viên mai mối không còn hoài nghi, mặt lộ vẻ kinh hoảng nói.
Không đợi Lý Dịch mở miệng, nàng đã nói tiếp.
- Đại nhân yên tâm, nàng có thể tự mình làm chủ hôn nhân của mình, về sau không có quan viên mai mối tới nữa, phía trên cũng sẽ không phái người đến thúc.
Nghĩ đến nàng vừa rồi còn hơi mỉa mai Huyện úy, hận không thể quất chính mình mấy cái, giờ phút này sốt ruột vội mở miệng đền bù.
Tuy một quan viên mai mối như nàng không có quyền lợi này nhưng chỉ cần hơi tiết lộ một chút ý tứ Huyện úy đại nhân, những người kia cũng tuyệt đối không dám làm khó người nhà Huyện úy đại nhân.
Lý Dịch giờ phút này cảm thấy có một thân phận Huyện úy cũng không tệ, tối thiểu thì để rất nhiều chuyện thuận tiện hơn không ít, khoát khoát tay, nói.
- Bà mới vừa nói, sau khi kết hôn còn phải đi đâu đăng ký?
- Đại nhân yên tâm, sau khi trở về, ta sẽ xử lý chuyện này ổn thỏa.
Quan viên mai mối rất thức thời nói.
Ai ngờ tỷ tỷ nhà này thật có phúc khí, trèo lên người Huyện úy đại nhân, sớm biết như thế, nàng đâu còn dám bày ra thái độ như nãy giờ?
Vừa rồi nghe người này nhắc nhở, Lý Dịch mới ý thức được, thành thân thời đại này cũng cần phải đăng ký, nghĩ lại một hồi, hắn và Như Nghi hai người thế mà làm phu thê phi pháp lâu như vậy...
Liễu Như Nghi nghe lời Lý Dịch và quan viên mai mối, ánh mắt ngưng lại, trên gương mặt xinh đẹp hơi có chút thất thần.
Sau khi đăng ký với quan phủ thì sẽ trở thành phu thê chân chính a...
Đăng ký với quan phủ cần ngày sinh tháng đẻ, Lý Dịch dựa theo sinh nhật mình kiếp trước mà nói, lúc quay đầu, thấy Liễu Như Nghi kinh ngạc đứng tại chỗ, đưa tay lắc lắc trước mắt nàng, nghi hoặc hỏi:
- Như Nghi, ngốc cái gì nữa, người ta hỏi ngày sinh tháng đẻ của nàng kìa...
Trang 95# 1