Tinh Ngự

Chương 697: Đại kết cục

Lăng Phong khiếp sợ phát hiện một việc, chỉ thấy giữa trán tám đại thần vương đồng loạt hiện ra một đóa hoa màu đen, đóa hoa vẫn là hình dạng đóa hoa, nhưng đang nở rộ cực nhanh.

- Ngươi, ngươi đã làm gì với chúng ta?

Vạn Cổ Thông giãy dụa, trong ánh mắt mang theo vài phần hỗn loạn lẫn thanh tỉnh.

- Hắc, các ngươi đã hiểu rõ chưa?

Thanh âm Kiền Thiên lững lờ phiêu đãng:

- Năm đó, các ngươi tới thế giới của ta, mưu đồ gạt bỏ ta, thực sự coi Kiền Thiên ta dễ dàng bị khi dễ như vậy?

- Lão quỷ chết tiệt kia cho rằng liên thủ liền có thể triệt để trấn áp ta, thậm chí luyện hóa cho mình dùng, phi, thực là nằm mơ. Hắn đại khái không rõ vì sao những đệ tử vốn luôn trung thành và tận tâm với hắn lại đột nhiên phản loạn? Hắc hắc, đệ tử tương tàn? Y bát truyền thừa? Ha ha ha ha...

Lăng Phong cảm nhận được một nhãn thần cực kỳ âm lãnh phóng vào bản thân, ánh mắt một lần nữa ngưng trọng thật sâu.

Sang Sư nghĩ ra điều gì đó, hét lớn:

- Là ngươi, nguyên lai tất cả là do ngươi giở trò quỷ?

- Ngô, ngươi đại khái chính là tiểu đệ tử cuối cùng đi? Ngược lại thực sự là đáng tiếc, trong hàng đệ tử này chỉ có ngươi cùng với lão quỷ đó không bị ma chủng khởi nguyên của ta ảnh hưởng.

Nội tâm Kiền Thiên hiển nhiên đang mừng như điên, không hề chú ý đến bản thân đã tiết lộ tất cả mọi bí mật:

- Lúc đám ngươi các ngươi liên thủ tấn công ta, ta đã thầm hạ thủ, tuy rằng các ngươi đạt được thắng lợi nhất thời, thế nhưng dưới sự ảnh hưởng của ma chủng khởi nguyên, khiến tất cả nảy sinh tâm lý hiếu chiến tương tàn, đồng thời, chỉ cần sinh linh trên phiến đại lục này chết đi sẽ lập tức trở về với cơ thể ta, trợ giúp ta tăng trưởng thực lực, các ngươi làm sao có thể trấn áp được ta?

Không chỉ có Sang Sư, chính là bát đại thần vương giờ khắc này đều đang hối hận và phẫn nộ vô cùng, rất rõ ràng, cái gọi là "ma chủng khởi nguyên" chính là một loại công kích hệ linh hồn, có thể phóng đại thật lớn tâm lý mặt trái trong lòng người bị công kích.

Giờ khắc này, đủ loại hình ảnh xa xưa lướt qua trong lòng, bọn họ minh bạch rất nhiều: Vì sao lúc trước nhóm người bản thân chỉ vì một ít tranh chấp dĩ nhiên dẫn tới tranh đấu toàn lực, vì sao nghe được khả năng Sang Sư đã được sư tôn truyền hết toàn bộ y bát lại trở nên phẫn nộ như vậy, vì sao dám làm ra sự tình đại nghịch bất đạo như vậy...

- Kiền Thiên, ta muốn ngươi chết!

Vạn Cổ Thông điên cuồng điều động toàn bộ lực lượng trong nội thế giới, chỉ thấy đạo vạn cổ linh quang kia tăng vọt gấp bội, thoáng cái giãy thoát khỏi ràng buộc giết về phía Kiền Thiên.

- Hừ, ngươi muốn tìm chết, ta liền thành toàn cho ngươi!

Kiền Thiên thì thào nói nhỏ:

- Thu nạp năng lượng tám người này, ta cũng có thể khôi phục lại tu vi ngày trước, không còn bị giam giữ tại chỗ này nữa?

Trên thực tế, bát đại thần vương cùng với sư tôn Sang Sư chiến đấu với hắn cũng không phải là không hề thương tổn, từ việc hắn nhiều năm như vậy không thể ly khai Kiền Thiền Giới liền có thể nhìn ra. Nhất là sư tôn Sang Sư cuối cùng lựa chọn dung hợp càng khiến năng lượng hắn tiêu hao cực lớn, nếu không có ba vạn năm tĩnh dưỡng, hiện tại hăn dù có " ma chủng khởi nguyên" cũng tuyệt đối không thể chống lại bát đại thần vương.

Đáng tiếc, bát đại thần vương này không ngờ cần phải tới ba vạn năm mới quay trở lại Kiền Thiên Giới điều tra rõ ràng.

Phốc!

Một tiếng giòn vang, chỉ thấy được đóa hoa trên trán Vạn Cổ Thông mở ra đến mức tận cùng, sau đó dĩ nhiên bay ra khỏi trán của hắn, mà trên trán Vạn Cổ Thông cũng xuất hiện một miệng máu, từng đạo tính khí điên cuồng thoát ra ngoài.

Đạo vạn cổ linh quang cực lớn kia sau khi mất đi năng lượng chống đỡ, thoáng cái trở nên mềm nhũn vô lực.

- Sư huynh!

Hiểu được ngọn ngành, toàn bộ tình cảm tốt đẹp khi xưa đã trở lại, bảy người kia điên cuồng hét lên, sau đó Sang Sư cũng đồng dạng kinh hô một tiếng.

- Ngăn chặn ma chủng, đừng để Kiền Thiên phô trương thanh thế!

Tiếng kinh hô vừa dứt, Vạn Cổ Thông rống lên một tiếng to hơn, hắn hung hăng đưa ngón tay chốt chặn miệng máu trên trán, thần lực cường đại nhất thời che kín vết thương.

Tuy rằng nhìn không ra biểu tình Kiền Thiên thế nào, thế nhưng thân thể hắc vụ cũng hơi thối lui từng bước. Một bước này vừa đủ cho mọi người nhìn ra hư thực...

Bảy đại thần vương gào thét thi triển ra thần mang của mình, nỗ lực ngăn chặn ảnh hưởng của ma chủng tới mình.

Tám đại thần mang tề tụ, dù cho Kiền Thiên ở thời kỳ toàn thịnh ngày trước cũng khó có thể chống đỡ chính diện, hắn sợ hãi rống lên một tiếng, thân hình lui mạnh. Lúc này, phía sau lưng bất ngờ truyền đến một tiếng:

- Nhận lấy cái chết!

Chính là Lăng Phong.

Hắn điểm mạnh lên mi tâm, quái hạp ong ong chuyển thẳng, thần lực cường đại tuôn ra như sóng trào, chấn động hư không. Trải qua mấy năm nay không ngừng tu luyện, hắn đã nắm giữ đại sáng thế thần quang tới một trình độ cực kỳ tinh vi, không chỉ có hoàn toàn thấm nhuần ảo diệu bên trong, hắn còn ngưng tụ đầy đủ và hoàn thành năm hệ nguyên lực.

- Ngươi dám đả thương ta?

Kiền Thiên rống lớn lên một tiếng, trong lúc khẩn yếu hắn căn bản không kịp cứu vãn, bị Lăng Phong oanh kích thật năng, lúc này một trận hắc vụ bốc lên, nhìn từ ngoài giống như mặt nước bị đun sôi, biến ảo bất định.

Vạn Cổ Thông thấy thể mừng rỡ:

- Không nên lưu thủ, trấn trụ hắn lại!

Tiếng nói vừa dứt, một chiêu vạn cổ lưu quang của hắn lại hướng phía sau Kiền Thiên phong tỏa, còn lại mấy người kia cũng tùy theo xuất thủ, mắt thấy đã muốn hình thành một dòng chảy phong ấn cực lớn.

Kiền Thiên bị một kích của Lăng Phong đánh cho hiện nguyên hình, cũng không còn loại hình thái hư ảo khó lường như trước, chứng kiến cảnh này, trong con mắt hắn hiện lên một vẻ điên cuồng:

- Các ngươi còn muốn trấn áp ta? Tên chết tiệt, vậy không bằng toàn bộ các ngươi đều theo ta đi!

Ầm ầm, một tiếng bạo âm như trời rung đất nở, thân thể của hắn hoàn toàn nổ tung, từng đóa hắc vụ điên cuồng hiện lên, trong chớp mắt phong tỏa toàn bộ không gian tầng thứ hai.

- Không tốt.

Không biết là vị thần vương nào hét lên kinh hãi:

- Ta không thể động!

- Nếu muốn trấn áp, ta đây liền theo các ngươi trấn áp đi!

Kiền Thiên cười lên điên cuồng, thân âm không dứt:

- Ta chính là người đứng đầu phiến thế giới này, thế giới này bất diệt ta liền bất diệt, bản thân ta muốn nhìn xem các ngươi ai có thể qua được ta!

Trong lòng Lăng Phong trầm xuống, hắn cảm giác tầng hắc vụ kia tựa như làm bằng kim thiết thuần túy, chắc chắn vô cùng, như vậy sợ là dù có cứng rắn như kim cương cũng không thể làm gì được nó, hơn nữa cấm chế Kiền Thiên thi triển ra có uy lực gần như vô cùng vô tận.

Trong nháy mắt này, hắn nỗ lực tập trung toàn bộ năng lượng bản thân lại, bảo trì một điểm linh tính, tránh rơi vào hôn mê.

Tám đại thần vương phát ra một tiếng rống giận không cam lòng, cố tình muốn giãy khỏi, nhưng dưới công kích với ý đồ lưỡng bại câu thương của Kiền Thiên cũng đành chịu bất lực.

Hắc vụ bao vây chung quanh chính là bổn nguyên lực một mảnh thế giới kéo tới, trừ phi đánh nát cả Thần Vẫn đại lục, bằng không căn bản không thể thoát khỏi.

Từ bên ngoài nhìn lại, mọi người đang bị một đoàn ngũ sắc giống như vỏ trứng vây kín lại, thanh âm Kiền Thiên cũng càng lúc càng yếu hơn:

- Lão quỷ đó cũng nhịn không quá được vạn năm, bản thân ta muốn nhìn xem đám đệ tử các ngươi có thể chịu qua bao nhiêu năm.

Quang mang dần dần thu hẹp lại, thanh âm hắn cũng không ngừng chậm xuống.

Lực lượng của Thần vương kỳ thực cũng là lực lượng của nội thế giới, nếu như bọn hắn thật có thể tu luyện tới trình tự đủ cao, như vậy có thể hình thành một phương thế giới chân chính.

Có thể nói, khoảnh khắc cuối cùng nhóm người Vạn Cổ Thông chiến đấu với Kiền Thiên, hai bên đều sử dụng lực lượng một phương thế giới, đáng tiếc Kiền Thiên có được một phương thế giới hoàn chỉnh làm hậu thuẫn nên bọn họ vẫn có vẻ yếu thế hơn một chút. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Mặc dù Kiền Thiên bị thụ thương nghiêm trọng nhưng kết quả này vẫn không thể cải biến.

...

Thời gian thắm thoắt.

Trong nháy mắt đã là mười năm.

Thành Tinh Lam giăng đèn kết hoa, ánh đèn chiếu rọi xua tan đi bóng tối.

Giữa ngã tư đường đầy ắp người qua lại, nếu có người sáng suốt liền có thể phát hiện, người đi lại nơi đây có không ít người đều có thực lực cấp bậc Thánh Vực.

Đổi thành hai mươi năm trước, một Thánh Vực xuất hiển cũng đủ để đứng đầu Tinh Lam, thế nhưng hiện tại, bọn họ nhưng chỉ có thể bình yên đi lại như những người bình thường, không một ai dám làm càn.

Thỉnh thoảng có người ngẩn đầu lên, trong ánh mắt cũng lộ vẻ sùng kính nhìn về phía xa xa.

...

"Khụ". Lăng Phong diện một thân hỉ phục truyền thống, ánh mắt có chút xấu hổ.

Trên giường trước mắt, Mộc Vũ Sương che mặt bằng vải hồng, hai tay không tự nhiên nắm lại, tuy rằng biết rõ đối phương không thấy được biểu tình của mình nhưng vẫn cảm thấy ngượng ngùng không ngớt.

- Này, chúng ta, vậy...

Lăng Phong lẩm bẩm nói, miệng ngại ngùng, ngay cả một câu hoàn chỉnh cũng không thể nói ra.

- Đồ ngốc!

Tuy là tính tình đoan trang, nhưng nhìn thấy một bộ luống cuống chân tay của Lăng Phong, Mộc Vũ Sương vẫn không nhịn được cười ra thành tiếng:

- Bộ dáng này củahuynh mà truyền ra ngoài, ai sẽ nguyện ý tin tưởng huynh là chúa tể toàn bộ sinh linh phiến đại lục này?

- Bản thân ta tình nguyện không muốn cho bọn họ biết.

Lăng Phong xấu hổ vuốt vuốt sống mũi:

- Toàn bộ sinh linh đều là chúa tể của chính mình, không phải bị người nào nắm giữ.

Trong tiếng xấu hổ, Lăng Phong nghĩa lại mười năm mới trải qua:

Lúc trước, bọn họ bị một đạo trấn áp, khi đó Lăng Phong nguyên còn tưởng rằng đã hết hi vọng. Nhưng thật không ngờ một luồng linh tính vẫn thủy chung bảo trì không hôn mê, đồng thời năm hệ nguyên lực bắt đầu nhanh chóng lớn mạnh.

Nguyên bản nắm giữ kiếm linh cùng với hai đại kiếm nguyên, một thân Lăng Phong liền tương đương với người có ba đại Cự Linh, luân phiên chiến đấu sau đó càng ngưng tụ năm hệ nguyên lực.

Dưới trọng áp nặng nề, quái hạp đột nhiên nứt vỡ, ngay sau đó năm hệ nguyên lực tuần hoàn kết hợp với quái hạp hình thành một phương thế giới độc lập, so sánh với nội thế giới của tám đại thần vương càng hoàn chỉnh hơn nhiều.

Thế giới mới thành lập, tất cả mọi người bên trong quái hạp đều bình yên vô sự.

Phát hiện ra một màn này, Kiền Thiên càng điên cuồng muốn tiêu diệt Lăng Phong, nhưng là không biết có phải do tâm tình hối hận quấy phá, Vạn Cổ Thông cùng với bảy người còn lại không tiếc tự bạo, điên cuồng triệu tập toàn bộ năng lượng đánh cho Kiền Thiên trọng thương.

Sau đó, Lăng Phong phát hiện thế giới của mình dĩ nhiên có thể hấp thụ năng lượng Kiền Thiên Giới, bởi vậy liền lập tức dung hợp.

Mười năm chớp mắt trôi qua, Lăng Phong chân chính luyện hóa toàn bộ Kiền Thiên Giới, nhất cử luyện hóa ra thế giới của mình...thế giới có thể sản sinh thần thạch, sinh mệnh thế giới.

Thần Vẫn đại lục cũng bởi có quan hệ với Kiền Thiên Giới, hoàn toàn bộ nằm trong vòng chưởng khống của Lăng Phong.

Ngắn ngủi tu luyện trong vòng ba mươi năm, hiện tại đã trở thành người đứng đầu hai đại thế giới, chuyện này nếu truyền ra ngoài chỉ sợ sẽ dọa sợ vô số người.

- Bất kể như thế nào, toàn bộ phiền phức cuối cùng đã được giải quyết.

Lăng Phong thản nhiên lắc đầu, dứt bỏ toàn bộ mạch suy nghĩ, ngược lại ánh mắt nóng bỏng nhìn về giai nhân trước mặt, hô hấp cũng dần trở nên mất nhịp.

Cảm giác được tất cả chuyện này, Mộc Vũ Sương càng cúi đầu xấu hổ.

Hơi run run, Lăng Phong chậm rãi lật bỏ vài hồng che mặt Mộc Vũ Sương...Đúng lúc này, một tiếng động rất nhẹ nơi cửa phòng truyền đến.

Trong lòng Lăng Phong khẽ động, tay vung mạnh mở cửa phòng ra...

- Ai ui!

- A nha!

- Các ngươi đè nặng ta!

- Đừng chen chúc!

Từng tiếng kinh hô truyền đến, đầu tiên là Kiều Kiều, do bất ngờ không kịp đề phòng, cả người còn đang lảo đảo xuýt ngã nhào xuống đất.

- Kiều Kiều...Hoa tỷ...Y Liên Nhi...

Lăng Phong trợn mắt há hốc mồm nhìn một đoàn quân nương tử trước mắt, trông thấy vẻ cười mỉa trên mặt Kiều Kiều, khuôn mặt đỏ bừng của Hoa Vi Hà, vẻ giả vờ trấn định của Y Liên Nhi, thậm chí Phỉ Tạ Ti đang cúi gằm không dám ngửa đầu lên...

Đột nhiên hắn cảm thấy có chút đau đầu, tựa hồ phiền phức còn xa xa không có kết thúc.

HẾT

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất