Tình Thân Đến Muộn Như Cỏ Rác, Ta Bỏ Nhà Đi Ngươi Khóc Cái Gì? (Dịch)

Chương 38: Muốn người khác không biết, trừ khi đừng làm (3)

Chương 38: Muốn người khác không biết, trừ khi đừng làm (3)


"Đây chỉ là khởi đầu mà thôi, về sau giá cả sẽ càng tăng nhanh! Dữ liệu điều tra về cơn bão sẽ được công bố trong vài ngày tới. Khi đó cây chuối và cây long nhãn sẽ bị ảnh hưởng nhiều nhất. Đến lúc đó, giá chuối sẽ tăng cao!" Hứa Mặc phân tích nói.
"Vậy thì chúng ta nên chờ thêm mấy ngày?"
"Chờ thêm mấy ngày đi. Lúc này chúng ta nên đi về lớp trước. Đoán chừng ba năm này sau, giá của chuối sẽ tăng đến mức cao nhất. Đến lúc đó chúng ta xuất hàng là được." Hứa Mặc cười nói.
"Tốt"
Ba người đều kích động.
Sau đó, Hứa Mặc chỉ làm đề, rèn luyện thân thể, làm đề rồi lại rèn luyện thân thể.
Hắn bị thiếu một chút dinh dưỡng nên cần phải bù lại. Huống hồ thời gian thi đại học sắp đến gần, hắn phải giành giật lấy từng phút từng giây.
Bởi vì lo lắng có kẻ trộm mất đi chuối cho nên Hứa Mặc tạm thời chưa quay về lại phòng thuê bên kia.
Ngay cả Đường Lỗi cũng thương lượng một chút. Bọn họ đều ngủ lại ở kho hàng để canh giữ.
Bọn họ thậm chí xin nghỉ phép để canh giữ hàng để xua đuổi chuột và ăn trộm.

Hứa Tuyết Tuệ không biết bản thân đã rời khỏi phòng của chị cả như thế nào.
Chị cả nói rất nhiều, sau cùng còn đưa ra một sổ khám bệnh và đưa cho Hứa Tuyết Tuệ.
Có quá nhiều chuyện mà chị ta chưa từng lường trước!
"Ta tìm được hắn ở chợ. Kết quả là Hứa Mặc nhìn rất yếu đuối, chỉ cần kéo một cái là ngất đi! Ta chỉ có thể đưa hắn đến bệnh viện!"
"Bệnh viện đã tiến hành kiểm tra toàn thân cho hắn. Điều nằm ngoài dự đoán của ta là Hứa Mặc bị thiếu máu, suy dinh dưỡng nghiêm trọng, tim cũng có vấn đề..."
Khi nói những lời này, trong mắt của Hứa Uyển Đình ngập tràn nước mắt.
"Gia đình chúng ta vốn dĩ không thiếu ăn không thiếu mặc! Nhưng ta lại không thể tưởng tượng được rằng sức khỏe của Hứa Mặc lại tệ đến như vậy! Tuyết Tuệ, ngươi có biết về bệnh tình của hắn không?"
Hứa Tuyết Tuệ nhận lấy sổ khám bệnh và nhìn một cái, mặt chị ta trở nên nghiêm túc.
"Hắn chưa bao giờ nói với ta! Chúng ta trước đây đều nghĩ rằng..."
"Nghĩ rằng cái gì?" Hứa Uyển Đình hỏi.
Hứa Tuyết Tuệ thở dài và nói: "Chị cả, thât ra chúng ta đều biết rõ mà! Trước đây, chúng ta đều nghĩ rằng Hứa Mặc muốn cướp đi mọi thứ của Tuấn Triết! Và tính cách của hắn không khiến mọi người yêu thích! Chúng ta... cũng không đối xử quá tệ đối với hắn!"
Hứa Uyển Đình bỗng cười: "Tuyết Tuệ, mấy thứ ở trong nhóm Wechat đó... như thế cũng gọi là đối xử với hắn không quá tệ?"
Hứa Tuyết Tuệ hoảng hốt: "Những thứ trong nhóm, những thứ đó..."
Chị ta nhìn chằm chằm vào Hứa Uyển Đình.
Hứa Uyển Đình thở dài: "Hứa Mặc biết mọi thứ ở trong nhóm Wechat đó! Hắn cũng biết rằng chúng ta đang chế giễu hắn! Thậm chí, hắn biết rằng chúng ta đang chế nhạo, trêu ghẹo, vu oan và khinh thường hắn! Hứa Mặc biết tất cả! Đó là lý do hắn rời khỏi gia đình!"
Hứa Tuyết Tuệ run rẩy, trên gương mặt xinh đẹp hiện lên một biểu cảm sửng sốt.
"Làm sao có thể? Ai đã nói với Hứa Mặc?" Hứa Tuyết Tuệ không thể tin được.
"Muốn người không biết, trừ phi mình không làm!" Hứa Uyển Đình hít một hơi:"Tuyết Tuệ, ngươi là một học sinh giỏi! Ngươi biết rõ lời đồn có thể giết chết một người. Ngươi đã học được nhiều kiến thức như thế. Vậy thì tất cả kiến thức ấy đã đi đâu? Còn ta, là một người chị gái, kiến thức đó cũng ở đâu? Ngươi có biết hôm nay ta đi tìm Hứa Mặc, hắn đã nói gì với ta không?"
"Hắn đã nói những gì?" Hứa Tuyết Tuệ ngạc nhiên.
"Hắn nói, Hứa Uyển Đình, ác giả ác báo. Không phải là không có báo ứng, chả qua là chưa đến lúc thôi. Trong tương lai, chúng ta nhất định sẽ gặp báo ứng! Đúng, chắc chắn sẽ gặp báo ứng!"
"...". Hứa Tuyết Tuệ mở to đôi mắt.
"Ta đã đoán được những năm qua Hứa Mặc đã trải qua như thế nào trong gia đình chúng ta! Thực ra, trong lòng chúng ta đều rõ ràng, chỉ là không ai nói ra mà thôi!" Hứa Uyển Đình nói.
"Ta chưa kể chuyện này cho chị ba và những người khác. Chị ba tính tình cứng đầu, lời nói chua ngoa, không thể nói ra điều gì tốt lành! Ta đang tự hỏi, tại sao chúng ta lại khách khí đối với người ngoài, nhưng lại trở nên tàn nhẫn đối với gia đình, đối với em trai ruột thịt của mình? Tàn nhẫn đến mức nào? Máu lạnh đến mức nào?"
"Đúng! Thật là máu lạnh!"
Hứa Uyển Đình nhìn chằm chằm vào chị ta: "Ta không thể nghĩ ra từ tàn nhẫn nào khác! Cho dù là Tuấn Triết cũng được. Hay là ba mẹ cũng chả sao. Dù sao tất cả đều tàn nhẫn!"
Biểu cảm của Hứa Tuyết Tuệ trở nên hoảng loạn. Chị ta nhớ lại những gì mình đã làm trong những năm đó rồi lấy điện thoại ra, mở ứng dụng WeChat và xem các tin nhắn bên trong.
Có rất nhiều tin nhắn ghi lại, hầu hết đều là những tin nhắn chế nhạo Hứa Mặc.
Có cả tin nhắn của Hứa Mạn Ny gửi cách đây vài ngày về việc Hứa Mặc bị phạt.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất