Chương 45: Chủ nhân không thể hiểu sai! Rúng động, đơn giết họa bì yêu!
"Đâu có đâu có." Nụ cười trên mặt Trân Bảo các chưởng quỹ càng thêm rực rỡ.
Tất cả mọi người đều là lão bằng hữu, chỉ cần dăm ba câu là hiểu ý nhau ngay.
Dao Trì vui vẻ tiếp nhận món lễ vật này từ Trân Bảo các!
Lăng Thanh Tuyết không hề quan tâm đến những chuyện đó, tiếp tục xem xét trữ vật giới do tu sĩ các thương hội đưa tới.
"Thẩm tiên sinh, đến rồi."
"Ừm." Trầm Vân ngẩng đầu nhìn về phía Lý Minh Đạt, thấy hắn sau khi xuống xe liền đưa tới một cái Microphone:
"Chúng ta trước tiên điều tra khu vực phụ cận, ngài chờ ở đây một lát. Nếu quả thật lão Trương gia ẩn giấu họa bì yêu, chúng ta sẽ phong tỏa đường lui của nó trước!"
"Vừa vặn trói chặt trước thanh phi kiếm kia." Trầm Vân khẽ vuốt cằm, quay lên cửa sổ xe rồi đưa tay điểm vào hình chiếu trò chơi:
☞ 【Lấy ra phản hồi đạo cụ: Thánh giai trung phẩm phi kiếm · Kinh Hồng!】
【Hiệu quả đặc biệt: Tế luyện hình có thể trưởng thành pháp bảo, tích huyết sau lớn nhỏ tùy ý, có thể đặt trong cơ thể vận dưỡng.】
Hình chiếu lóe lên ánh sáng, một thanh kiếm dài bảy thước xuất hiện trước mắt Trầm Vân.
"Oa ~! Bảo kiếm xinh đẹp quá!" Bạch Tiên Nhi tò mò ngó nghiêng, đôi mắt lấp lánh.
Nữ sinh rất khó cưỡng lại loại bảo vật phát sáng có bề ngoài xinh đẹp như vậy.
"Sau này có cơ hội ta cũng làm cho ngươi một kiện bảo bối!" Trầm Vân đưa ngón trỏ vạch một đường lên thân kiếm, nhỏ giọt máu tươi lên phi kiếm Kinh Hồng, máu nhanh chóng bị kiếm hấp thu.
【Đinh! Chúc mừng người chơi trói chặt phi kiếm · Kinh Hồng!】
Trầm Vân khẽ động ý nghĩ, phi kiếm liền hóa thành nhỏ chừng đầu ngón tay.
Theo ánh mắt hắn chuyển động, Kinh Hồng lấp lánh như lưu quang trong xe, thao túng vô cùng vừa ý.
"Quả là tơ lụa xác thực!" Trầm Vân âm thầm cảm thán rồi thu thanh phi kiếm vào mi tâm, bỗng cảm thấy ngón trỏ bị một xúc cảm ấm áp mềm mại bao lấy.
Cúi đầu nhìn, thì thấy Bạch Tiên Nhi đang duỗi cái lưỡi phấn nộn liếm láp vết thương trên ngón trỏ của hắn.
Vẻ mặt nghiêm túc của nàng thật đáng yêu, Trầm Vân bật cười dùng ngón tay trỏ khẽ chạm vào đầu lưỡi nàng:
"Vết thương nhỏ thôi, không sao cả."
Không ngờ Bạch Tiên Nhi lại phản ứng rất lớn, vội vã chui vào lòng hắn hô to:
"Chủ nhân không thể hiểu sai! Dừng lại dừng lại! !"
"A?" Trầm Vân ngơ ngác.
Hắn đường đường là người đứng đắn, sao có thể nghĩ đến những chuyện đó!
Nhưng ngay sau đó hắn liền tối sầm mặt mày: "Chết tiệt! Quên mất trong tấm phẳng còn mười mấy GB nội dung Chu Xảo Xảo tải về!"
Con mụ đó vì hắn mà phí hết tâm tư, đủ loại nhân vật đóng vai đều có, như miêu nương, hạm nương các kiểu.
Bạch Tiên Nhi phản ứng lớn như vậy, chắc chắn là đã xem qua nội dung bên trong, nên nghĩ rằng hắn có sở thích đặc biệt.
"Móa! Về phải xóa hết đống nội dung đó!" Trầm Vân lúng túng sờ soạng con tiểu hồ ly đang nép trong áo, vội chuyển chủ đề:
"Đi thôi Tiên Nhi, đi xem thử lão Trương gia có ẩn giấu yêu quái hay không."
"Ừm ~. . ." Bạch Tiên Nhi đang ôm lấy Trầm Vân, đập vào mắt nàng là bộ ngực lớn vạm vỡ trước mặt!
Nhìn cảnh này mặt nàng đỏ bừng.
Vì nàng nhớ lại cảnh "hồ nương no phục thị" mà nàng từng xem được trên tấm phẳng.
Nữ nhân giả trang hồ ly yêu kiều nằm bên chủ nhân, tư thái ngoan ngoãn như mèo con liếm láp, khiến nàng hoài nghi mình có thật là hồ ly tinh hay không.
Hồ ly tốt trong TV mới là thật!
"Chủ nhân sẽ không nghĩ đến chuyện để ta phục thị chứ! Người với yêu khác đường mà ~" nàng vội bịt miệng lại, trong mắt ngập tràn vẻ ngượng ngùng.
Nàng thật sự phục những người ở thế giới này, chơi tới mức đó luôn! Chẳng thèm để ý đến sự khác biệt chủng tộc.
Trầm Vân nào biết nàng đang nghĩ gì, sau khi xuống xe liền ấn microphone trong tai, ra hiệu cho Lý Minh Đạt:
"Nói cho tôi biết nhà lão Trương ở đâu, tôi đi xem thử có yêu quái không."
". . . Được! Thẩm tiên sinh, yêu quái này thủ đoạn kỳ lạ, tuyệt đối đừng để nó cận thân chiếm hữu! Tôi sẽ để đồng đội Tiểu Lệ dẫn ngài qua. . ."
Theo chỉ dẫn của Lý Minh Đạt, Trầm Vân nhanh chóng bước về phía nhà lão Trương. . .
. . .
"Chỉ còn một tuần? !"
Trong phòng, Trương Mẫn cúp điện thoại, mặt mày ủ dột: "Mẹ, chúng ta phải nghĩ cách tiêu hủy những thi thể đó, nếu không yêu khí của con bị người của Trấn Yêu ti khóa chặt thì phiền phức!"
Nàng không ngờ rằng Hoa Hạ lại có Trấn Yêu ti tồn tại. Bởi vì loại bộ môn này trước kia chỉ có tu luyện giả mới biết, người bình thường không hề hay biết.
Nếu không phải có 【tầm tiên game mobile】 xuất hiện, Trương Mẫn và những người phàm khác sẽ mãi mãi sống trong mơ hồ.
"Nhưng bên trong toàn là cao thủ!" Phụ nữ Dương Tuệ lo lắng đi đi lại lại trong phòng:
"Người bình thường không vào được, con đi lại càng nguy hiểm, phải làm sao đây!"
Ban đầu khi biết con gái mình thành yêu quái, hai ông bà đã giật mình kinh hãi.
Nhưng Trương Mẫn trưởng thành quá nhanh, lại mang đến lợi ích khổng lồ cho gia đình, như thẻ Yêu thú tinh hạch, Yêu thú bảo bảo, vân vân.
Hơn nữa chỉ cần chờ nàng quật khởi, khống chế một đám người chơi có tư chất mạnh phục vụ cho cả nhà, hai vợ chồng có thể dựa vào phản hồi mà mạnh lên, tương lai rất xán lạn!
Dù sao sau này là thế giới của kẻ mạnh, những người bị con gái bắt giết trong mắt hai vợ chồng chỉ là kẻ yếu vô dụng, giết cũng đáng.
Nhưng khi nghe nói Trấn Yêu ti có biện pháp đối phó con gái, Dương Tuệ rất hoảng sợ!
Trương Mẫn nhanh chóng suy nghĩ: "Hay là để ba tiếp cận nhân viên Trấn Yêu ti trong nhà xác, moi thông tin về gia đình của một người trong số họ! Đến lúc đó con trực tiếp bắt cóc người nhà đối phương, ép hắn hủy thi thể!"
Việc tự mình đến nhà xác chỉ là phương án cuối cùng của nàng.
Để người của Trấn Yêu ti phá hoại thi thể thì khả năng thành công cao hơn, hoàn toàn không cần nàng phải mạo hiểm!
Từ khi trở nên mạnh mẽ, Trương Mẫn đã được trải nghiệm một cuộc sống chưa từng có.
Trước đây nàng chỉ là một nhân viên quèn nơi công sở, một người vô hình trong đám đông.
Nhưng sau khi mạnh lên, đã có hai nam minh tinh bị nàng bắt được. Hơn chục soái ca bị nàng xích như chó, nhốt trong hậu cung dưới lòng đất do nàng tạo ra, mỗi đêm đều phải nghĩ đủ cách phục thị nàng, làm nàng vui vẻ.
Trước kia những chuyện này nàng chỉ có thể tưởng tượng, hoặc đọc tiểu thuyết để thỏa mãn bản thân.
Bây giờ tất cả đều thành sự thật!
Nàng không muốn mạo hiểm dễ dàng, đánh mất tất cả những gì mình đang có.
"Biện pháp này hay!" Dương Tuệ vỗ đùi: "Cứ làm như vậy! Chờ lão Trương về, chúng ta sẽ lên kế hoạch cụ thể!"
Chết đạo hữu bất tử bần đạo.
Đây là thế giới mạnh được yếu thua, nắm đấm lớn là chân lý, chỉ cần nhà họ không sao là được.
"Leng keng ~!"
Đột nhiên có tiếng chuông cửa, khiến hai mẹ con giật mình im bặt.
"Có ai không? Chúng tôi là nhân viên đăng ký nhân vật chính thức, cần đăng ký thông tin của các vị để thống kê."
"Nhân viên đăng ký nhân vật?" Trương Mẫn thận trọng đi đến cửa, nhìn qua mắt mèo:
"Tại sao chúng tôi chưa nhận được thông báo, các vị có giấy tờ gì không?"
Ngoài cửa có một nam một nữ, nhưng khi Trương Mẫn nhìn thấy người đàn ông dẫn đầu, tim nàng đập thình thịch, hô hấp cũng dồn dập!
Nàng kinh diễm nhìn chằm chằm người thanh niên tuấn tú ngoài mắt mèo:
"Thế mà lại có người đàn ông đẹp trai đến vậy? ! !"
Giờ khắc này nàng mới hiểu, thế nào là "vừa gặp đã lỡ cả một đời".
"Hắn nhất định phải trở thành nam sủng của ta! !" Trương Mẫn hưng phấn, cố nén kích động mở cửa phòng.
Khi nhìn thấy hình dáng người đàn ông trước mắt, nàng không tự chủ được khép chặt hai chân, gò má hơi ửng hồng.
Người đàn ông có dáng người thẳng tắp cao gần 1m9, mái tóc rối cùng đôi lông mày như kiếm hội tụ không tan.
Đặc biệt là đôi mắt sáng ngời lại sâu thẳm, kết hợp với ngũ quan góc cạnh rõ ràng, mang đến vẻ lạnh lùng pha lẫn cảm giác thần bí, khiến người ta vô cùng kinh diễm ngay từ cái nhìn đầu tiên!
"Tối nay ta sẽ giết hết đám đàn ông dưới tầng hầm!" Trương Mẫn âm thầm hạ quyết tâm.
Có một cực phẩm thế này là quá đủ rồi, nàng phải hảo hảo điều giáo để người đàn ông này yêu mình say đắm!
Nếu để đối phương biết nàng có rất nhiều nam sủng, cuộc sống cực kỳ thối nát thì thật không hay.
"Chủ nhân, ta ngửi thấy rồi, chính là cô ta, chuẩn không sai!" Nghe được truyền âm, Trầm Vân không nói nửa lời, búng tay bắn ra một đạo Phần Thiên Hỏa Diễm về phía Trương Mẫn.
Trương Mẫn liếc mắt sang, vừa vặn nhìn thấy ánh sáng kỳ lạ trên tay hắn! Vì cẩn thận, nàng vội lách mình lui nhanh, miễn cưỡng tránh được đòn tấn công!
"Chết tiệt, bại lộ rồi!" Trương Mẫn gầm lên:
"Lão mụ, ra tay!"
Ngọn lửa này khiến nàng cảm thấy kinh hồn bạt vía, chỉ sợ chạm vào là chết!
Người đến không rõ, hỏa diễm cường hãn, dù nàng là tứ giai cũng không dám đối địch, lập tức bay về phía cửa sổ muốn bỏ chạy!
Còn về lão mụ Dương Tuệ, nàng không chắc chắn có thể mang đi.
Phàm nhân rồi cũng sinh lão bệnh tử, nàng còn sống thì sau này báo thù cho nhị lão cũng được.
Nhưng Trầm Vân trước khi đến đã mai phục sẵn phi kiếm Kinh Hồng ngoài cửa sổ!
"Thử chút uy lực của tiểu bảo bối của ta!"
Hưu!
Trong tiếng xé gió chói tai.
Phi kiếm kéo theo vệt sáng lam nhạt xẹt qua không trung, như tia chớp xuyên thủng đầu Trương Mẫn, để lại một vệt máu tanh hôi.
Mắt trợn trừng, nàng ngã ngược xuống đất, thân thể như một bao nước thối văng tung tóe một mảng lớn huyết thủy tanh tưởi.
Chỉ trong một hơi thở, thân thể nàng đã khô quắt thành một tấm da người.
"Cái này!" Diêu Tiểu Lệ, thành viên Trấn Yêu ti đứng ở cửa, nhìn thẻ phản hồi trồi lên trong vũng máu mà mặt mũi tràn đầy rung động:
"Thế là giết rồi? ! !"
Họ biết Trầm Vân đã cùng bạch hồ chém giết tứ giai Cương Vương.
Nhưng không ngờ rằng hắn vừa đối mặt đã dễ dàng diệt trừ họa bì yêu!
Quan trọng là hắn không hề dựa vào con hồ ly kia, mà là một mình giết chết tà ma tứ giai!
Phải biết rằng những người có thể đạt tới Trấn Yêu Vương tứ tinh đều là cường giả Hãn Hải cảnh. Tuy nói cảnh giới này có thể đối đầu với yêu tà tứ giai, nhưng con người vừa tu tiên nội tình quá mỏng, trong tình huống một đối một thì căn bản không thể đánh lại yêu tà tứ giai.
Đây cũng là lý do trước đó họ muốn báo lên để điều hai Trấn Yêu Vương đến.
Nhưng người đàn ông trước mắt chỉ trong một hơi thở đã đơn giết họa bì yêu tứ giai!
Điều này càng khiến Diêu Tiểu Lệ cảm thấy không thể tin nổi:
"Thực lực này quá biến thái đi! Cứ như hack game vậy!"