Đây là đáng giá tôn kính, có thể chiến đấu với đối thủ như vậy, cũng là vinh quang của hắn.
Nếu Johnson là vị vua của bóng tối, thì Khô Lâu chính là vị thần của bóng tối!
Chiến Thần Số 1 không phải thần, cho dù là thao tác thần trong hoàn cảnh như thế này cũng có cực hạn, nhưng đây cũng không phải yếu tố duy nhất để thắng lợi.
Ở trên chiến trường, tâm lý, hoàn cảnh, mỗi một yếu tố đều có thể xác định thắng bại.
Tất cả mọi thứ đều chuẩn bị cho bước cuối cùng là giành chiến thắng.
Đây là làm cho người ta hít thở không thông.
Phải cần có tố chất tâm lý, tài năng như thế nào mới có thể bình tĩnh ở tình huống như thế .
Hát lên khúc quân hành.
Các âm thanh ồn ã phát ra từ quân đoàn Khô Lâu, thẳng đến cuối cùng bọn họ đều không thể tin được Khô Lâu lại có thể lật ngược thế cờ.
Đây là một trận đấu làm cho bọn hắn rung động từ thân xác cho đến linh hồn. Đối thủ thật sự rất trâu bò, hơn nữa ưu thế cũng quá hung hãn, nhưng mà thần chính là thần, đều có thể thắng!
Vô số người hát vang hành khúc của quân đoàn Khô Lâu, vang vọng khu vực người xem.
Mà người xem có lý trí cũng không nhịn được mà thở dài, khó giải.
Nếu thao tác có cực hạn, cái nhìn đại cục cùng đối với xử lý chi tiết như thế này quả thật là nghịch thiên.
Nai Con miệng khô lưỡi khô đắng, mọi thứ luôn thay đổi rất nhanh, cảm xúc của hắn đều bị ảnh hưởng, gần đây luôn không có cảm giác vui sướng, đây là cảm giác bi kịch.
- Đại thúc Nai Già, con người nếu còn sống, phải tin tưởng vào kỳ tích!
Tiểu Mạt lộ ra một nụ cười. Gõ một chút vào tâm linh bị thương tổn của đồng chí Nai Già.
Lão Nai Già cứ như vậy ngã xuống đất.
Phòng thu hình trực tiếp luống cuống tay chân, thay đổi rất nhanh quả thật có chút rất kích thích, mấu chốt là bản thân lão Nai Già quá chú tâm, hoàn toàn coi bản thân mình trở thành đối thủ của Khô Lâu, liều mạng dùng sức.
Số lượng người đăng ký VIP vượt qua 800.000. Sử dụng phòngVIP chiếm 500.000.
Đây là số liệu rất nghịch thiên.
Không bao lâu cơ quan chủ quản đưa ra ghi hình phân tích:
- Kính chào chiến hồn bất hủ— Johnson!
Đúng vậy, là Johnson.
Vị này từng lập rất nhiều chiến công hiển hách, đội viên của đơn vị đặc biệt, mặc dù rời khỏi quân đội nhưng mà mọi người không có quên từng công huân của hắn.
Thân thể hắn không thể thích ứng để tiếp tục phục vụ trong quân đội, nhưng mà hắn dùng một loại phương thức sinh tồn khác, tinh thần vĩnh tồn.
Rốt cục mọi người cũng hiểu được vì sao Johnson có thể bách chiến bách thắng ở Katu, hắn là vị vua của bóng tối chân chính.
Khô Lâu là ai?
Trên thế giới này, điều khiển Chiến Thần Số 1, lại có thể chiến thắng quân nhân chân chính. Phán đoán nghịch thiên như vậy sao???
Lại một lần nữa Khô Lâu lại trình diễn danh tác của thần.
Đây là lễ kính của chiến sĩ!!!
Không có rít gào, không có gào rống, đó chỉ hai chiến sĩ bình thường quyết đấu, hợp lại so đấu kinh nghiệm, phán đoán tinh chuẩn.
Phán đoán chuẩn xác cũng đủ để dọa một đám người, mất đi các ưu thế có sẵn, ở hoàn cảnh như vậy có rất nhiều người lập tức biến thành gà con.
Mà ở dưới tình huống không dựa vào dụng cụ, còn có thể thấy rõ hoàn cảnh như thế này, thật là làm cho đối thủ lâm vào tuyệt vọng.
Một trận chiến này vừa ra, liền nói cho mọi người vô luận ngươi là loại người nào, đẳng cấp gì, thân phận trâu bò gì đi nữa, ở trong này chỉ có dựa vào thực lực mới có thể thắng.
- Để cho chúng ta đi theo Khô Lâu, quả thật là thần thánh rồi!
Đây là tiêu đề của phần ghi hình phân tích, được cấp bởi tham mưu trưởng Siêu Cấp Đẹp Dzai của quân đoàn Khô Lâu.
Rất nhiều Đại Học, các nữ sinh đang nói chuyện phiếm, là anh chàng A rất đẹp zai, cơ thể của vị học trưởng B có đường cong quá đẹp, tên C đang cùng ai lén lút đi xếp hình, vị D nào đó đang sống ra sao vào thời điểm này, bất chợt ký túc xá nam sinh phía đối diện bỗng nhiên bắt đầu gào thét thảm thiết.
Đó là những tiếng kêu lớn, không có biện pháp, không hét lên thì không cách nào phát tiết ra được kích tình ở trong lòng.
Thế này mới gọi là cao thủ, những thứ dựa vào trang bị đều là gà con hết!
Diệp Tử Tô ba cô gái ba mặt nhìn nhau, mấy cô gái cũng không thể hiện ra giống như vậy, nhưng ba cô gái cũng ngây người đã lâu.
- Đây còn là người sao, ở lúc đó còn có tinh lực chú ý cái khác nữa sao?
Đỗ Thanh Thanh ngơ ngác nói, mặc dù nàng không hiểu nhiều lắm, nhưng mà ở thời điểm đối chiến bạo liệt, cho dù là những người đứng xem cũng không có tâm tư chú ý đến cái khác.
- Bất kỳ thời khắc nào cũng nắm trong tay toàn cục, đây là một yếu tố mà một quan chỉ huy bắt buộc phải có.
Diệp Tử Tô cảm thán nói, nói ra thì dễ dàng, làm được lại quá khó khăn, mà ở trong lịch sử của nhân loại, đa số những người vĩ đại này đều làm được.
Chân chính cường đại ở chỗ nắm chắc toàn bố cục, những điểm trí mạng nhất có lẽ là thứ bị xem nhẹ nhất.
- Đây là tướng tài của tương lai a.
An Mỹ từ đáy lòng cảm thán:
- Ái chà, ta đều có hứng thú đối với hắn rồi.
- Ha ha, cẩn thận đại gia Tô bỏ ngươi!
- Cho hắn mười lá gan!"
An Mỹ cười nói, có tình yêu rất dễ chịu, gần đây An Mỹ cũng là diễm quang bắn ra bốn phía.
Đều nói cô gái khi yêu là đẹp nhất, một chút cũng không sai.
- Ta rất hiếu kỳ, rốt cuộc Khô Lâu này là ai, Johnson tuyệt đối là cao thủ trong quân, tuy rằng thân thể bị ảnh hưởng, nhưng ở trong CT loại ảnh hưởng này nhiều lắm một hai thành.
Diệp Tử Tô sợ hãi than thở nói, những người khác cũng gật đầu.
Phải biết rằng, Khô Lâu dùng Chiến Thần Số 1, thứ này ở Katu là đồ bỏ đi.
Không có trải qua rất huấn luyện nghiêm khắc trong bóng tối là tuyệt đối không thể thích ứng với bóng tối.
Mà loại bóng tối thật sự là trò chơi trẻ con này, so sánh với Khô Lâu thì bóng tối ở đây kỳ thật là loại bóng tối hạnh phúc.
Dung nhập?
Thời điểm ngươi cảm thấy chết là một loại xa xỉ, dung nhập sẽ không xem như một chuyện lớn.
……..
Đối với Vương Tranh mà nói. Gặp gỡ đối thủ như vậy, hắn rất hạnh phúc, làm cho hắn cảm thấy hết thảy cố gắng đều đáng giá, đây không chỉ có là một trận chiến đấu, hay là va chạm ý chí.
Hắn có thể cảm nhận được sự cố gắng cùng kiên trì của đối phương. Điều này cũng làm cho hắn cảm thấy sự cố gắng và kiên trì của bản thân mình cũng có giá trị.
Hắn không cô độc!
Động tác quân lễ là sự tôn kính đối với đối thủ.
Ở đây không có người thất bại.
……….
Tiểu Mạt dù sao cũng là nữ hài tử, cả người lạc vào cảnh giới kỳ lạ. như đã trải qua chiến đấu như vậy. Nàng đã cảm động đến nước mắt tuôn rơi, bối cảnh âm nhạc vẫn như ca khúc Not Afraid của Lâm Hồi Âm, quả thật trên thế giới này, chỉ cần có dũng khí thì không có gì đáng sợ.
……….
Ở trong trấn nhỏ, rất nhiều người trong phòng internet đều là lần đầu tiên biết đến bối cảnh của Johnson. Mọi người đều cho rằng hắn chỉ là một nửa người mù thích chơi trò chơi, tuy rằng thất bại nhưng tiếng vỗ tay vang vọng bầu trời, Johnson cũng là anh hùng!