Chương 80: Trách oan Giang Chu! (1)
Rạng sáng ngày hôm sau, trên diễn đàn lại nổ tung.
Bởi vì Hàn Nhu, một trong những người trong cuộc đã mở topic.
Đầu tiên, nàng biểu thị căm hận và oán hận với tên cặn bã nam Giang Chu kia, sau đó, lại biểu thị, hy vọng có thể biết người đã vạch trần chuyện này là ai.
Nàng muốn mời người này ăn cơm, để tỏ lòng biết ơn của mình.
Topic này vừa xuất hiện, độ hot đã nhanh chóng tăng lên top 1 bảng xếp hạng.
Mọi người đều đang kêu gào, mong vị ‘Anh hùng’ này đứng ra nhận lời mời của mỹ nữ.
Quả nhiên, không ngoài dự liệu.
Topic này vừa xuất hiện chưa được nửa tiếng.
Thì một topic khác đã bị quần chúng hóng hớt đưa lên bảng xếp hạng độ hot.
“Tự vạch trần! Hàn Nhu, anh chính là người anh hùng đã âm thầm bảo vệ em!”
Nội dung như sau:
“Hàn Nhu, anh là Phương Thiên Tài!”
“Có lẽ em không biết anh, nhưng anh vẫn luôn lặng lẽ chú ý đến em, chúng ta học cùng một năm, lại cùng một học viện, trước kia còn từng học cùng một tiết!”
“Nhưng đến năm thứ hai đại học thì em đã chuyển sang khoa nội, sau đó em đã không gặp được anh!”
“Nhưng thật ra anh vẫn luôn ở bên cạnh em, bảo vệ em, không cho bất cứ ai tổn thương em, trước kia, anh cảm thấy như vậy là đã thỏa mãn rồi!”
“Mãi cho đến khi anh nhìn thấy tên cặn bã nam kia lái xe đưa em ra ngoài, hai tiếng sau lại đưa một cô gái khác ra ngoài, thì anh đã không nhịn được, anh không cho phép người nào đối xử với em như vậy!”
“Cho nên anh đã đứng ra, anh muốn làm anh hùng của em, muốn cho em nhìn rõ bộ mặt thật của người này!”
“Thật ra thì trong trường có rất nhiều cô gái thích anh, họ nói anh rất đẹp trai, muốn làm liếm cẩu của anh. Thế nhưng anh không nhìn trúng một ai cả, bởi vì, chỉ có em mới xứng với anh.”
“Mười phút nữa, anh sẽ chờ em ở thao trường!”
“Tay nâng hoa tươi, dùng dáng vẻ đẹp trai nhất để đến bên em!”
Bên dưới topic là vô số bình luận, nó vẫn đang điên cuồng tăng lên.
Tình cảnh này, còn náo nhiệt hơn so với ngày kỷ niệm thành lập trường luôn.
“Oa oa, giống y hệt phim thần tượng, quá đẹp trai, quá ngầu rồi!”
“Tuy là tôi cũng thích chị Hàn, nhưng tôi cảm thấy mình không so được với chủ topic!”
“Đến với nhau đi, đến với nhau đi, đến với nhau đi!”
“Tôi cũng hy vọng có một người anh hùng yên lặng bảo vệ tôi!”
“Cái đệch! Mười phút? Phải nhanh chóng chạy ra thao trường để chiếm ghế mới được!”
“Đúng đúng đúng, tôi cũng muốn đi xem tỏ tình, nhất định là rất cảm động.”
“Tôi đã tưởng tượng ra cảnh đó rồi, ôi ôi, tôi cũng muốn yêu đương!”
“So với chủ topic, thì loại cặn bã nam giống như Giang Chu xứng đáng bị nhét vào lồng heo rồi thả trôi sông.”
Cùng lúc đó, trong phòng làm việc của Giang Chu.
Hàn Nhu đè vai trái của Giang Chu, Hoàng Kỳ thì đè vai phải.
Còn Tô Nam thì đang điều khiển con chuột máy tính, để cho mọi người cùng xem mấy topic này một lần.
Bọn họ còn cho rằng, muốn dẫn tên này ra thì sẽ có chút khó khăn.
Nhưng không ngờ lại đơn giản như vậy, vừa mới nói sẽ mời ăn cơm thì đã nhảy nhót ra rồi.
Chuyện này khiến cho Giang Chu cảm thấy không có chút cảm giác thành tựu nào cả.
“Anh trai, giờ phải làm sao? Đi đánh mặt à?”
Giang Chu vặn vẹo bả vai đã tê mỏi của mình: “Chưa vội, cho tên này hot hơn một chút, để tên này đắc ý thêm chút nữa đi!”
Hàn Nhu hơi mờ mịt: “Phải làm gì bây giờ?”
“Dùng tài khoản của anh, lập một topic xin lỗi và thanh minh.”
“Nhưng rõ ràng là anh không làm gì sai mà?”
“Anh cũng có bảo là sẽ xin lỗi vì mời các em ăn cơm đâu?”
Ba cô gái lập tức tò mò: “Vậy xin lỗi cái gì?”
Giang Chu không nói chuyện, ngón tay đã gõ lên bàn phím.
Một lát sau, một topic mới được admin đẩy lên nơi cao nhất của diễn đàn.
“Xin lỗi! Tôi là Giang Chu, thật sự xin lỗi mọi người!”
Nội dung như sau:
“Tôi thật sự xin lỗi mọi người về những chuyện xảy ra trên diễn đàn!”
“Tôi đã chiếm dụng tài nguyên công cộng của trường học, ảnh hưởng đến sinh hoạt của mọi người, xin lỗi!”
“Sau này tôi sẽ làm người khiêm tốn, không để cuộc sống cá nhân của mình truyền ra ngoài, làm cho mọi người tức giận! Đương nhiên, có lẽ sẽ không còn bất cứ tin tức nào về tôi truyền ra ngoài. . .”
“Bởi vì hiện giờ, tôi đã không còn dũng khí để đối mặt với cuộc sống này.”
“Mặc dù có thể đa số người vẫn chưa biết chân tướng, nhưng tôi cũng không muốn giải thích nữa, bởi vì tôi biết, dù tôi có nói chân tướng thì cũng không ai tin mình cả.”
“Nếu mọi người đã cảm thấy tôi là một kẻ cặn bã, vậy thì vĩnh viễn cho rằng như vậy đi! Ngoài ra, phong cảnh trên mái nhà thật là đẹp. (icon mỉm cười)!”
Sau khi nhìn thấy nội dung topic, ba cô gái đều sợ ngây người.
Tuy rằng đây là một topic xin lỗi, nhưng toàn bộ đều là nói nhảm, tránh nặng tìm nhẹ.
Giữa những hàng chữ này, chỉ biểu đạt một thứ là: Oan!
Hơn nữa, còn phong cảnh trên mái nhà thật là đẹp?
Đây không phải là nói cho mọi người biết, các người tấn công ta trên internet, ta không muốn sống nữa sao?
“Anh, may mà em là em gái anh.”
Giang Chu quay đầu: “Sao vậy?”
“Anh thật là đáng sợ, em cảm thấy mình không thể nào chơi lại anh!”
Lời này vừa dứt, Tô Nam và Hoàng Ky đều gật đầu tán thành, chút lòng dạ của các nàng, hoàn toàn không thể chơi nổi Giang Chu.
Khóe miệng Giang Chu cong lên, lộ ra nụ cười vô hại.
Đương nhiên không thể chơi lại rồi, dù sao mình cũng là người xuyên việt mà.
Phong thư xin lỗi này, chính là của phòng làm việc của một ngôi sao ở kiếp trước đã đăng lên.
Đối với lỗi lầm của mình thì hàm hồ cho qua, chỉ nói là chiếm dụng tài nguyên công cộng, ảnh hưởng đến cuộc sống của mọi người, sau đó lại nói chân tướng không phải như vậy, mình đã bị trầm cảm, mình muốn tự sát. . .
Một chiêu này, dùng trăm lần thì đều có hiệu quả cả trăm!
Đừng thấy nội dung của nó rất dài, rất bi thương, nhưng trên thực tế thì nó chỉ có một câu nói.
Tuy là ta sai rồi, nhưng các người cũng không hiểu chân tướng, mau tắm rửa đi ngủ đi, mắng tiếp thì ta sẽ tự sát.
Có thể nói đây là thần khí bịt mồm, cực kỳ hữu hiệu.
“Giờ thì xong rồi?”
Giang Chu đứng lên: “Còn chưa bắt đầu đâu, đi, chúng ta đi theo trường xem một chút.”
Ba cô gái lập tức đứng dậy, đi theo Giang Chu ra ngoài.