Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt

Quyển 6 - Chương 39: Linh thú bị nhốt

edit: tuyền xù

"Rống —— "

"Ngao ô —— "

Khác với đường hầm nhỏ hẹp, nơi này rộng rãi sáng sủa, nhưng dù vậy, nơi này vẫn có vẻ rất chật chội như cũ. Bởi vì trước mắt tất cả đều là một đám lồng sắt, có từ trăm đến hơn một ngàn, lần lượt xếp ở đó, giam giữ đủ loại Linh Thú bên trong!

Nghe được Linh Thú phát điên gào thét, hai thủ về đi vào từ đại môn trước mặt, cầm roi da thật dài quất về phía Linh Thú, mắng: "Rống cái gì mà rống! Lại rống như thế nữa các ngươi cũng phải ở lại trong này! Đừng tưởng rằng các ngươi còn là Linh Thú cao quý gì đó, ở nơi này của chúng ta cũng chỉ là một đám tù nhân! Với lại, làm ồn không cho bọn ta ngủ thì nướng các ngươi để nhắm rượu!"

Nhớ tới tiếng "Bốp bốp bốp" ở trong sơn động, Linh Thú bị quất rất nhanh liền huyết nhục lẫn lộn, ngay cả hơi sức đứng dậy cũng không có, đành phải nằm sấp ở trong lồng, ánh mắt suy yếu dò xét về phía Độc Cô Thiên Diệp.

Hai thủ vệ kia nhìn Linh Thú trong lồng sắt nhìn về phía bên này, cũng nhìn theo, không phát hiện ra có gì khác thường, lại quất Linh Thú vài cái, cuối cùng hùng hùng hổ hổ đi ra ngoài.

"Chủ nhân, xin người cứu nó!" Trong Luyện Yêu Hồ, Tiểu Cửu nói với Độc Cô Thiên Diệp.

"Tiểu Cửu?" Độc Cô Thiên Diệp nghi hoặc gọi tên Tiểu Cửu.

"Chủ nhân, nó là bộ tộc hồ ly của ta, huyết mạch gần nhất với Cửu Vĩ Linh Hồ, xin chủ nhân cứu nó!" Tiểu Cửu thỉnh cầu.

Độc Cô Thiên Diệp gật gật đầu, nói: "Được."

"Cảm ơn chủ nhân." Tiểu Cửu nói xong, cũng không nói gì nữa, đây là cảnh tượng ở trong Luyện Yêu Hồ nhìn bên ngoài.

Từ lúc Độc Cô Thiên Diệp quyết định tiến vào cấm địa, trong Luyện Yêu Hồ, tất cả Linh Thú và toàn bộ mọi người trong Hắc Ám bộ tộc đều đi ra, tụ tập lại cùng một chỗ chờ mệnh lệnh của Độc Cô Thiên Diệp. Lúc Diễm Nhất nhìn thấy đại quân trong Luyện Yêu Hồ thì rất hoảng sợ, mới biết được thực lực của Độc Cô Thiên Diệp không hề yếu!

"Chủ nhân, nếu không thì người cứu toàn bộ Linh Thú nơi này đi." Phù Thương mở miệng nói.

"Vì sao?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi, nếu cứu toàn bộ Linh Thú nơi này ra, vậy thủ vệ cấm địa thủ vệ rất nhanh sẽ phát hiện ra bất thường, đến lúc đó sẽ có phiền toái không cần thiết.

"Tỷ tỷ, những Linh Thú này đều là Linh Thú có cấp bậc và huyết mạch cao quý, bị nhốt ở trong này cũng không muốn làm đồng bọn với Ngu Hành. Cứu bọn họ, thực lực của người sẽ tăng cường không ít. Hơn nữa, tổ tiên chúng nó đều xuất hiện cùng lúc với chúng ta, con cháu của bọn họ chịu khổ, chúng ta cũng nên giúp đỡ một tay." Tiểu Hỏa giải thích.

Độc Cô Thiên Diệp nhìn nhìn nhóm Linh Thú bị nhốt ở trong lồng. Sau khi thủ vệ rời đi vẫn nhìn về phía chỗ này của nàng, rõ ràng là biết nàng tồn tại. Nhưng vừa rồi chúng nó cũng không lên tiếng chỉ ra nàng! Nhìn ánh mắt tràn ngập hi vọng và thảm trạng mình đầy không ít thương tích của chúng nó, Độc Cô Thiên Diệp cắn răng nói: "Được, vậy thì cứu toàn bộ!"

Nàng đi tới trước mặt Linh Thú vừa mới bị đánh, nói: "Ta cứu các ngươi ra, các ngươi không được lên tiếng, biết chưa?"

Linh Thú trong lồng sắt gật gật đầu, Độc Cô Thiên Diệp để Giáng Vực bỏ phép ẩn thân (~ tàng hình), bóng dáng liền xuất hiện trước mặt nhóm Linh Thú. Có linh thú muốn nói chuyện, Độc Cô Thiên Diệp đưa ngón tay đặt trên môi làm một động tác "xuỵt", sau đó xoay người sang Linh Hồ bên trong, lấy ra hai viên đan dược cho nó ăn.

Chỉ chốc lát sau, ánh mắt tan rã của Linh Hồ dần dần có tiêu cự. Nó cảm kích nhìn Độc Cô Thiên Diệp, Độc Cô Thiên Diệp duỗi tay vào sờ sờ đầu nó, sau đó nhẹ nhàng đi tới đại môn phía trước, thông qua cái lỗ nhỏ trên đại môn nhìn nhìn bên ngoài, nhìn thấy hai thị vệ vừa nãy đang ngồi trên ghế bên cạnh cửa ăn thịt uống rượu.

"Cũng may, chỉ có hai thủ vệ ở bên ngoài!" Độc Cô Thiên Diệp thở dài nhẹ nhõm một hơi. Nàng lấy ra một lọ bột phấn, gọi hai Hắc Linh Phong mà Tiểu Hỏa lừa được ở Phượng Vũ đại lục lần trước, rắc bột phấn lên trên người chúng nó, sau đó để chúng nó xuyên qua lỗ nhỏ trên cửa, bay hai vòng trên vò rượu của hai người. Sau đó lại bay trở về.

Độc Cô Thiên Diệp thu Hắc Linh Phong vào, chú ý bên ngoài.

Sau khi hai thị vệ uống hết ly rượu kia xong, nâng vò rượu lên, rót đầy, đụng một chén, một hơi uống hết, sau đó vừa ăn thịt vừa nói: "Nghe bên kia náo nhiệt như vậy, khẳng định là Thiên Tôn đại nhân lại tới nữa! Ngươi nói xem, khi nào thì ngài ấy mới có thể đến xem nơi này của chúng ta? Cố gắng xem vừa mắt, rồi cũng thu nhận chúng ta, như vậy chúng ta liền lên như diều gặp gió!"

Một người khác uống một ngụm rượu, nói: "Nơi này sao? Thiên Tôn đại nhân sẽ không chịu đến đâu! Aiz…. đến cấm địa này, sẽ không là nếu muốn thì đi ra ngoài nữa! Cho dù chúng ta thì lại thế nào? Còn không phải là không cho chúng ta đi ra ngoài, chỉ có thể ở chỗ này coi chừng đám súc sinh chết tiệt này!"

"Nếu không thì chúng ta lén lút đi ra ngoài một vòng thế nào? Dù sao những Linh Thú ở trong lồng này lại không ra được, chúng ta ở chỗ này cũng rất nhàm chán."

"Đi ra ngoài? Ta khuyên ngươi vẫn là bỏ cái ý niệm này đi. Lần trước chính là thủ vệ chạy ra ngoài chơi, kết quả là làm mất Bạch Hổ, đến bây giờ cũng không biết được ai cứu đi. Ngươi mới đến, ngươi không thấy được thảm trạng của hai thủ vệ kia đâu, hí, hiện tại ta nhớ tới, cả người vẫn còn nổi cả da gà!"

"Hả? Ta chỉ nghe nói qua Tông chủ không kiêng nể gì mà lục soát bên trong một phen, không biết chi tiết trong đó, nếu không thì ngươi nói cho ta nghe một chút đi? Ôi chao, sao ta lại cảm thấy đầu hơi choáng váng?" Nói xong, người kia bịch một tiếng ngã xuống.

"Ta cũng hơi choáng váng..." Một người khác trực tiếp ngã xuống đất từ trên ghế.

Sau khi Độc Cô Thiên Diệp thấy hai người đều đã hôn mê, để cho mấy con Hắc Linh Phong hung hăng chích bọn họ vài cái, hai cái mạng liền lặng yên không một tiếng động đã không còn như vậy.

Nàng mở cửa đi ra bên ngoài, sau khi đã xác định hai người đã chết, phái mấy con Hắc Linh Phong đi ra bên ngoài canh gác, sau đó mình lại trở về thạch lao.

Những Linh Thú này thấy Độc Cô Thiên Diệp trở lại, biết bên ngoài đã bị nàng thu phục, mới mở miệng nói chuyện.

"Cảm ơn ngươi cứu Tiểu Hồ." Một con Linh Thú bên cạnh Linh Hồ nói với Độc Cô Thiên Diệp. Linh Hồ ăn đan dược của Độc Cô Thiên Diệp, đã rơi vào mê man tự động chữa thương.

"Sao các ngươi bị nhốt ở trong này?" Độc Cô Thiên Diệp nhìn những Linh Thú này, hỏi, cấp bậc chúng nó cũng không thấp, làm sao có thể có nhiều Linh Thú bị nhốt ở trong này như vậy?

"Đa số chúng ta đều là bị mãnh thú bắt tới đây." Tử Vĩ Linh Hầu ở đối diện với Linh Hồ, nói.

Linh Thú khác gật đầu, bày tỏ bọn họ cũng đều là bị mãnh thú bắt tới đây?

"Mãnh thú bắt các ngươi rất lợi hại sao?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi.

"Là Hỗn Độn, một trong tứ đại mãnh thú viễn cổ bên cạnh Ngu Hành." Tử Vĩ Linh Hầu nói, "Hỗn độn chuyên môn phụ trách bắt Linh Thú ở các địa phương, muốn để chúng ta thần phục làm thủ hạ của Ngu Hành. Nếu không đồng ý, liền nhốt chúng ta ở trong những lồng sắt này."

"Những lồng sắt này đều là siêu thần khí, áp chế hoàn toàn thực lực của chúng ta. Chỉ cần vừa vào loại lồng sắt này, bên ngoài không mở khóa, thì chúng ta liền đừng nghĩ đi ra ngoài." Tiền Báo Tứ Dực bên cạnh nói.

"Chúng ta ngửi được hương vị máu tươi của ngươi, mới biết được có người đến đây. Nhưng cũng chỉ là ôm tâm tư thử xem, xem có thể dẫn ngươi qua đây không."

Chúng Linh Thú ngươi một lời ta một câu, làm cho Độc Cô Thiên Diệp hiểu biết sơ lược về tình hình. Nàng đi tới phía trước lồng sắt, đưa tay sờ sờ lồng sắt, một luồng điện bắn tay nàng ra.

"Cẩn thận!"

"Ngươi thế nào?"

Độc Cô Thiên Diệp lắc đầu, nói: "Xem ra lồng sắt này vẫn là khó đối phó."

"Vì đối phó chúng ta, Giản Phong Hành đặc biệt tại lúc luyện chế lồng sắt thì cho thêm vật liệu lôi thuộc tính vào bên trong, cho nên bình thường chúng ta cũng không dám tới gần lồng sắt."

"Không có chìa khóa liền không thể mở lồng sắt ra sao?" Độc Cô Thiên Diệp đi vòng quanh lồng sắt, trừ công kích mạnh mẽ và chìa khóa ra, không còn biện pháp khác có thể mở chúng nó ra. Nghĩ đến thủ vệ bên ngoài có lẽ có chìa khóa, nàng đi ra ngoài lục lọi một vòng, không có cái gì hết.

Những người khác thấy Độc Cô Thiên Diệp trở về tay không, liền biết không có chìa khóa.

"Làm sao bây giờ?" Có Linh Thú hỏi.

"Tiểu thư, để cho chúng ta thử xem." Vẫn chú ý bên ngoài, Đệ Ngũ Ngôn đột nhiên mở miệng.

Độc Cô Thiên Diệp gọi Đệ Ngũ Ngôn ra, Đệ Ngũ Ngôn nhìn lồng sắt, vươn tay phải ra, năm ngón tay gấp khúc, lòng bàn tay hướng về phía trước, dần dần trong lòng bàn tay xuất hiện lôi quang, còn phát ra tiếng tê tê. Hắn đi tới bên cạnh lồng sắt, nắm lấy một cây cột sắt, toàn bộ luồng điện trên lồng sắt chuyển dời từ tay phải đến trên người của Đệ Ngũ Ngôn, bị hắn hấp thu vào trong. Rất nhanh, lồng sắt biến thành lồng sắt thông thường.

Đệ Ngũ Ngôn buông tay ra, nhìn Độc Cô Thiên Diệp nói: "Tiểu thư, được rồi."

Độc Cô Thiên Diệp nhìn nhìn lồng sắt, lại nhìn nhìn sắc mặt có chút tái nhợt của Đệ Ngũ Ngôn, thân thiết hỏi: "Ngươi có khỏe không?"

"Ta không sao. Thân thể Hắc Ám bộ tộc chúng ta đều có điện, những luồng điện này không làm ta bị thương được, hấp thu lại vẫn còn có lợi cho chúng ta tu luyện. Chủ nhân có thể kêu những người khác ra cùng nhau làm, như vậy sẽ rất nhanh." Đệ Ngũ Ngôn nói.

Độc Cô Thiên Diệp gọi những người khác trong Hắc Ám bộ tộc ra, bọn họ ở trong Luyện Yêu Hồ đều đã nhìn thấy tình huống bên ngoài, không cần Độc Cô Thiên Diệp nói rõ, bọn họ cũng đều biết làm cái gì, vì thế một đám đi về phía lồng sắt, hấp thu toàn bộ luồng điện trên lồng sắt vào trên người mình. Chờ đến lúc tất cả lồng sắt đều đã hoàn thành, Độc Cô Thiên Diệp lại thu người của Hắc Ám bộ tộc vào Luyện Yêu Hồ.

"Chủ nhân, chúng nó vừa mới truyền đến tin tức, nói có người lại đây." Đang lúc Độc Cô Thiên Diệp chuẩn bị phá lồng sắt, Phong Vương (~ ong chúa) truyền âm cho Độc Cô Thiên Diệp.

Có người đến đây?

Độc Cô Thiên Diệp để nhóm Linh Thú giả vờ như bộ dáng trước kia, chính mình ở bên ngoài lồng làm rối loạn một phen, sau đó lắc mình vào Luyện Yêu Hồ, chú ý động tĩnh bên ngoài.

Có hai người đi từ bên ngoài vào, bộ dáng nói nói cười cười, xem ra là thủ vệ tới đổi ca gác. Nhìn thấy hai người nằm trên đất, vẻ mặt bọn họ biến đổi, vội vàng chạy tới tra xét.

"Chết? !"

"Không tốt, mau vào bên trong nhìn xem."

Hai người đi vào bên trong, nhìn thấy Linh Thú vẫn nằm sấp trong lồng, nặng nề thở phào nhẹ nhõm, người đã chết thì không việc gì, chỉ cần Linh Thú còn ở đây, bọn họ sẽ không có việc gì!

"Khẳng định là có người lẻn vào được! Thiên Tôn đại nhân đang ở đây mà còn dám càn rỡ như vậy! Ta trông giữ ở trong này, ngươi đi tới đằng trước báo cáo đi!" Một người trong đó nói.

"Được." Một người khác gật gật đầu, đang chuẩn bị đi ra ngoài, kết quả mới vừa đi hai bước liền phịch một tiếng ngã xuống đất.

"Ngươi làm sao vậy? Đồ vô dụng, chạy bộ còn có thể bị vấp ngã! Ngươi... Ta, ta cũng thật choáng váng..." Người kia nói xong cũng ngã xuống theo.

Độc Cô Thiên Diệp đi ra khỏi Luyện Yêu Hồ, cho hai người kia mỗi người một đao, nhanh chóng giải quyết bọn họ. Nàng vừa mới rắc thuốc hôn mê mạnh ở bên ngoài lồng kia, chỉ cần ngửi được cái này, nhất định hôn mê.

Thu phục toàn bộ, Độc Cô Thiên Diệp phất phất tay với đám thú đang khôi phục lại sinh khí trong lồng sắt kia, nói: "Chúng ta bắt đầu đi..."

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất