Tinh Ngự

Chương 367: Tinh Lam kinh biến

Sau khi báo thù xong, Lăng Phong tự nhiên không còn lưu luyến ở lại Thâm Thủy thành! Liền cùng Ôn Đình nhất tề về Tinh Lam thành.

Ôn Đình tuy rằng lạnh lùng, nhưng một thân tu vi thật sự kinh thế hãi tục, bình thường chỉ cần chỉ điểm đôi câu là có thể khiến Lăng Phong hiểu ra. Lăng Phong cũng biết khuyết điểm lớn nhất của mình chính là nhận được quá nhiều, những thứ công pháp này, chỉ cần xuất một cái ra đã đủ để chúng nhân tranh nhau vỡ đầu, và người tham luyện dù có thiên tư siêu quần cũng phải mất cả trăm năm để tham ngộ.

Thế nhưng Lăng Phong căn bản không có mất nhiều thời gian đã tìm hiểu rõ, dưới sự chỉ điểm của Ôn Đình, hắn bỏ qua những chỗ phức tạp, mỗi loại công pháp đều được phân giải ra, sau đó lại tổ hợp lại. Quá trình này tiến hành rất thong thả, mỗi sự tiến bộ đều mang đến biến hóa lớn!

Lúc trước rời khỏi cần phải có Hắc Đằng Thú trợ giúp, lần này trở về nhờ nắm giữ Thanh Điện U Quang Bộ nên tự nhiên là nhanh hơn rất nhiều, dù cho một đường vừa đi vừa tán gẫu cũng không mất tới ba ngày thời gian liền tới Thương Khung Yếu Tắc.

- Kẻ nào dám xông vào Thương Khung Yếu Tắc?

Trên cao, thủ vệ thành thấy bộ dáng hai người lượt trên hư không tựa như đạp trên đất bằng, không khỏi kinh hãi, run rấy đốt lửa cảnh cáo.

Ôn Đình khẽ chau mày, đưa tay nhẹ phẩy:

- Ầm ĩ!

Một đạo gió xoáy thanh sắc đột nhiên cuồng mãnh bay ra, trong nháy mắt đem mấy người chặn đường phía trước thổi bay đi. Nhìn bộ dáng của bọn họ, nếu không phải Ôn Đình thủ hạ lưu tình sợ rằng không ai có thể may mắn tránh khỏi.

Lăng Phong cười nói:

- Tiền bối chớ chấp nhặt mấy tên tiểu nhân này làm gì. Chúng ta cứ tiếp tục đi thôi!

- Không hoảng hốt.

Ôn Đình hít hít mũi, hơi nhắm mắt ngưng thần một lát, rồi mạnh mẽ mở hai mắt ra nói:

- Mùi rượu thơm quá! Trong thành không ngờ lại có mùi rượu như vậy, a, mùi này vài phần giống với Liệt Diễm Hồng Thần của Ngọc Lan Tông ở Vô Tẫn Hoang Nguyên!

Liệt Diễm Hồng Thần? Lăng Phong bỗng dưng nghĩ đến Doãn Hồng Tụ, không khỏi hiếu kỳ hỏi:

- Tiền bối, Ngọc Lan Tông có lai lịch ra sao?

- Hắc, Vô Tẫn Hoang Nguyên long, phượng, yêu tam tộc đứng đầu, các đại tông phái thế lực bên dưới thì phân tranh quanh năm, khi ngắn khi dài. Thế nhưng lại có những môn phái quanh năm sừng sững bất động. Ngọc Lan Tông này chính là một trong số đó! Bọn họ chuyên buôn bán các loại tin tức tình báo, cho dù là lưỡng đại đế quốc cũng không thể bằng. Năm đó khi ta du lịch ở Vô Tẫn Hoang Nguyên cũng từng quen biết với bọn họ, ngoài ra trong tông môn có rất nhiều Linh Tôn cường giả tọa trấn!

Đối với Ôn Đình mà nói, chỉ có Linh Tôn mới xứng được tán thưởng hai tiếng "cường giả", còn lại đều không đáng nhắc đến!

Lăng Phong hít sâu một hơi, vạn lần không ngờ Ngọc Lan Tông lại có bối cảnh đáng sợ như thế! Khi hắn ở Càn Thiên Giới coi như tiếp xúc với một vài nhân vật râu ria của Vô Tẫn Hoang Nguyên, vô luận là Tàng Linh Tinh Chương thần bí hay Ngao Thanh Phong cùng với Yêu Nguyệt Lung thi triển ra lực lượng quỉ dị, đều làm Lăng Phong rung động thật sâu.

Hôm nay hắn cũng có thể xác định Ngọc Lan Tửu Quán tất nhiên không thể thoát khỏi có quan hệ với Ngọc Lan Tông trong miệng Ôn Đình, đại tông phái cường như vậy dĩ nhiên cũng chưa được coi là tông phái ở đỉnh của Vô Tẫn Hoang Nguyên, vậy long phượng yêu tam tộc còn cường đại tới mức nào nữa?

- Tiểu tử, bớt suy nghĩ miên man đi, trước tiên theo ta xuống dưới hảo hảo thưởng thức rượu một phen rồi lại nói tiếp.

Ôn Đình tóm lấy Lăng Phong bay thẳng đến chỗ có mùi rượu.

Thấy bộ dáng gấp gáp của hắn, Lăng Phong tức cười, vạn lần không ngờ lão còn là một kẻ coi rượu như mạng. Nếu là gặp gỡ với Đồ Long, hai người nhất định sẽ rất hợp nhau.

Ngọc Lan Tửu Quán vẫn phi thường náo nhiệt như trước, lúc Lăng Phong tiến nhập, đám nhân viên tiếp khách rõ ràng hơi bất ngờ một chút, chờ khi họ kịp phản ứng, thì Lăng Phong đã đi vào tư lâu. Hai thiếu nữ tiếp khách chăm chú liếc mắt nhìn hắn, nói:

- Là hắn? Thực sự là hắn ư?

- Không phải nghe nói hắn ở Thâm Thủy thành bị cường giả Thánh Vực đỉnh phong truy sát bỏ chạy sao? Như thế nào lại...

Niệm thức của Lăng Phong linh mẫn vô bì, dù khoảng cách xa, nhưng hắn vẫn nghe thấy hết những lời bàn luận này, nên không khỏi lắc đầu cười khổ: Xem ra trong mắt rất nhiều người hắn phải chết không thể nghi ngờ. Bởi hai người từ Thâm Thủy thành một đường đều là phi hành thẳng tới đây, tốc độ cực nhanh, nên toàn bộ tin tức như Lăng Phong vô sự, đồng thời nhất cử diệt Minh Gia vẫn chưa lan truyền đến.

Lăng Phong đi vào tửu quán, đầu tiên nhìn thấy Doãn Hồng Tụ đang bận rộn như hồ điệp xuyên hoa trong đó, thấy bộ dáng thiếu kiên nhẫn của Ôn Đình bên cạnh, hắn vội vã hô:

- Doãn Quản Sự!

Doãn Hồng Tụ đột nhiên xoay người, khi thấy Lăng Phong nhất thời thần tình biến đổi, lộ ra thần sắc khó có thể tin được! Được một lát, tựa hồ nhận thấy bản thân thất thố, nàng vội vàng nói:

- Lăng tiên sinh, mời ngồi bên này.

Nói xong, nàng lại nói lời xin lỗi với cả người bên cạnh.

- Doãn Quản Sự, đây có phải là bên nặng bên nhẹ không? Bọn họ là khách nhân, lẽ nào ta lại không phải?

Nam tử dáng vẻ hào phóng bị Doãn Hồng Tụ lạnh nhạt không hài lòng nói.

Doãn Hồng Tụ áy náy gật đầu một cái với Lăng Phong, sau đó cúi người xuống nhẹ giọng nói vài câu gì đó. Nam tử hào phóng hoảng sợ nhìn Lăng Phong một cái, tựa như gặp quỉ ném một túi kim tệ xuống bàn rồi nhanh chóng rời khỏi quán.

Lăng Phong cảm thấy tức cười, hắn đánh giá qua Doãn Hồng Tụ tất nhiên là giải thích thân phận của mình với nam tử kia, nhưng không ngờ bản thân ở bên ngoài lại có "ác danh" như vậy. Theo Doãn Hồng Tụ bắt chuyện, hai người ngồi vào chỗ của mình. Ôn Đình không kiên nhẫn nói:

- Tiểu nha đầu, mau đem Liệt Diễm Hồng Thần trong cửa hàng của ngươi bưng ra đây, lão tử đã hai ba trăm năm rồi không có uống.

- Lăng tiên sinh, vị tiền bối này là...

Lăng Phong có chút suy nghĩ không ra thân phận thật sự của Ôn Đình, có vẻ như có quan hệ ruột thịt với Thú nhân tộc, nhưng lại như có nợ với ác thú tôn giả, không thể làm gì khác hơn đành hàm hồ đáp:

- Vị Ôn tiền bối Vị này chính là trưởng bối của ta, bình sinh rất thích Liệt Diễm Hồng Thần của quý tông.

Ôn Đình đối với lời giới thiệu của Lăng Phong không hề có bất kỳ lời phản bác nào, nhưng Doãn Hồng Tụ nghe thấy thì thật sự chấn đống, ngày trước giới thiệu nàng không có nhắc tới bối cảnh của bản thân, thế nhưng Lăng Phong bây giờ trực tiếp xưng hô " quý tông", chứng tỏ biết đến sự tồn tại của Ngọc Lan Tông. Có thể hiểu rõ người Ngọc Lan Tông phần lớn đều đã rời khỏi Vô Tẫn Hoang Nguyên, tin tức về Lăng Phong ngày trước bất quá chỉ là có thiên phú siêu quần thôi, hiện tại xem ra ngay cả bối cảnh cũng thần bí vô bì.

Nhất là lúc trước khắp nơi đều phỏng đoán, cho dù Lăng Phong có thể giữ mạng, thoát khỏi tay Văn Hiên, cũng rất có thể sẽ bị thương nặng mà phải tiềm tu nhiều năm. Hiện tại Lăng Phong nhanh như vậy liền đã xuất hiện, hơn nữa nhìn được khí tức nội liễm so với ngày trước càng kinh khủng hơn.

Người theo hầu Doãn Hồng Tụ tiếp khách, sau khi mang Liệt Diễm Hồng Thần ra, nhịn không được hỏi:

- Lăng tiên sinh, xin mạo muổi hỏi một tiếng, Văn Hiên hiện tại...

Lăng Phong nhẹ nhàng uống một ngụm liệt tửu, tùy ý nói:

- Văn Hiên đã chết.

Ngữ khí đơn giản như người chết căn bản không phải là một cường giả Thánh Vực đỉnh phong, mà chỉ là một người bình thường.

Mười ngón tay run lên, Doãn Hồng Tụ khiếp sợ suýt nữa thì đánh rơi chén rượu.

Văn Hiên đã chết? Dù cho nhiều năm không có xuất hiện, nhưng tình báo về hắn không hề thiếu, tự nhiên rõ ràng hắn đã tấn cấp Thánh Vực đỉnh phong. Lẽ nào hắn lại đơn giản mà ngã xuống như vậy?

Đến tột cùng là ai khiến hắn phải chết?

Nhìn biểu tình thản nhiên của Lăng Phong, trong lòng Doãn Hồng Tụ gợn sóng: Lẽ nào lại là do vị thiếu niên thần kỳ này? Nếu thật sự là như vậy thì thật quá mức đáng sợ a! Chưa đến hai mươi tuổi dĩ nhiên có thể chém giết Thánh Vực đỉnh phong, thiên phú như vậy e là trong tam tộc cũng chưa chắc có thể gặp được đi?

Ôn Đình không thèm để ý tới bọn họ đang nói chuyện, tự mình đem một chén rượu uống cạn, con mắt híp lại, tỏ vẻ đắc ý, tán thán một trận.

Hít một hơi thật sâu, khiến bộ ngực phong mãn càng thêm cao vót, Doãn Hồng Tụ nói:

- Lăng tiên sinh hẳn là có mang theo Dịch tức tạp chứ?

Thấy Lăng Phong gật đầu, nàng nói:

- Làm phiền tiên sinh lấy Dịch tức tạp ra.

Lăng Phong khó hiểu dem dịch tức tạp giao cho Doãn Hồng Tụ, chỉ thấy nàng lấy một vật có hình dạng khá giống dịch tức tạp, đem chúng trao đổi, động tác phức tạp khiến người xem hoa cả mắt, sau đó chỉ thấy mặt ngoài dịch tức tạp của Lăng Phong hiện lên một đường tử sắc nhàn nhạt.

Sau đó đem dịch tức tạp trả lại cho Lăng Phong, Doãn Hồng Tụ giải thích:

- Đây là quy củ của tông môn ta, phàm là người cung cấp tình báo nào, tông phái đều sẽ trả một lượng kim tệ nhất định hoặc trao đổi bằng một tin tình báo tuyệt mật khác. Lăng tiên sinh là nhất đại cao nhân, hẳn sẽ không quan tâm tới tục vật, vì vậy tiểu nữ tử tự chủ muốn cùng tiên sinh trao đổi một lần.

- Có thể đổi lấy tin tức tình báo tuyệt mật, ngươi hẳn là đệ tử thân truyền của Ngọc Lan Tông?

Ôn Đình đang hài lòng uổng rượu, đột nhiên ngẩng đầu lên, lặng lẽ nói:

- Tiểu nha đầu, Yên Vân La là gì của ngươi?

Doãn Hồng Tụ cả kinh, lúc này trong lòng nàng thầm dự đoán thân phận của Ôn Đình, lấy ánh mắt của nàng chỉ thấy Ôn Đình một thân khí tức đã hoàn thu liễm không khác so với người bình thường, nàng không thể phỏng đoán được trình độ của đối phương.

Thấy Ôn Đình hỏi, Doãn Hồng Tụ vội vã đứng dậy nghiêm nghị nói:

- Chính là gia sư.

- A, cách biệt ba trăm năm, nàng hiện tại hẳn là đã tiến nhập Linh Cấp, chấp chưởng Ngọc Lan Tông đi?

Ôn Đình thở dài nói.

Thái độ của Doãn Hồng Tụ càng thêm cung kính đứng dậy nói:

- Đúng vậy, tiến bối có thể cho biết tục danh, để ta quay về hồi báo gia sư, nhớ tới chuyện cũ.

- Tình bạn cũ?

Ôn Đình cười cổ quái, miễn cưỡng để nửa chén rượu lên bàn:

- Bạn cũ thì có chút miễn cưỡng, tình nghĩa thì chưa chắc, sư phụ ngươi năm đó cùng ta chính là có không ít tranh chấp, nếu không phải lão tử chạy nhanh, thì sớm đã bị nàng đưa về Ngọc Lan Tông dằn vặt tới mức dục tiên dục tử. Hắc, ác bà nương này thật là độc.

Khuôn mặt Doãn Hồng Tụ đỏ lên, bị hắn nói một trận xấu hổ. Nguyên bản các nhân viên trong tửu quán ngư long hỗn tạp, nàng vốn dĩ da mặt không mỏng như vậy. Chỉ là Ôn Đình nhắc tới người sư phụ mà nàng tôn kính, điều này khiến nàng không thể không phát tác, trong lúc nhất thời có chút bối rối.

Lăng Phong lắc đầu cười khổ, lão quỉ này cái gì cũng tốt, chỉ là khi nói chuyện thực sự quá không thèm để ý tới tâm tình của người khác, thấy thế vội vã cười giảng hòa nói:

- Ta xin đa tạ ý tốt của Doãn Quản Sự, để báo đáp lại ta liền tặng nàng một tin tức đi.

- Lăng tiên sinh xin mời.

Doãn Hồng Tụ nhân cơ hội bình ổn tâm tình đang hỗn loan, trong lòng nàng mơ hồ có một tia khổ ý, khi đối mặt với người bình thường, nàng vừa yêu mĩ, vừa là dùng linh hồn công kích, mọi việc đều thuận lợi. Nhưng là đối với Lăng Phong, nàng lại hoàn toàn không giở ra được một cái, với lại có Ôn Đình ở đây, nàng cũng không dám có ý niệm đó trong đầu, bình sinh sử xự chưa bao giờ có lúc nào bó tay bó chân như lúc này.

- Minh Gia đã bị diệt.

Lăng Phong nhàn nhạt nói ra tin tức này.

Doãn Hồng Tụ sau một lát mới hồi phục được tinh thần, chỉ đợi Lăng Phong bưng chén rượu lên, nàng mới trợn mặt, run giọng nói:

- Lăng tiên sinh, ngươi, ngươi có nói cái gì? Mình Gia...nào cơ?

- Tự nhiên chính là Minh Gia ở Thâm Thủy thành.

Doãn Hồng Tụ hít một hơi thật sâu, nàng tự nhiên rõ ràng thế lực có thể khiến Lăng Phong nói ra lúc này còn ai ngoài Minh Gia? Chỉ là trong lòng nàng không sao tin nổi mà thôi. So sánh với việc Văn Hiên bị chết, cái tin tức này trình độ kinh khủng còn muốn vượt xa,

Phải biết rằng, Minh Gia lão tổ chính là một người có thể so sánh với Linh Cấp cường giả a, có hắn ở tại Minh Gia sao có thể bị diệt?

Thấy Ôn Đình bình tĩnh, nàng mơ hồ đoán ra được một nguyên nhân: Vị tiên sinh này đến tột cùng có lai lịch gì a!

Doãn Hồng Tụ âm thầm hạ quyết tâm, hai tin tức ngày hôm nay có được coi như là việc nhỏ, mấu chốt là những chuyện đằng sau chúng! Bản thân phải mau chóng lấy tin tức có liên quan đến Ôn Đình, mời sư tôn phân biệt thân phận của hắn! Bằng không trong mười năm tới phong khởi vân dũng, có người này tồn tại nhất định có thể gây ra dao động lớn đối với thế cục ở khắp nơi.

Xem ra cần phải sớm làm rõ mưu mô trong đó, bằng không khó có thể kiếm được một chén canh.

Đột nhiên nghĩ đến điều gì, Doãn Hồng Tụ vỗ mạnh cái trán:

- Lăng tiên sinh, có phải rất lâu rồi ngươi chưa có trở về Tinh Lam? Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.com chấm c.o.m

- Đúng vậy.

Lăng Phong lộ ra một nụ cười từ đáy lòng, trải qua sự tình trong hai tháng ngắn ngủ nhiều hơn thường nhân có thể tưởng tượng, lúc này hắn ước muốn trở về nhà của hắn tăng mạnh. Lăng Phong cười nhẹ, nói:

- Ta đây liền phải trở về, không biết hiện tại bọn họ thế nào rồi?

- Vậy Lăng tiên sinh có lẽ muốn lập tức bắt đầu khởi hành?

Khi trên mặt Lăng Phong lộ ra một tia khó hiểu, Doãn Hồng Tụ vội la lên:

- Mới vừa rồi tiên sinh đến quá gấp, làm ta nhất thời quên mất, trước đó vài ngày truyền đến tin tức, Ai Nặc lãnh địa cảnh nội công quốc Tinh Lam tuyên bố độc lập, đồng thời liên hợp U Sương công quốc đội bức đến Tinh Lam thành. Hôm nay có khi đã hạ được thành.

- Cái gì?

Lăng Phong đột nhiên đứng dậy, trong mắt như kinh điện thiểm qua:

- Làm sao có thể? Có Kiều nguyên soái cùng với Gia sư tọa trấn. Còn có Huyết Sát Vệ bọn họ sao có thực lực đánh Tinh Lam?

Lăng Phong khẽ động nộ, khí thế bàng bạc không còn nửa phần che giấu, mênh mông tựa tinh không.

Doãn Hồng Tụ cũng là cả người lạnh lẽo, lúc này nàng đối với việc Lăng Phong chém giết Văn Hiên không còn nửa phần hoài nghi. Cố nén sự sợ hãi trong lòng xuống, Doãn Hồng Tụ nói:

- Lần tấn công này, trong đó trộn lẫn rất nhiều người của Ảnh Tử, chúng ta chỉ biết lệnh sư hiện tại đã bị trọng thương, hôn mê bất tỉnh!

Oanh! Lòng bàn tay Lăng Phong bộc phát hỏa quang tới mức khiến rượu trong quán bốc hơi, thân thể như một đạo kinh hồng bắn lên giữa không trung.

Ngay khi Lăng Phong rời đi, bầu không khí trong quán đột nhiên thư giãn trở lại, một vài người năng lực chịu đựng kém thậm chí ngã xuống đất. Doãn Hồng Tụ thở dài một hơi, nhìn Ôn Đình bên cạnh cũng đã biến mất từ lúc nào.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất