- Đế Nhã tiểu thư, xem ra trong đám người này không chọn ra người thích hợp.
Mặc kệ Băng Hạo nói gì, cũng đều không chút ảnh hưởng đến thiếu nữ áo vàng tiến hành khảo thí. Khi thấy cả đám liên tiếp chóng mặt đứng lui ra sau, một hán tử gầy gò bên cạnh thiếu nữ thấp giọng nói.
Thiếu nữ áo vàng tên là Đế Nhã thất vọng thở dài nói:
- Đã liên tục đi mười tòa thành trì rồi, cũng không được...... xem ra ca ca lại phải thất vọng.
Nàng tiến lên kiểm tra thủy tinh cầu đặt trên bàn.
- Tiểu thư đừng ủ rũ, hi vọng chưa hẳn không có khả năng, có lẽ người chúng ta muốn tìm liền......
- Ôi trời!
Hai tay Đế Nhã chăm chú cầm một viên thủy tinh cầu, trong đôi mắt toát ra vẻ mừng như điên. Mà thanh âm này lại hấp dẫn Băng Thành, hắn chứng kiến Đế Nhã trong lúc vô tình lộ ra phong tình, hai mắt nhất thời sáng ngời, ham muốn chiếm giữ mãnh liệt khiến hắn mơ màng bước lên phía trước:
- Tiểu thư xinh đẹp, ngươi hẳn gặp phải chuyện gì phải không? Ta ... Băng Hạo ở thành trì này lời nói vẫn rất có quyền.
Băng Hạo ba hoa đủ thứ, nhưng mà Đế Nhã không hề để ý tới chút nào, nàng quay đầu nhìn hán tử gầy gò phía sau lưng:
- Lai Đặc, mau gọi ca ca ta ra đây!
Từ sắc mặt vui mừng trên khuôn mặt nàng, Lai Đặc loáng thoáng đoán ra được chút gì, hắn xoay người như gió chạy vào trong.
Mắt thấy thiếu nữ không thèm đếm xỉa tới mình, Băng Hạo giận dữ tiến lên:
- Tiểu thư, ngươi cũng quá mức không để ta vào mắt rồi......
Lời còn chưa dứt, thì hắn liền hoảng sợ nhìn vào đầu ngón tay thiếu nữ bốc lên từng sợi hồng mang, vội vàng lui lại mấy bước:
- Nguyên Tố...... Nguyên Tố Thiên Hành Giả?
Bởi vì biểu hiện thất thố của đại trưởng lão khi nhìn thấy Nguyên Tố Cự Linh của Khải Ân, về sau Băng Hạo liền bổ sung tri thức về phương diện này, do đó mới biết được hình thức lực lượng mà thiếu nữ đang thi triển là gì! Nguyên Tố Thiên Hành Giả đơn thuần có lẽ không đáng sợ, nhưng Nguyên Tố Thiên Hành Giả bình thường sẽ được các thế lực lớn mời chào, chuyên môn dùng nguyên tố chân võ quyết tiến hành bồi dưỡng! Có thể có được nguyên tố chân võ quyết là thế lực cường đại đến cỡ nào, Băng Hạo cũng loáng thoáng đoán ra được vài phần, nói cách khác bối cảnh của thiếu nữ trước mắt so với Băng gia hắn phải lớn hơn không ít!
Hơn nữa, Nguyên Tố Thiên Hành Giả ở phương diện luyện chế vật phẩm luyện kim, điều phối đan dược đều rất có nghiên cứu, điều này khiến cho bọn họ có thể kết giao cùng với đủ loại cường giả một cách đơn giản. Cho nên, nếu như không phải tất yếu, không một ai nguyện ý đắc tội với Nguyên Tố Thiên Hành Giả.
- Cút!
Đế Nhã không chút lưu tình quát thẳng vào mặt hắn.
- Ngươi......
Mặc dù biết rõ thân phận Đế Nhã bất phàm, nhưng bị quát tháo ngay mặt như vậy, Băng Hạo vẫn là nổi giận. Lúc này, một tên mập mạp thân thể lỏng lẻo giống như con chuột chạy tới, vừa nhìn thấy Đế Nhã, hắn lập tức hỏi: Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.com chấm c.o.m
- Đế Nhã, thế nào?
- Ca ca, huynh nhìn xem!
Gia Liệt Áo đầu tiên nhìn thấy Băng Hạo ở chung quanh người Đế Nhã lộ ra hung quang, hắn không kiên nhẫn móc ra một tấm lệnh bài:
- Ta bất kể ngươi có thân phận gì ở Băng Phong thành, lập tức cút ngay cho ta!
Nhìn lệnh bài đại biểu thân phận, Băng Hạo giật mình sợ hãi, Băng Phong thành của hắn tuy mạnh, nhưng so với Tinh Lam công quốc mà nói không thể nghi ngờ là cách xa vạn dặm! Mà đại thần tài chính là nhân vật quyền to đứng đầu chủ chưởng Tinh Lam công quốc, công tử con hắn làm sao mình có khả năng đấu được? Hắn cưỡng chế lửa giận, oán hận xoay người rời đi.
- Đúng rồi, nhất định là nó rồi!
Cầm lấy viên thủy tinh cầu Lăng Phong vừa khảo thí trong tay, Gia Liệt Áo giống như nhặt được chí bảo, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào một ít bộ phận màu bạc khó thấy giữa tinh cầu. Hắn ngẩng đầu lên, vội vàng hỏi thăm:
- Đế Nhã, hắn ở đâu?
- Không xong! Vừa nãy muội quá cao hứng, người kia đã ly khai rồi!
Đế Nhã thất sắc nói, thiếu nữ mang theo khí thế kinh người vừa rồi lập tức chuyển thành vẻ mặt cầu xin:
- Ca ca, làm sao bây giờ? Muội, muội... muội thật sự là quá ngốc!
- Không sao, không sao đâu mà.
Mặc dù nội tâm so với Đế Nhã còn muốn lo lắng hơn, Gia Liệt Áo vẫn an ủi nàng nói:
- Muội còn nhớ rõ bộ dạng của người đó không? Chúng ta lập tức nhờ người trong thành trì này hỗ trợ tìm kiếm, nhất định sẽ có thể tìm được!
- Ừ, muội nhớ mang máng là......
Đế Nhã cố gắng nhớ lại nói.
- Thiếu gia, tiểu thư, kẻ mới vừa rồi bị hai người đuổi đi hình như là người thừa kế của Băng gia, gia tộc cầm quyền tòa thành này.
Lai Đặc nói:
- Nếu nhờ bọn họ hỗ trợ liệu có thể gặp trở ngại hay không?
Suy nghĩ một chút, Gia Liệt Áo nói:
- Loại tiểu nhân này không thể không đề phòng, tốt nhất là như vầy, Lai Đặc, ngươi lập tức đi tìm dong binh lớn nhất Băng Phong thành, mời bọn họ hỗ trợ tìm kiếm.
- Vâng!
............
- Đáng chết, đáng chết mà, một đám phế vật!
Ở trong phòng, Băng Hạo không ngừng gầm thét, lúc hắn ngồi xuống, trên khóe miệng của Trần Ấu Dung đang cúi đầu không nhịn được lộ ra một tia khinh miệt. Băng Hạo cả giận nói:
- Tra, lập tức tra cho ta, nhìn xem đến tột cùng là tên hỗn đản nào nuốt tim hùng gan báo mà dám tiếp thu bùn keo của chúng! Ta thấy bọn chúng ngại sống yên ổn quá nhiều rồi!
Chỉ chốc lát sau, Trần Ấu Dung mang theo một tin tức trở về:
- Đã điều tra xong, là một nhà thương hộ tên là "Tín Nhân Đạt" trong thành tiếp thu bùn keo của họ.
- Vậy nhanh chóng phái người, đem tất cả cửa hàng của chúng kê biên tài sản cho ta, đem bắt quản sự lại đây!
Băng Hạo cười âm hiểm nói:
- Ta muốn nhìn xem đầu chúng dài bao nhiêu, có đủ cho ta chém hay không?
- Thiếu chủ, chuyện này chỉ sợ không làm được.
Trần Ấu Dung bất đắc dĩ mở hai tay ra:
- Lúc ta tiến đến đã quá muộn, trong nhà của thương hộ này người đi nhà trống, cái gì cũng không có lưu lại!
- Cái gì?
Băng Hạo mở to hai mắt nhìn:
- Làm sao có thể? Chẳng lẽ tiểu tử Băng Thành kia cố ý trêu chọc ta? Kỳ thực bùn keo của chúng căn bản không có bán ra ngoài! Cố ý tìm một nhà thương hồ tới để diễn trò?
- Thiếu chủ, chỉ sợ không phải, ta lúc đi thuận đường đến chỗ nhân viên tông tộc đại khảo điều tra. Giao dịch của bọn họ quả thực là có, hơn nữa tiền giao dịch cũng đã đưa vào trong quá trình xét duyệt tông tộc đại khảo, xem ra không có một chút vấn đề.
- Chẳng lẽ có người giúp đỡ bọn chúng? Chết tiệt thật, tên tiểu tạp chủng kia nếu không có người đứng sau lưng làm sao lại để đến ngày hôm nay mới ra tay? Chẳng lẽ là......
Băng Hạo nghĩ tới Lăng Phong, chẳng lẽ là tên đó giở trò?
Một lát sau, Hạ Vũ đi tới cửa phòng, thấy Băng Hạo đang lâm vào nổi giận thì hắn mang theo một tia xin lỗi nói:
- Băng Hạo huynh, thực hết sức xin lỗi, việc liên thủ giữa Băng Phong thành cùng Hạ Luân thành lần này chỉ sợ ta không thể đáp ứng ngươi.
- Vì cái gì?
Băng Hạo sợ hãi hỏi. So sánh với chuyện này, chuyện của Băng Thành chẳng tính là gì, cho nên hắn lập tức chuẩn bị tinh thần sẵn sàng:
- Hạ Vũ huynh, đây chính là chuyện chúng ta vẫn thương lượng...... Hơn nữa, Hạ Vũ huynh có hứng thú đối với Tiêu Vũ, mấy ngày nay ta vẫn luôn tìm cơ hội!
- Lần trước đấu giá tinh chương, Triển Phi đại sư cùng Khổng Tư đại sư của quý thành huyên nào với nhau rất là không thoải mái, Triển đại sư đối với chuyện chúng ta liên thủ luôn có ý kiến phản đối.
Hạ Vũ bỏ tay xuống, bất đắc dĩ nói:
- Hơn nữa, ta tựa hồ như nghe nói Băng Hạo huynh đã mất đi lực khống chế đối với nàng?
Âm thầm nguyền rủa kẻ đem tin tức nói cho Hạ Vũ, Băng Hạo cười nói:
- Hạ Vũ huynh cứ yên tâm, cho dù không cần dùng đến chiêu kia, thì ta cũng có thể bảo đảm cuối cùng ngươi sẽ thuận lợi ôm được mỹ nhân.
- Cái này......
Hạ Vũ có chút động tâm.
- Tiêu Vũ tuy rằng ở góa nhiều năm, vẫn có thể giữ thân như ngọc, hơn nữa tên quỷ đoản mệnh Băng Tiêu kia phỏng chừng còn chưa cùng nàng chính thức vui vẻ qua. Hạ Vũ huynh nếu có thể cùng giai nhân vui vẻ, rất có khả năng là lần đầu tiên.
- Tốt lắm!
Hạ Vũ cười to:
- Băng Hạo huynh nếu thật sự có thể giúp ta hoàn thành tâm nguyện, cho dù buộc Triển Phi đại sư phải nén giận, thì ta cũng nhất định trở về cầu gia phụ đồng ý liên thủ lần này!
- Hahaha, vậy chúc chúng ta hợp tác vui vẻ!
............
Câu lạc bộ dong binh Gia Hòa.
Duy Khắc Đa cầm quyển trục nhiệm vụ trong tay, ánh mắt dừng lại ở tên quyển trục:
- Tìm người sao?
Hắn lẩm bẩm nói:
- Xem ra miêu tả trong này hẳn là Lăng huynh đệ rồi, chà, con trai đại thần tài chính Tinh Lam công quốc tự mình tuyên bố nhiệm vụ tìm Lăng huynh đệ, chẳng lẽ Lăng huynh đệ lại đắc tội với hắn?
Duy Khắc Đa cả kinh:
- Không được, ta phải mau chóng thông báo cho Lăng huynh đệ biết!
Quyết định chủ ý xong, tay hắn nhóm lên ngọn lửa, quyển trục trong tay qua một hồi khói xanh liền biến thành tro bụi.