Tích!
Âm thanh kinh điện chợt nổ vang giữa không trung, một tiếng bạo nổ này so với âm thanh chấn động mấy ngày trước càng mạnh hơn mấy chục lần, gần như chấn tới xé rách màng nhĩ của người nghe!
Bên ngoài truyền đến thanh âm vội vàng của Đồ Long:
- Lô Sâm đại ca, Lăng lão đại còn chưa đi ra sao? Mệnh bài sắp xuất hiện rồi!
- Lão lục còn đang bế quan!
- Ai, bọn họ sắp chuẩn bị bắt đầu tranh đoạt rồi, nếu hiện tại để lỡ, vậy...
Thanh âm của Đồ Long chợt dừng lại, rồi hướng cửa doanh trường, kinh hỉ nói:
- Quá tốt! Lăng lão đại, ngươi rốt cục cũng xuất quan rồi! Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.com
Vừa rời khỏi doanh trướng, Lăng Phong khẽ gật đầu với Đồ Long, rồi tiện đà nhìn lên giữa không trung: Cái khe tối đen như mực lúc trước lúc này ở rìa đã biến thành màu hồng, không ngừng lan tràn ra, tựa như vô biên vô hạn, giống như muốn lan rộng ra khắp bầu trời.
Lưu diễm hừng hực cổ quái ở trên không trung không ngừng hấp nạp, lan tràn. Bên ngoài dãy núi là bầu trời trong sáng, nơi này lại bị nhuộn thành một mảnh màu hồng hôn ám.
Một chi đôi ngũ nhất tề hội tụ tại xung quanh cái khe, cho dù đối mặt với uy thế của hai bên Áo La đế quốc, cũng không chút sợ hãi. Bọn họ biết đây là thời khắc mấu chốt, hai phe thế lực căn bản cũng không có khả năng phân thần để đối phó mình.
Từng đạo nhãn thần gắt gao ngưng tụ trên cái khe, không ai dám lớn tiếng xôn xao!
Bầu không khí ngưng trệ tới mức khiến người ta thở dốc khó khăn, một âm thanh kinh điện bạo nổ vang lên như đánh vào lòng người, chấn tới da lông toàn thân dựng đứng!
- Có động tĩnh!
Đột nhiên, một dãy trong đội ngũ truyền đến một tiếng hô. Không cần hắn nói thêm, trong nháy mắt, đám đông đều là hạng thị lực siêu quần này đều đã nhìn rõ dị biến trên không trung, chỉ thấy một cánh tay màu nâu đây lông từ trong lưu diễm hừng hực lộ ra!
Quang diễm trên không trung tựa như hư ảnh, áo giác, không chút đả thương tới cánh tay này.
Ngay sau đó, hình thể cũng dần dần hiển hiện ra. Đó là một con vật giống viên hầu, nó vừa xuất hiện liền kêu gào một tiếng, âm thanh sắc nhọn, trong không khí tĩnh lặng lúc này truyền ra xa một cách đặc biệt.
- Là bắc viên!
Trong đám người truyền ra một tiếng hô tràn ngập kinh hỉ, đột nhiên, một thân ảnh cấp tốc bay lên không trung, tung trảo chộp thẳng tới bắc viên!
- Ngu ngốc!
- Chết tiệt!
- Ai lại không hiểu quy củ như thế!
Vô số tiếng gầm vang lên, ào ào nhắm vào người có động tác đầu tiên kia, theo sát phía sau hắn là hơn mười thân ảnh phá không mà tới.
- Một đám ngu ngốc!
Đồ Long cười lạnh lùng, nhìn lại đám vài chính trong hội chiến lần này, vô luận là Tần Chính hay Tân Ba đều là một bộ dáng thờ ơ, chẳng qua trong mắt mơ hồ toát ra một tia buồn bực.
Hắc giáp nam tử hành động trước tiên kia tàn bạo vung trảo tới bắc viên, chỉ là bắc viên tựa hồ nhát gan bẩm sinh, vừa thấy người tới bộ dáng hung thần ác sát, "chi" một tiếng, chạy về cái khe phía sau.
- Chạy đi đâu!
Hắc giáp nam tử quát một tiếng, trong tiếng cười dài, trảo phong của y đã chạm tới bắc viên cụt tay kia. Nhưng không đợi hắn kịp cuồng tiếu, lưu diễm nguyên bản nhìn như vô hại bỗng nhiên điên cuồng cuốn tới. Một ngọn lửa từ đó phát ra!
- A!
Hắc giáp nam tử hét thảm một tiếng, ngay cả thời gian để giãy dụa cũng không có, cả người đã bị hoá khí hoàn toàn!
Một màn hung bạo vô cùng xảy ra trước mắt, mấy thân ảnh theo sát phía sau hắn cuống quít ngừng lại, đáng tiếc đã muộn, vì ngay lúc đó, hơn mười đạo lưu diễm đã lao tới. Hơn mười người này lập tức bị giết chết, trở thành khí thể thuần túy! Còn bắc viên kia thoát khỏi trói buộc, liền "chi" một tiếng, rồi chạy vào trong khe!
Tất cả yên tĩnh trở lại, tựa như một màn vừa rồi chỉ là ảo giác.
Lăng Phong nhịn không được thở dài, nhìn về cái khe nhìn về phía không trung, trong ánh mắt nhiều thêm vài phần ngưng trọng: Uy lực thật mạnh! Cho dù bản thân, cũng vô pháp giải quyết hơn mười cường giả dễ dàng như thế, từ đó có thể hiểu được sự cường đại của lưu diễm này! Nhưng bắc viên bất quá là lục tinh ma thú lại có thể xuyên qua đó, không chút khó khăn, thật không hiểu bên trong ẩn chứa bao nhiêu điều huyền bí.
Tân Ba nãy giờ vẫn không có động tĩnh, chợt hừ một tiếng:
- Ta mặc kệ các người từ đâu mà có được tin tức liên quan tới Kiền Thiên Giới, nhưng ta muốn các ngươi giữ quy củ một chút! Nếu không đừng trách ta vô tình!
Không biết là do một màn kinh khủng vừa rồi, hay sự uy nghiêm của Tân Ba trong Lôi Áo khiến mọi người kinh sợ, nhưng lại không có ai lên tiếng phản bác.
Qua một lát, trong cái khe lần thứ hai lộ ra móng vuốt của bắc viên, nó thò đầu ra nhìn ngó một lát, cuối cùng mới "chi" Một tiếng cấp tốc rơi xuống phía dưới. Lúc này đây, Lăng Phong cảm giác rõ ràng được bầu không khí ở đó đang khẩn trương lên không ít, vô luận là Tần Chính, hay Tân Ba đều tỏ ra căng thẳng, gắt gao nhìn theo thân thể bắc viên đang không ngừng rơi xuống. Cơ băp toàn thân căng cứng, chân lực cường đại phát ra khiến mặt đất hiện ra những vết rạn nứt.
- Lăng lão đại, đợi mọi người xuất thủ, chắc chắn đánh chết bắc viên!
Đồ Long ngữ khí gấp gáp nói:
- Mệnh bài đang ở trên người nó.
Mệnh bài chính là vật để đi vào Kiền Thiên Giới, đồng thời số lượng có hạn, dù cho Đồ Long ngày thường kính trọng có thừa đối với Lăng Phong, lúc này cũng không kiềm chế hơn được. Vân Tường đồng dạng cũng xiết chặt quyền đầu, một thân gân cốt truyền ra âm thanh răng rắc.
Lòng bàn tay Lăng Phong phát ra âm thanh, một đạo kiếm khí như tơ tằm quấn lại thành một đoàn ngân bạch chói mắt!
- Ai dám cùng ta tranh phong!
Tần Chính chợt quát một tiếng, đủ để nổ tung một đoàn chân lực, thân như nỏ mạnh nhanh chóng bắn tới bắc viên. Tới gần hắn , huyền binh trong lòng bàn tay hắn đã đánh ra rồi, một tấm lưới năng lượng nhất thời chụp xuông bắc viên.
- Lưu lại bắc viên!
Tân Ba rống một tiếng, một màn chấn động phát sinh, theo âm thanh bạo rống của hắn, khí lưu trong không trung cấp tốc hội tụ, chợt hình thành gợn sóng kim sắc trước người hắn, bắng thẳng tới lưng Tần Chính, chính là tuyệt học bí truyền của Lôi Áo Sư Tộc: Sư tử hống!
Một tiếng hống oai phong, đạt tới tuyệt cảnh, có thể bổ sơn toái thạch!
Tần Chính rơi vào hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan, nếu bắt lấy bắc viên sẽ bị âm ba oanh chết, nếu lùi lại đành trơ mắt nhìn bắc viên bỏ chạy!
Đúng lúc này, Phí Ân theo sát phía sau hắn, điên cuồng hét lên:
- Chính ca, để ta cản hắn lại!
Cự Linh của hắn lúc này hóa giáp, một khỏa tinh cầu thủy lam sắc hiện lên trước người:
- Thủy lam thiên cát!
- Không biết tự lượng sức mình!
Năng lượng âm ba sư tử hống của Tân Ba đang bị mấy trăm khỏa tinh cầu ngăn cản, nhưng ý đồ cắt nhỏ năng lượng công kích lại không thực hiện được, chẳng qua trong nháy mắt bị xé mở một lỗ hống lớn, gợn sóng kim sắc hung hắn lao vào!
Thình thịch!
Xương ngực của Phí Ân hõm xuống, hắn ọe một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi, thần quang trong mắt lập tức ảm đạm đi.