Edit: rinnina
Sau khi Chu Hải đi vẫn không quay về, Độc Cô Thiên Diệp hỏi thăm Mạc Thu Phong, nghe nói hắn đã gặp mặt Mạc Thu Hoa, chuyện khác nàng không hề hỏi đến.
Nói với bọn Mạc Chấn Đình nàng phải rời khỏi, lại đi chào hỏi bọn Mạc Kính Xuyên, lúc rời khỏi, Tử Tiêu, Hác Bằng Du, Độc Cô Vân Hằng, Phượng tam muội, Hữu Vô vào Luyện Yêu Hồ, đi cùng nàng.
Độc Cô Thiên Diệp rời khỏi Mạc gia, tìm chỗ không người tiến vào Luyện Yêu Hồ giả dạng thành Bách Lý Tà đi ra, sau đó chậm chậm rì rì đi tìm Phong Hướng Thiên.
Trận đấu hôm nay Mạc gia bởi vì có người đánh nát sân đấu, cho nên trận đấu tạm dừng nửa ngày. Tự nhiên Phong gia cũng đã trở lại.
Độc Cô Thiên Diệp đi đến chỗ người Phong gia ở, muốn gặp Phong Hướng Thiên, ban đầu thủ vệ cửa không muốn, Độc Cô Thiên Diệp đạp một cước qua, mắng: "Ta là thần điện phái tới, có chuyện quan trọng tìm gia chủ ngươi. Nếu ngươi không đi thông báo, đến lúc đó việc bị chậm trễ, ngươi chịu trách nhiệm nổi không? !"
Mấy người Phong Hướng Thiên chuẩn bị ra cửa, khi tới cửa vừa vặn thấy được một màn này, cau mày hỏi: "Ngươi là người phương nào, vì sao làm càn ở đây? !"
"Điện chủ nhà ta bảo ta tới tìm ngươi." Độc Cô Thiên Diệp ngạo mạn nhìn người Phong gia nói.
"Ngươi là?" Vừa nghe là Thần điện đến, mặt Phong Hướng Thiên hòa hoãn lại.
"Bách Lý Tà." Độc Cô Thiên Diệp nhìn Phong Hướng Thiên, nói, "Điện chủ nhà ta bảo ta vội tới ngươi đưa mấy thứ, nhưng hình như Phong gia chủ không muốn nha!"
Vừa nghe là Bách Lý Tà, Phong Hướng Thiên cười to nói: "Hóa ra là Bách Lý đại sư, thật sự là nước lớn cuốn trôi miếu Long vương, người một nhà không biết người một nhà! Thủ vệ chưa thấy quen mặt, đắc tội Bách Lý đại sư, Hướng Thiên xin bồi tội. Đến đến đến, mời vào trong!"
Độc Cô Thiên Diệp nhìn về phía Phong Hướng Thiên, nói: "Không dám, không dám."
"Các ngươi đi trước." Phong Hướng Thiên nói người bên cạnh, sau đó xua tay với Độc Cô Thiên Diệp: "Mời Bách Lý đại sư."
"Mời Phong gia chủ." Độc Cô Thiên Diệp và Phong Hướng Thiên khiêm nhượng vào cửa lớn, đi theo hắn đến thư phòng.
Nơi này là một viện của Phong gia, loại như gia tộc bọn họ, ở những thành thị lớn một chút đều có nhà ở.
"Bách Lý đại sư, mời ngồi." Phong Hướng Thiên nói với Độc Cô Thiên Diệp, sau đó hô với bên ngoài: "Người đâu, dâng trà."
Độc Cô Thiên Diệp ngồi xuống đối diện Phong Hướng Thiên, chỉ lát sau có thị nữ dâng trà lên. Đợi thị nữ rời khỏi, Độc Cô Thiên Diệp mới nói: "Điện chủ nhà ta nảo ta đến vấn an Phong gia chủ."
"Ha ha ha, cảm ơn Ngô điện chủ!" Phong gia chủ cười lớn nói.
Độc Cô Thiên Diệp cười cười, đi đến trước bàn của Phong Hướng Thiên, vung tay lên, trên bàn nhất thời bày đầy bình ngọc cao như ngọn núi nhỏ.
"Đây, đây là?" Phong Hướng Thiên vừa mừng vừa sợ nhìn bình ngọc trước mặt.
"Đây là điện chủ bảo ta chuẩn bị cho các ngươi, có hiệu quả với người Thần cấp." Độc Cô Thiên Diệp trở lại vị trí của mình, trả lời.
"Thật sự? Ha ha ha, thật sự rất cảm tạ Bách Lý đại sư ." Phong Hướng Thiên cười to nói, thu tất cả bình ngọc vào nhẫn không gian của mình, sau đó vỗ tay hai cái.
Chỉ lát sau, một thị nữ bưng một cái khay vào được, đặt khay ở bàn trà bên cạnh Độc Cô Thiên Diệp lui về phía sau ra ngoài.
"Đây là một chút tấm lòng nho nhỏ của ta, mong Bách Lý đại sư xin vui lòng nhận cho!" Phong Hướng Thiên nhìn ánh mắt của Độc Cô Thiên Diệp hơi nghi hoặc thì nói.
"Này... Điện chủ cũng không có nói cần thù lap." Độc Cô Thiên Diệp chối từ.
"Đây là phí vất vả ta đưa đại sư, đại sư đừng từ chối." Phong Hướng Thiên nói.
"Như vậy thì đa tạ Phong gia chủ." Độc Cô Thiên Diệp cất tất cả thẻ trên bàn, cười cảm tạ nói. Sau đó đứng lên: "Nếu Phong gia chủ không có chuyện gì, ta xin về khách sạn trước."
"Đại sư ở khách sạn hả? Chỗ của ta còn mấy viện, không bằng đại sư ở nơi này của ta đi?" Phong Hướng Thiên nói.
"Sao ta lại không biết xấu hổ như vậy." Độc Cô Thiên Diệp ngượng ngùng nói.
"Chuyện này thì có cái gì! Đến lúc đó ta còn nhờ đại sư luyện chế giúp ta này nọ đâu! Định như vậy đi, người tới, mang Bách Lý đại sư đi Đông Lan viện." Phong Hướng Thiên đối với bên ngoài nhân phân phó nói.
Thị nữ tiến vào, đối Độc Cô Thiên Diệp nói: "Đại sư, mời đi theo ta."
"Vậy Bách Lý xin làm phiền." Độc Cô Thiên Diệp thi lễ với Phong gia chủ, đi xuống với thị nữ cùng.
Phong Hướng Thiên chờ Độc Cô Thiên Diệp rời khỏi, lấy ra một bình ngọc ra, trầm tư một lát, ra lệnh cho người bên ngoài: "Đi bắt một tên thần vương lại đây."
Thị vệ bên ngoài rời khỏi, chỉ chốc lát sau dẫn một tên thần vương sơ cấp về.
"Cho hắn ăn thứ này đi." Phong Hướng Thiên giao bình ngọc cho thị vệ, nói.
"Vâng." Thị vệ cầm bình ngọc, rắc bột phấn bên trong vào miệng người nọ. Người nọ ra sức giãy dụa, nhưng vẫn ăn không ít. Không đến 2 phút, người nọ ngã xuống đất bất động. Thị vệ đi lên kiểm tra một lần, nói: "Gia chủ, hắn đã chết."
Phong Hướng Thiên nhìn bình ngọc trong tay, nở nụ cười, phất phất tay, nói: "Mang xuống xử lý, mặt khác, kêu quản gia lại đây."
Chờ thị vệ rời đi, Phong Hướng Thiên lấy thông tin thạch ra liên hệ với Ngô Ba. Nói chuyện Độc Cô Thiên Diệp đến cho hắn biết.
"Điện chủ, dược tính kia ta thử rồi, quả thật không tệ." Phong Hướng Thiên nói.
"Ha ha ha, ta đã nói thứ gì đó của hắn không tệ rồi mà. Bây giờ luyện đan sư có thể luyện chế độc dược không nhiều lắm. Nếu thứ đó đã chuẩn bị xong, ngươi tính khi nào động thủ, ta phái người qua."
"Trong mấy ngày này đi. Ta phải chuẩn bị cho tốt, tốt nhất lần này một lưới bắt hết Mạc gia. Quyết định xong sẽ báo cho ngươi."
"Được."
Nói chuyện với Ngô Ba xong, quản gia Phong gia cũng đến, hắn gọi quản gia vào bí mật dặn dò. Không lâu sau thì quản gia vội vã di8 mất, dùng truyền tống trận rời Thành Đức Lan.
Ngày hôm sau, Phong Hướng Thiên tìm Độc Cô Thiên Diệp, mong nàng luyện chế giúp mình một viên đan dược cấp mười. Dược liệu mình ra, còn có thể cho nàng phí dụng kếch xù. Độc Cô Thiên Diệp vui vẻ đồng ý. Kết quả, khi mọi người nửa đêm ngủ, đột nhiên bị tiếng ầm ầm ầm trong không trung đánh tỉnh. Phong Hướng Thiên nhìn thấy đan lôi, kích động lập tức bay đến Đông Lan viện, khi hắn đến, vừa vặn nhìn thấy đan lôi hạ xuống.
Chờ sau khi kết thúc tất cả, Độc Cô Thiên Diệp lấy đan dược ra nữa, giao cho Phong Hướng Thiên, cười nói: "Không phụ Phong gia chủ nhờ vả." Nhưng có thể tiêu thụ không thì không phải chuyện của ta.
"Ha ha ha, cảm ơn Bách Lý đại sư!" Phong Hướng Thiên kích động nhận đan dược, lại cho nàng một số tiền.
Phong Hướng Thiên cầm đan dược vui rạo rực đi rồi, Độc Cô Thiên Diệp nhìn bóng dáng hắn cười nhạo một chút, cất đan lô vào, trở về phòng mình.
Phá thần đan, đan dược giúp thần hoàng cao nhất đột phá bình chướng, nghe nói Phong Hướng Thiên đã ở thần hoàng cao nhất thật lâu, đan dược này nhất định là hắn xin cho mình. Vì thế, khi luyện đan, nàng lén lút động chút tay chân...
Ngày hôm sau, nàng lấy cớ Hắc Bạch Vô Thường tìm nàng, rời Phong gia.
Đại trạch Mạc gia, các trưởng lão và Mạc Kính Xuyên nghe tình huống bên kia thông tin thạch đưa đến, xong rồi nói: "Gia chủ, hạ lệnh đi!"
Mạc Kính Xuyên liếc mắt nhìn đại trưởng lão một cái, nhìn thấy hắn cũng gật đầu, nói với người bên kia: "Động thủ đi!"
"Vâng, gia chủ!"
Đồng thời có 211 mệnh lệnh phát ra, cả đại lục Vũ Linh bắt đầu điên cuồng rung chuyển!
Độc Cô Thiên Diệp và Hắc Bạch Vô Thường ở trong viện Công hội Luyện đan sư, một người một cái ghế dựa, trên bàn nhỏ bên cạnh ghế dựa bày hạt dưa, dưới dất là một đống vỏ hạt dưa.
"Ta giống như nghe được tiếng nổ mạnh ầm vang." Bạch Vô Thường cầm hạt dưa, sau đó ngón tay bắn ra, vỏ hạt dưa bay đến dưới chân Hắc Vô Thường đối diện.
"Nhị sư bá, thính lực của ngài cũng quá tốt! Nơi đó cách chúng ta cũng hơn mười ngàn vạn thước mà? Ngài nghe được thế nào?" Độc Cô Thiên Diệp cười nói.
"Hắc hắc..." Bạch Vô Thường cười cười nói, "Ta là người thính tai con không biết sao? Nhưng, bom con phát minh đúng là lợi hại! Nhưng phải dùng hợp lý, không thể dùng nó sát sinh quá nhiều. Bằng không là người thống trị chú ý thì phiền toái ."
"Sau này không thể tùy tiện cho người khác." Hắc Vô Thường cũng nói.
"Con biết mà." Độc Cô Thiên Diệp trả lời.
Cùng lúc đó, bổn gia Mạc gia và Phong gia bao phủ không khí khẩn trương. Tuy hai bên không nói rõ, nhưng lẫn nhau hiểu được, đây là đến lúc quyết chiến của hai bên.
"Gia chủ, khi người của chúng ta đến Mạc gia, phát hiện mọi người Mạc gia không có..."
"Gia chủ, Mạc gia giống như biết kế hoạch chúng ta trước!"
"Gia chủ, phân gia bị đánh lén!"
"Gia chủ, phòng của chúng ta bị người Mạc gia nổ bay!"
"Gia chủ, xin phái người trợ giúp!"
Tin tức liên tục không ngừng truyền đến bổn gia Phong gia, làm đám người Phong Hướng Thiên tức giận đến chết khiếp. Hắn một tay bóp nát tay vịn ghế dựa, quát: "Sao Mạc gia có thể biết tin tức ? !"
"Có phải gia tộc có nội gián không?" Quản gia cũng là vẻ mặt tức giận.
“Mọi người trong gia tộc phát thề nguyện trung thành Phong gia, hẳn là sẽ không để lộ tin tức !" Có người phản bác nói.
"Vậy có thể là bên thần điện không..." Có người đoán nói.
Mọi người còn không có nghĩ ra kết quả, tin tức bên kia lại truyền đến.
"Gia chủ, trên đường chúng ta về gặp phục kích!"
"Gia chủ, chúng ta bị vây quanh !"
"Gia chủ..."
Phong Hướng Thiên càng nghe càng giận, quát: "Còn không phái người đi trợ giúp! Nhân không đủ thì cầu cứu thần điện!"
"Vâng! Gia chủ."
Mà bên Mạc gia bị không khí vui mừng bao phủ. Tin báo từng bước từng bước truyền tới, mỗi người trong phòng nghị sự nét vui vẻ hiện đến tận đuôi lông mày!
"Thật là quá tốt!"
"Thứ đó của Thiên Diệp dùng thật tốt!"
"Ha ha ha! Lần này xem Phong gia còn kiêu ngạo thế nào!"
"Lần này Thần điện cũng tổn thất nghiêm trọng !"
"Gia chủ, giải quyết phân gia Phong gia, có phải chúng ta nên thương nghị chuyện đối phó bản gia Phong gia không? Lần này bọn họ ăn mệt lớn như vậy, chắc chắn sẽ liều chết phản kích."
"Đúng vậy gia chủ, chúng ta phải phòng ngừa nguy hiểm.Nghĩ ra biện pháp trước khi trước khi bọn họ vồ đến mới được."
Trong lòng Mạc Kính Xuyên cũng vui vẻ, có thể diệt trừ Phong gia cũng coi như làm xong một chuyện lớn, đỡ cho bọn họ luôn đối nghịch với mình. Nghe thấy lời nói các trưởng lão, nói: "Được, chúng ta sẽ thương chuyện sau này một chút..."
Một ngày này, trên đại lục Vũ Linh có rất nhiều thành thị đồng thời lâm vào chiến đấu, các phân gia Phong gia bị người ta nổ thành phế tích, không ít người nhìn hiện trường Phong gia ánh lửa ngập trời, một đám đều vỗ tay vui mừng. Thậm chí những người trốn thoát, bị người không biết của phe nào giết mất. Rất nhiều người từng bị Phong gia áp bức và lăng nhục tự phát tiến vào hàng ngũ tiêu diệt Phong gia, chia sẻ không ít áp lực cho Mạc gia.
Mà khi người Phong gia và thần điện tính đi đánh lén Mạc gia phát hiện mình vào cạm bẫy, muốn về trợ giúp gia tộc của mình, lại ở nửa đường thượng bị người Mạc gia phục kích. Hơn nữa vì trận chiến này, đại hội Mạc gia tạm thời đình chỉ, sau khi để lại một bộ phận bảo vệ bổn gia, những người khác thông qua truyền tống trận đi đến những thành thị khác nhau, trợ giúp các địa phương chiến đấu.
Thời gian một ngày, tất cả phân gia của Phong gia bị hủy, người trốn đi được ít vô cùng, trong đó có không ít người là bị những người tự phát gia nhập giết. Những người may mắn thoát khỏi đều trốn về bổn gia.
Mà người Phong gia và thần điện phái đi trở về không đến một phần mười, những người khác toàn bộ bị chặn giết! Trong lúc nhất thời, nơi nơi tràn ngập vị khói bụi do Phong gia bị thiêu đốt.
Mà Ngô Ba vì trận chiến này, cố ý từ tây đại lục về đông đại lục, sau đó trực tiếp đi tới bổn gia Phong gia.
"Đây là có chuyện gì? !" Ngô Ba vừa thấy Phong Hướng Thiên thì bắt đầu làm khó dễ, "Kế hoạch tốt đẹp sao có thể biến thành dạng này? ! Người thần điện ta phái tới cơ hồ toàn quân bị diệt, ngươi cho ta một công đạo đi!"
"Ta cũng không biết chuyện gì xảy ra, rõ ràng chỉ có chúng ta mới biết được kế hoạch này, sao Mạc gia có thể chuẩn bị sẵn sàng trước, đào hố cho chúng ta nhảy vào ?" Phong Hướng Thiên bị chuyện này gấp đến độ đầu lớn ra.
"Có phải là là gia tộc các ngươi xuất hiện nội gián không?" Ngô Ba hỏi.
"Mỗi một người của Phong gia đều thề không phản tộc, sao có thể xuất hiện nội gián ?!" Phong Hướng Thiên nói, đột nhiên nghĩ đến gì go91, nhìn Ngô Ba, nói, "Có phải là trong thần điện có người tiết lộ tin tức không?"
"Mọi người Thần điện từng trải qua lễ rửa tội, sao có thể có người phản bội thần điện!" Ngô Ba nhìn thấy Phong Hướng Thiên cư nhiên hoài nghi là người thần điện giở trò quỷ, trong lòng càng tức giận !
"Vậy là chuyện gì xảy ra?" Mặt Phong Hướng Thiên đã đen như đáy nồi, hắn đưa tay bóp nát ly trà, nói, "Mặc kệ là ai, ta cũng phải bắt Mạc gia trả giá thật lớn!"
"Giờ phân gia của ngươi đều bị diệt, chết nhiều người như vậy, chỉ thừa một bổn gia, ngươi còn có thực lực gì đi đối nghịch Mạc gia!" Ngô Ba nhìn Phong Hướng Thiên nói.
"Chỉ cần ta đột phá thần tôn, có gì mà không có khả năng ? Đến lúc đó sẽ lấy tài sản Mạc gia lại đây, ta còn thành lập không nổi Phong gia sao?" Phong Hướng Thiên nói.
"Ngươi đã ở thần hoàng cao nhất lâu như vậy, cũng không thấy ngươi đột phá. Chờ ngươi đột phá thần tôn, cũng không biết đến khi nào, lúc đó Mạc gia đã sớm nuốt toàn bộ Phong gia xong." Ngô Ba nói.
"Cũng chưa hẳn!" Phong Hướng Thiên tự tin nói.
"Chẳng lẽ ngươi tìm được Phá Thần đan ?" Ngô Ba hỏi.
Phong Hướng Thiên gật gật đầu, lấy đan dược Độc Cô Thiên Diệp luyện chế ra, nói: "Ta bảo Bách Lý Tà luyện chế cho ta, chỉ cần ta ăn thứ này vào, thăng cấp thần tôn đơn giản!"
"Đúng vậy! Sao ta lại quên Bách Lý Tà, ta nên sớm bảo hắn luyện chế cho ngươi."
Phong Hướng Thiên cầm bình ngọc, nghĩ đến gương mặt của bọn Mạc Kính Xuyên, nói: "Lát nữa ta sẽ bế quan đánh sâu vào thần tôn, chờ ta đi ra, ta nhất định làm cho bọn họ nợ máu trả máu!"
"Vậy ngươi tu luyện cho tốt. Này, khi ngươi đột phá nhớ tìm nơi bí ẩn, không thể để cho người khác biết. Ta đi về trước, ta phải nói cấp chuyện này cho linh vị đại nhân, lần này thần điện tổn thất nhiều người như vậy, chắc chắn nàng sẽ tức giận." Ngô Ba nói xong, đứng dậy cáo từ.
Sau khi Ngô Ba đi khỏi, Phong Hướng Thiên gọi quản gia và các trưởng lão tới dặn dò một chút, rồi mình tìm nơi bế quan. Hắn vốn định là diệt Mạc gia xong mới bế quan, bây giờ, hắn phải tăng lên thực lực, bằng không rất nhanh Mạc gia sẽ động bổn gia.
Sau khi chiến đấu kết thúc Độc Cô Thiên Diệp về Mạc gia, người lúc này Mạc gia nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp thì dùng khuôn mặt tươi cười đón chào, các trưởng lão nhìn thấy nàng, mặt lại cười sáng lạn hoa cúc vậy.
Độc Cô Thiên Diệp hỏi tính toán sau này của Mạc gia, nghe Mạc Kính Xuyên nói muốn lập tức động thủ đối phó bổn gia Phong gia, hỏi: "Các ngươi có tuyệt đối nắm chắc thắng Phong Hướng Thiên không?"
"Nếu hắn không dung gian kế..." Mạc Kính Xuyên trả lời nói.
"Nếu hắn dung gian kế chạy trốn thì sao ? Đến lúc đó sẽ để lại tai hoạ ngầm thật lớn cho Mạc gia. Cho nên nhất định phải giết chết hắn." Độc Cô Thiên Diệp nói.
"Nhưng chúng ta nhận được tin tức nói hắn đang bế quan. Chỉ sợ hắn đi ra đã là cấp bậc thần tôn. Khi đó chúng ta muốn giết hắn, rất khó khăn ."
Độc Cô Thiên Diệp cười cười, nói: "Nếu hắn thăng cấp mới tốt."
"Cái gì? !" Mọi người đều không rõ ý của nàng. Vì sao hắn thăng cấp lại rất tốt?
"Hắn bị chặn tại thần hoàng cao nhất nhiều năm như vậy, lần này vội vã muốn thăng cấp, nhất định sẽ dùng đan dược phụ trợ. Mà mấy ngày hôm trước hắn mới nhờ ta luyện chế giúp hắn một viên phá thần đan..." Độc Cô Thiên Diệp không có nói rất rõ ràng, nhưng mọi người đều hiểu ý của nàng.
"Ngươi động tay động chân trong đan dược ?"
Độc Cô Thiên Diệp cười mà không nói.
"Vậy chúng ta chờ một chút đi." Mạc Kính Xuyên nói.
"Đến lúc đó người của thần điện có khả năng cùng đến." Độc Cô Thiên Diệp đoán, "Ngô Ba nhất định sẽ giúp Phong Hướng Thiên, mà chúng ta vừa vặn là một cớ cho thần điện." Nói xong nàng dừng một chút, "Đương nhiên, giờ các ngươi tuyên bố không quan hệ với chúng ta, thần điện cũng không lấy cớ được."
"Làm sao có thể! Nếu đã quyết định cho các ngươi hồi tộc, thì sẽ không thay đổi." Mạc Kính Xuyên nói chắc chắn. Các trưởng lão cũng phụ họa hắn.
Nhìn dáng vẻ hiện tại của bọn họ, Độc Cô Thiên Diệp cũng không vui vẻ lắm. Bọn họ như vậy, chỉ vì các nàng mang đến nhiều lợi ích cho gia tộc hơn phiền toái mà thôi.
Mọi người quyết định xong, Độc Cô Thiên Diệp rời khỏi trước, trên đường về đụng phải hai người Mạc Thu Hoa và Chu Hải. Nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp, hai người đi tới, cảm tạ nàng một chút.
"Chúc mừng các ngươi!" Độc Cô Thiên Diệp nhìn thấy dáng vẻ hạnh phúc của hai người lúc này, vui vẻ cho các nàng tự đáy lòng.
Đây cũng coi như là mây mờ tản đi thấy trăng sáng.
"Thật sự rất cảm ơn ngươi, nếu không có ngươi, hai chúng ta..." Mạc Thu Hoa nói xong đỏ hốc mắt. Không ai có thể hiểu được cảm giác của các nàng mấy năm nay, tuy cùng Chu Hải ở một chỗ rất hạnh phúc, nhưng trong lòng vẫn muốn được gia tộc thừa nhận, vì đây là nơi sinh dưỡng nàng nhà của nàng.
"Ha ha, không cần cảm ơn, ta cũng chỉ là trò chuyện mà thôi. Quan trọng cũng là cảm tình giữa hai người, còn có Chu lão ca vĩ đại được bọn gia chủ tán thành. Ta chúc các ngươi bạch đầu giai lão."
"Cảm ơn ngươi, muội tử." Chu Hải cũng cảm tạ nói. Hiện tại hắn cảm thấy lúc trước ở lam hải thời điểm gặp được các nàng là cỡ nào may mắn. Nếu không có nàng, mặc dù bọn họ không có bị Mạc gia trảo trở về, hiện tại cũng là quá không thể gặp quang ngày.
Cáo biệt hai người, Độc Cô Thiên Diệp về chỗ bọn Mạc Chấn Đình. Đi nói cho hắn tình huống bây giờ và kế hoạch của Mạc gia, nàng mới về tới phòng mình.
Chiều hôm đó, bổn gia Mạc gia phát ra một mệnh lệnh, cho các phân gia ngày mai tiếp tục tham gia trận đấu bài danh phân gia. Quyết định này làm cho mọi người bên ngoài ngã rớt mắt.
Trận chiến giữa Mạc gia và Phong gia tuy rằng không lâu, nhưng đã oanh động cả đại lục. Giờ đúng là lúc Mạc gia một lưới bắt hết Phong gia, nhưng lại tiếp tục cử hành trận đấu, làm cho mọi người đoán không ra Mạc gia nghĩ thế nào, cơ hội tốt như vậy mà lại không cần!
Khi người Phong gia biết được Mạc gia cũng không tính phát động tiến công với bổn gia thì thở phào nhẹ nhõm thật dài. Chỉ cần lúc này bọn họ không tới, sau này bọn họ không có cơ hội. Chờ sau khi gia chủ đi ra, nhất định đánh bọn họ hoa rơi nước chảy!
Ngày hôm sau, trận đấu cử hành đúng hạn, người đến xem trận đấu nhiều hơn trước, mọi người đều muốn nhìn xem Mạc gia dưới tình huống như vậy, còn đấu thế nào được.
Ai biết tất cả phân gia không một nhà nào vắng họp, hơn nữa không một có phân gia gia chủ. Chuyện này càng xác định Mạc gia không có kế hoạch tiến công Phong gia trong mấy ngày nay.
Hơn mười ngày sau, tất cả trận đấu chấm dứt, bọn Mạc Chấn Đình đứng thứ 18, đạt tới ước định ban đầu là đứng trong hai mươi thứ hạng đầu. Hơn nữa trong trận đấu luyện đan, Mạc Phong thành công luyện chế ra đan dược bát phẩm, làm cho mọi người hung hăng kinh ngạc. Sau khi biết được tuổi của Mạc Phong, tất cả mọi người không bình tĩnh .
"Thiên tài !"
"Đây sao là thiên tài, đây là quỷ tài mới đúng!"
"Không nghĩ tới đại lục Huyền Nguyệt cũng có nhân tài như vậy!"
Các trưởng lão cũng bị biểu hiện của Mạc Phong làm sợ ngây người, luyện đan tông sư Độc Cô Thiên Diệp này không nói, giờ lại đến một cái luyện đan sư cấp tám 19 tuổi, kích thích này thật là...
Nếu bọn Mạc Chấn Đình đã đạt yêu cầu, sau trận đấu lập tức cử hành nghi thức nhận tổ quy tông, khắc tên của bọn họ lên trên gia phả. Cứ như vậy, Mạc Thu Phong là đồng lứa của Mạc Thu Thủy, nàng phải kêu bá bá. Xong rồi, sau này Mạc Thu Phong đi đến trước mặt Độc Cô Thiên Diệp, không cho nàng kêu mình bá bá, bị nàng hung hăng khách sáo một chút.
Ngay khi Mạc gia cử hành nghi thức nhận tổ quy tông, trong một căn phòng đá của bổn gia Phong gia, đại lượng linh khí điên cuồng đi vào, thậm chí ngưng tụ thành những đám mây linh khí, mạnh mẽ tiến vào mật thất.
Người Phong gia nhìn thất hiện tượng này thì kích động nói: "Thành công, thành công, gia chủ thăng cấp thành công !"
"Thật tốt quá!"
"Lần này chúng ta có thể hãnh diện !"
Khi tất cả linh khí đều bị hấp thu xong rồi, ánh sáng thăng cấp bắn ra từ khe hở, uy áp thần tôn tản ra. Sau khi hào quang tản đi, giọng Phong Hướng Thiên truyền ra: "Ha ha ha, cuối cùng ta cũng thăng cấp thành công ! Tiểu tặc Mạc gia, chờ ta tới lấy tánh mạng các ngươi đi! Ha ha ha..."