Tổ Thần Chí Tôn

Chương 589

- Diệp Mông, Diệp Tuyền, ta đi một chút rồi về.

Diệp Thần đối với Diệp Mông cùng Diệp Tuyền nói, sưu một tiếng, hóa thành một đạo Lôi Điện, hiện ra ở ngoài trăm dặm.

Nhìn bóng lưng Diệp Thần, Diệp Mông cùng Diệp Tuyền đều có chút ngu ngơ, bọn họ đã hoàn toàn không cách nào tưởng tượng, Diệp Thần hiện tại đạt đến cảnh giới gì, ngay cả thực lực của Kim Dương Điêu, cũng không cách nào tưởng tượng, nhìn bóng lưng Diệp Thần, Diệp Mông cùng Diệp Tuyền lại càng có một loại tín niệm kiên định muốn trở nên mạnh mẻ, Diệp Thần vĩnh viễn là mục tiêu bọn hắn truy đuổi!

Sưu sưu sưu, trên người Diệp Thần Lôi Quang thiểm hiện, không lâu lắm, liền hiện ra ở trên bầu trời thôn xóm kia, trong thôn xóm tiếng kêu than dậy khắp trời đất, thôn trang túc túc mấy trăm người, không có một người sống sót, giống như châu chấu quá cảnh, cả thôn trang bị phá hư đến rối tinh rối mù, trong thôn trang nơi nơi hiện đầy hài cốt.

- Sư gia, những hồn thú này làm sao hiện ra ở nơi này?

Diệp Thần trong lòng lo lắng hỏi.

- Ta cũng không biết, sợ là có người cố ý thả.

Sư gia cũng nhíu mày, trịnh trọng nói.

Đến tột cùng là người nào hung tàn như thế, để cho hồn thú cổ động tru diệt loài người? Thấy thảm trạng trong thôn trang, Diệp Thần hoàn toàn nổi giận, khẽ quát một tiếng, tế ra Tam Hợp Kiếm Trận, sưu sưu sưu, ba đạo kiếm ảnh hướng xuống dưới kích bắn tới.

Phốc phốc phốc, thành tấm thành tấm hồn thú bị Tam Hợp Kiếm Trận của Diệp Thần thắt cổ.

Mấy vạn hồn thú tao động, trong đó ít cũng trăm đạo hồn niệm hướng Diệp Thần lan tràn mà đến. Trong mấy vạn hồn thú, ít cũng trăm con hồn thú diễn sinh ra hồn niệm, cùng yêu thú Huyền thú giống nhau.

- Giết!

Diệp Thần tròng mắt đỏ bừng, giống như Ma Thần, thần hồn buông thả ra, hướng mấy trăm hồn thú kia lan tràn đi.

Những hồn thú này hồn niệm chỉ có Thiên Sư cảnh giới, cùng Diệp Thần Yêu Vương cấp hồn niệm kém đến quá xa.

- Nổ!

Thình thịch thình thịch, mấy trăm đạo hồn niệm kia nổ tung, bị Diệp Thần đánh tan, chỉ thấy mấy trăm con hồn thú mềm nhũn té xuống.

Những hồn thú này chỉ là một số nhỏ trong đó, có thể sinh ra hồn niệm, giống như Huyền thú vậy.

Thần hồn Diệp Thần ngưng hóa thành kim binh giáp sĩ, chỉ thấy kim binh giáp sĩ cao lớn uy vũ giận quát một tiếng, tung người đập xuống, vung lên Phương Thiên Họa Kích trong tay quét ngang, phốc phốc phốc, máu tươi văng khắp nơi, thành tấm hồn thú bị Phương Thiên Họa Kích của kim binh giáp sĩ chém giết, những hồn thú kia kêu thảm, tứ chi bay loạn, máu tươi văng khắp nơi.

Kim binh giáp sĩ đến đâu, đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi, hồn thú một đường đổ nát.

Những hồn thú này cổ động tàn sát người vô tội, đã làm cho Diệp Thần hoàn toàn nổi giận, cho nên Diệp Thần không nương tay chút nào, một đường chém giết.

Trên người chúng nó, tựa hồ còn lưu có một chút tàn hồn chưa có hấp thu, bị kim binh giáp sĩ chém giết, nhiều tia tàn hồn bay lên đến không trung, dung nhập vào trong cơ thể kim binh giáp sĩ, để cho Tử Hỏa trên người kim binh giáp sĩ dũ phát nóng bỏng.

Kim binh giáp sĩ quét ngang vô địch, nhưng không có khiến hồn thú này có chút sợ hãi, mấy vạn hồn thú kia gầm thét, không ngừng xông về kim binh giáp sĩ của Diệp Thần, giống như một luồng sóng biển gầm kinh khủng.

Kim binh giáp sĩ càng không ngừng khổ chiến, thần hồn Diệp Thần không ngừng bị tiêu hao.

Một luồng sóng huyền khí ở trên người Diệp Thần lưu chuyển, thần hồn không ngừng bổ sung đến trong cơ thể kim binh giáp sĩ.

Mấy vạn Thiên Sư cấp hồn thú không chết không thôi tiến công, đủ để cho bất kỳ Yêu Vương nào cũng sợ hãi lui bước.

Diệp Thần tay phải vừa động, chỉ thấy Chấn Thiên Đỉnh bốc cháy lên hoả diễm hừng hực, hướng xuống những hồn thú phía dưới đánh tới.

- Thu!

Từng con hồn thú bị Chấn Thiên Đỉnh thu vào, ở hoả diễm đốt cháy, thê lương kêu thảm hóa thành bụi bay.

Túc túc nửa giờ, bên người kim binh giáp sĩ, đã chất đầy thi thể hồn thú, giống như núi nhỏ, đem một mảnh sơn cốc hoàn toàn nhồi đầy.

Kim Dương Điêu chở Diệp Mông cùng Diệp Tuyền tới đây, thấy một màn như vậy, bọn họ hoàn toàn ngây dại, những quái thú thi thể màu đen này rốt cuộc là vật gì? Tại sao có thể có nhiều như vậy?

Diệp Thần dùng bao không gian đem một phần thi thể hồn thú thu vào, thi thể hồn thú còn dư lại hắn lười thu thập, vội vàng trở về Tây Vũ Diệp gia!

Bỗng nhiên xuất hiện lượng hồn thú lớn như thế, để cho Diệp Thần mơ hồ có một tia cảm giác bất an, không biết những địa phương khác, có hồn thú thú triều như vậy hay không, nếu có, hồn thú thú triều này một đường đi qua, bất kể là thôn trang, trấn nhỏ hoặc là thành thị, cũng sẽ hóa thành phế tích!

- Diệp Mông, Diệp Tuyền, chúng ta nhanh đi về!

Diệp Thần trầm giọng nói, hắn thi triển ra Bôn Lôi Thiểm, trước một bước hướng phương hướng Tây Vũ đế quốc bay vút đi, mà Diệp Mông, Diệp Tuyền thì ngồi Kim Dương Điêu ở phía sau đi theo.

- Sư gia, hồn thú thú triều này, có bao nhiêu kích thước?

Diệp Thần hỏi, hắn mơ hồ có một chút dự cảm xấu.

- Cái này khó nói, hồn thú chỉ cần có đủ thức ăn, sẽ không ngừng sinh sôi nẩy nở, trước kia hồn thú chỉ hiện ra ở địa phương như Trấn Hồn Tháp, cũng không có ở thế tục xuất hiện. Trước kia hồn thú là không cách nào ở ngoài Trấn Hồn Tháp sinh tồn, còn lần này hồn thú tựa hồ có chút cổ quái, trong đầu lại có Thiên Nguyên Cổ Tệ, lại còn xuất hiện bí pháp ngọc giản, trong chuyện này tất nhiên có chút ẩn tình chúng ta không biết.

Sư gia cũng có chút sầu lo.

Diệp Thần cau mày, hắn cảm thấy Sư gia lúc trước nói một câu rất đúng, hồn thú thú triều này sợ là có người cố ý làm ra, người kia rốt cuộc muốn làm gì? Chẳng lẽ là giống như Chấp Pháp Điện nuôi âm hồn, nuôi ra hồn thú cường đại?

Thiên Nguyên Cổ Tệ tựa hồ là một đầu mối.

- Diệp Thần tiểu tử, nếu ngươi muốn bảo vệ người nhà ngươi chu toàn, phải sớm làm chuẩn bị. Diệp gia sơn cốc mặc dù bí ẩn, nhưng nếu như gặp gỡ hồn thú thú triều, sợ rằng không cách nào chống đở.

- Kia phải làm sao?

Diệp Thần cau mày hỏi.

- Thành tường bình thường không cách nào chống đở hồn thú công kích, giống như bên Trung Ương đế quốc kia, kiến tạo một huyền thiết thành trì, có lẽ có tác dụng!

Sư gia suy nghĩ một chút nói.

- Lấy hắc huyền thiết chế tạo thành trì, hết sức chắc chắn, hồn thú không cách nào phá hư.

Hiện tại Diệp Thần hoàn toàn có đầy đủ tài lực kiến tạo một thành trì hắc huyền thiết! Bất kể hao phí bao nhiêu tài phú, trước bảo đảm Diệp gia an toàn rồi hãy nói, Diệp Thần chạy nhanh đi, để cho Diệp Thần cảm thấy may mắn chính là, sau khi tiến vào Tây Vũ đế quốc, cũng không có thấy hồn thú thú triều xuất hiện, hồn thú thú triều còn chưa có tới nơi này.

Diệp Thần phát hiện, phụ cận Liên Vân sơn mạch, đã bị các tòa thành trì vòng vây, những thành trì này còn đang trong kiến tạo, tinh kỳ bay múa, Vũ Lâm Kim Giáp người mặc áo giáp màu vàng đang tuần tra chung quanh.

Diệp Thần rơi ở trên đầu tường một tòa thành trì trong đó, lập tức có Vũ Lâm Kim Giáp đi thông báo Nhiếp Thanh Vân, Minh Vũ Đại Đế đang ở đế đô, quản lý cả quốc gia, chuyện bên này giao cho Nhiếp Thanh Vân chịu trách nhiệm.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất