Guth đương nhiên biết hai lão này không có lòng tốt, nhưng cũng không thể quá xem thường.
Guth luôn luôn chờ đợi, chờ đợi Tiếu Phỉ thành công, nói thật đổi một hiệu trưởng khác, đối mặt nhiều vấn đề như vậy, lại gặp cấp dưới bốc đồng như thế đã sớm đá văng từ lâu. Có tài thì tính là cái rắm, đầu năm nay người có tài đứng đầy đường kia kìa, huống chi nhiều năm như vậy cũng chưa cho ra được thành tích gì, nhưng là Guth lại trước sau như một duy trì Tiếu Phỉ.
Nguyên tắc của hắn là dùng người thì không nghi ngờ, nghi ngờ thì không dùng người, để cho đối phương đủ không gian để phát huy năng lực, mà không phải khoa tay múa chân.
Toàn bộ phòng nghiên cứu đều đang chúc mừng, viện khoa học tối cao của hệ Mặt Trời đã chứng thực, nghe nói lúc ấy tất cả mọi người trợn tròn mắt.
- Tiến sĩ Marcos, mấy năm nay vất vả rồi, cảm ơn!
Tiếu Phỉ từ trong đáy lòng nói ra.
Marcos mỉm cười:
- Hẳn là ta cảm ơn ngươi mới đúng!
Hai người cũng là bạn nối khố, Marcos cũng không có vì Tiếu Phỉ tuổi còn trẻ mà khinh thường đối phương, ngược lại vô cùng tán thành suy nghĩ của Tiếu Phỉ. Mỗi một nhà Vật Lý học luôn cần có một nhà Toán Học vĩ đại giúp đỡ, mới tăng xác xuất thành công.
Lúc chứng minh định luật này, đương nhiên đại đa số vinh dự đều thuộc về nhà Vật Lý học, nhưng nhà Toán học cũng không thèm để ý chuyện này, thời điểm lựa chọn nghề nghiệp này tương lai cũng đã xác định, mấu chốt là phải thể hiện giá trị của bản thân.
- Có lẽ chúng ta cần phải cảm ơn tên nhóc kia, hắn là một ngôi sao may mắn!
Marcos cảm thán nói ra, thời điểm khi hắn biết được cái kia ý tưởng đến từ Vương Tranh, cũng sợ ngây người, nhưng là thiên phú Toán học của đối phương cũng làm cho người ta sợ hãi than thở.
- Ha ha, nhóc con này sẽ nổi tiếng.
Bên dưới phần luận văn có ba cái tên, Tiếu Phỉ & Marcos & Vương Tranh.
Cái này quả thực là thần tích đối với một sinh viên, mà chỉ có làm ra cống hiến rất lớn đối với luận văn mới có thể được cho gia nhập, cho dù là phần lớn nhân viên ghiên cứu ở đây cũng không có đạt được.
Không có Vương Tranh mở đầu, có thể bọn họ sẽ còn phải đi đường vòng bao nhiêu năm cũng không chừng.
Mặc dù phần lớn công việc đều không quan hệ với người này, đôi khi linh cảm chính là quan trọng nhất, điều này làm cho một ít người không giống người thường.
Ba vị hiệu trưởng dắt tay nhau mà đến, sự nhiệt tình của Jamal cùng Adonis đều có điểm khách đoạt chủ.
- Tiến sĩ Marcos, ái chà, rốt cục ta hiểu được vì sao năm đó ngươi lựa chọn nơi này, ta rất tiếc hận đồng thời cảm thấy cao hứng vì ngươi.
Jamal nói.
- Hiệu trưởng Jamal, ngươi quá khách khí, ta chỉ là trợ giúp công việc mà thôi.
- Rất khiêm tốn, không biết tiến sĩ Vương Tranh là vị nào?
Jamal đột nhiên hỏi.
Lúc này tròng mắt Adonis cũng sáng:
- Đúng vậy, để cho chúng ta làm quen một chút đi, một vị thiên tài như vậy trước kia lại chưa từng nghe qua, thông tin thật sự rất là lạc hậu rồi.
Tiếu Phỉ cùng Marcos liếc nhau, bỗng nhiên ôm bụng cười to lên.
Jamal cùng Adonis hai mặt nhìn nhau, vấn đề này mắc cười lắm sao?
Một bên một nhân viên nghiên cứu cũng buồn cười nói:
- Hiệu trưởng, Vương Tranh là một học viên, không phải là tiến sĩ gì, là học viên mới khoa Vật Lý chúng ta năm nay.
Guth ngẩn ngơ, có chút không thể tin được, thời điểm hắn nghe đến cái tên này còn tưởng rằng trùng tên.
Jamal cùng Adonis liếc nhau, hiển nhiên đều nhìn thấy được sự khát vọng trong ánh mắt của đối phương.
Học viên mới, siêu cấp thiên tài?
Mụ nội nó, nếu còn không cướp, thiên lý không tha a!
Hai người trên mặt lại lộ ra một nụ cười bình thản:
- A ha, hai vị thật đúng là biết dẫn dắt hậu bối, nhưng như vậy có phải làm cho kẻ dưới có chút khó phục hay không a.
Jamal nhìn những người khác, muốn từ trên mặt bọn họ nhìn ra một chút bất mãn, nhưng mà không có một chút nào.
Tiếu Phỉ lắc đầu:
- Kỳ thật hẳn là đem tên của hắn đặt ở đầu tiên, không có ý tưởng mang tính đột phá của hắn, cũng không có lý luận lần này.
Guth bỗng nhiên ho khan vài tiếng:
- Tiếu Phỉ, quá khen, ta thấy các ngươi cũng mệt mỏi, chúng ta cũng sẽ không quấy rầy.
Nói xong không ngừng nháy mắt, Tiếu Phỉ cái gì cũng tốt, chính là tâm nhãn không đủ dùng, Jamal lão hồ li này rõ ràng là đang giả bộ khách sáo moi tin tức.
Jamal cùng Adonis đã hiểu, trong lòng âm thầm cười, chúng ta không cướp được Tiếu Phỉ, nhưng có thể cướp người khác.
Hiển nhiên câu dẫn học viên cũng dễ hơn một chút, dù sao vô luận là Zeus hay là Apollo đều tốt hơn nhiều so với học viện Chiến Thần.
Hai vị hiệu trưởng cũng là mỗi người có suy tính trong lòng, trở về lập tức đem gọi tới học viên khoa Vật Lý, hỏi bọn hắn có ấn tượng về một người học viên tên là Vương Tranh hay không.
Adams cùng Gong Jin tất nhiên là từ đầu chí cuối đem chuyện trải qua nói một lần, Adonis bước đi thong thả tới tới lui lui, thiên tài được Tiếu Phỉ tán thành, đặc biệt chiêu sinh, được hưởng đặc quyền.
Đây là thiên tài trong thiên tài.
Không được, nhất định phải mang đi, muốn đi vào Top 50 trường học trong hệ Ngân Hà, chẳng những phải có khoa quân sự cường đại, độ cống hiến ở mặt khoa học cũng phải có, tiểu tử này có tiền đồ.
Cái khác không nói, chỉ là danh nghĩa lần này trên luận văn, như vậy cũng đủ làm lan truyền lớn thanh danh của hắn ở trong giới Vật Lý.
Muốn mang đi học viên vĩ đại như vậy, đầu tiên phải ở trước mặt hắn bày ra ra thực lực học viện của mình.
Không hề nghi ngờ, trước mắt liền có một cơ hội tốt lắm.
- Đúng rồi, nghe nói Nhạc Tinh bạn học là bạn học thời trung học với hắn.
Gong Jin bỗng nhiên nói.
Adonis mừng rỡ:
- Tại sao không nói sớm, gọi Nhạc Tinh tới!
...
Thời điểm Nhạc Tinh đi ra phòng hiệu trưởng, môi đều cắn nát, nháo tới nháo lui vẫn là xuất hiện cái kia một phần vạn khả năng!
Tên phế vật này, khi ở trung học Thự Quang vẫn nằm lót đáy, thế nhưng lại trở thành thiên tài Vật Lý học?
Đánh chết Nhạc Tinh cũng không tin, nhưng mà sự thật lại ngay tại trước mắt, hiệu trưởng không cần thiết phải nói dối.
Còn muốn nàng nghĩ mọi biện pháp đi mượn sức Vương Tranh, làm cho Vương Tranh chuyển trường gia nhập học viện Zeus, bất cứ điều kiện gì đều có thể thương lượng.
Cứ như hận không thể để cho Nhạc Tinh bán mình câu dẫn Vương Tranh.
Nhạc Tinh thật sự tức giận, mặt hàng như vậy, đưa cho nàng cầm nàng đều ngại đầu ngón tay chạm đến sẽ bị thô.
Cũng không phải tất cả hiệu trưởng đều dễ nói chuyện như vậy, Adonis chính là hiệu trưởng thuộc loại cường quyền, hắn hy vọng mỗi học viên đều có thể làm ra cống hiến đối với học viện, đem vinh dự của học viện trở thành vinh dự của cá nhân.
Vô luận trong lòng có vui vẻ hay không, Nhạc Tinh đều phải tỏ vẻ một chút.
Lúc này Bạn học Vương cũng không ý thức được có chuyện lớn xảy ra, chẳng qua Tiếu Phỉ xem như là ân nhân của mình, có thể ra tay giúp thì sẽ ra tay, huống chi hắn cũng không thể mất mặt ở trước mặt Ina.
Bạn học Vương có thói quen không quá thích tích cực, nhưng mà ở trước mặt Ina hắn luôn luôn tỏ ra rất mãnh liệt trong việc bảo trì hình tượng hay năng lực bảo vệ, vô luận là giống như lúc trước coi Ina là muội muội, hay là hiện tại