Thấy bộ dạng đám người Cố Phi, Diệp Thần nở nụ cười, đột nhiên thoáng cái có nhiều tiền như vậy, đám người Cố Phi còn cần phải có thời gian thích ứng một chút.
- Diệp Thần huynh đệ, chúng ta có phải là quá không có tiền đồ rồi hay không?
Cố Phi phục hồi tinh thần lại, sờ sờ đầu, xấu hổ cười.
- Nhân chi thường tình.
Diệp Thần cười nói.
- Ba ngày thời gian đã đến, chúng ta đi thôi.
Một nhóm người hết sức phấn khởi thắng lợi trở về, trở lại trong pháp trận cấm chế Vân Mộc Tinh Tiểu Thiên Nguyên Giới kia.
Trong cấm chế, không ít tiểu đội võ giả đã trở lại, đều chờ đợi ba ngày đến kỳ, mở ra trở về pháp trận.
Chủ quản chịu trách nhiệm quản lý Vân Mộc Tinh Tiểu Thiên Nguyên Giới căn cứ thời gian ghi danh trên sách, nhất nhất gọi từng cái từng cái tiểu đội truyền tống về.
- Lý Hằng tiểu đội, đã đến giờ.
Một đội sáu võ giả ở trong truyền tống trận đứng vững, bạch quang chợt lóe, bọn họ bị truyền tống về.
- Vương Nghị tiểu đội, đã đến giờ.
...
Nhiều đội võ giả bị truyền tống về, bất quá cũng có chút tiểu đội bị gọi tên nhưng không ai đáp lại, những người này hoặc là chết ở Vân Mộc Tinh, hoặc là còn không có trở về kịp.
Mấy đoàn đội còn đang đợi nhẹ giọng trao đổi thu hoạch lần này.
- Các ngươi thu hoạch như thế nào?
- Lần này thu hoạch không tệ, tổng cộng có năm sáu chục vạn ảnh kim, sau khi trở về hướng gia chủ nộp lại, chúng ta mỗi người đoán chừng có thể phân đến hai ba ngàn ảnh kim!
- Thoải mái như vậy, chúng ta lần này mới tới hơn ba mươi vạn ảnh kim.
- Lúc trước hù dọa giết chúng ta, không biết người nào kinh động một con Thần Hải thập trọng hồn thú, làm hại chúng ta thiếu chút nữa toàn quân bị diệt.
- Thảo! Chúng ta cũng gặp phải một con Thần Hải thập trọng hồn thú, rất nguy hiểm mới tránh thoát đi! Bị làm cho sợ đến Lão Tử thiếu chút nữa hồn cũng bị mất!
- Loại cấp bậc hồn thú này bình thời không phải ở trong cấm khu sao? Lần này không biết chuyện gì xảy ra.
Những đoàn đội này từng cái từng cái thu hoạch cũng coi như không tệ, nhưng mà cùng đám người Diệp Thần so sánh, ngay cả số lẽ cũng chưa tới.
Đám người Lâm Nam dù sao còn trẻ, kích động đến mặt đỏ lên, bọn họ rất muốn đem chiến tích tiểu đội mình nói ra, bất quá Cố Phi cùng Cố Lan nghiêm túc khai báo, tiền tài không để ra ngoài, hơn nữa bọn họ cũng muốn thay Diệp Thần giữ bí mật, lúc này mới gắt gao đình chỉ, bất quá từng cái từng cái trong mắt đắc ý là không che dấu được.
Mấy đoàn đội còn lại bên kia thường xuyên ở Vân Mộc Tinh Tiểu Thiên Nguyên Giới ra vào, lẫn nhau trong lúc đó cũng tương đối quen thuộc. Bọn họ còn là lần đầu tiên thấy tiểu đội Diệp Thần, cũng không nhận ra.
- Hắc, các ngươi là thủ hạ vị quý tộc nào?
Trong đó có một người tới đây hướng bọn người Diệp Thần chào hỏi nói.
- Chúng ta không phải là thủ hạ quý tộc, là tự mình tới.
Lâm Nam thản nhiên đáp.
Người kia trên mặt lộ ra vẻ hâm mộ, kinh ngạc nói:
- Các ngươi lại có tiền đi vào!
- Phải, vào một lần phí mười ba vạn ảnh kim!
- Thu hoạch toàn bộ là của mình, các ngươi mỗi người có thể phân đến rất nhiều a.
- Hoàn hảo hoàn hảo!
Lâm Nam cười híp mắt xã giao mấy câu, cũng không có nói quá nhiều.
- Tiểu đội Cố Phi, đã đến giờ.
Lúc này, tiếng la của chủ quản truyền tới.
Đám người Diệp Thần lập tức đi tới trong truyền tống trận đứng vững, chỉ thấy trước mắt bạch quang chợt lóe, một trận không gian ba động truyền đến, lần nữa mở mắt, bọn họ đã trở lại trong truyền tống trận cự đại ngoài Yên Vân thánh thành kia.
Đẩy cửa đá đi ra ngoài, bọn người Diệp Thần đang chuẩn bị rời đi, đúng lúc này sáu người Phùng Vinh Đào cũng đã ra Tiểu Thiên Nguyên Giới, bọn họ thấy đám người Diệp Thần, Cố Phi, sắc mặt cũng hết sức không tốt.
- Lần này coi như các ngươi vận khí tốt, chờ xem cho ta! Lần tới cho các ngươi chịu không nổi!
Phùng Vinh Đào tức giận hừ một tiếng, phất tay áo bỏ đi.
Lần này bọn họ chẳng những bị đám người Cố Phi, Cố Lan đùa bỡn, hơn nữa còn phải ở Thương Hải Tinh đợi ba ngày, tiền lời không biết kém bao nhiêu, thật là phẫn uất!
Cố Phi không để ý đến đám người Phùng Vinh Đào, quay đầu nhìn về phía Lâm Nam hỏi:
- Lâm Nam, chúng ta lần này thu hoạch như thế nào?
Lâm Nam biết Cố Phi là muốn cố ý chọc giận đám người Phùng Vinh Đào, ha ha cười một tiếng nói:
- Lần này đi vào thật là đi vận cứt chó, lại tới một quả Mộc Linh Chi Châu, sách sách, có thể bán hai trăm vạn ảnh kim a, sau này cho dù chúng ta không vào Tiểu Thiên Nguyên Giới, cũng đủ ăn cả đời.
Nghe được lời của Lâm Nam, cước bộ đám người Phùng Vinh Đào rời đi bỗng nhiên đứng lại, lời này của Lâm Nam đến tột cùng là cố ý chọc giận bọn họ, hay là nói thật, lấy được một quả Mộc Linh Chi Châu? Một quả Mộc Linh Chi Châu là hai trăm vạn ảnh kim! Đám người Cố Phi mỗi người có thể phân đến gần hai mươi vạn!
Đám người Phùng Vinh Đào thân là gia nô quý tộc, tiền trên người tổng cộng cũng mười mấy vạn Ảnh Kim Tệ mà thôi, hơn nữa bọn họ bị hạn chế nhân thân tự do, không cách nào tự quyết tổ chức đoàn đội ra vào Tiểu Thiên Nguyên Giới. Nghe được Lâm Nam nói lấy tới một quả Mộc Linh Chi Châu, ánh mắt của bọn họ cũng đỏ lên.
Nếu sau này đám người Cố Phi, Lâm Nam không bao giờ vào Tiểu Thiên Nguyên Giới nữa, vậy bọn họ liền không còn có cơ hội bắt được đám người Cố Phi.
Phùng Vinh Đào nắm chặc quả đấm, nhanh chóng quay đầu, âm tàn liếc đám người Cố Phi, Lâm Nam một cái, quay đầu gầm lên:
- Chúng ta đi!
Nhìn Phùng Vinh Đào mang người rời đi, đám người Lâm Nam hướng về phía sau lưng Phùng Vinh Đào gắt một cái.
- Có gì đặc biệt hơn người, bất quá là một con chó của Phương Vũ mà thôi!
Cố Phi quay đầu nhìn về phía Diệp Thần, áy náy nói:
- Chúng ta không nên đem chuyện tình Mộc Linh Chi Châu nói ra, chẳng qua là trong lòng làm sao cũng nghẹn không nổi khẩu khí này!
Diệp Thần không sao cả cười nói:
- Không có chuyện gì, bọn họ sớm muộn sẽ biết.
Diệp Thần biết, bất kể là Cố Phi, Cố Lan, hay đám người Lâm Nam, cũng bị Phương Vũ ức hiếp quá lâu, loại phẫn uất này không chỗ phát tiết, đã tích lũy quá sâu.
- Chúng ta trước bán Mộc Linh Tinh Hoa cùng Mộc Linh Chi Châu đi.
Cố Phi nói, mang theo Diệp Thần đi Yên Vân thánh thành bán đấu giá.
Yên Vân thánh thành bán đấu giá là Tề Diễn mở, bất kỳ bảo vật hoặc là thi thể hồn thú ở Tiểu Thiên Nguyên Giới thu hoạch được, bọn họ cũng sẽ thu mua, cũng sẽ thay hộ khách giữ bí mật.
- Yên Vân thánh thành bán đấu giá bình thời sẽ bán những thứ gì?
Diệp Thần hỏi, nhìn kiến trúc bán đấu giá to lớn một chút, Yên Vân thánh thành mỗi một tấc thổ địa tất cả đều giá trị không rẻ, chỉ là chỗ bán đấu giá này sợ là muốn trị giá trên trăm ức ảnh kim.