Hứa Linh không để ý tới Lý Vân nữa, nhìn về phía Chu Hạo nói: "Ngươi lại dùng Dung Huyết đan sao? Hai viên Dung Huyết đan đột phá một lần khí huyết ngược lại là không quá phế, nhưng ngươi vừa đột phá một lần khí huyết mà đã báo danh tham gia khảo hạch thực chiến, như vậy cùng chịu chết cũng không có gì khác nhau, ngươi đừng có tích cực như thế."
Nàng biết Chu Hạo dựa vào cá cược trong lần thi đấu trước đó kiếm được không ít tiền, hắn dùng số tiền đó để mua Dung Huyết đan là chuyện rất bình thường.
Chu Hạo đã sớm thành thói quen đối với Hứa Linh như vậy, kỳ thật hắn nghe ra được Hứa Linh là vì tốt cho hắn.
"Có lão sư ở đây sẽ không xảy ra chuyện gì, cứ coi như luyện tập đi." Chu Hạo tùy ý nói, nhìn thẳng ánh mắt Hứa Linh: "Không phải ngươi đã nói muốn ta cố gắng sao?"
Hứa Linh lập tức trợn trắng mắt nói: "Ta bảo ngươi cố gắng chứ không phải bảo ngươi đi chịu chết! Thôi, ta không thèm để ý ngươi nữa!"
Nhưng mà lúc sắp tan học, Hứa Linh lại nói: "Ngươi về trễ chút, đi tới sân luyện võ ta sẽ dạy ngươi một bộ động tác."
Chu Hạo thấy vậy mà cười trộm trong lòng.
Hứa Linh tuy nói năng chua ngoa nhưng tấm lòng lại như đậu hũ, hắn xem như đã thăm dò nàng rõ ràng.
"Không cần, ta còn có việc phải xử lý.” Chu Hạo khoát tay cự tuyệt, vì đêm nay hắn quả thật có việc.
Hôm trước hắn ở võ giả công hội chế tạo chiến đao cấp Vương đã luyện chế xong.
"Mùn nhão không dính lên tường được!"
Hứa Linh lạnh lùng bỏ lại một câu rồi lắc đầu rời đi.
Chu Hạo nghẹn họng không nói nên lời.
Buổi tối, hắn đi tới chỗ cửa hàng giao hơn bốn trăm vạn tiền chế tác cùng phí tài liệu và lấy được chiến đao của mình.
"Tiên sinh, chiến đao này có thể dễ dàng xé rách phòng ngự của Yêu Vương cấp thấp. Nếu ngài cần kiểm tra ta sẽ lập tức an bài." Chủ tiệm nói.
"Không cần." Chu Hạo xua tay, ngón tay búng nhẹ chuôi đao.
Ong ong ong…
Thân đao rung động, phát ra tiếng kêu ong ong.
"Không tệ!"
Chu Hạo cười cười, có thể chịu đựng được lực búng của hắn thì phẩm chất của thành chiến đao này quả thật đạt tới cấp Vương.
Chu Hạo xoay người rời đi, chủ tiệm ngơ ngác.
Đây chính là chiến đao cấp Vương, Tông Sư cao cấp toàn lực vỗ một cái, cũng chưa chắc có thể khiến thân đao rung động.
Kết quả vị khách hàng này của hắn chỉ tùy ý búng tay thế mà thiếu chút nữa khiến cho chiến đao bị cong.
"Chẳng lẽ đó là ột vị Đại Tông Sư?"
Nghĩ vậy chủ tiệm kích động không thôi, hắn thế mà tiếp đãi một vị Đại Tông Sư.
...
Ở căn cứ thành phố Hoa Đông, tại phòng tuyến phía nam.
Trử Doanh trưởng đứng trên tường cao của phòng tuyến, nhìn về phía rừng rậm um tùm phía xa.
"Gần đây có động tĩnh gì không?" Hắn bỗng nhiên hỏi.
"Báo cáo doanh trưởng, căn cứ phòng tuyến hết thảy bình thường, không có bất kỳ dị tộc nào lẻn vào!" Trong tai nghe của hắn vang lên giọng nói.
Trử doanh trưởng nhíu mày hỏi lại: "Xác định chứ?"
"Đúng vậy, doanh trưởng! Tất cả thiết bị kiểm tra không có gì bất thường!" Trong tai nghe lại vang lên giọng nói.
"Tiếp tục tăng cường thăm dò, tuyệt đối không thể để cho một tên dị tộc nào lẻn vào trong căn cứ!" Giọng nói của Trử Doanh trưởng trở nên lạnh lùng.
Dị tộc lẻn vào với nhiều thủ đoạn đa dạng, nhất là Trùng tộc, quả thực khó lòng phòng bị, các căn cứ lớn của nhân loại đã ăn không ít thiệt thòi.
Nhưng điều bất đắc dĩ là dụng cụ dò xét lại theo không kịp bọn chúng, chỉ có thể mặc cho Trùng tộc dò ra tình báo.
Vo vo vo ~
Bỗng nhiên trong rừng rậm um tùm xuất hiện chấn động.
Sắc mặt của Trử Doanh trưởng khẽ biến, lập tức phân phó chiếu đèn pha cỡ lớn.
Ánh đèn đảo qua, chỉ thấy trong rừng rậm rạp có đám lục phi trùng ùn ùn kéo đến.
"Dùng điện võng chặn bọn chúng lại!"
Trử doanh trưởng thở phào nhẹ nhõm, vì căn cứ thường xuyên xảy ra chuyện côn trùng tập kích quấy rối mà vẫn bình an, nhưng vừa phân phó xong con ngươi hắn liền co rụt lại, theo ánh đèn pha nhìn thấy bóng dáng to lớn phía sau đám lục phi trùng.
"Là phi giáp trùng! Mở ra phòng ngự cấp ba!"
Hú!!!
Từng đạo phòng tuyến vang lên tiếng cảnh báo chói tai.
Từng vị binh sĩ võ trang đầy đủ từ trong giấc ngủ lập tức tỉnh lại, trong thời gian cực ngắn xông lên tường cao phòng tuyến.
Đoàng đoàng đoàng đoàng…
Đạn bắn dày đặc từ trong nòng súng của các binh sĩ hình thành một cơn bão kim loại xé nát vô số lục phi trùng đang lao đến.
Tên lửa bên dưới tường cao phòng tuyến nổ vang điếc tai, oanh kích từng con bọ cánh cứng to lớn thành cặn bã.
Trong lúc nhất thời, ngàn vạn thi thể Trùng tộc tựa như mưa to rơi xuống từ trên trời.
Vẻ mặt của Trử Doanh trưởng và các võ giả khác trong doanh trại đều lạnh lùng nhìn xem một màn này, bọn họ đã ngăn cản vô số lần dị tộc xâm lấn nên rất rõ ràng hiện tại chỉ là món ăn khai vị.