Chương 7:
Tôi thật ngốc, thật là ngốc.
Tôi chỉ biết xem phim "đen" là không đúng.
Tôi không ngờ xem cái này còn bị cảnh sát tìm tới cửa.
Nghe tiếng gõ cửa, tôi đứng dậy dặn thằng nhóc đang vật lộn với vỏ bánh sủi cảo, không chút phòng bị mở cửa.
Ngoài cửa, là Lý Hạo đã lâu không gặp, bây giờ đã là cảnh sát.
Tôi mừng rỡ kêu lên: "Anh Lý, sao anh lại tới đây?"
Anh Lý mặc thường phục khẽ liếc nhìn tôi đầy ẩn ý.
Một lúc sau, anh ta nở một nụ cười có thể gọi là "hiền lành":
"Không có việc gì thì tôi không thể đến thăm cậu sao? Sao, không hoan nghênh à?"
Tôi vội vàng mời người vào nhà: "Hoan nghênh, hoan nghênh, mời anh vào."
Chu Duệ đang ngồi trên ghế thấy người đến, vẻ mặt không có gì thay đổi.
Dáng vẻ uể oải lập tức ngồi thẳng dậy, ấp úng hỏi một câu:
"Anh Lý, anh đến rồi."
Lý Hạo gật đầu, cởi áo khoác treo lên ghế, rất quen thuộc đi một vòng quanh nhà.
Đôi bàn chải đánh răng trên bồn rửa mặt, hai chiếc khăn mặt màu xanh và hồng.
Cùng với đôi dép lê đôi mua lúc giảm giá, tất cả đều rất bình thường.
Ánh mắt anh Lý dừng lại ở đó vài giây một cách khó tả, không nói gì thêm.
Tôi lấy tách trà dành cho khách ra pha cho anh một tách trà.
"Anh Lý, tối nay anh ở lại ăn bữa cơm nhé, em đi gọi thêm vài món.
"Đều nhờ các anh cảnh sát giúp đỡ, nếu không lần trước mấy người đến gây sự bọn em cũng không giải quyết được.
"À phải rồi, sủi cảo anh ăn mấy cái? Bọn em..."
Anh Lý lên tiếng ngắt lời.
"Không cần đâu, Chu Nam, cậu ra đây với tôi một lát, tôi có chút việc muốn nói."
Tôi ngơ ngác đi theo anh ta vào phòng.
Anh Lý chắp tay sau lưng, cửa vừa đóng lại, anh ta từ tốn mở lời.
"Chu Duệ với cậu dạo này thế nào rồi?"
"Tôi á? Tôi khỏe ạ."
Nghĩ đến em trai mình, tôi tự hào nhắc đến một câu.
"Chu Duệ nó cũng thế, thằng bé đợt vừa rồi thi thử được nhất toàn trường, thầy giáo riêng còn nói đỗ Hoa Đại không thành vấn đề..."
"Khụ khụ!"
Anh Lý nói bóng gió.
"Tôi không nói cái này, ý tôi là, cái đó, cái kia ấy mà, Chu Nam à, cậu cũng không còn nhỏ nữa, cũng đến lúc tìm một đối tượng rồi, chứ cứ để cái này nghẹn trong lòng mãi, người ta dễ hồ đồ lắm."
"À? Ừm..."
"Cái hồ đồ này thì không xong đâu, thế nào cũng bị lừa cho xem."
"À phải rồi, dạo này cậu không có xem lung tung cái gì đấy chứ?"
"App chống lừa đảo trên điện thoại có tải chưa?"