Vương Tranh cảm thấy rợn cả tóc gáy đẩy Nghiêm Tiểu Tô ra, nói:
- Cút, đây là Tiểu Thi...
Tiêu Thi đã đi đến, nhẹ nhàng kéo cánh tay của Vương Tranh.
- Chào anh, em là em họ của Tranh ca ca, Vương Thi Thi, lần đầu đến trái đất, xin chiếu cố nhiều hơn!
Vương Tranh và Nghiêm Tiểu Tô đều trợn mắt há mồm nhìn cô gái tựa như yêu tinh này. Vương Tranh rất kinh ngạc, chẳng lẽ nha đầu này muốn dựa dẫm vào cậu sao?
- Không đúng, dù nhìn thế nào cũng không thấy được hai người có quan hệ máu mủ gì nha... Lão đại à! Nếu anh có một phần mười gen của người ta thì anh đã trở thành nhân vật nổi tiếng ở trường rồi!
Nghiêm Tiểu Tô không chút khách khí đả kích lòng tự trọng của Vương Tranh.
- Bạn học Tiểu Tô, cậu ngứa da rồi phải không?
Sau khi Vương Tranh giày vò Nghiêm Tiểu Tô một trận thì mới cùng nhau dùng bữa sáng.
- Tiểu Thi à! Ngoại trừ nữ thần trong lòng anh ra thì em chính là cô gái đẹp nhất đó, ừ, kỳ thật thì em so với nữ thần trong mộng của anh đẹp hơn chút xíu.
- Ô, cô ấy rất đẹp sao?
Tiểu Thi tò mò hỏi, cô gái xinh đẹp bao giờ cũng cảm thấy hứng thú với một cô gái xinh đẹp khác có thể uy hiếp tới mình.
- Bạn học Nghiêm à! Anh cậu đang ăn điểm tâm, đừng có làm cho anh mất khẩu vị chứ!
Vương Tranh quả thực cực kỳ không thích Diệp Tử Tô.
- Hả, thế nào?
Tiểu Thi tò mò hỏi.
- Chuyện này nói ra rất dài dòng, để anh kể cặn kẽ cho em nghe, anh nhờ lão đại giúp anh đưa một lá thư tình, kết quả là...
Bạn học Nghiêm hoàn toàn không thèm đếm xỉa đến sự ngăn cản của bạn học Vương. Tai nạn xấu hổ của Vương Tranh cứ như vậy mà bị Nghiêm Tiểu Tô xem như hạt đậu mà ném khắp nơi.
Người lạnh lùng như Tiểu Thi cũng bị chọc đến bật cười to, trên thế giới này còn có một người đần độn như vậy sao?
Tuy nhiên suy nghĩ một chút thì người như hắn có thể làm như vậy lắm chứ.
- Em nói xem trên thế giới này còn có người nào nghĩa khí như lão đại sao?
Nghiêm Tiểu Tô tựa như đang kể một câu chuyện cổ tích.
- Tranh ca ca à! Tại sao anh lại nhảy hồ vậy?
Bộ dáng đáng yêu của Tiểu Thi giống như là một bé cưng đang hiếu kỳ vậy.
- Quỷ chứ ở đó mà xúc động!
Vương Tranh nghẹn họng, cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ nhún nhún vai, chuyện cũ nghĩ lại mà đau lòng.
Nghe nhân vật chính xác thực thì Tiểu Thi không có chút hình tượng mà phụt cười, nói:
- Tranh ca ca thật là đáng yêu quá đi.
Vương Tranh sờ sờ mũi, đây coi như là khen ngợi cậu sao?
Ăn xong điểm tâm, Nghiêm Tiểu Tô thế nào cũng muốn thể hiện chút tấm lòng của một người chủ nhà, Tiểu Thi cũng rất muốn đi chơi. Đáng lẽ Vương Tranh định dẫn Tiểu Thi đi tra xét hệ thống phục vụ công cộng, nhưng nhìn thấy gương mặt vui vẻ của cô thì đành dời lại khi khác, trễ chút cũng chẳng sao. Nụ cười lúc vừa thức dậy của Tiểu Thi thật ấm áp, Vương Tranh cảm giác như mình thực sự có thêm một cô em gái vậy.
Viện bảo tàng lịch sử nhân loại Châu Á, ở đây ghi lại thông tin về thời đại Thanh Đồng; thời đại Bạch Ngân; thậm chí còn có thời kỳ hoàng kim bay vào các hành tinh. Ở phương diện này thì Nghiêm Tiểu Tô chỉ là một đứa trẻ, nên Vương Tranh chịu trách nhiệm giải thích.
- Đây chính là máy đo địa chấn sớm nhất của loài người, là đồ vật có từ vạn năm trước, có bảy phần tương tự với công cụ thăm dò sự chấn động của Hằng Tinh hiện nay.
Vương Tranh nói, làm cu li ở hiệu sách của lão Cổ nhiều năm như vậy, những loại sách như vậy cậu đã đọc không ít.
- A, đó là một trong những kiệt tác của tiến sĩ Jacques Rogge, Tranh ca ca có biết nó không?
Tiểu Thi hỏi.
- Ha ha, không biết có phải là do quá trùng hợp hay không, nhưng cái cân này so với máy đo địa chấn thì chỉ là một lý luận á không gian ba chấn thôi, thật ra nó chỉ là một sự kết hợp rất đơn giản. Đương nhiên người có thể phát minh ra nó quả thực rất giỏi.
Bất tri bất giác, Vương Tranh đã học theo ngữ khí của lão Cổ, đương nhiên câu đằng sau chính là do cậu tự thêm vào. Lão Cổ xem thường phát minh này, người có thể được lão để trong mắt... Gần như là chưa từng xuất hiện.
Hai mắt của Tiểu Thi thoáng xuất hiện vẻ kinh ngạc, nhưng đây chỉ mới là bắt đầu thôi. Lúc hai người nói chuyện phím có dính đến kiến thức phương diện thiên văn; Địa lý,... Vương Tranh đều có hiểu biết. Trừ việc Tiểu Thi không nhớ nỗi mình là ai thì trí nhớ của cô lại không hề bị mất đi, hơn nữa cô còn là người được giáo dục vô cùng tốt.
Kỷ Niệm Quán khúc độ phi hành vô cùng lớn, đây chính là mấu chốt giúp cho nhân loại tiến vào thời đại hoàng kim. Lauren- Lý cũng là công dân của đến quốc Aslan. Không thể không thừa nhận rằng đế quốc này sinh ra vô số nhà khoa học, đều có địa vị vô cùng trọng yếu trong lịch sử phát triển của nhân loại.
- Hiện nay, tốc độ phi hành nhanh nhất là của đế quốc Aslan, gấp bốn lần khúc tốc. Nhưng mà xu hướng tương lai chắc là tăng khúc tốc phi hành, cần phải tăng tốc đến cực điểm.
Vương Tranh cười nói, Nghiêm Tiểu Tô ở một bên đang ngủ thiếp đi, bạn học Nghiêm vừa mới nghiêm túc nhưng câu chuyện càng đi sâu vào trọng tâm thì càng nhàm chán, hắn thực sự không thể chịu được mà đào ngũ, dựa trên vai của một nhân vật nổi tiếng nào đó mà nghỉ ngơi. Không nói đến chuyện khác, chỉ nói đến tạo hình đã rất đẹp rồi.
Mà Tiểu Thi thật sự kinh ngạc, lý luận tăng khúc tốc vẫn chưa được công bố mà!
Đây là bí mật cấp cao của Hệ Ngân Hà, các nước đều đang liên tục nghiên cứu. Cô cũng là vô tình nghe thầy nói thôi, mà Vương Tranh lại biết, dường như còn biết rất rõ nữa chứ!
Điều này sao có thể!
- Tranh ca ca, anh nhất định là cao tài sinh của Học Viện Quân Sự Chiến Thần!
Bạn học Vương đỏ mặt.
- Khụ khụ, anh còn chưa có thi đậu nữa, mới tốt nghiệp trung học mấy ngày thôi.
- Nhất định có thể, so với anh thì em có cảm giác như mình dốt đặt vậy.
Vương Tranh cười cười, nói:
- Anh cũng vậy, chỉ tùy tiện nói mà thôi.
- Tranh ca ca, anh có người yêu chưa? Ở trường, anh nhất định được hoan nghênh!
Tiểu Thi biểu hiện vẻ sùng báy.
Bên cạnh, Nghiêm Tiểu Tô tức khắc tỉnh táo, nói:
- Tiểu Thi muội muội à, anh thề với trời, lão đại là xử nam!
- Nghiêm Tiểu Tô, cậu mà còn nói nhảm nữa thì anh sẽ đem mặt cậu vặn thành bánh bao chiều đó!
Dù da mặt của Vương Tranh rất dày cũng không thể nào gánh nổi những câu nói sốc nổi của Nghiêm Tiểu Tô.
Tiểu Thi sửng sờ một hồi rồi bụm miệng cười, cười đến mặt đỏ bừng, khiến cho Nghiêm Tiểu Tô cùng với Vương Tranh nhìn đến ngây người.
- Khụ khụ, đi dạo lâu rồi, chúng ta tìm một chỗ nghỉ ngơi chút đi.
Thấy Vương Tranh nổi đóa, Nghiêm Tiểu Tô tức khắc nói tránh sang chuyện khác.
- Cậu không phải muốn chơi CT nữa chứ?
- Ha ha, Tiểu Thi muội muội à! Anh cũng là cao thủ đó, vừa mới được thăng cấp làm tuyển thủ Thanh Đồng!
Vừa nhắc đến chuyện này thì Nghiêm Tiểu Tô bắt đầu đắc ý nói.
- Phải không? Em chưa từng chơi qua, thú vị lắm sao?
Tiểu Thi thật đúng là cái gì cũng có hứng thú.
- Thú vị? Không, phải nói là siêu cấp thú vị. Đây chính là trò chơi hot nhất trong Hệ Ngân Hà, cũng không phải là một trò chơi, mà là nhân sinh a, chiến đấu nhân sinh, cảm xúc nhân sinh, nam nhân nhiệt huyết, nữ nhân mị lực, đều là cơ giáp nở rộ giữa biển lửa rực rỡ!
Nghiêm Tiểu Tô múa may hai tay, giống như là đang đứng trên bục giảng được muôn người quan sát vậy.
Vậy là ba người lấy tốc độ thần tốc đi đến tiệm Internet Huynh Đệ.
- Ông chủ, ghế lô cho tôi!
Nghiêm Tiểu Tô vừa vào cửa liền la lớn, ông chủ lập tức cười híp mắt ra nghênh đón, đây chính là khách hành VIP.
- Không thành vấn đề, mấy máy?
- Ba máy, đây là bạn thân của tôi, em gái của anh ấy. Sau này, bọn họ đến thì cứ ghi sổ cho tôi!
Nghiêm Tiểu Tô vỗ vỗ ngực nói.
- Không thành vấn đề, mời ba vị vào trong,... Đồ uống, ở đây chính là Tinh Vân Thủy, có đủ tất cả các loại đồ uống, hôm nay miễn phí.
Ông chủ cũng bị nụ cười ngọt ngào của Tiểu Thi khiến cho kinh sợ, chuyên gia keo kiệt như hắn mà cũng trở nên rộng rãi.
- Ba chai Cola!
Đây là đồ uống mà Nghiêm Tiểu Tô yêu thích nhất, tại sao?
Đơn giản chỉ vì Cola rất hợp khẩu vị lại rất oách, có lịch sử từ rất lâu đời, câu slogan rất hay: "Chỉ cần nhân loại không diệt vong, chỉ cần con người cần nước thì luôn luôn có Cola.", rất xứng với Cao Phú Soái.
Vừa đăng nhập vào CT thì Nghiêm Tiểu Tô lập tức vô cùng hưng phấn, kêu gọi bạn bè.
- Ta choáng váng mất, quên quêm, hai người đều là lính mới, trước tiên làm quen một chút đi, tôi chiến đấu trước đây!
Vương Tranh tạo một tài khoản của chính mình, ID "Khô Lâu" đã có mười tích phân, thắng liên tiếp.
Bên cạnh, Tiểu Thi đăng nhập vào ID: "Aslan Tiểu Tự Do".
Nghiêm Tiểu Tô lắc đầu, thật không có sáng tạo gì cả, nhìn ID "Cao Phú Soái" của mình oách biết bao nhiêu chứ!
- Lính mới tốt nhất chơi một chọi một, làm quen với tính năng và tài liệu của cơ giáp một chút, biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng được, tôi đánh trước đây... Hai người tùy ý nha, ở đây không có camera.
Nghiêm Tiểu Tô cười xấu xa, nói. Cái gì là em gái chứ, hắn và Vương Tranh lớn lên cùng nhau, nhưng chưa từng nghe nói lão đại có thân thích. Lão đại thuộc loại chậm chạp,vì thế chuyên gia tình yêu như hắn phải ra tay mới được!
Tiểu Thi sửng sờ, nói:
- Chúng tôi rất tùy ý mà!
- Đừng để ý đến hắn, gần đây, tên tiểu tử này đang phát dục.
Dường như Tiểu Thi cũng không có xa lạ gì với trò chơi này, dáng vẻ rất nóng lòng muốn thử.
Hai người nhìn nhau cười một tiếng, đều hứng thú bừng bừng bắt đầu kiếp sống CT của mình.
Khô Lâu!
Vương Tranh cũng rất muốn biết, những gì mình học được ở Ma Phương rốt cuộc đã đến trình độ nào.
Hào quang bắn ra bốn phía.
Hình thức một chọi một.
ID: "Khô Lâu" - Chiến Thần Số 1.
Hệ thống đang ghép đôi.
Ghép đôi căn cứ vào tỷ số thắng, cấp bậc, tổng số trận thắng.
Lúc này, trong một căn phòng xa hoa, ba thanh niên đang chờ đợi đối thủ ghép đôi, phòng chơi cá nhân năm trăm thước vuông quả thực xứng với hai chữ "Xa xỉ", phòng vệ sinh đều lớn hơn hang ổ của Vương Tranh.
- Đội trưởng à! Hôm nay, anh nhất định phải cho chúng tôi mở mang kiến thức về Thiên Mã Hành Không - Ngũ Liên Trảm.
- Ma Lang hình V muốn dùng Thiên Mã Hành Không - Ngũ Liên Trảm rất khó khăn phải không?
Hai người trẻ tuổi đứng sau lưng Mã Khiếu tràn đầy mong đợi.
Mã Khiếu là cao thủ cấp kim cương khu Á Châu, hai người phía sau đều là thành viên mới của chiến đội Long Thần hắn. Lấy tư cách là đội trưởng, chuẩn bị biểu diễn một số kỹ năng nhỏ, đồng thời cũng thị uy với mọi người.
- Tính cơ động của Ma Lang Hình V cũng không tệ lắm, chỉ có những cơ giáp cao cấp mới có thể chĩa mũi nhọn vào điểm yếu của nó. Ở khu vực này, nó chính là vô địch.
Mã Khiếu thản nhiên nói, lấy tư cách cao thủ cấp cao thì thỉnh thoảng dùng ID phụ đùa giỡn một chút. Dù sao ID chính của hắn cũng quá nổi tiếng.
ID phụ của Mã Khiếu là Long Thần 007, ba trận toàn thắng.
Hệ thống ghép đôi:
Khô Lâu VS Long Thần 007.
- Choáng váng, lại là tay mơ, đây thật đúng với câu dùng dao mổ trâu giết gà.
- Có thể chết dưới Ngũ Liên Trảm của Long Thần, coi như cũng là phúc của hắn.
Hai người phía sau đều có chút hưng phấn, bọn họ có thể tận mắt chứng kiến đội trưởng chiến đấu. Đây chính là một cơ hội học tập khó có được, hai người đều có cấp bậc hoàng kim, là lực lượng dự bị trọng yếu của chiến đội, cũng là tân sinh viên năm nhất của Học Viện Chiến Thần.
- Móa! Có lầm hay không, lại là Da Giòn, một chiêu liền chết...
Mã Khiếu có chút thất vọng, cấp bậc ở loại khu vực này tương đối thấp, đối thủ sử dụng máy tính cũng không có khó khăn, nhưng tốt xấu gì cũng phải có chỉ số thông minh chứ, không ngờ đối thủ của hắn lại chọn da giòn, chỉ cần một đao liền chết tươi.
Trên đài tỉ thí, hào quang bắn ra bốn phía, hai cơ giáp chiến sĩ chậm rãi xuất hiện.
Mã Khiếu không muốn lãng phí thời gian, vừa bắt đầu chiến đấu, Ma Lang Hình V đã giơ một cái tay hãm, đây là cái mà cao thủ hay dùng, có thể tức khắc tăng sức bật của cơ giáp, thú hình cơ giáp càng phải như vậy.
Tất cả thao tác thuần thục như nước chảy mây trôi, cơ giáp lập tức giết tới Chiến Thần Số 1.
Gần như trong nháy mắt, Ma Lang Hình V đã vọt tới trước mặt Chiến Thần Số 1.
- Nhìn kỹ nha! Thiên Mã Hành Không - Ngũ Liên Trảm cần phải chú trọng thời cơ chém tới.