Chương 16: Đồ ăn nóng! Sinh hoạt tiến bộ lớn
Đối với thức ăn, Tô Ma yêu cầu không cao, có thể trường kỳ bảo tồn, không biến chất liền được.
Bột mì đặc thù năng lực chính tốt hợp hắn tâm ý.
Hiện tại, mọi người ăn uống đều vô cùng đơn giản. Giống như Tô Ma ăn Dalieba, ít nhất còn có đủ muối, đủ cho hắn dùng cả ngày.
Những người khác có thể không có được vận may đó!
Có người mỗi ngày ba bữa chỉ có thể đào cỏ, cắt vỏ cây, thậm chí có người bụng đói kêu vang, vì sinh tồn mà đất cũng dám ăn.
Đến mức có thể giao dịch thịt thú biến dị, bởi vì môi trường tự nhiên khắc nghiệt, những động vật này cơ bản chất thịt bên trong không chứa nhiều chất béo, nhai lên thì cùng ăn vỏ cây vậy, khổ không thể tả.
Cũng chỉ có Oreo là ăn đến quên cả trời đất.
Tô Ma cũng thấy vui vẻ như vậy. So với giá thị trường giao dịch 100ml nước đổi 500g bánh mì, thịt thú biến dị, Tô Ma có thể dùng 100ml nước đổi được 700g đến 800g.
Mở ra giao diện giao dịch, Tô Ma ánh mắt lóe lên.
Hôm nay hắn quyết định tự thưởng cho mình thật tốt, tốn chút nước đổi lấy đồ ăn ngon để chúc mừng, tạm coi là thuận lợi từ di tích toàn thân rút lui.
Lượng nước trữ qua đến trưa, cộng thêm lượng còn lại buổi sáng, cùng với số dùng để chữa thương trước đó.
Lúc này, nước u năng tích trữ đã đạt đến 3.8L.
Số lượng dự trữ này, đặt ra cho người chơi sinh tồn toàn cầu, Tô Ma nhận thứ hai, không ai dám nhận thứ nhất.
Đầu tiên là tuần tra một vòng xem có ai săn bắt được vật phẩm hiếm lạ không, sau đó Tô Ma trực tiếp bắt đầu tìm kiếm từ khóa.
"Thịt gà"
【 Xin lỗi, không tìm thấy vật phẩm giao dịch liên quan đến thịt gà 】
"Thịt heo"
【 Xin lỗi, không tìm thấy vật phẩm giao dịch liên quan đến thịt heo 】
"Thịt bò"
...
Kênh giao dịch vật phẩm thiên kỳ bách quái, không thiếu người từ rương báu mở ra đồ tốt trên Trái Đất, nhưng mà không một ngoại lệ, giống như các sản phẩm thịt, một cái cũng không có.
Tìm kiếm một vòng sau, Tô Ma đành phải bất đắc dĩ đổi hướng. Lần này từ khóa của hắn biến thành "thịt đồ hộp".
【 Xin lỗi, không tìm thấy vật phẩm giao dịch liên quan đến thịt đồ hộp 】
"Cái này cũng không có?"
"Thịt khô!"
【 Đã tìm thấy cho bạn 2 tin tức vật phẩm 】
Đổi một hướng khác, Tô Ma lộ ra nụ cười hài lòng.
Một khối 400g thịt khô, một khối 200g thịt khô. Theo đơn giá, 1ml nước có thể đổi 3g thịt khô, giá không hề rẻ.
Mở ra trò chuyện riêng, nhắn tin cho người bán. Đối phương nhìn thấy là Tô Ma, mặt mày đầy kinh hỉ hỏi có dùng nước u năng để giao dịch không.
Khi nhận được Tô Ma trả lời khẳng định, đối phương chủ động giảm giá.
Đem đơn giá giảm xuống còn 1ml nước đổi 6g thịt khô, cái giá này làm Tô Ma há hốc mồm.
Hai ngày này tuy đã có tin đồn nước u năng là "thánh thủy chữa thương", nhưng nhiều người chỉ biết có chuyện này, không rõ là thật hay giả.
Thấy đối phương sảng khoái như vậy, Tô Ma dứt khoát coi như vật phẩm quảng bá, vẫn dựa theo giá gốc giao dịch, khiến đối phương một trận cảm ơn.
Tốn hao 200ml nước u năng đổi lấy thịt khô, một đạo quang hoa lóe lên, lượng nước trong thùng gỗ trữ nước u năng hạ xuống không đáng kể.
Mà trong vật phẩm của Tô Ma lại xuất hiện hai khối thịt khô lớn nhỏ không đều.
Lấy thịt khô ra, nhìn cái béo cái gầy xen kẽ, trong suốt tỏa sáng, màu sắc tiên diễm, vàng bên trong thấu đỏ, Tô Ma không khỏi chảy nước miếng.
Lấy ra 6 đơn vị khối sắt dùng để cải tạo căn cứ, Tô Ma chuyển sang giao diện chế tạo.
【 Bếp lò sắt: Khối sắt 6/6, vật liệu gỗ 1/1, bùn đất 2/2 】
Xác nhận chế tạo!
Khối sắt -6, vật liệu gỗ -1, bùn đất -2!
Ánh sáng chế tạo lóe lên, một chiếc bếp lò thường thấy ở nông thôn xuất hiện trong vật phẩm của Tô Ma.
Tìm đến gần góc nhà, theo ý niệm của Tô Ma, bếp lò hiện ra tại vị trí đó.
Đây cũng là ưu điểm của hệ thống chế tạo. Lần đầu đặt xuống, chỉ cần tập trung ý niệm, có thể chọn vị trí đặt.
Lấy ra chiếc "địa nồi" vơ vét được trong di tích, rót 100ml nước u năng rửa qua một phen, nằm ở cửa Oreo "gâu gâu" kêu gọi.
"Quên mất cái tiểu gia hỏa này rồi."
Từ khi về đến, Oreo liền tự giác chạy đến cửa canh gác, ngoan ngoãn không giống một chú Husky.
Lúc này, theo mùi thịt khô, nó thèm chảy nước miếng, muốn đến đòi thịt, nhưng lại sợ đi ra ngoài có quái vật xâm nhập, không bảo vệ được Tô Ma.
"Chờ chút cùng nhau ăn cơm, đừng vội."
Mang theo ánh mắt tán thưởng, Tô Ma nhìn về phía Oreo. Sau khi nhận được lời khẳng định, nó ngừng tru lên, nhưng nhìn nước dãi chảy ra từ khóe miệng nó, có thể thấy Oreo vẫn đang cố gắng kìm nén.
Husky vốn là một giống chó làm việc, chỉ vì bị nuôi nhốt trong thành phố mà dần dần mất đi bản năng, công việc giờ chỉ còn phá phách.
Lúc này nhìn nó trông cửa, không hề thua kém chó ta ở nông thôn.
Tẩy rửa xong địa nồi, đặt địa nồi lên bếp lò.
Lớn lên ở nông thôn hồi xưa, có thể không giống trẻ em thành phố bây giờ, chỉ cần vặn cái lò than đá là có thể nhóm lửa.
Tô Ma lấy ra một đơn vị gỗ nhét vào bên dưới, lấy ra chiếc bật lửa đã giao dịch trước đó, đốt cháy thực vật khô rất dễ nhóm lửa.
Đổ vào gần một lít nước u năng, Tô Ma ném hai khối thịt khô vào cùng lúc.
Điều kiện đơn sơ, hắn dự định làm một món canh thịt khô bổ dưỡng, nóng hổi.
Chỉ tiếc cải trắng và cà chua bên cạnh vừa mới trồng xuống, nếu thêm chút rau tươi nữa thì hương vị sẽ còn ngon hơn.
Lần lượt thêm muối ăn để nêm nếm, rồi thêm chút rượu gia vị, bột tiêu ngon miệng, không lâu sau, tiếng sôi ùng ục của canh thịt khô đã lan tỏa một mùi thơm lừng.
Ngồi bên cạnh nồi đất trông chừng, Tô Ma lúc này cũng bị mùi hương quyến rũ.
Ròng rã ba ngày, Tô Ma chưa ăn qua thức ăn đã qua chế biến.
Đổi lại trước đây, hắn căn bản không dám nghĩ một món canh thịt khô không có đồ ăn kèm lại có thể khiến hắn thèm đến như vậy.
Thấy canh đã gần được, Tô Ma lại mở giao diện giao dịch, mua được một cân thịt sói đất biến dị.
Dùng ba đơn vị vật liệu gỗ làm ra hai chiếc bát nhỏ, cùng với một đôi đũa.
Tô Ma đặt một trong hai chiếc bát nhỏ xuống đất, rồi cho thịt sói đất vào, sau đó múc một ít canh thịt khô trong nồi, cùng với khối 200g thịt khô đó, tất cả đổ vào bát.
"Oreo, lại đây ăn cơm."
"Hôm nay là bữa tiệc thưởng cho con vì đã bảo vệ chủ nhân trong lúc chiến đấu. Sau này phải cố gắng hơn nữa nhé."
Trong trận chiến với chó đen, Oreo đã xông lên, chặn hai lần tấn công của chó đen, tạo cơ hội tốt cho Tô Ma.
Lúc này, đương nhiên phải thưởng cho nó.
Nhìn Oreo vì nóng mà liếm môi, Tô Ma cười ha hả, múc hết phần canh còn lại trong nồi vào bát của mình.
Nước u năng nguyên bản mềm mại, dễ uống, khi đun nóng, vị ngọt ngào lan tỏa trong không khí, may mà có thịt khô ẩn chứa vị tươi ngon rắn chắc kịp thời ngăn chặn vị ngọt lan tràn không ngừng.
Từng vệt váng dầu nổi trên mặt canh thịt, khiến người thèm nhỏ dãi, trông mòn con mắt.
Dùng đũa gắp miếng thịt khô, khẽ cắn, nước miếng trào ra, bắt đầu nếm vị thuần hương, béo mà không ngán, gầy mà không khô rang.
Món ngon của người ta, vĩnh viễn là thứ chữa lành tâm hồn.
Đây nào phải là ăn bữa hôm lo bữa mai trong tận thế, ngược lại có một cảm giác hạnh phúc bay bổng như ở thiên đường.
Cũng không màng nước canh còn hơi nóng, bưng lên bát, Tô Ma "húp" một hơi thật mạnh, miệng đầy hương thơm, dư vị vô biên.
Sau một bữa "thao thiết" thịnh soạn, một người một chó đều thỏa mãn nằm phịch xuống.
Oreo ăn no căng bụng, phối hợp với biểu tình nghiêng đầu làm nũng nghiêm túc của nó, đáng yêu hết sức.
Nhân lúc tiêu hóa, Tô Ma mở giao diện nhắn tin riêng.
Quả nhiên, mấy tin nhắn riêng của Phượng Mộng Nguyệt đã truyền tới...