Tinh Túc

Chương 11

Chương 11
Thẩm Tinh Hòa chết rồi.
Bởi vì Tạ Diễm.
Thẩm Tinh Hòa vừa tỉnh lại từ trạng thái thực vật, cơ thể rất yếu, nhưng Tạ Diễm mặc kệ tất cả đưa cậu ấy ra khỏi bệnh viện.
Lại vì nhà kho cách bệnh viện trung tâm quá xa, bỏ lỡ thời gian cấp cứu tốt nhất.
Tôi ngồi cả đêm ở hành lang bệnh viện, vẫn không thể tin được đứa em trai mà tôi vất vả chăm sóc bấy lâu nay lại chết như vậy.
Tạ Diễm luống cuống đứng bên cạnh tôi.
"Thẩm Túc, xin lỗi, tôi cũng không biết mọi chuyện sẽ thành ra thế này, tôi chỉ muốn cậu ấy trở về."
Sự xuất hiện của Tạ Diễm khiến tôi hoàn toàn phát điên: "Bây giờ anh nói những lời này còn có ích gì? Anh hành hạ tôi thì thôi đi, tại sao lại hại chết em ấy, em ấy là người thân duy nhất của tôi mà."
"Anh cũng đi chết đi."
Tạ Diễm im lặng lùi sang một bên, yên lặng đứng bên cạnh tôi.
Tôi là trẻ mồ côi, Thẩm Tinh Hòa là em trai tôi nhặt được.
Chúng tôi nương tựa vào nhau từ nhỏ. Vào những lúc khó khăn nhất, chúng tôi suýt chút nữa đã chết đói, cảm giác đói khát là bóng ma suốt cuộc đời tôi.
Năm đó tôi vừa thi đại học xong đi làm thêm hè, Thẩm Tinh Hòa đòi đi theo tôi.
Cũng chính lần đó, chúng tôi gặp tai nạn xe, Thẩm Tinh Hòa phản ứng nhanh hơn đẩy tôi ra, còn cậu ấy thì bị xe tải tông bay.
Bây giờ khó khăn lắm mới tỉnh lại, lại bị Tạ Diễm hại chết.
Tại sao ông trời lại bất công như vậy?
Mạng sống của những người bình thường như chúng tôi không phải là mạng sống sao?
Chúng tôi chỉ muốn sống thôi, tại sao lại khó khăn đến thế? Khi bị Tạ Diễm giam cầm ngược đãi, niềm tin duy nhất để tôi sống sót chính là Thẩm Tinh Hòa.
Nhưng bây giờ, tất cả đều không còn nữa.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất